Chương 2048 Hắc Hổ Lao Tù
Bởi vì một câu nói kia của Diệp Chân làm Vân Bôn kịp phản ứng, nháy mắt giương mắt cứng lưỡi.
Đúng là Diệp Chân vẫn luôn uống rượu cùng với hắn, không thể nào là hung thủ.
Thế nhưng, Vân Bôn lại luôn có một loại cảm giác, chuyện kia chính là do Diệp Chân làm.
Trong hai hô hấp xử lý một vị Giới Vương Cảnh thất trọng, mà còn là Yêu tướng thân kinh bách chiến, còn có một vị Hổ Khai Kỳ Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong, làm cho bọn hắn ngay cả báo động cũng không phát ra được.
Loại chuyện này, cho dù là nửa bước Đạo Cảnh sợ cũng làm không được.
Nhưng Vân Bôn lại đương nhiên cho rằng, Diệp Chân có thể tuỳ tiện làm được.
- Bị giết rồi? Tốt!
- Lấy phương thức làm việc của Hổ Khai Kỳ kia, bị người giết chết đó là chuyện sớm hay muộn!
Tẩy thoát hiềm nghi, Diệp Chân vẫn không quên khen một tiếng thật hay.
- Là ta hồ đồ.
Vân Bôn hừ một tiếng.
- Diệp huynh, mấy ngày nay Bạch Hổ thành sợ là không tiện lắm ra ngoài, nếu như ngươi và Thiên Bích không chuyện gì thì tốt nhất đừng ra ngoài, nếu có chuyện gì thì báo tên của ta, hoặc lập tức liên hệ ta.
- Yên tâm đi!
Nhìn Vân Bôn rời khỏi, vẻ mặt Diệp Chân buông lỏng.
Có Vân Bôn chiếu ứng và làm chứng, cho dù Hổ Vương thần vệ tra được trên người hắn thì cũng không tra ra bất kỳ manh mối nào.
Nhưng Diệp Chân cũng không dám quá phớt lờ.
Diệp Chân dự định, mau sớm tìm ra Huyền Hổ, làm rõ ràng tình trạng, sau đó sớm ngày rời khỏi nơi thị phi này.
Trước mắt, hạ lạc của Huyền Hổ là bị con thứ ba của Hắc Hổ Vương Hắc Vân Đại Thánh nhốt vào trong Hắc Hổ Lao Tù.
Diệp Chân để Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nghe nửa ngày cũng không nghe được chuyện gì có quan hệ với Hắc Hổ Lao Tù.
Càng làm cho Diệp Chân buồn bực là, bởi vì hắn giết hai huynh đệ Hổ Khai Kỳ và Hổ Khai Sơn, cho dù Bạch Hổ thành hay Bạch Hổ Sơn Mạch đều đang giới nghiêm, nghiêm tra người đi đường vãng lai.
Dị tộc nhân giống như Diệp Chân và Lăng Thiên Bích, thấy thì tất tra, vô cùng phiền phức, ngược lại không cách nào ra ngoài nghe ngóng.
Dứt khoát, Diệp Chân sử dụng một biện pháp đần nhất.
Dù sao theo Hổ Khai Kỳ nói, Huyền Hổ bị giam trong Hắc Hổ Lao Tù, mà Hắc Hổ Lao Tù chính là ở trong Bạch Hổ Sơn Mạch sau lưng Bạch Hổ thành.
Một vùng đó, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, cũng khoảng mấy ngàn dặm mà thôi.
Nếu Diệp Chân độn hành qua, áp dụng truy quét vẫn rất dễ tìm được.
Dù sao loại lao tù này, đặc thù hết sức rõ ràng.
Chỉ cần tìm được Hắc Hổ Lao Tù, sẽ tìm ra Huyền Hổ, cũng có thể làm rõ ràng tình trạng.
Sau đó, trong hai ngày, Diệp Chân lưu lại trong khu nhà cao cấp của Vân Bôn một huyễn thân, mà bản thân hắn thì cẩn thận từng li từng tí thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, tìm tòi phía sau núi Bạch Hổ Sơn Mạch.
Trên Bạch Hổ Sơn Mạch này, khắp nơi đều là chỗ ở của Yêu Soái Yêu Tướng, cho nên Diệp Chân tìm tòi cũng thêm mấy phần cẩn thận.
Nhưng chuyện làm cho Diệp Chân buồn bực đã xảy ra.
Hai ngày, Diệp Chân truy quét một lần phương vị Hổ Khai Kỳ chỉ, nhưng đừng nói lao tù, ngay cả cái lồng giam cũng không phát hiện.
Thậm chí Diệp Chân chủ động mở rộng phạm vi, lục soát toàn bộ năm vạn dặm xung quanh nhưng vẫn không phát hiện cái gọi Hắc Hổ Lao Tù kia.
Dưới sự bất đắc dĩ, Diệp Chân chỉ có thể cầu viện Vân Bôn.
Những chỗ như Hắc Hổ Lao Tù này, nghĩ đến Vân Bôn hẳn phải biết.
Sau khi Diệp Chân thỉnh giáo Vân Bôn, đúng là đạt được đáp án, nhưng đáp án lại làm cho Diệp Chân triệt để hết cách.
- Hắc Hổ Lao Tù, đúng là có một chỗ như vậy. Trong Hổ tộc chúng ta, luôn do Hắc Hổ Vương chủ chưởng luật pháp hình ngục, cho nên lao tù này gọi Hắc Hổ Lao Tù.
- Vậy Hắc Hổ Lao Tù này ở đâu? Vì sao ta tìm lượt gần đây cũng không tìm thấy?
Diệp Chân hỏi.
- Ngươi tìm được mới là lạ đấy!
Vân Bôn liếc mắt một cái.
- Hắc Hổ Lao Tù là nơi giam giữ và trừng phạt tội phạm của Hổ tộc ta, để cho tiện quản lý, Hắc Hổ Lao Tù này dùng một tiểu thế giới không trọn vẹn luyện thành, tự thành một giới, trong Bạch Hổ Sơn Mạch, chỉ có một cửa vào, đương nhiên ngươi không tìm thấy.
- Tự thành một giới...
Diệp Chân triệt để im lặng.
Trách không được hắn tìm không thấy Hắc Hổ Lao Tù, thì ra nguyên nhân ở đây.
- Ta tới đây muốn tìm huynh đệ, hắn bị giam trong Hắc Hổ Lao Tù, ngươi có thể nghĩ biện pháp mang ta đi vào một chuyến, gặp bằng hữu của ta một chút hay không?
Diệp Chân đột nhiên hướng về phía Vân Bôn mở miệng nói.
- Việc này...
Vân Bôn do dự một chút.
- Ta chỉ áp giải giao tiếp phạm nhân vào Hắc Hổ Lao Tù, nhưng chưa từng đi vào.
- Nếu không, ngày mai ta mang các ngươi qua đó thử một chút. Theo lý thuyết, Hắc Hổ Lao Tù này hẳn cho phép thăm tù.
Vân Bôn nói.
- Đa tạ!
....
Không có cách, nếu Hắc Hổ Lao Tù này đã tự thành một giới, Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân có tinh diệu hơn nữa thì cũng không cách nào chui vào.
Về phần trộm phù lệnh hoặc huyễn hóa thành thủ vệ tiến vào, khả năng thành công phi thường nhỏ, hơn nữa dưới tình huống chưa làm rõ chuyện này, Diệp Chân cũng không muốn mang đến phiền phức cho Huyền Hổ.
Ngày thứ hai, Vân Bôn mang theo Diệp Chân và Lăng Thiên Bích thẳng đến Hắc Hổ Lao Tù ở giữa sườn núi phía sau Bạch Hổ thành.
Về phần Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, trước đó dẫn tới Hổ Khai Kỳ ngấp nghé, có trời mới biết còn có Hổ tộc khác nhìn thấy Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu có thể sinh ra cùng loại ý nghĩ hay không.
Cho nên, Diệp Chân dứt khoát để tiểu Miêu tránh về đến thời tự không gian Thận Long Châu tu luyện, miễn gây thêm chuyện.
Trấn thủ Hắc Hổ Lao Tù chính là một vị Yêu Soái dưới trướng Hắc Hổ Vương.
Vị Yêu Soái này đối với Vân Bôn cùng là Yêu Soái, không có một chút sắc mặt tốt, một bộ giải quyết việc chung phái đoàn.
- Muốn gặp huynh đệ? Không có vấn đề.
Trấn thủ Yêu Soái đáp ứng rất thoải mái để Diệp Chân không khỏi mừng rỡ.
- Theo quy củ đến chính là, phí đi vào thăm phạm nhân, mỗi người một ngàn viên phẩm Linh Thạch thượng phẩm, hơn nữa ở lâu mỗi một khắc đồng hồ sẽ phải giao thêm một ngàn viên linh thạch thượng phẩm cho mỗi người.
Trấn thủ Yêu Soái nói.
Vấn đề có thể sử dụng Linh Thạch để giải quyết, đối với Diệp Chân thì không phải là vấn đề gì.
Lập tức, Diệp Chân lấy ra bốn ngàn viên linh thạch thượng phẩm, định giao cho trấn thủ Yêu Soái.
- Đừng nóng vội, trước nói một chút, các ngươi muốn gặp ai! Trong Hắc Hổ Lao Tù này có chút gia hỏa có thể gặp, nhưng có chút trọng phạm lại không cho phép gặp.
- Huyền Hổ!
- Yêu Tướng Huyền Hổ?
Sắc mặt Trấn thủ Yêu Soái hơi đổi, tiện tay đẩy Linh Thạch của Diệp Chân đưa lên trước người hắn, lại đẩy về cho Diệp Chân.
- Giam giữ ở đây, Yêu Tướng Huyền Hổ là trọng phạm, theo thường lệ không thể gặp.
Trấn thủ Yêu Soái nói.
-?
Diệp Chân một mặt ngoài ý muốn thêm buồn bực, thật vất vả mới có hi vọng, lại không thể gặp.
Đồng thời, cũng làm cho Diệp Chân càng thêm sốt ruột.
Huyền Hổ bị giam giữ tại Hắc Hổ Lao Tù không nói, còn là trọng phạm, xem ra, tình cảnh của Huyền Hổ, càng thêm gian nan hơn so với tưởng tượng của Diệp Chân.
Thái độ của trấn thủ Yêu Soái này vô cùng kiên quyết, dù Vân Bôn tự mình mở miệng, cũng tuyệt đối không dàn xếp, cuối cùng, một đoàn người Diệp Chân chỉ có thể buồn bực rời khỏi.
Hữu dụng duy nhất, chính là xác định Huyền Hổ bị giam trong Hắc Hổ Lao Tù.
- Vân huynh, ngươi nói có khả năng bí mật hối lộ trấn thủ Yêu Soái này hay không?
Vừa đi, Diệp Chân vừa thương nghị đối sách với Vân Bôn.
- Hối lộ? Khả năng không lớn....
- Ha ha, mấy ngày, cuối cùng cũng tìm được các ngươi.
Một nữ tử tóc đỏ, vóc người dẫn lửa mang theo một đám thị nữ đột nhiên vây lại trước mặt một đoàn người Diệp Chân.
- Ta đã sớm đoán được, các ngươi chắc chắn sẽ đến Bạch Hổ thành, bản công chúa thông minh không, phò mã ta đâu, sao không thấy nữa, ngươi giấu hắn đi nơi nào rồi?
Hổ Xích Mi nhất kinh nhất sạ nói.
Đột ngột gặp Hổ Xích Mi dây dưa không nghỉ, làm cho lông mày Diệp Chân nhíu lại.
Đột nhiên, trong đầu Diệp Chân truyền đến kinh ngạc truyền âm của Vân Bôn.
- Ngươi nhận biết Xích Mi công chúa Hổ Xích Mi?
- Chưa nói tới quen biết nhưng có gặp mặt một lần?
- Vậy thì thật đáng tiếc. Thân phận của Xích Mi công chúa này tôn quý hơn ta nhiều, bản thân lại là người trong Hổ tộc, mẫu thân của nàng là muội muội của Hắc Hổ Vương, thân phận đặc thù, nếu có nàng hỗ trợ, ngươi tiến vào Hắc Hổ Lao Tù này, sợ là vô cùng đơn giản.
Vân Bôn nói.
Nghe vậy, Diệp Chân lần nữa ngạc nhiên.
Hắn không ngờ Hổ Xích Mi này lại còn có xuất thân như thế.
Nhưng lúc này, Diệp Chân lại do dự, đến cùng là mình có nên bán tiểu Miêu để hỗ trợ Hổ Xích Mi hay không?
Chỉ mấy hơi thở sau, Diệp Chân đã có quyết định.
- Xích Mi công chúa, ta có chuyện, muốn xin ngươi giúp một tay, nếu ngươi có thể...
- Nếu như ta có thể giúp ngươi, có phải ngươi sẽ nói cho ta nơi hạ lạc của Hổ Tiểu Miêu, để ta gặp mặt Tiểu Miêu phò mã của ta hay không?
Hổ Xích Mi vô cùng thông minh, lập tức hiểu rõ ý tứ của Diệp Chân.
- Không sai!
Diệp Chân lập tức cho ra đáp án khẳng định, bán tiểu Miêu.
Để con hàng tiểu Miêu này hưởng chút diễm phúc, chắc không tệ?
Dù sao tiểu Miêu làm giống đực nên cũng không ăn thiệt thòi.
Đây chính là ý nghĩ của Diệp Chân.