Chương 2003 Ba tỷ
Bầu không khí xấu hổ giằng co thật lâu trong Thiên Thần Kim Điện, cuối cùng vẫn do Sa Hải Thần Tế Côi Cổ đánh vỡ loại không khí lúng túng này.
- Đại Tế Ti, việc uy hiếp Diệp Thần Sứ vài ngày trước đúng là có chút không phóng khoáng, cũng hơi quá khích, chúng ta xin được bày tỏ sự áy náy của mình đối với chuyện này.
- Nhưng bây giờ đang có kiếp nạn, rất nhiều bộ lạc đều đứng trước nguy cơ tiêu vong, mà bây giờ chỉ có Diệp Thần Sứ có năng lực này.
Thỉnh cầu Đại Tế Ti giúp chúng ta mời Diệp Thần Sứ tới đây thương nghị kỹ càng về chuyện cứu tế.
Nói tới đây, giọng nói của Côi Cổ trở nên vô cùng trầm trọng.
- Vô luận như thế nào thì chúng ta cũng không thể ngồi nhìn hàng tỷ con dân Sa Tộc chết đói, chết khát!
Ánh mắt của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lấp lóe một chút, quả thật, những lời của Côi Cổ chính là tình hình thực tế.
Nhưng mà ai cũng rõ ràng, nếu không phải vì lợi ích của bản thân thì làm sao mấy vị Sa Hải Thần Tế trước mắt này sẽ kéo mặt già xuống đi cầu Diệp Chân?
Mục đích của bọn họ đúng là xuất phát từ cứu vớt những người Sa Tộc đang sắp tử vong kia, nhưng đó là vì cái chết của người Sa Tộc sẽ ảnh hưởng tới lợi ích của bọn họ, bằng không thì mọi người cũng sẽ không gấp gáp như vậy.
Tuy Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ hiểu rõ chuyện này, nhưng đối với hắn, chỉ cần có thể cứu được nhiều người Sa Tộc thì đã quá đủ rồi.
- Lão phu thử một chút.
Có Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đích thân mời Diệp Chân quay lại Thiên Thần Kim Điện trong Hoàng Kim bộ lạc để bàn bạc chuyện cứu tế, cho dù Diệp Chân không muốn thì cũng phải nể mặt đối phương một chút.
Hơn nữa, tai họa do cơn lốc bão cát gây ra cũng không thể được giải quyết chỉ bằng việc Diệp Chân giục sinh Y Đông Thanh Thần Thụ.
Y Đông Thanh Thần Thụ chỉ có thể cứu lại hệ sinh thái của các bộ lạc, không để cho ốc đảo bị hoang mạc hóa lần nữa, mất đi nguồn nước ngầm quan trọng, làm cho bọn họ có thể sinh tồn ở trong biển cát, không đến mức mấy năm sau sẽ bị diệt sạch.
Cho nên sau khi Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đích thân ra mặt, Diệp Chân nhanh chóng đáp ứng quay lại Thiên Thần Kim Điện để bàn tính việc cứu tế.
Sau cùng, cân nhắc đến việc Diệp Chân ở quá xa Thiên Thần Kim Điện, một lần đi và về phải tốn ít nhất năm ngày, cái này thật sự quá lãng phí thời gian.
Cho nên Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ thi triển thần thông, tự mình tiếp Diệp Chân quay lại Thiên Thần Kim Điện.
Chỉ cần nửa canh giờ thì Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đã mang Diệp Chân trở lại Thiên Thần Kim Điện từ cách đây hơn ba triệu dặm.
Nhìn thấy Diệp Chân, ba người Hoa Hưng An, Ông Lập Đức, Ô Vưu mới uy hiếp Diệp Chân vài ngày trước, lúc này trên mặt đều hiện lên chút xấu hổ.
Cho dù Tiếu Trạch da mặt dày, lúc này đối mặt Diệp Chân cũng có chút không được tự nhiên.
Côi Cổ thì ngược lại, khi đối mặt với Diệp Chân thì hắn vẫn cứ thản nhiên như không sao đâu, hoàn toàn không bất cứ sự dị thường nào.
Hội nghị trong Y Trĩ Thần Điện cũng không dây dưa dây cà gì nhiều như họp quan viên, sau khi Diệp Chân có mặt thì hội nghị lập tức đi thẳng vào vấn đề chính.
Chuyện thứ nhất, tự nhiên là về Y Đông Thanh Thần Thụ, đây là chuyện cực kỳ quan trọng.
Địa bàn của Sa Hải Thần Tế Ô Vưu gặp tai hoạ nghiêm trọng nhất.
Có khoảng bảy ngàn bốn trăm bộ lạc ở trong địa bàn của Ô Vưu, nhưng số lượng bộ lạc gặp tai họa lại cao tới bảy ngàn mốt.
Bảy ngàn một trăm bộ lạc, số lượng bộ lạc có Y Đông Thanh Thần Thụ chết hết cao đến sáu ngàn tám trăm bộ lạc, hơn chín phần mười.
Mặc dù Ô Vưu cũng có thể thi triển Thần Thuật mà Y Trĩ Sa Hải Thiên Thần lưu lại, nhưng thật sự chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Coi như Ô Vưu phát động toàn bộ Thần Thuật Lam Bào Tế Ti và Lục Bào Tế Ti, chính hắn cũng ra tay thúc giục sinh trưởng Y Đông Thanh Thần Thụ không ngủ không nghỉ một năm trời thì cuối cùng cũng chỉ có thể cứu lại hơn một trăm bộ lạc mà thôi.
Chủ yếu là Thần Thuật mà bọn họ thi triển không hiệu quả nhanh chóng như Diệp Chân.
Giống như Ô Vưu, ít nhất phải mất nửa năm thì hắn mới có thể thúc đẩy một nhóm Y Đông Thanh Thần Thụ lớn lên.
Cho nên nhu cầu về Y Đông Thanh Thần Thụ vô cùng gấp gáp.
Tai họa trong địa bàn của Ông Lập Đức cũng nghiêm trọng không kém, có hơn bốn phần mười Y Đông Thanh Thần Thụ của các bộ lạc hoàn toàn bị diệt tuyệt, bộ lạc gặp tai hoạ có hơn bảy phần.
Địa bàn của Hoa Hưng An thì nhẹ hơn chút, nhưng số bộ lạc gặp tai hoạ cũng cao tới bảy phần, Y Đông Thanh Thần Thụ bị diệt tuyệt có hơn ba phần, tình huống ở các bộ lạc có Y Đông Thanh Thần Thụ không bị diệt tuyệt cũng không khá hơn là bao.
Tình huống bị tai họa của hai vị Sa Hải Thần Tế Côi Cổ và Tiếu Trạch thì nhẹ hơn, không đến một nửa bộ lạc gặp tai họa, trong số các bộ lạc bị ảnh hưởng bởi tai hoạ thì Y Đông Thanh Thần Thụ bị diệt tuyệt cũng nằm trong khoảng một đến hai phần.
Nhưng mà địa bàn của bọn họ lại rất lớn!
Trong địa bàn của Tiếu Trạch có hơn hai tỷ người Sa Tộc, cho dù bộ lạc sau này bị biến mất mới chỉ có hai phần, nhưng như vậy cũng đã có hơn bốn trăm triệu người rồi.
Mà số người trong địa bàn của Ô Vưu chỉ mới có năm trăm triệu, nếu không biện pháp giảm nhẹ tai họa thì hơn chín phần bộ lạc sẽ biến mất trong tương lai, số người Sa Tộc tử vong cũng cao hơn bốn trăm triệu.
Đây là nguyên nhân mà mấy vị Sa Hải Thần Tế này vô cùng sốt ruột.
Hơn nữa, đây chỉ là con số tử vong dưới ảnh hưởng lâu dài của Y Đông Thanh Thần Thụ.
Lần kiếp nạn này, ngoại trừ sự biến mất của Sinh Mệnh Chi Thụ - Y Đông Thanh Thần Thụ thì còn tạo ra một kiếp nạn khác, đó chính là tuyệt thu, không lương thực để thu hoạch.
Ngoại trừ không thể thu hoạch ruộng lúa mạch, tất cả các loại cây trồng mà người Sa Tộc dựa vào để sinh tồn cũng sẽ chết hết.
Năm rồi, cho dù thu hoạch không tốt thì người Sa Tộc cũng có thể ăn chút quả khô, nhai cỏ cát, chỉ cần có chút ít lương thực thì bọn họ sẽ có thể nhịn qua được.
Bời vì hoàn cảnh ở Y Trĩ Sa Hải, cho nên người Sa Tộc ở đây cũng không lưu trữ lương thực được nhiều, các bộ lạc khác cũng không khá hơn gì mấy.
Năm rồi chỉ thu hoạch như bình thường, người Sa Tộc có thể dựa vào thu hoạch một năm này để có hơn mùa đông. Nếu thu hoạch không tốt, vậy thì chỉ cắn răng có hơn, những ngày sau sẽ tốt lên.
Nhưng bây giờ lại tuyệt thu đại diện tích.
Theo dự đoán của mấy vị Sa Hải Thần Tế, sẽ có rất nhiều bộ lạc đứng trước nguy cơ biến mất bởi vì Y Đông Thanh Thần Thụ diệt tuyệt.
Một nan đề khác chính là thiếu lương thực, theo tính toán của bọn họ, mùa đông năm nay, toàn bộ Y Trĩ Sa Hải sẽ có vô số người chết đói bởi vì không thức ăn.
Do nhiều nguyên nhân nên tình trạng lương thực của các bộ lạc vẫn chưa có thống kê cụ thể, nhưng có lẽ đã năm nay Y Trĩ Sa Hải sẽ có hai đến ba phần người bị đói chết.
Hai đến ba phần, đó chính là hai tỷ đến ba tỷ người Sa Tộc.
Khi nghe thấy con số này, Diệp Chân có chút choáng váng.
Nhân khẩu giảm mạnh ba phần, dưới tình huống bình thường thì đây chính là kết quả của việc diệt tộc do chiến tranh!
Tại Đại Chu, nếu như bách tính chết đói hơn mười người thì Huyện Lệnh ở đó sẽ phải hái mũ cánh chuồn xuống từ quan.
Nhưng trong Y Trĩ Sa Hải, nhìn dáng vẻ bàn bạc của Đại Tế Ti và mấy vị Sa Hải Thần Tế, hình như chết đói vài tỷ người chỉ là một chuyện vô cùng bình thường.
- Vấn đề lương thực để sau lại bàn, chúng ta chỉ có thể tận lực nghĩ biện pháp gom góp. Hiện tại thì chúng ta nên thảo luận về chuyện quan trọng hơn, Y Đông Thanh Thần Thụ bị diệt tuyệt.
Khi Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lên tiếng, tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Chân.