Chương 2065 Diệp Xích Linh
Cho dù Hồ Bất Định là cường giả Đạo Cảnh, nhưng trước có Cửu Tiêu Thần Lôi, sau có Hậu Thiên Linh Bảo kiếm quang toàn phương vị không góc chết oanh kích.
Nhất là lôi pháp chí dương chí cương như Cửu Tiêu Thần Lôi lại chính là khắc tinh của Yêu Tộc, vừa rồi, Diệp Chân tiện tay đánh ra một kích oanh phá hắn đã làm cho Hồ Bất Định giật mình.
Ngay khi vô số kiếm quang từ Tử Linh Tiên Kiếm của Diệp Chân đánh xuống, cho dù Hồ Bất Định phản ứng cực nhanh, khí tức Đạo Cảnh vô cùng bàng bạc bỗng nhiên bộc phát ra, ống tay áo vung nhanh, kiếm quang đầy trời của Tử Linh Tiên Kiếm cũng trong chớp mắt bao phủ linh quang màu đỏ do Hồ Bất Định vung ra.
Nhưng, âm thanh xuy xuy xuy do kiếm khí phá vật cũng không ngừng vang lên.
Linh quang tán đi, cho dù Hồ Liên hay Hồ Thanh Đồng, hay tuần vệ xung quanh, mỗi người đều một mặt kinh ngạc.
Có vài Hồ tộc phụ nhân của Huyền Giáp đồi nhìn bộ dáng của Hồ Bất Định lại nhịn không được bật cười lên tiếng.
Nhưng tiếng cười vừa vang lên, Hồ tộc phụ nhân kia bỗng nhiên che miệng lại, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn về phía Hồ Bất Định.
Mặc dù Hồ Bất Định phủi nhẹ đầy ánh sáng của thiên kiếm, nhưng lấy tu vi và lực lượng Nguyên Linh hiện tại của Diệp Chân, thôi động Hậu Thiên Linh Bảo Tử Linh Tiên Kiếm phát ra công kích như vậy, tuyệt đối có thể làm bị thương cường giả Đạo Cảnh.
Mà Hồ Bất Định bị Cửu Tiêu Thần Lôi dọa kinh hồn, trong lúc vội vã cũng vận dụng sáu bảy thành lực lượng.
Một tiến một lui, mặc dù Hồ Bất Định phá vỡ kiếm quang của Tử Linh Tiên Kiếm, nhưng một thân tinh lương áo gấm của hắn lại bị kiếm quang của Diệp Chân xoắn thành nát nhừ.
Lúc này, y phục của Hồ Bất Định bị thái nhỏ, đang theo gió bay xuống trên mặt đất, lộ ra thân thể nửa người trên tràn đầy bộ lông màu đỏ của Hồ Bất Định.
Cũng đang bởi vì nguyên nhân này, lúc này mới dẫn tới các Hồ tộc phụ nhân bật cười lên tiếng.
Đồng thời, mấy lão tuần vệ cũng la thất thanh, nhìn nửa người trên tràn đầy màu đỏ bộ lông của Hồ trưởng lão Hồ Bất Định, trong mắt cũng lộ ra vẻ hiểu rõ.
- Thì ra, Hồ trưởng lão hoá hình lưu lại chính là bộ lông nửa người trên.
Lời vừa nói, sắc mặt của Hồ Bất Định càng thêm khó coi.
Hung hăng trừng đầu lĩnh tuần vệ kia một chút, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân lại càng thêm tức giận.
Hắn không ngờ, một trận xung đột nho nhỏ lại vạch trần ngụy trang nhiều năm nay của hắn.
Yêu Tộc hoá hình, chắc chắn sẽ lưu lại một hai đặc thù của bản tộc, hiếm có hoàn toàn hoá hình người.
Nhưng cũng không phải không có.
Trong hồ tộc, vị Hồ trưởng lão Hồ Bất Định này chính là cái gọi là hoá hình người hoàn toàn.
Năm đó càng mượn tên tuổi hoá hình hoàn toàn, thật sớm chen vào trong danh sách trưởng lão của Thanh Khâu Hồ tộc.
Trên dưới Thanh Khâu Hồ tộc đều tưởng là Hồ Bất Định trưởng lão là thật hoá hình hoàn mỹ.
Không ngờ hôm nay lại bị Diệp Chân vạch trần.
Nhìn vẻ mặt của đám người, Hồ Bất Định càng thêm tức giận.
Mặc dù cho đến ngày nay, địa vị trưởng lão của hắn đã sớm làm ổn, nhưng nếu chuyện này truyền đi cũng là mọt cọc bê bối.
- Ngươi muốn chết!
Từ trong hàm răng lóe ra ba chữ, diễm quang màu đỏ đậm đột ngột phun ra quanh người Hồ Bất Định, khí tức Đạo Cảnh sơ kỳ đỉnh phong của Hồ Bất Định chớp mắt buông ra không giữ lại chút nào.
Trong đôi mắt của Diệp Chân lộ ra vẻ ngưng trọng, phụ tử Hồ Bất Định, Hồ Liên này bá đạo như vậy, nếu hôm nay hắn không cho hai người này một chút giáo huấn, ngày sau, nếu Diệp Chân rời khỏi, không chừng sẽ làm sao khó dễ Hồ Thanh Đồng.
Cho nên, Diệp Chân đã hạ quyết tâm, hôm nay phải cho Hồ Bất Định này một chút giáo huấn khó quên.
Đạo Cảnh sơ kỳ đỉnh phong thì thế nào?
Trong lúc Diệp Chân đang tản ra khí tức Long Lân Ngụy Thân mãnh thú Hồng Hoang thì trong hư không, cường giả Đạo Cảnh liên tục giám thị tình hình nơi này nhưng không hề lộ diện, lại đột ngột từ trên bầu trời hạ xuống.
- Hồ trưởng lão, ngươi muốn xuất thủ toàn lực, ta không xen vào! Nhưng, nơi này chính là Đồ Sơn, ngươi toàn lực xuất thủ ở đây, ngươi muốn hủy Đồ Sơn sao? Muốn để mấy vạn lão ấu Hồ tộc ta chôn cùng ngươi sao?
Vị Đạo Cảnh Hồ tộc trực phiên, vừa đưa ra chính là nghiêm nghị nổi giận quát Hồ Bất Định.
- Nếu như Hồ trưởng lão không thay đổi chủ ý, bây giờ ta sẽ lập tức phát ra Đoạn Vĩ Cảnh Tấn Phù đẳng cấp cao nhất của Hồ tộc, mời mấy vị trưởng lão thậm chí kinh động các Thái Thượng trưởng lão ra xử trí!
- Trách nhiệm này, ta không thể đảm nhận được!
Tên Đạo Cảnh Hồ tộc thần sắc nghiêm nghị quát lên làm cho sắc mặt Hồ Bất Định càng thêm khó coi, nhưng Hồ Bất Định cũng là người thông minh, hắn cũng rõ ràng, vị Đạo Cảnh Hồ tộc trực phiên này đối với hắn là không ác ý gì, chỉ là nói chuyện.
Nhưng, lúc trước đầu tiên là bị Diệp Chân làm mất mặt mũi, bây giờ lại bị Đạo Cảnh trực phiên trong tộc răn dạy, mặt mũi này của hắn trên mặt thực tế đã có chút không nhịn được.
Nhưng trong tay vị Đạo Cảnh trực phiên này có Đoạn Vĩ Cảnh Tấn Phù của Hồ tộc, phù này vừa ra, không dám nói kinh thiên động địa nhưng tuyệt đối sẽ kinh động toàn bộ trong ngoài Đồ Sơn, kinh động mấy vị Thái Thượng trưởng lão ẩn tu, cũng không phải không thể được.
Một khi kinh động Thái Thượng trưởng lão, vậy chuyện này đối với hắn tuyệt đối sẽ không phải chuyện tốt.
Cho nên, cho dù không nguyện ý, mặt không còn không nhịn được, nhưng hắn vẫn chậm rãi thu lại khí tức Đạo Cảnh kinh khủng của mình.
- Mặt khác, Hồ trưởng lão, chuyện nơi này có quan hệ với Hồ Thanh Đồng, cũng coi là sự vụ nội bộ Hồ tộc ta, thật ra chỉ là một hiểu lầm, Hồ trưởng lão không cần khuếch trương đại...
- Im ngay!
Lần này, nộ khí của Hồ Bất Định đột ngột tìm được bộc phát chỗ phát tác, quát to một tiếng, trực tiếp chỉ vị Đạo Cảnh Hồ tộc trực phiên kia, tức giận mắng.
- Bản trưởng lão làm việc, tự có đạo lý, còn cần ngươi giáo huấn ta sao? Đi ra ngoài, bản trưởng lão tự sẽ xử lý!
Vẻ mặt tên Đạo Cảnh Hồ tộc trực phiên trì trệ, sắc mặt trở nên xanh xám, sau đó chỉ có thể lần nữa ẩn thân hình vào trong hư không.
- Người tới, theo tộc luật, nữ nhi Diệp Xích Linh của Hồ Thanh Đồng vốn thuộc dị tộc, bản tộc thấy nó đáng thương nên mới thu lưu ở trong tộc.
- Bây giờ lại cấu kết ngoại nhân gây tổn thương tử đệ Hồ tộc ta, tội ác tày trời, giam giữ nó vào trong tộc lao, sau khi trừng trị khu ra khỏi Thanh Khâu!
- Hồ Thanh Đồng không biết dạy con, tung tử hành hung lại không biết hối cải, không mẫn đồng tộc, giam giữ nó đến Thanh Khâu mộ tổ hối lỗi ba năm!
Vừa nghe đến đây, cả đám Hồ tộc vô cùng ngạc nhiên.
Cho dù tuần vệ hay Đạo Cảnh trực phiên ẩn trong hư không, hay hàng xóm của Huyền Giáp đồi đều vô cùng kinh ngạc, thậm chí có người còn lộ ra vẻ bực tức!
Bởi vì xử phạt này, quá nặng, quá ác độc.
Giam giữ Hồ Thanh Đồng ở Thanh Khâu mộ tổ hối lỗi ba năm, lại trừng phạt ấu tử Diệp Xích Linh của Hồ Thanh Đồng sau đó trục xuất Thanh Khâu.
Một hài tử tám chín tuổi như vậy, sau khi bị trục xuất khỏi Thanh Khâu, lưu lạc đến Thái Mông Yêu Giới, Yêu Tộc đầy đất, chỉ sợ dùng không đến một ngày sẽ trở thành huyết thực trong miệng Yêu Tộc khác!
Hồ Bất Định, đang muốn mượn cơ hội giết người, chém tận giết tuyệt!
Ngay cả Đồ Hùng nghe thấy xử phạt này thì cũng nhíu mày.
Nhưng Hồ Liên thì lại một mặt hưng phấn.
- Còn đứng đó làm gì, Hồ trưởng lão đã hạ Trưởng Lão Lệnh xử trí, sao các ngươi còn không chấp hành?
Nương theo một tiếng hừ lạnh tràn đầy ý cảnh cáo của Hồ Bất Định, một đám tuần vệ hai mặt nhìn nhau, bất đắc dĩ hành động.
Mà lúc này, Diệp Chân lại giống như bị sét đánh, bình tĩnh nhìn chằm chằm Xích Linh Nhi, trong đầu chỉ ba chữ Hồ Bất Định vừa nói:
- Diệp Xích Linh!
Xích Linh Nhi họ Diệp!
Diệp Xích Linh!