← Quay lại trang sách

Chương 2060 Xích Linh Nhi

Loại tình hình này cuối cùng hậu quả chính là vừa bay được một ngày rưỡi thì đã không thể không tìm một chỗ hạ trại nghỉ ngơi nửa ngày.

Nguyên nhân, chính là tiểu Miêu này, một lòng thi triển tốc độ cực hạn đùa nghịch, đến mức tiêu hao quá lớn, kém chút nữa hư thoát.

Nhưng sau đó trên đường, tiểu Miêu đã hấp thụ giáo huấn này, đùa nghịch thì đùa nghịch, nhưng cũng đã học được nắm giữ phân tấc.

Không thể không nói, đây là tiểu Miêu lại tiến bộ.

Thanh Khâu là một địa danh, chính là khu quần cư của Hồ tộc trong Yêu Tộc.

Thanh Khâu rất lớn, bản danh Thanh Khâu Trạch, bởi vì Hồ tộc thiện kinh doanh, sau đó chậm rãi xây thành trì ngay ở Thanh Khâu Trạch, thành cũng tên là Thanh Khâu.

So sánh dưới, Hồ tộc thiện kinh doanh, cho nên Thanh Khâu thành này chính là một tòa thành thương nghiệp cực lớn, vô cùng phồn vinh, từ quy mô mà nói thì phải lớn hơn so với Bạch Hổ thành của Hổ tộc.

Nhưng chiến lực của Hồ tộc lại không có Yêu Đế tọa trấn, cho nên ở Thái Mông Yêu Giới, Thanh Khâu thành xếp ở phía dưới Bạch Hổ thành.

Theo Hổ Xích Mi nói, Thanh Khâu ở vào vị trí lệch đông Thái Mông Yêu Giới, cách Bạch Hổ thành về hướng tây khoảng sáu ngàn vạn dặm, tiểu Miêu khoảng chừng phải phi hành nửa tháng.

Thật ra ở Thái Mông Yêu Giới cũng có Thượng Cổ na di trận.

Nhưng số lượng Thượng Cổ na di trận của Thái Mông Yêu Giới lại cực ít, chỉ tồn tại ở trong vài toà Thượng Cổ đại thành của Yêu Tộc.

Giống như trong Bạch Hổ Sơn Mạch có một tòa Thượng Cổ na di trận và phương bắc Huyền Vũ thủy cung liên hệ, nhưng lại chưa từng đối ngoại.

Cho nên đi đường trên Thái Mông Yêu Giới, trên cơ bản đều dựa vào phi hành.

May mà tốc độ của Yêu Tộc phần lớn đều nhanh hơn Nhân Tộc, năng lực phi hành càng thêm bền bỉ, miễn cưỡng có thể tiếp nhận.

Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, các nơi trong Thái Mông Yêu Giới cũng không thái bình, thường có một chút Yêu Tộc mạnh mẽ làm chuyện cướp đường.

Có chút trực tiếp là cả một tộc cùng nhau làm.

Cũng may có Hổ Xích Mi, mỗi lần đều có thể quát lui những người ăn cướp đó.

Mặc dù những người ăn cướp này Diệp Chân cũng không sợ, nhưng thật muốn ứng phó thì có thể sẽ vô cùng phiền phức, nhất là những cả một tộc đều đi ra ăn cướp.

Đây là dưới tình huống tốc độ của tiểu Miêu có thể thoát khỏi đại bộ phận người ăn cướp, thế nhưng không chịu nổi bọn hắn có mai phục.

Sau khi tao ngộ hai lần một mình ăn cướp và ba lần tập thể ăn cướp, phi hành mười bốn ngày, một tòa kéo dài mấy trăm dặm, màu xanh cự thành người đến người đi không dứt xuất hiện trước mặt một đoàn người Diệp Chân.

Thanh Khâu, đến!

Thanh Khâu thành là một tòa thành thương nghiệp, bởi vì Hồ quản lý và kinh doanh tốt đẹp, lưu lượng người ra vào của Thanh Khâu thành lớn hơn Bạch Hổ của Hổ tộc thành mấy lần.

Theo Diệp Chân, mặc dù Thanh Khâu thành phồn vinh, so ra hơi kém Thượng Phẩm đại châu châu thành của Đại Chu, nhưng đã không khác gì Trung Phẩm đại châu châu thành của Đại Chu.

Phí vào thành cũng vô cùng rẻ tiền, mỗi người một viên linh thạch hạ phẩm, so với Bạch Hổ thành cướp tiền mười viên linh thạch hạ phẩm, chỉ bằng một phần mười.

Đương nhiên, chút lệ phí vào thành này Diệp Chân không chút nào thèm quan tâm.

Nhưng cái này cũng nói rõ một vấn đề, kẻ thống trị Hồ tộc, hoặc là nói là người quản lý Thanh Khâu thành vẫn rất có ánh mắt nhìn xa.

Lấy độ phồn hoa của Thanh Khâu thành, Diệp Chân muốn tìm ra một người ở đây là vô cùng phiền phức.

Nhưng trước đó, trong thần hồn truyền âm của Huyền Hổ lại cho Diệp Chân một phương hướng đại khái.

Thật ra Thanh Khâu này chia thành ba khu vực.

Khu vực thứ nhất chính là Thanh Khâu thành mà hiện tại Diệp Chân vừa tiến vào, khu vực thứ hai chính là sau khi ra khỏi cửa Nam của Thanh Khâu thành, chính là Thanh Khâu trạch rộng lớn vô biên.

Thanh Khâu trạch chính là nơi sinh sống của Hồ tộc bình thường, đại đa số Hồ tộc, trước khi hóa hình sẽ tìm một chỗ an gia ở Thanh Khâu trạch rộng lớn vô biên này để tu luyện.

Thanh Khâu trạch rộng lớn vô biên, có thể nói là nhạc viên của Hồ tộc.

Đương nhiên, Thanh Khâu trạch không chỉ có một mình Hồ tộc, còn có vô số loại sinh linh giữa thiên địa như rắn, chim, sâu kiến, vân vân…

Trên cơ bản, Hồ tộc đối với sinh thái của Thanh Khâu trạch, trừ những Yêu Thú quá cường đại ra thì không can thiệp quá nhiều, để rèn luyện ra Hồ tộc chân chính!

Trong Thanh Khâu trạch, hàng năm đều có vô số sinh linh trở thành đồ ăn của Hồ tộc, cũng có vô số Hồ tộc trở thành đồ ăn của các sinh linh khác.

Nhưng nếu có thể ở Thanh Khâu trạch tu luyện trưởng thành, sau đó hoá hình, như vậy Hồ tộc hoá hình có thể đến Đồ Sơn.

Mặc dù Hồ tộc cũng là sinh vật từ Thái Cổ truyền thừa xuống, nhưng lực lượng huyết mạch trời sinh của bọn chúng nhỏ yếu, cho nên so với các Yêu Tộc, Hồ tộc khác thì rất dễ hoá hình.

Tiếp tục đi về phía Nam của Thanh Khâu trạch chính một khu vực đồi núi cao lớn liên miên bất tuyệt, được Hồ tộc xưng là Đồ Sơn, cũng là chỗ tu luyện và ở lại của tinh anh và hạch tâm Hồ tộc.

Mà Hồ Thanh Đồng đã hoá hình, nên sẽ cư trú ở Thanh Khâu Đồ Sơn.

Mặc dù Thanh Khâu rộng, nhưng cũng chỉ là một mảnh đồi núi đầm lầy dài tám triệu dặm, rộng một trăm vạn dặm, lấy tốc độ của tiểu Miêu, cho dù có giữ lại thì cũng chỉ dùng bốn canh giờ gần nửa ngày đã đuổi tới Đồ Sơn.

So với Thanh Khâu gần như không đề phòng, Đồ Sơn vẫn có người tuần tra.

Nhưng Hồ tộc thiện kinh doanh, thiện mưu kế, cũng càng thích phụ thuộc cường giả, thường có cường giả đến đây tìm kiếm hỏi thăm hoặc mời chào, cho nên, cho dù Đồ Sơn là nơi ở lại của tinh anh Hồ tộc, cũng mở ra.

Trừ Thanh Khâu điện ở trên ngọn núi cao nhất Đồ Sơn ra, nơi khác cơ bản không cấm ngoại nhân xuất nhập.

Nhưng cũng không phải hoàn toàn không đề phòng.

Hồ tộc vẫn có an bài cao thủ tuần phòng ở Đồ Sơn, một đoàn người Diệp Chân vừa tiến vào Đồ Sơn đã bị cao thủ tuần phòng của Hồ tộc phát giác đồng thời ngăn lại.

Là một đội tuần vệ do hai Giới Vương Cảnh Hồ tộc dẫn đội và mười Huyền Cung Cảnh Hồ tộc tạo thành.

Nhưng lại không ngăn cản hoặc làm khó, đơn giản hỏi thăm ý đồ của một đoàn người Diệp Chân đến đây, đăng ký một chút, giao phó chút hạng mục cần chú ý, sau đó rời khỏi.

Lúc gần đi, còn thuận tay chỉ đường cho Diệp Chân, còn từ chỗ của Diệp Chân kiếm được chút tiền tiêu vặt.

- Ngươi muốn tìm Hồ Thanh Đồng, nếu như ta nhớ không lầm, nữ nhân đó hẳn là ở đồi Huyền Giáp. Đương nhiên, nếu ngươi tìm không thấy đồi Huyền Giáp, nếu ngươi nguyện ý cho ta mười viên linh thạch thượng phẩm, ta sẽ chế tác một phần bản đồ đơn giản cho ngươi.

Một tuần vệ Huyền Cung Cảnh Hồ tộc nói.

Sau khi Diệp Chân trả mười viên linh thạch thượng phẩm, đạt được một phần bản đồ đơn giản.

Trong Đồ Sơn có vô số đồi núi, Hồ tộc lấy Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Vũ, Trụ, Hồng, Hoang kết hợp với Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý để đặt tên.

Trên cơ bản, đồi núi xếp hạng càng đến gần trước thì càng đến gần chính giữa Thanh Khâu điện.

Mà theo quy củ của Hồ tộc, ở lại cách Thanh Khâu điện càng gần thì địa vị càng cao.

Đồi Huyền Giáp gần như chỉ sau đồi chữ Thiên, cũng coi là khu vực trung tâm.

Chỉ từ trên vị trí nhìn, đã nói lên địa vị của Hồ Thanh Đồng ở trong Hồ tộc, chí ít tình cảnh sẽ không kém, tuyệt đối sẽ không bết bát giống như Huyền Hổ, cái này khiến Diệp Chân yên tâm không ít.

Đạt được phần bản đồ đơn giản này, cái này khiến Diệp Chân bỏ đi ý nghĩ dùng phù tấn liên hệ Hồ Thanh Đồng.

Bởi vì theo kia tuần vệ kia nói, một Huyền Giáp khâu, ở không hơn trăm gia đình Hồ tộc, rất dễ tìm.

Đi theo bản đồ, thấp lướt qua hết cái này đến cái khác đồi núi, rất nhanh, bọn người Diệp Chân tìm đến đồi Huyền Giáp được đánh dấu trên bản đồ.

Vừa mới rơi xuống chân núi đồi Huyền Giáp, Diệp Chân đã thấy một đám hài tử tụ cùng một chỗ chơi đùa.

Diệp Chân lập tức thu hồi phù tấn trong tay vừa lấy ra, hỏi những hài tử này một chút, để những hài tử này dẫn đường là lựa chọn rất tốt.

Hoặc là nói, từ sâu trong đáy lòng, Diệp Chân vẫn muốn cho Hồ Thanh Đồng một kinh hỉ.

- Thật là một nơi tốt!

Cỏ xanh ung dung, khắp nơi là chim hót hoa nở, thiên địa nguyên khí cũng coi như là dồi dào, xa xa trên đồi Huyền Giáp, ngay cả phòng cũng từ cỏ cây dựng lên, tràn ngập hương vị nguyên thủy mà tự nhiên.

- Hừ, so với Bạch Hổ Sơn Mạch của Hổ tộc chúng ta thì kém rất xa! Hơn nữa nơi này không hiểm có thể thủ, trách không được trước đây Đồ Sơn bị người ta dùng một mồi lửa đốt rụi.

Hổ Xích Mi rất không phục lẩm bẩm một câu.

Nhưng răng ti của tiểu Miêu toét miệng khẽ hừ một tiếng, lập tức cũng không nói gì nữa, ngoan ngoãn đến không thể ngoan hơn đi theo bên cạnh tiểu Miêu, cùng với Lăng Thiên Bích đứng sau lưng Diệp Chân, đi theo một đám hài tử chơi đùa.