Chương 2077 Báo ân
Diệp Chân nói, nhưng trong thời gian ngắn, Hồ Thanh Đồng nhất thời chưa nghĩ đến chuyện này.
Năm đó chỉ là một lần làm chuyện phu thê, bây giờ đột nhiên Diệp Chân xuất hiện trong cuộc sống của nàng, nàng thật sự không có cách nào lập tức tiếp nhận.
Về chuyện này, Tôn Bá không hiểu, nhưng tâm tư có chút hiểu rõ, Chu Hồng cũng hiểu.
- Thật ra, ta còn có một lo lắng khác.
Chu Hồng đột nhiên mở miệng.
- Bốn người chúng ta đều là người đến từ bên ngoài, những năm gần đây, cũng không tính là bí mật gì ở Yêu Giới, sau khi thoáng kiểm chứng, Phong Lôi Cổ Hầu Vương này vẫn có đủ năng đủ tra ra được.
- Chỉ cần không phải ngu xuẩn, khẳng định sẽ theo manh mối này bắt đầu điều tra, tìm kiếm nơi Hầu Ca hạ lạc. Loại tình huống này, Thanh Đồng tiếp tục ở lại nơi này, rất không an toàn, nhất là dưới tình huống mang theo Xích Linh Nhi.
Lời của Chu Hồng, làm cho Diệp Chân giật nảy cả mình, điểm này, lúc trước hắn vẫn chưa có nghĩ đến, bây giờ nghe lời này của Chu Hồng, hậu quả kia, suy nghĩ tỉ mỉ đã thấy vô cùng đáng sợ!
Một khi Xích Linh Nhi và Hồ Thanh Đồng xảy ra chuyện, Diệp Chân hối hận cũng không kịp.
Hồ Thanh Đồng cũng quá sợ hãi, một khi dính đến an nguy của Xích Linh Nhi, nàng sẽ không còn cách nào để tình cảm chiếm lấy bản thân, lấy lại lý trí.
- Nếu như vậy, Thanh Đồng, chúng ta vẫn mau rời khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt, miễn cho bị người của Phong Lôi Cổ Hầu Vương tìm tới cửa.
Diệp Chân nói.
- Được.
Hồ Thanh Đồng cực kỳ thông minh, một khi không bị tình cảm của bản thân chi phối, lập tức đã đưa ra lựa chọn chính xác nhất.
- Nhưng, trước khi đi, ta nói lời tạm biệt với Đại Tộc Trưởng, cảm tạ hắn mấy năm qua này đã chiếu cố mẫu tử chúng ta.
Trong thân thể của Hồ Thanh Đồng có Thanh Hồ huyết mạch, nhưng trong huyết mạch, lại có một bộ phận Thái Cổ Cửu Vĩ Thiên Hồ huyết mạch, chỉ là huyết mạch này có chút hỗn tạp.
Bởi vì huyết mạch, lúc trước sau khi Hồ Thanh Đồng hoài thai, một lần mang thai, chính là mang đủ ba năm lẻ sáu tháng mới sinh hạ Xích Linh Nhi.
Ngoại trừ làm cho Xích Linh Nhi có được thiên phú Cửu Mạch Thiên Mạch, hơn nữa, có mấy phần giống Diệp Chân khi Hồ Thanh Đồng còn ở Chân Huyền đại lục đã gặp qua mấy lần, Hồ Thanh Đồng làm sao cũng không nghĩ ra vậy mà lại có hài tử của hắn.
Sau khi, Hồ Thanh Đồng đến được Thái Mông Yêu Giới, đến Hồ Tộc Thanh Khâu Đồ Sơn, người chính là xuất thân Hồ Tộc, ở lại đây, vẫn không có vấn đề.
Nhưng Xích Linh Nhi lại có huyết mạch Nhân Tộc, đã bị trưởng lão Hồ Tộc phản đối.
Không cho phép Xích Linh Nhi ở lại Thanh Khâu.
Lúc đó, cô nhi quả mẫu, Xích Linh Nhi còn rất nhỏ, vô cùng đáng thương.
Lúc đó, cũng nhờ Đồ Chính - Đại Tộc Trường Hồ Tộc ra mặt làm chủ, tiếp nhận Xích Linh Nhi, dàn xếp cho hai mẫu tử Hồ Thanh Đồng.
Khi mẫu tử Hồ Thanh Đồng bị Hồ Tộc khác khi dễ, còn mấy lần chủ trì công đạo, bảo hộ mẫu tử Hồ Thanh Đồng.
Chuyện này khiến Hồ Thanh Đồng vô cùng cảm kích, vẫn luôn tìm cơ hội báo đáp, nhưng vẫn chưa có cơ hội.
Nhưng, lúc này nếu muốn rời đi, Hồ Thanh Đồng nhất định phải nói với Đại Tộc Trưởng một tiếng, nếu không, cứ như vậy lặng yên không một tiếng động rời đi, trong lòng của Hồ Thanh Đồng cũng băn khoăn.
Diệp Chân nghe được tất cả cũng có chút chua xót lòng.
Có thể tưởng tượng ra mấy năm nay mẫu tử Hồ Thanh Đồng sống ở Thanh Khâu cực kỳ khó khăn.
Diệp Chân là người có ân tất báo.
Hơi suy nghĩ một chút, đã đưa quả Long Tiên Bàn Đào mà Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá đưa cho hắn nhưng vẫn chưa ăn đưa cho Hồ Thanh Đồng.
- Ta còn trẻ, thứ này đối với ta tạm thời không có hữu dụng. Đại Tộc Trưởng Hồ Tộc các ngươi đã chiếu cố hai mẫu tử nàng, phần ân tình này, chúng ta nhất định phải báo đáp.
- Một hồi khi nàng từ biệt, đưa Long Tiên Bàn Đào và trữ vật giới chỉ này, tặng cho Đại Tộc Trưởng Hồ Tộc, xem như nói lời cảm tạ.
Diệp Chân nói.
- Quả này của ngươi, ngươi giữ lại, chỗ này của ta còn nhiều, dùng của ta nè.
Tôn Bá lần nữa đưa ra một quả Long Tiên Bàn Đào.
- Hầu Ca, như vậy không ổn, đây là nhân tình của chúng ta, sao có thể lấy đồ của ngươi?
Diệp Chân nói.
- Có gì không ổn?
Con mắt của Tôn Bá đảo một vòng.
- Vậy ngươi nói một chút, vừa rồi ngươi dùng thứ kia hóa đi Pháp Tắc chi Lực của Đạo Cảnh trong cơ thể ta, quấn quanh trên Yêu Đan của ta, dùng là bảo bối gì?
- Ngươi thật sự cho rằng Lão Tôn ta không biết?
- Mấy năm nay, Lão Tôn ta lăn lộn trong Thái Mông Yêu Giới, vẫn có chút kiến thức! - Khác không nói, trên đời này lực lượng có thể chưa lành vết thương thật nhanh, thật an toàn chỉ có một loại Đạo Cảnh Pháp Tắc chi Lực!
Tôn Bá chậm rãi nói.
- Mà lại luận giá trị, lực lượng của ngươi, chỉ có hơn chứ không kém so với quả Long Tiên Bàn Đào.
Nghe vậy, Chu Hồng tức giận nói.
- Hầu Ca, đến cùng là lực lượng gì, ngươi nói rõ chút đi?
Hồ Thanh Đồng được Tôn Bá nhắc nhở, lại nhớ tới cái gì.
- Hầu Ca, chẳng lẽ ngươi nói là Chúng Sinh Nguyện Lực?
- Đương nhiên! Trừ cái đó ra, còn có loại lực lượng nào có thể trong thời gian ngắn lại nhanh lại an toàn hóa đi Pháp Tắc chi Lực của Đạo Cảnh?
- Trừ Chúng Sinh Nguyện Lực mà những Đạo Cảnh và Tạo Hóa Thần Nhân đó xem như Chí Bảo, còn có thể là thứ gì?
Nói xong, Tôn Bá biến sắc.
- Huynh đệ, tuy nhiên ta không biết lực lượng kia của ngươi là từ đâu tới, nhưng ngươi vì cứu ca ca ta, đều có thể lặng yên không một tiếng động xuất ra loại bảo bối kia.
- Nếu ngươi không chịu cầm lấy mấy quả trái cây này của ca ca, ngươi bảo ca ca ta phải nghĩ thế nào trong lòng?
- Cái này…
Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá đều đã nói đến phân thượng này, Diệp Chân cũng chỉ có thể nhận lấy.
Không sai, lúc trước khi hắn cứu chữa Tôn Bá, thật có vận dụng Chúng Sinh Nguyện Lực, dưới tình huống đó, chỉ có Chúng Sinh Nguyện Lực có thể hóa giải đạo cảnh Pháp Tắc chi lực, ước chừng tiêu hao nửa giọt, tuy nhiên không nhiều, nhưng số lượng này, đối với một số cường giả Đạo Cảnh, đã vô cùng kinh người.
- Ta biết ngươi còn có phụ mẫu ở Chân Huyền đại lục, hôm nay xem như ta hiếu kính, đưa ra thêm mộ quả, tự ngươi sắp xếp đi.
Khi đang nói chuyện, Tôn Bá lại lần nữa đưa cho Diệp Chân bốn quả Long Tiên Bàn Đào, Diệp Chân chỉ có thể nhận lấy.
- Nhưng, một hồi Thanh Đồng đưa quả Long Tiên Bàn Đào cho tộc trưởng, bây giờ chuyện Long Tiên Bàn Đào của Đông Thanh Long Đế bị cướp, đã sớm truyền xôn xao trong Thái Mông Yêu Giới, nếu trực tiếp đưa qua, nói không chừng sẽ chọc đến phiền phức.
Chu Hồng lần nữa nhặt của rơi, đưa ra một khả năng phiền phức.
Đây cũng đúng là một vấn đề, hơi suy nghĩ chút, Diệp Chân đã lấy ra một trữ vật giới chỉ cho vào một quả Long Tiên Bàn Đào, luyện hóa tại chỗ một phen, sau nửa khắc đồng hồ, chiếc nhẫn trữ vật kia đã nhiều một bộ phù văn lấp lóe lưu quang thần bí.
- Trữ vật giới chỉ này là một loại phương pháp luyện khí bí truyền của sư môn ta, có thể dùng luyện khí chi pháp thực hiện một loại phong cấm thành một thể không có bất kỳ sơ hở gì ở trên.
- Loại phong cấm này, có thể kéo dài một tháng, sau một tháng sẽ tự mình tiêu tán mất đi hiệu lực. Nhưng trong một tháng này nếu có người có ý đồ dùng bạo lực mở ra trữ vật giới chỉ, sẽ lập tức dẫn phát cấm chế, phá hư cấu tạo trong trữ vật giới chỉ này, làm cho không gian trong trữ vật giới chỉ trực tiếp sụp đổ, đồ vật bên trong, cũng sẽ biến mất không còn tăm tích.
- Thanh Đồng, nàng giao trữ vật giới chỉ này cho Hồ Tộc Đại Tộc Trưởng các nàng là được, nói là chút tâm ý nho nhỏ, nhưng bảo hắn một tháng sau hãy mở ra, còn liên quan đến bên trong, ngươi cũng nói một chút, sẽ không xảy ra vấn đề.
Diệp Chân tỉ mỉ thiết kế, xem như giải quyết vấn đề này.
- Được, vậy ta đi đây.
Hồ Thanh Đồng tiếp nhận giới chỉ Diệp Chân luyện chế đặc thù, rồi rời đi.
Nhưng, chưa đến nửa canh giờ, Hồ Thanh Đồng cũng có chút bất đắc dĩ trở về.
- Hôm nay, sợ là chúng ta không cách nào rời đi.
Hồ Thanh Đồng nói.
- Vì sao?