← Quay lại trang sách

Chương 2053 Ta Không Điên (2)

Ngươi cảm thấy, nếu để chuyện này cho Báo tộc các ngươi chộn rộn, mấy vị Hổ Vương khác sẽ còn đứng ở bên các ngươi sao?

Hắc Vân Đại Thánh quát.

- Đại Thánh có thể bạo gan thử một chút!

Vân Bôn một mặt hào khí!

Thế nhưng, đừng nhìn Vân Bôn một mặt hào khí, nhưng trên thực tế, trong lòng cũng đang lo sợ.

Chớ nhìn hắn nói lợi hại, nhưng nếu thật muốn làm lớn chuyện này, thay Huyền Hổ nói chuyện, nói không chừng thật đúng là không có mấy người!

Đúng như Hắc Vân Đại Thánh nói, bởi vì thân phận của Báo tộc quá bọn hắn đặc thù, bọn hắn chộn rộn, chuyện này sẽ biến tính chất!

- Vậy chúng ta cứ thử một chút, xem người nào xui xẻo trước!

Trong lòng Hắc Vân Đại Thánh đang do dự, nhưng ngoài miệng lại không tỏ ra yếu kém chút nào.

Hai vị này ngoài miệng đều không tha người, nhưng qua hai câu này, hai vị này lại rơi vào giằng co yên lặng.

Nhất thời, toàn bộ bầu không khí trong lao tù trở nên vô cùng ngột ngạt và lạnh lẽo, chỉ có âm thanh Diệp Chân cắt bỏ thịt thối và băng bó cho Huyền Hổ.

Mấy hơi sau hi, một âm thanh đột nhiên đánh vỡ cục diện bế tắc trước mắt.

- Tam biểu ca, Huyền Hổ này là bằng hữu của ta, ta có thể hay không hướng ngươi lấy cái ân tình, chuộc này Huyền Hổ ra được không?

Thanh âm của Hổ Xích Mi vang lên.

- Lấy cái ân tình? Chuộc Huyền Hổ đi? Tuyệt đối không thể!

Hắc Vân Đại Thánh từ chối rất triệt để!

Phía sau, lông mày Diệp Chân giật giật, nhưng động tác trên tay không ngừng chút nào.

Nhưng đừng nhìn Diệp Chân vẫn đang trị liệu Huyền Hổ, nhưng lại đã bắt đầu chuẩn bị cho chiến đấu.

Tiểu Yêu đã sớm im lặng tiềm nhập trong lòng đất, lặng lẽ chờ đợi thời cơ phát động.

Hắc Vân Đại Thánh lần nữa bác mặt mũi Hổ Xích Mi, cũng khiêu khích Hổ Xích Mi tức giận.

- Hừ, Hổ Vân, người khác sợ ngươi nhưng Hổ Xích Mi ta không sợ ngươi! Ngươi không nể mặt ta, vậy tốt!

Hổ Xích Mi đột ngột nhìn về phía Vân Bôn.

- Vân Bôn, sau khi ngươi ra ngoài, cho dù thượng cáo, cho dù bẩm báo trước mặt Yêu Đế đại nhân, hay là mấy vị trước mặt Hổ Vương khác, ta đều có thể trước mặt mọi người chỉ chứng Hổ Vân xem thường thiết luật Hổ tộc do Yêu Đế lập thành!

- Lấy luật pháp của Hắc Hổ vượt lên phía trên thiết luật Hổ tộc, có ý đồ không tốt!

Bốn chữ 'Ý đồ không tốt', không thua gì một đạo Tru Tà Thần Lôi đánh vào trán Hắc Vân Đại Thánh, làm cho Hắc Vân Đại Thánh la hoảng.

- Xích Mi nhi, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì sao?

Bạch Hổ Yêu Đế phòng bị đối với mấy vị Hổ Vương khác cũng không phải một ngày hai ngày, bằng không, cũng sẽ không sung Báo tộc làm thân quân của Bạch Hổ Yêu Đế.

Có trời mới biết Hổ Xích Mi nói ra những lời này sẽ gây ra phiền toái gì.

Làm không cẩn thận, thật đúng là sẽ kinh động đến Bạch Hổ Yêu Đế, đến lúc đó, có thể sẽ thật dẫn tới đại họa!

Đứng bên cạnh, Vân Bôn cũng một mặt ngạc nhiên.

Nếu thật làm theo Hổ Xích Mi, vậy động tĩnh sẽ rất lớn.

Đương nhiên, lớn nhất có thể là còn không chờ bọn hắn nhảy nhót, mấy vị Hổ Vương của Hổ tộc sẽ để mấy người bọn hắn hoàn toàn biến mất!

- Ta đương nhiên biết ta đang nói cái gì! Nhưng, ngươi không nể mặt ta, ngươi cũng đừng mong được thoải mái! Ta biết, ta náo như vậy, cũng không làm ầm ĩ được bao nhiêu!

- Nhưng ngươi đừng quên, khi mấy vị Hổ Vương kia xử trí ta thì cũng tuyệt đối sẽ không bỏ quên kẻ cầm đầu như ngươi! Một cái không tốt, ngươi có thể đều sẽ bị nhốt!

- Nhốt?

Khóe miệng của Hắc Vân Đại Thánh đột nhiên xuất hiện một tia nụ cười khó hiểu.

- Việc này, thật đúng là càng ngày càng có ý tứ. Không ngờ, các ngươi từng người còn hung ác, hơn cũng dám chơi lớn như thế!

- Xích Mi nhi, ngươi có biết hay không, ở trong Hắc Hổ Lao Tù này, bây giờ ta có thể liên lạc với bên ngoài! Hiện tại ta phát một phong phù tấn, không bao lâu nữa Xích Hổ Vương sẽ phái người tới, bắt ngươi đi nhốt!

- Ngươi coi vị Yêu Soái thân quân của Yêu Đế đại nhân này là bài trí sao?

Hổ Xích Mi lạnh nhạt nói.

Thật ra, đây mới là chỗ làm Hắc Vân Đại Thánh căm tức nhất.

Thân phận của Vân Bôn này quá mẫn cảm, cho dù không nói đến thân phận của hắn, cha hắn cũng là Đại Thánh chỉ huy một bộ thân quân Yêu Đế!

Hắn không cách nào xử trí, càng không thể làm cho hắn biến mất.

Yên lặng thật lâu, Hắc Vân Đại Thánh mới ngửa mặt lên trời cười ha ha.

- Tốt, không hổ là từ Hắc Hổ nhất tộc chúng ta đi ra, thật lợi hại!

- Cũng được, hôm nay xem ở phân thượng ngươi có huyết mạch Hắc Hổ nhất tộc, ta sẽ cho ngươi một chút mặt mũi!

Nói đến đây, Hắc Vân Đại Thánh chảy ngón tay về phía Diệp Chân đang chưa thương cho Huyền Hổ nói.

- Đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội! Tên bằng hữu nhân tộc này của Huyền Hổ, không phải rất giảng nghĩa khí sao?

- Ba chiêu, chỉ cần hắn có thể chịu dưới tay chúng ta ba chiêu mà không chết, ta sẽ cho phép các ngươi mang Huyền Hổ ra khỏi Hắc Ngục này!

- Cái gì? Chịu dưới tay của ngươi ba chiêu? Chuyện này không có khả năng!

Hổ Xích Mi hét lớn.

Diệp Chân lại bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Hổ Xích Mi nói.

- Nhất ngôn cửu đỉnh?

- Nhất ngôn cửu đỉnh!

Hắc Vân Đại Thánh gật đầu nói.

- Tốt, ta đáp ứng!

- Ngươi điên rồi!

Thấy Diệp Chân đáp ứng, Hổ Xích Mi lại tức giận.

Hắc Vân Đại Thánh có tu vi gì, Đạo Cảnh trung kỳ, tu vi của Diệp Chân là gì, Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong.

Đừng nói Diệp Chân, cho dù Vân Bôn, thậm chí đổi thành một vị võ giả Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong đến thì cũng không thể nào chịu nổi ba chiêu dưới tay Hắc Vân Đại Thánh!

- Ta không điên!

Diệp Chân ngẩn đầu, vẻ mặt vô cùng kiên định.

- Hổ Vân, ngươi yêu cầu một gia hỏa Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong chịu dưới tay ngươi ba chiêu, nếu chuyện này truyền đi....

- Phi! Chỉ hắn mà cũng xứng cho ta xuất thủ?

Đang lúc Hổ Xích Mi lo lắng, Hắc Vân Đại Thánh một mặt khinh bỉ phun ra từng ngụm nước bọt.

Một nháy mắt, một đám Yêu Soái phía sau Hắc Vân Đại Thánh liên tục hô to lên.

- Không sai, một gia hỏa Huyền Cung Cảnh như hắn sao đáng giá Đại Thánh xuất thủ! Đại Thánh, để thuộc hạ xuất chiến, trong vòng ba chiêu, thuộc hạ nhất định có thể bắt lấy hắn!

- Đại Thánh, trong hai chiêu, thuộc hạ sẽ bắt được hắn rồi!

- Một chiêu, Đại Thánh, để thuộc hạ ra chiêu, một chiêu là sẽ giết được hắn!

- Đại Thánh, để thuộc hạ xuất chiến đi, ta chỉ dùng một tay, một chiêu là sẽ làm thịt tiểu tử này!

Một đám Yêu Soái nhao nhao kêu la, một bên, Diệp Chân chỉ thờ ơ lạnh nhạt, không nói gì.

Giờ khắc này, Diệp Chân cũng không muốn chứng minh cái gì, hắn chỉ muốn thuận lợi cứu Huyền Hổ ra!

- Bất kể là ai đến, ba chiêu này, ta sẽ tiếp!

Diệp Chân kiên định nói.

Khóe miệng Hắc Vân Đại Thánh lại xuất hiện một nụ cười trêu tức.

- Ngươi đừng vội đáp ứng, trước làm rõ yêu cầu của bản Đại Thánh đã.

- Yêu cầu của bản Đại Thánh là để ngươi chịu ba chiêu! Không phải qua ba chiêu!

- Cũng chính là để ngươi đứng tại chỗ, không né tránh đón đỡ ta ba chiêu do Yêu Soái ta phái ra oanh kích mà không chết! Ngươi có dám hay không?

Lời vừa nói, đừng nói là Vân Bôn, Hổ Xích Mi, cho dù trấn thủ Yêu Soái và một đám Yêu Soái phía sau Hắc Vân Đại Thánh cũng hít vào một ngụm khí lạnh.

Đây không phải là luận võ, mà là để Diệp Chân chủ động chịu chết.

Đối mặt một vị Yêu Soái Giới Vương Cảnh hậu kỳ oanh kích toàn lực, đừng nói Diệp Chân chỉ là một võ giả Huyền Cung Cảnh cửu trọng, cho dù đổi thành một vị Yêu Soái Giới Vương Cảnh hậu kỳ khác tới, thì không tránh không né đón đỡ ba đòn, dù không chết cũng phải trọng thương!

Thấy bộ dáng mọi người hít một hơi lãnh khí, Hắc Vân Đại Thánh lần nữa nở nụ cười, hắn cũng muốn xem, cái gọi là nghĩa khí của Nhân Tộc này có thể trải qua bao nhiêu khảo nghiệm!

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, vẻ mặt Hắc Vân Đại Thánh trở nên cứng đờ.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của hắn, Diệp Chân vốn nên hoảng loạn lại không chút do dự, đã đồng ý.

- Không có vấn đề, ngươi muốn phái ai cũng được!