← Quay lại trang sách

Chương 2034 Hai Chữ Diệp .

Trấn Thủ Sứ đại nhân tự mình hạ lệnh, lấy cớ là thân phận mẫn cảm, còn chờ điều tra để kéo dài thời gian không cho ngươi đi.

- Kéo bao lâu?

Diệp Chân hỏi.

Yên lặng một chút, Chu Giáo Úy phun ra hai chữ:

- Vô hạn...

Thần sắc của Diệp Chân đột nhiên biến lạnh, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản thật đúng là ác ý tràn đầy.

Diệp Chân chỉ cho rằng hắn sẽ bị kéo lại mấy tháng, không ngờ lại là vô hạn!

- Lực lượng phòng thủ trong Trấn Thủ Phủ như thế nào?

Diệp Chân hỏi.

Vấn đề này khiến cho Chu Giáo Úy có chút do dự, nhưng nhìn thấy Diệp Chân lại cầm khối ngọc giản kia lên, hắn lại phải bất đắc dĩ mở miệng.

- Mấy năm gần đây Chính Diệu Lưỡng Giới Thành vẫn trong tình trạng yên bình, người có tu vi cao nhất là hai vị hộ vệ của Trấn Thủ Sứ đại nhân, Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong.

Bản thân Trấn Thủ Sứ đại nhân là Giới Vương Cảnh trung kỳ. Mặt khác, bên ngoài phủ còn có một đội thân vệ ba trăm người, trong đó có hai người Giới Vương Cảnh, mười người Huyền Cung Cảnh hậu kỳ, những người khác đều là Huyền Cung Cảnh sơ và trung kỳ.

Chu Giáo Úy trả lời vô cùng kỹ càng tỉ mỉ.

- Chính Diệu Lưỡng Giới Thành không có cường giả Đạo Cảnh tọa trấn?

Diệp Chân có chút ngoài ý muốn.

- Có!

- Chính Diệu Lưỡng Giới Thành có một ngôi chùa của Thiên Miếu và Tổ Thần Điện Thần Đàn, trong chùa và Thần Đàn đều có một vị cường giả Đạo Cảnh tọa trấn.

- Nhưng các vị này không bị quản lý bởi Trấn Thủ Sứ, bọn họ là lực lượng độc lập trấn thủ Chính Diệu Lưỡng Giới Thành, rất ít ra mặt, chỉ có tác dụng uy hiếp.

Chu Giáo Úy trả lời rất kỹ càng.

- Không tệ.

Diệp Chân gật đầu.

- Ta cần một phần bản đồ chi tiết của Trấn Thủ Sứ.

- Ngươi muốn làm gì?

Thần sắc của Chu Giáo Úy trở nên khẩn trương.

- Yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không ám sát Trấn Thủ Sứ!

Diệp Chân khẳng định.

Nhìn khối ngọc giản chứa tin tức về vợ con và người trong tộc, Chu Giáo Úy lại khẽ cắn môi lần nữa, mấy hơi thở sau mới móc ra một khối ngọc giản.

- Đây là bản đồ địa hình Trấn Thủ Phủ, còn có tình huống bố trí trận pháp.

- Rất tốt.

Diệp Chân chà xát đầu ngón tay, khối ngọc giản chứa tin tức về gia tộc ba đời và vợ con của Chu Giáo Úy lập tức hóa thành bụi phấn, Diệp Chân cầm bản đồ địa hình Trấn Thủ Phủ trong tay.

- Nhớ kỹ, hôm nay ta chưa từng tới đây, ngươi cũng chưa từng thấy ta, càng không có bản đồ nào cả.

Tiếng nói vừa rơi xuống, Diệp Chân đã biến mất không tung tích, chỉ để lại Chu Giáo Úy thất hồn lạc phách đứng ở nơi đó.

Diệp Chân có Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, phần bản đồ Trấn Thủ Phủ này có hay không thì cũng chẳng có gì khác nhau. Sở dĩ hắn muốn phần bản đồ này là để lưu một nhược điểm, khiến cho tên Chu Giáo Úy kia không dám đi mật báo.

…..

Đêm nay chú định là một đêm không ngủ của Chu Giáo Úy.

Hắn rất sợ sau khi tỉnh lại thì toàn bộ Trấn Thủ Phủ đã xảy ra biến cố long trời lở đất, thậm chí còn truyền đến tin Trấn Thủ Sứ đã chết.

Cho nên Chu Giáo Úy không hề dám chợp mắt suốt cả một đêm.

Nhưng mà hắn chờ mãi cho tới hừng đông mà vẫn không thấy Trấn Thủ Phủ có bất cứ động tĩnh gì.

Nhìn thấy Trấn Thủ Phủ vẫn như mọi hôm, Chu Giáo Úy rửa mặt bằng nước lạnh sau đó nghi ngờ đánh giá xung quanh.

Nhưng Chu Giáo Úy không biết lúc này bầu không khí trong Trấn Thủ Phủ vô cùng quỷ dị.

Toàn bộ Trấn Thủ Phủ như lâm đại địch.

Ba trăm tên thân vệ bị yêu cầu điều tra Trấn Thủ Phủ, có điều không ai được nhìn thấy Trấn Thủ Sử đại nhân, chỉ có tổng quản Trấn Thủ Phủ - Vu Công Công hoảng hốt mang theo một vị hộ vệ Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong xuất từ vương phủ tiến vào phòng ngủ của Trấn Thủ Sử đại nhân.

Lúc này trong phòng ngủ, Chính Diệu Lưỡng Giới Thành Trấn Thủ Sứ - Khai Nguyên Hầu Cơ Quản đang trần truồng dán trên xà ngang, toàn thân hắn bị trói gô bởi những sợi dây đằng nhỏ màu xanh sẫm.

Không những thế, những sợi dây đằng xanh này còn có vô số gai nhọn, chúng đâm sâu vào toàn bộ yếu huyệt trên người Trấn Thủ Sử Cơ Quản, phong bế linh lực và lực lượng thần hồn khiến cho Cơ Quản vô cùng hoảng sợ.

Khi Cơ Quản bị hộ vệ thân tín của mình tìm được thì cả người hắn đều đang phát run.

Đây là một sự trải nghiệm chưa từng có từ trước cho tới bây giờ.

Cơ Quản tu luyện còn tính cần cù, tối qua hắn đang tu luyện thì toàn thân đột nhiên đau xót, không thể nhấc lên bất cứ linh lực gì, cũng không phát ra được âm thanh nào.

Sau đó hắn đã bị treo lên xà ngang cho tới bây giờ.

Từ nhỏ Cơ Quản đã được ăn ngon mặc đẹp, cho dù ra trận giết địch thì xung quanh cũng có vô số cao thủ bảo vệ, có bao giờ phải chịu tội như vậy đâu.

Cũng may mắn là quản gia Vu Công Công cẩn thận, không có la thất thanh, chỉ gọi hộ vệ thân tín tới cứu hắn xuống, bằng không nếu việc này truyền ra ngoài thì Trấn Thủ Sứ hắn không còn mặt mũi gặp ai nữa.

Sau khi uống mấy ngụm trà nóng, thần sắc của Cơ Quản đã hòa hoãn một chút, Trấn Thủ Sứ Cơ Quản lập tức lấy lý do đêm qua làm mất một kiện bảo bối, mệnh lệnh thân vệ toàn bộ Trấn Thủ Phủ lùng sục tìm kiếm.

Cũng bởi vậy mà toàn bộ bầu không khí Chính Diệu Lưỡng Giới Thành cũng trở nên khẩn trương hơn mấy phần.

Chỉ là chuyện này chú định không có kết quả.

Ngay cả Lạc Ấp Nội Thành mà Diệp Chân còn có thể tới lui tự nhiên không để lại bất cứ dấu vết gì, chớ nói chi một tòa Trấn Thủ Phủ nho nhỏ.

Trấn Thủ Sứ Cơ Quản hoảng sợ một ngày, khi màn đêm buông xuống, hắn mệnh lệnh hộ vệ Giới Vương Cảnh thân tín của mình canh gác bên ngoài, đồng thời tăng mạnh phòng vệ ngoài phòng ngủ hắn gấp mười lần.

Một đêm này, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản cơ bản vẫn luôn tu luyện, nhưng mà chỉ có một phần tâm tư là dành cho tu luyện, chín phần còn lại đều đang cảnh giới xung quanh.

Đêm qua, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản thật sự bị dọa sợ.

Nếu như đêm qua người nọ có ác ý gì thì cái mạng nhỏ của hắn đã chơi xong rồi.

Vừa nghĩ tới việc có thể mình sẽ bị giết chết, Cơ Quản lập tức mất hồn mất vía.

Cho nên tối nay Cơ Quản như lâm đại địch!

May mắn là mãi cho đến hừng đông thì vẫn không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, cái này khiến cho Cơ Quản an tâm hơn nhiều.

Sau một đêm căng cứng tinh thần, Cơ Quản có chút mỏi mệt, hắn lập tức ngã ngồi tại chỗ, lẳng lặng điều tức nửa canh giờ.

Sau nửa canh giờ, hắn đứng dậy để thị nữ chải đầu mặc áo, sau đó thấy ánh mắt của thị nữ trở nên khác thường.

Cơ Quản vừa mới quay đầu lại thì thấy trên giường có một chữ.

Một chữ “Diệp” được xếp bằng tóc.

Cơ Quản vô ý thức sờ lên tóc mình, sau đó sắc mặt trở nên trắng bệch.

Tóc hắn thiếu vài sợi.

Nói cách khác, chữ “Diệp” kia được xếp bằng tóc của hắn.

Mà hắn hoàn toàn không biết chuyện này xảy ra vào lúc nào.

Một luồng khí lạnh đột ngột dâng lên từ sau đầu Trấn Thủ Sứ Cơ Quản.

Nếu người kia muốn lấy đầu hắn thì chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?

Nhưng mà tên thích khách kia lại chỉ trêu đùa hai lần mà lại không giết hắn, rốt cuộc là vì sao?

Còn chữ “Diệp” này có ý gì?

Đang lúc Trấn Thủ Sứ Cơ Quản nghĩ mãi vẫn không rõ thì tổng quản Vu Công Công đột nhiên bước nhanh tới, nói:

- Hầu Gia, Bắc Hải Tam Đẳng Bá Tước, Tây Tuần Thú Đệ Nhị Lộ Tuần Phong Sứ Diệp Chân đưa thiệp cầu kiến.

Khi chữ “Diệp” trong Đệ Nhị Lộ Tuần Phong Sứ “Diệp” Chân lọt vào tai Cơ Quản, hắn lập tức như bị sét đánh, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Lúc này hắn mới hậu tri hậu giác liên hệ hai chữ “Diệp” này lại với nhau.