Chương 2117 Chưa Từng Xảy Ra
Tiểu Yêu, lại cho Đồ đại công tử của chúng ta hảo hảo hưởng thụ một chút.
- Không. Không muốn!
Diệp Chân vừa dứt lời, Đồ Cạnh Cao còn nửa trạng thái hôn mê đột nhiên cao giọng gào thét.
Đồ Cạnh Cao thở một hơi, đầu lưỡi liếm bờ môi khô nứt mất rất nhiều nước, ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm tiểu thảo diệp màu đỏ nhạt lắc lư như rắn độc ở trước mặt, dùng thanh âm khàn khàn gật đầu nói
- Ta nói, ngươi muốn biết gì, ta nói hết!
Khóe miệng Diệp Chân hiện lên một tia lạnh lùng.
Thật ra Đồ Cạnh Cao cũng coi là người kiên cường, dưới bí pháp tra tấn tỏa hồn thuật, kỳ độc của Tiểu Yêu lại mạnh mẽ chống đỡ hơn nửa canh giờ mới khuất phục.
Kỳ Độc của Tiểu Yêu khiến Đồ Cạnh Cao vô cùng kiêng kỵ gọi là độc tố cỏ xấu hổ.
Độc tố cỏ xấu hổ thật ra không thương tổn gì với thân thể người, sau khi trúng độc, tác dụng duy nhất là có thể khiến toàn thân người trúng độc trở nên dị thường mẫn cảm.
Căn cứ lượng độc nhiều ít, ít thì mẫn cảm gấp bốn năm lần, nhiều thì mẫn cảm gấp mấy chục lần.
Dù sao mỗi lần Diệp Chân thúc đẩy Tiểu Yêu sinh trưởng tầm mười cỏ xấu hổ, đâm Đồ Cạnh Cao mấy lần, khiến Đồ Cạnh Cao mẫn cảm gấp bao nhiêu lần, Diệp Chân thật không biết.
Nhưng sau khi bị đâm, cho dù chỉ dùng kim đâm Đồ Cạnh Cao một chút cũng khiến Đồ Cạnh Cao kêu thảm thiết như heo bị thọc huyết.
Liên tiếp mấy vòng tra tấn, Đồ Cạnh Cao cũng hiểu tác dụng cỏ xấu hổ, vừa nhìn thấy tiểu thảo muốn đâm hắn liền hết sức hoảng sợ.
- Vạn Hồ Quy Tâm đại trận do ngươi mở ra?
Diệp Chân hỏi vấn đề thứ nhất, Đồ Cạnh Cao gian nan gật gật đầu.
- Có phương pháp khiến chúng ta yên ổn thông qua không?
Đây là vấn đề quan trọng nhất trước mắt cần Diệp Chân giải quyết gấp.
Đồ Cạnh Cao có chút do dự.
Diệp Chân cũng không nhiều lời, cười lạnh một tiếng
Tiểu Yêu sinh trưởng ra mười mấy cỏ xấu hổ, cong nhẹ nhàng như con dao nhỏ chậm rãi đâm về phía Đồ Cạnh Cao.
Khoảnh khắc tử vong không khiến người ta hoảng sợ, khiến người ta hoảng sợ thật ra là quá trình tử vong triệt để buông xuống.
Lúc này, cỏ xấu hổ chậm rãi đâm qua, Đồ Cạnh Cao như bị đẩy lên trảm đầu đài, thần sắc lần nữa trở nên vô cùng hoảng sợ, bỗng nhiên dao động ngẩng đầu lên.
- Không, không được làm vậy, ta có phương pháp!
Đồ Cạnh Cao hoảng sợ nên nói năng có chút lộn xộn.
- Thật có?
- Thật có!
Mắt thấy mười mấy cây cỏ xấu hổ muốn đâm vào trong cơ thể mình lần nữa, ngẫm lại tra tấn thống khổ gấp mười lần trước đó còn đáng sợ hơn so với luyện ngục, Đồ Cạnh Cao hận không thể móc tim cho Diệp Chân nhìn.
- Đó là cái gì?
- Thông hành trận phù!
- Trong tay ngươi có sao?
- Có!
- Lấy ra!
Người một khi khuất phục một lần sẽ tự nhiên khuất phục lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư thậm chí nhiều hơn.
Sau khi ý chí Đồ Cạnh Cao triệt để khuất phục, chuyện không thể làm ban đầu cũng không tính là gì.
Trận phù toàn thân bích lục, nhưng bên trên đường cong phù văn lóe ra ánh sáng kim sắc được đại công tử Đồ Cạnh Cao run rẩy lấy ra đưa cho Diệp Chân.
- Thôi động đồ chơi này có thể tác động tới Vạn Hồ Quy Tâm đại trận? Ngươi không gạt ta chứ?
Diệp Chân thuận miệng hỏi một câu, cũng không đợi Đồ Cạnh Cao trả lời, thần niệm vừa khởi động, phần gáy Đồ Cạnh Cao bỗng nhiên dựng thẳng lên, một khối da thịt to bằng đầu nắm tay nổ thành Huyết Tương.
- Ngươi gạt ta cũng không sao, nếu ta bị vây bên trong Vạn Hồ Quy Tâm đại trận, cho dù ngươi ở đâu, chỉ cần ta động thần niệm, đầu ngươi cùng tiên thiên thần hồn sẽ lập tức nổ tung.
Diệp Chân thử dò xét lần nữa.
Đồ Cạnh Cao nghe vậy vội vàng lắc đầu, biểu thị tuyệt đối là thật.
- Tốt lắm, dù sao ta cũng không sợ bị ngươi lừa gạt, bí pháp bá đạo này, ngươi cũng đã thể nghiệm qua. Tiếp tục thành thật trả lời vấn đề của ta, nếu không, ngươi sẽ biết hậu quả.
Như đáp lại lời Diệp Chân uy hiếp, mười mấy cỏ xấu hổ cùng lúc lay động, sắc mặt Đồ Cạnh Cao trắng bệch một mảnh.
- Phụ thân ngươi nói mộ phần Thanh Khâu tàn khuyết là thật hay giả, hắn dự định làm sao lợi dụng Hồ Thanh Đồng? Hoặc nói là hắn mưu đồ điều gì?
Đây là một vấn đề mấu chốt nhất khác trước mắt Diệp Chân.
Cho dù Cửu trưởng lão Hồ Bất Định mưu đồ, hay Hùng tộc mạnh mẽ cưỡng hôn, Diệp Chân cảm giác bọn họ toan tính âm mưu chắc chắn không giống lời đại tộc trường Đồ Chính nói chỉ vì tìm về mộ phần tàn khuyết thất lạc bên ngoài Thanh Khâu.
Nguyên nhân rất đơn giản, mộ phần Thanh Khâu có tác dụng đối với Hồ tộc, đối với Hùng tộc là vô dụng, Hùng tộc không cần thiết ra sức quan tâm đến chuyện này như vậy.
Đáng tiếc, Đồ Cạnh Cao biết rất ít chuyện này.
Mộ phần Thanh Khâu Hồ tộc đúng là tàn khuyết, nội bộ Hồ tộc cũng xác thực có kế hoạch tìm về mộ phần Thanh Khâu tàn khuyết bị thất lạc, chuyện này là thật.
Nhưng phụ thân Đồ Cạnh Cao là Đồ Chính đến cùng có kế hoạch gì với Hồ Thanh Đồng, Đồ Cạnh Cao cũng không biết.
Đồ Cạnh Cao chỉ nói với Diệp Chân, phụ thân hắn nói Hồ Thanh Đồng cực kỳ quan trọng với Hồ tộc.
Diệp Chân lựa chọn tin tưởng những lời này.
Dưới trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh, Diệp Chân có thể kết luận khi Đồ Cạnh Cao nói những lời này cũng không hề nói dối.
- Ngươi có thể liên hệ với phụ thân ngươi chứ? Hắn trở về lúc nào? Chuyện Cự Linh Đại Thánh của Hùng tộc đến ép hôn, hắn có biết hay không?
Diệp Chân hỏi vấn đề này khiến Đồ Cạnh Cao trở nên do dự, điều này khiến sắc mặt Diệp Chân đột ngột biến đổi.
Diệp Chân hiểu được tình hình trở nên phức tạp.
- Ngươi thành thật giao phó, nếu không!
Mười mấy cây cỏ xấu hổ đung đưa lần nữa.
Dưới cỏ xấu hổ uy hiếp, Đồ Cạnh Cao gian nan nuốt một ngụm nước miếng, chậm rãi nói.
- Phụ thân ta cũng không có đi, hắn còn bên trong Đồ Sơn.
- Cái gì?
Diệp Chân quá sợ hãi, Đồ Chính lại bên trong Đồ Sơn?
Tâm niệm thay đổi nhanh chóng, Diệp Chân vội tế ra một khối ngọc giản Lưu Ảnh, hướng về phía Đồ Cạnh Cao nói.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì, ngươi nói toàn bộ cho ta, không cho phép có bất kỳ giấu giếm nào, nếu không!
Diệp Chân cười lạnh.
Nếu đã nói ra bí mật phụ thân hắn đang ở Đồ Sơn, Đồ Cạnh Cao cũng không còn gì giấu diếm, triệt để nói hết chuyện Diệp Chân muốn biết ra.
Diệp Chân nghe xong, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Lão hồ ly Đồ Chính này thật đúng là lão hồ ly chân chính.
Nửa khắc đồng hồ sau, Đồ Cạnh Cao khai báo không sai biệt lắm, ánh mắt Diệp Chân không nhúc nhích nhìn chằm chằm Đồ Cạnh Cao, khiến Đồ Cạnh Cao không khỏi hoảng sợ, mồ hôi không tự chủ được nhỏ xuống từ cái trán.
- Cầu ngươi đừng giết ta, ta đã nói hết chuyện ta biết cho ngươi!
Đồ Cạnh Cao rất sợ chết.
Diệp Chân đang suy nghĩ xử trí Đồ Cạnh Cao như thế nào, thấy thế hiểu ý cười một tiếng.
Con cờ Đồ Cạnh Cao không thể biến mất, nếu không sẽ dẫn tới Hồ tộc cảnh giác, làm không tốt sẽ khiến Diệp Chân thua thiệt.
- Nghe nói ngươi còn có hai huynh đệ?
Diệp Chân đột nhiên mở miệng hỏi Đồ Cạnh Cao.
- Không sai, bọn họ đều rất ưu tú, một người đang bế quan khổ tu, một người khác du học bên ngoài!
Đồ Cạnh Cao đáp.
- Ừm, rất tốt, vậy ta sẽ không giết ngươi, lát nữa ta sẽ thả ngươi ra ngoài! Chỉ là…
Diệp Chân tiện tay đưa tới ngọc giản Lưu Ảnh vừa mới thôi động
- Trong này có lưu tình hình ngươi khai báo lúc nãy, ngươi hiểu chưa? Vị trí tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc chỉ có một, ngươi hẳn phải hiểu!
Đồ Cạnh Cao nghe vậy, hô hấp lập tức trở nên gấp gáp, lấy trí thông minh của hắn làm sao có thể không biết ý tứ Diệp Chân.
Diệp Chân nắm trong tay phần linh ảnh này, cho dù rơi vào tay một trong hai đệ đệ hắn, hay tộc nhân Thanh Khâu Hồ tộc khác đều sẽ khiến Đồ Cạnh Cao hắn thân bại danh liệt.
Đừng nói cạnh tranh vị trí tộc trưởng, một khi phần linh ảnh này xuất hiện, kết cục tốt nhất mà hắn có thể nhận chỉ sợ là bị giam trong mộ Thanh Khâu, diện bích hối lỗi đến già.
Hắn ngẫm lại hậu hoa viện, ngày bình thường uống rượu cùng mỹ nhân, phong lưu tiêu sái thoải mái đến mức nào.
Bị giam trong mộ Thanh Khâu, nghênh đón hắn chính là vô tận khổ sở cùng tịch mịch.
Điểm chết người nhất là một khi phần linh ảnh này xuất hiện, phụ thân hắn sẽ không tha thứ cho hắn.
Không cần lo lắng quá nhiều, đại công tử Đồ Cạnh Cao gật đầu liên tục.
- Ngươi biết nên làm như thế nào chứ?
- Biết!
Đồ Cạnh Cao trịnh trọng gật đầu lần nữa.
- Rất tốt.
Diệp Chân búng tay một cái.
- Ta có thể nói cho ngươi biết là con người của ta rất dễ thân cận, nhất là hợp tác cùng người khác, ta sẽ không để họ thiệt thòi. Hợp tác với ta cũng không cần ngươi giúp ta làm bao nhiêu chuyện. Ngươi hẳn phải biết chuyện có quan hệ Thanh Đồng sẽ không kết thúc như vậy, ngươi chỉ cần thông báo tin tức giúp ta là được. Như vậy chuyện ngọc giản Lưu Ảnh vĩnh viễn sẽ không xuất hiện trước mặt người đời, ngươi có bằng lòng không?
Không đợi Diệp Chân nói xong, đại công tử Đồ Cạnh Cao mãnh liệt hướng về phía Diệp Chân thốt lên.
- Ta muốn, ta muốn!
- Rất tốt, vậy xem như chuyện tối nay chưa từng xảy ra?
Diệp Chân hỏi.
- Xưa nay chưa từng xảy ra!
Đồ Cạnh Cao trịnh trọng gật đầu.
Nửa khắc đồng hồ sau trải qua Tiểu Yêu trị liệu, dặn dò, trao đổi phương thức liên lạc xong, Đồ Cạnh Cao đổi một bộ quần áo, bị Diệp Chân đưa ra không gian Thận Long châu, sắc mặt có chút tái nhợt.
Đến tận đây, thời gian ngoại giới mới qua nửa khắc đồng hồ.