← Quay lại trang sách

Chương 2049 Thận Long Nguyên Linh A Sửu Giáo Dục

Mở cửa, ta muốn đi vào!

Vị Hổ Xích Mi này làm việc, quả nhiên vô cùng bá khí, sau khi thỏa đàm với Diệp Chân thì trực tiếp đi về phía kia Yêu Soái trấn thủ Hắc Hổ Lao Tù, nói một câu như vậy.

Trấn thủ Yêu Soái vừa rồi ở trước mặt Vân Bôn một mặt kiên quyết, lúc này nhìn thấy một đoàn người Diệp Chân sau lưng Hổ Xích Mi thì một mặt làm khó.

Hắn có ngốc cũng hiểu rõ đây là bọn người Diệp Chân tìm Xích Mi công chúa đến giúp đỡ.

Thật ra lấy thân phận đặc thù của Hổ Xích Mi, tiến vào trong Hắc Hổ Lao Tù đi một vòng, là không vấn đề gì, dù sao thân phận của Hổ Xích Mi còn ở đó.

Yêu Tộc học Đại Chu Nhân Tộc nhiều năm như vậy, nhưng nó trên bản chất là một xã hội quan trọng huyết mạch cao thấp, điểm này chưa từng có biến qua.

Huống hồ, vị Xích Mi công chúa này cũng không phải lần đầu tiên đến Hắc Hổ Lao Tù.

Nhưng vấn đề là những Hổ tộc huyết mạch cao quý này đi vào Hắc Hổ Lao Tù thường không chỉ là vấn đề nhìn một vòng.

Đại đa số, bọn hắn đều bị người khác nhờ vả, hoặc là ân tình, hoặc là nhận chỗ tốt, sau khi nhìn một vòng sẽ thuận tay mang theo gia hỏa phạm tội nào đó đi ra.

Loại chuyện này, tại Xích Hổ và Hắc Hổ đều được hoan nghênh Hổ Xích Mi cũng làm không ít.

Nhưng vấn đề là, Huyền Hổ không giống.

Có vị kia giao phó, nếu gây ra rủi ro, hắn nhưng không cách nào giao phó cho vị kia.

Thấy Trấn thủ Yêu Soái do dự, cảm giác bị kéo dài có chút thật mất mặt hổ.

Trên đầu ngón tay lóe lên hồng quang, một hỏa hồng hỏa văn trường tiên đột ngột xuất hiện, trống rỗng nổ ra một tiếng Kinh Lôi.

- Làm gì, tâm tình Hổ Xích Mi ta không tốt! Ngươi nói ta trước hết quất ngươi một trận, sau đó lại nói đại biểu ca của ta quất ngươi một trận? Hay trực tiếp để đại biểu ca của ta tới quất ngươi?

Hổ Xích Mi uy hiếp.

Một gương mặt Trấn thủ Yêu Soái đột ngột biến thành mướp đắng.

Trong Yêu Tộc, bởi vì nguyên nhân huyết mạch nên đại đa số tình huống, những Đại Thánh, Yêu Soái mạnh mẽ cơ bản đều là đích hệ huyết mạch (dòng chính) của những Yêu Vương kia.

Không có cách, trong Yêu Tộc, huyết mạch mạnh mẽ, loại ưu thế này, cơ hồ không cách nào ngăn cản.

Đại biểu ca trong miệng Hổ Xích Mi, chính là đại nhi tử của Hắc Hổ Vương, Tử Tu Đại Thánh, cực kì cường thế dưới trướng Hắc Hổ Vương.

Nghe xong Hổ Xích Mi nhắc đến Tử Tu Đại Thánh, sắc mặt của trấn thủ Yêu Soái càng khổ.

Trước khi roi của Hổ Xích Mi quất xuống, vẻ mặt đau khổ chậm rãi đánh ra một pháp quyết, ngay khi hào quang của lệnh phù trong lòng bàn tay xông ra, một vòng xoáy cánh cửa hai giới xuất hiện.

- Coi như ngươi thức thời!

Hổ Xích Mi lạnh lùng nhìn lướt qua trấn thủ Yêu Tướng, ngay khi nhìn về phía Diệp Chân thì đổi một bộ dáng.

- Tốt, chúng ta vào thôi.

Phen biến hóa này làm cho Diệp Chân có chút ngạc nhiên.

Phải biết, ở Đại Chu, loại chuyện lấy thế đè người và lấy quyền đè người này cũng không hiếm thấy, nhưng chuyện uy hiếp trực tiếp trần trụi như vậy, trắng trợn tiến vào thiên lao của Đại Chu, ngay cả bát đại nghị chính Thân Vương cũng không dám làm.

Chớ nói chi công chúa một giới.

Nhưng nhìn Vân Bôn một bộ phải nên như thế, Diệp Chân cũng thoải mái.

- Phò mã của Hổ Tiểu Miêu ta ở đâu?

Sau khi bước vào Hắc Hổ Lao Tù, Hổ Xích Mi không để ý mùi khó ngửi trong lao tù xông vào mũi, ngược lại đưa tay về phía Diệp Chân.

- Ở đây, Tiểu Miêu, đi bồi Xích Mi công chúa chơi một hồi!

Tiểu Miêu trước từ trong ngực Diệp Chân nhô một cái đầu ra, sau đó, gầm nhẹ một tiếng nhào về phía Hổ Xích Mi.

- Đây là....

Hổ Xích Mi ngay từ đầu còn không nhận ra được, đợi tiểu Miêu khôi phục hình thể thường ngày thì lập tức kinh hỉ.

- Pháp Thiên Tượng Địa Thần Thông trong truyền thuyết, có thể lớn có thể nhỏ, nhưng ta chỉ thấy qua biến lớn, nhưng xưa nay chưa từng thấy thu nhỏ, không ngờ, phò mã tiểu Miêu của ta lại có thể!

- Ha ha, quả nhiên, không hổ là phò mã Hổ Xích Mi ta nhìn trúng!

Diệp Chân ngẩn ngơ, tiểu Miêu, thật đúng là không phải thần thông Pháp Thiên Tượng Địa, tiểu Miêu đang dùng Càn Khôn Như Ý Pháp Môn, bảo đảm có thể thu nhỏ, nhưng không thể biến lớn.

Nhưng ngươi khoan hãy nói, so với Pháp Thiên Tượng Địa, Càn Khôn Như Ý có thể thu nhỏ hình như càng thêm huyền diệu một chút.

- Đến, qua đây, ta ôm ngươi!

Hổ Xích Mi vẫy tay về phía Tiểu Miêu, Tiểu Miêu nhìn thoáng qua Diệp Chân, thân hình thoắt một cái nhảy vào trong ngực Hổ Xích Mi.

Tiểu Miêu nhảy vào trong ngực Hổ Xích Mi, đồng thời không giống lúc ở trong ngực Diệp Chân, chỉ hóa thành cỡ nắm tay.

Mà lấy ước chừng cao cỡ nửa người tư thái, trực tiếp nhảy vào trong ngực Hổ Xích Mi.

Một đôi hổ trảo khoác lên trên cổ Hổ Xích Mi, một đôi khác hổ trảo khoác lên trên lưng Hổ Xích Mi, miệng thì ngửi loạn trong ngực Hổ Xích Mi.

Càng làm cho Diệp Chân trợn mắt hốc mồm là cái tên tiểu Miêu này lè đầu lưỡi ra liếm ngực của Hổ Xích Mi, liếm cho gương mặt xinh đẹp của Hổ Xích Mi toàn thân loạn chiến cũng phải ửng hồng.

Diệp Chân dám thề với trời, cho tới bây giờ hắn chưa hề dạy tiểu Miêu những thứ này.

Lần trước, lúc tiểu Miêu mới gặp Hổ Xích Mi lớn mật còn bị hù chạy trối chết, làm sao bây giờ lại dám giở trò rồi?

- Phò mã Tiểu Miêu, nhiều người ở đây...

Hổ Xích Mi xấu hổ nói một tiếng, sau đó phát ra một tiếng hổ gầm mang theo vài phần thanh thúy, Hổ Xích Mi đột ngột biến thành một đầu mãnh hổ tóc đỏ thân dài năm trăm mét.

Tiểu Miêu ngây ngốc một chút, sau đó hiện ra bản thể dài trăm thước.

Hai đầu mãnh hổ ở đó quấn quýt lấy nhau, phá hỏng toàn bộ lối vào Hắc Hổ Lao Tù.

- Chủ thượng, ta có thể dạy cho cô nàng này pháp quyết Càn Khôn Như Ý hay không? Hình thể này mặc dù xinh đẹp, nhưng liên tục bảo trì nguyên hình quá lớn thì không quá thuận tiện.

Thanh âm của tiểu Miêu vang lên trong Huyền Cung của Diệp Chân, trực tiếp làm Diệp Chân kinh ngạc đến ngây người.

Cái tên Tiểu Miêu này, không chỉ không xấu hổ, còn học được chủ động tiến công.

Quả thực...

- Có thể, nhưng ngươi phải căn dặn nàng, không có sự đồng ý của ngươi thì tuyệt đối không thể truyền pháp quyết Càn Khôn Như Ý ra ngoài.

Diệp Chân nói.

Pháp quyết Càn Khôn Như Ý đến từ Chân Huyền Đại Lục này cũng hơi thực dụng một chút, nhưng cũng không thể coi là bí mật, dạy cho Hổ Xích Mi cũng không phải gì không thể.

Đạt được bí pháp Càn Khôn Như Ý, mắt hổ xinh đẹp của Hổ Xích Mi nhìn chằm chằm tiểu Miêu, hung hăng hôn tiểu Miêu một cái, sau đó nói.

- Chờ ta nửa khắc đồng hồ!

Thiên phú của Hổ Xích Mi này cũng khá, chỉ không đến nửa khắc đồng hồ đã nắm giữ bí pháp Càn Khôn Như Ý, bắt đầu nếm thử biến hóa lớn nhỏ.

Lần thứ nhất, chỉ thu nhỏ một phần ba hình thể, sau khi liên tiếp vài chục lần đã có thể thu nhỏ hình thể đến khoảng một mét.

Mấy hơi sau, kích thước của Hổ Xích Mi trở nên giống tiểu Miêu như đúc, hai người đều khoảng dài năm mét, cao hai mét, từ dáng người, Hổ Xích Mi thì hơi có vẻ tinh tế hơn.

Mà sau khi tiểu Miêu hóa thành kích thước này, đôi cánh màu đen sau lưng chập trùng, hết sức uy phong.

- Ha ha, cái này quá tốt! Bí pháp này, quá thần kỳ!

Hổ Xích Mi kinh hỉ vạn phần tùy tiện một lần chỉ tay về phía mũi của mấy người Diệp Chân, nói.

- Mấy người các ngươi theo sát đi, Hắc Hổ Lao Tù này không phải bình thường...

Ba!

Còn không đợi nói xong, Hổ Xích Mi đã bị một bàn tay của tiểu Miêu đập ngã trên mặt đất.

Hổ Xích Mi lập tức phát ra tiếng hổ gầm tức giận, còn không đợi Hổ Xích Mi phát tác, tiểu Miêu đã lần nữa một bàn tay rất nhẹ nhàng đè Hổ Xích Mi dưới hổ trảo.

Người sau ủy khuất kêu lên, bốn tên thị nữ theo vào đến lập tức khẩn trương nhào tới, nhìn chòng chọc tiểu Miêu.

Tiểu Miêu lại là hướng về phía Hổ Xích Mi bộ dạng phục tùng hổ gầm.

Vài tiếng hổ gầm qua đi, vẻ mặt Hổ Xích Mi trở nên suôn sẻ, sau khi hổ trảo của tiểu Miêu buông ra, lúc này mới một lần nữa đứng dậy.

Sau đó, Hổ Xích Mi cực kỳ khó chịu hướng về phía Diệp Chân nói.

- Diệp... Tiên sinh, vừa rồi là ta... Vô lễ, các ngươi đi theo ta là được, không được đi loạn!

Câu nói này làm cho Diệp Chân nghe xong rất kinh dị, càng hiểu vừa rồi chính là tiểu Miêu đang giáo huấn Hổ Xích Mi.

Một màn này, Vân Bôn và trấn thủ Yêu Soái bên cạnh nhìn thấy càng tròng mắt rơi đầy đất.

Xích Mi công chúa ở trong Hổ tộc làm việc không chút kiêng kỵ, từ khi nào trở nên dịu dàng ngoan ngoãn như thế?

- Không có việc gì, ngươi dẫn đường đi!

Hổ Xích Mi nhẹ gật đầu, kéo tiểu Miêu cùng nhau tiến lên, tiểu Miêu thì chậm rãi vỗ đầu Hổ Xích Mi, sau đó do dự một chút, nhẹ nhàng ôm lấy Hổ Xích Mi, biểu thị hài lòng.

Diệp Chân nhìn một màn này, trong lòng giống như có mười vạn đầu ngựa đang chạy như điên mà qua.

Cái tên tiểu Miêu này biến thành tình thánh từ lúc nào?

Còn có thủ đoạn như thế!