← Quay lại trang sách

Chương 2220 Một Cước Này, Vì Hầu Ca

Vô thanh vô tức, một vòng ánh sáng lục sắc giống như trống rỗng xuất hiện, xuất hiện ở sau đầu một Hùng Tộc Đạo Cảnh.

Không có bất kỳ lực lượng ba động nào, lúc ánh sáng lục sắc này xuất hiện, thậm chí ngay cả không khí cũng không có bất kỳ ba động, làm cho tên Hùng Tộc Đạo Cảnh căn bản không cảm giác chút nào.

Ngay khi xuất hiện, ánh sáng màu xanh lục nhẹ nhàng tìm tòi, bị Diệp Chân đưa tới, ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm được Tiểu Yêu khống chế gia trì một sợi Tạo Hóa linh lực giống như không có vật gì xuyên qua Linh Lực Khải Giáp vô cùng nặng nề của tên Hùng Tộc Đạo Cảnh, trực tiếp tiến vào sau đầu tên Hùng Tộc Đạo Cảnh, thẳng vào Đạo Cung.

Đạo Cung bị dị vật xâm nhập, tên Hùng Tộc Đạo Cảnh này phát ra tiếng rống giận dữ hoảng sợ, nhưng tiếng rống giận dữ này, lại trong nháy mắt tiếp theo đột nhiên ngừng lại.

Ngay khi ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm đâm vào Nguyên Linh của Hùng Tộc Đạo Cảnh, Thôn Phệ Thần Thông của Tiểu Yêu được phát động. Trong chớp mắt, Nguyên Linh của tên Hùng Tộc Đạo Cảnh sụp đổ tại chỗ, thần thái trong hai mắt đột nhiên biến mất.

Lực lượng thiên địa pháp tắc bàng bạc được Tiểu Yêu thôn phệ, dưới sự dẫn đạo của Tiểu Yêu, trực tiếp đánh vào hàng rào phía trên phong cấm không gian tầng thứ sáu Thận Long Châu, làm cho hàng rào phong cấm không gian tầng thứ sáu Thận Long Châu bắt đầu tan rã như băng tuyết.

Nhưng đối với lực lượng trong nhục thân của tên Hùng Tộc Đạo Cảnh, Tiểu Yêu cũng không thôn phệ.

Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là có tác dụng lớn với Diệp Chân.

- Trư ca, thịt ngon của một thân gấu này thuộc về các ngươi, nhưng da gấu này phải lột tốt cho ta, mật gấu cũng giữ lại, đây chính là dược liệu Đan Vương điểm danh muốn, còn có khung xương cũng phải lưu lại cho ta, có tác dụng lớn với ta!

Diệp Chân khẽ vẫy tay, tên thi thể của Hùng Tộc Đạo Cảnh lập tức bị Diệp Chân tiện tay ném về phương xa.

Chu Hồng chờ đợi ở nơi đó vui mừng hớn hở tiếp được thi thể của Hùng Tộc Đạo Cảnh.

- Yên tâm đi huynh đệ, lột da, ta cũng là một tay hảo thủ!

- Oa ha ha, thi thể của Hùng Tộc Đạo Cảnh, thịt ngon này nếu phối hợp với nguyên liệu, nấu hơn mấy trăm nồi Hùng Bi Bách Nguyên Canh là không có bất cứ vấn đề gì, hắc, thực lực...¬.

- Ngươi dám!

Ngơ ngác nhìn một màn này, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đột nhiên phát ra một tiếng rống giận dữ kinh thiên động địa, bá bá bá tiếng nổ vang và cơ bắp nổ lên âm thanh liên miên.

Trong chớp mắt, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đã biến thành một nhân hùng cao ngàn trượng.

Đồng tộc bị giết, còn phải bị lột da lấy gan, trực tiếp làm cho Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành tức giận.

Không chỉ hiện ra nguyên hình bản thể, mà còn trực tiếp cuồng bạo.

Bản thân Hùng tộc hiện ra nguyên hình, lực lượng nhục thân có thể so sánh với cự long, mà Hùng Yêu sau khi Cuồng Bạo chính là có thể đè Long Tộc xuống đất, điên cuồng đánh.

Hơn nữa, Đạo Cảnh hậu kỳ giống như Cự Linh Đại Thánh, một khi Cuồng Hóa thì tăng lên không chỉ có riêng là lực lượng, mà là chỉnh thể lực lượng tăng lên gấp đôi gấp bội.

Trong chớp mắt, thực lực của Cự Linh Đại Thánh đã đạt tới điểm tới hạn giữa Đạo Cảnh và Tạo Hóa Thần Nhân, thực lực đến vô hạn gần Tạo Hóa Thần Nhân.

Chuyện này làm cho Diệp Chân vận dụng Chiến Hồn Huyết Kỳ khống chế thiên địa pháp tắc của Ma Hồn Giới thi triển không gian pháp tắc bị ảnh hưởng, trong chớp mắt suy yếu trên phạm vi lớn.

Bước lên một bước, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành một bước đã vượt qua khoảng cách mấy ngàn dặm, xuất hiện ở trước mặt Diệp Chân, song quyền như một ngọn núi nhỏ, giống như hai đỉnh núi khổng lồ đánh về phía đầu của Diệp Chân.

- Người trẻ tuổi, chết đi cho bản Thánh!

Lông mày Diệp Chân hơi nhíu lại, sau đó khóe miệng hiện ra một tia cười lạnh.

- Nằm mơ đi! Ở đây, ta chính là Thần!

Trong nháy mắt tiếp theo, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành thân cao ngàn trượng, đang muốn đánh Diệp Chân thành phấn vụn, trực tiếp hư không tiêu thất, lưu lại chỉ có kình phong khuấy động trong không khí, làm cho mái tóc dài sau đầu Diệp Chân bị thổi bay phấp phới.

Mấy trăm vạn dặm ngoài Ma Hồn Giới, song quyền của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành hung hăng nện xuống, khuấy động lên mảng lớn kình phong, làm cho hư không xung quanh bắt đầu liên miên sụp đổ.

Nhưng mặc cho con mắt của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành có trừng lớn cỡ nào thì trong phạm vi ngàn dặm cũng không phát hiện một chút bóng dáng của Diệp Chân.

Thần niệm Nguyên Linh cường hoành lan ra, bốn phương tám hướng là một mảnh trống rỗng, vẫn không một chút khí tức và thân ảnh nào.

Bước ra một bước, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành vừa sải bước ra, chính là ngàn dặm, ngắn ngủi mấy hơi thở, Cự Linh Đại Thánh đã dò xét tận vạn dặm xung quanh, nhưng vẫn như cũ không có bất kỳ phát hiện nào.

Cự Linh Đại Thánh vô cùng tức giận, song quyền đánh loạn, đánh hàng rào hư không của Ma Hồn Giới liên tiếp vỡ vụn, hắn la hét, phát tiết phẫn nộ và lo lắng của mình.

Cự Linh Đại Thánh rất rõ ràng, lúc này, giờ phút này, hắn tám chín phần mười đã bị Diệp Chân trục xuất ra ngoài.

Không sai, chính là trục xuất.

Dưới tình hình như thế, đợi khi hắn đuổi đến nơi thì sáu vị Hùng Tộc Đạo Cảnh hắn tỉ mỉ thu nạp tới, chỉ sợ da thịt đều đã thành canh!

- A! Diệp Cửu Tiêu, tổ tông nhà ngươi!

Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành như người khổng lồ bất đắc dĩ ngửa mặt lên trời gầm hét lên.

Cự Linh Đại Thánh đoán không sai, hắn chính là bị Diệp Chân trục xuất.

Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành sau khi cuồng hóa, cho dù Diệp Chân có Khống Giới Linh Bảo thì nghĩ muốn giết hắn cũng vô cùng khó khăn.

Nhưng không giết được hắn, cũng không có nghĩa không cách nào giết hắn.

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân đã thôi động lực lượng Chiến Hồn Huyết Kỳ, dịch chuyển Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đã Cuồng Hóa đến ngoài mấy triệu dặm, nơi hoang vu nhất của Ma Hồn Giới.

Bên ngoài mấy triệu dặm, cho dù Cự Linh Đại Thánh có mạnh hơn, nhưng nếu muốn chạy tới thì cũng phải cần thời gian nhất định.

Có thời gian này, Diệp Chân trước tiên sẽ xử lý toàn bộ Hùng Tộc Đạo Cảnh ở đây, sau đó, hắn mới từ từ nghĩ biện pháp thu thập Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành còn lại cuối cùng.

Cũng khi Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành tức giận gào thét, thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi, sáu vị Hùng Tộc Đạo Cảnh còn lại đã lần lượt bị Tiểu Yêu dùng ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm, thôn phệ sạch sẽ lực lượng thiên địa pháp tắc trong Nguyên Linh, làm cho Nguyên Linh sụp đổ tại chỗ.

Dù mấy vị Hùng Tộc Đạo Cảnh phía sau đã sớm thấy rõ phương thức tấn công của Tiểu Yêu, dùng hết tất cả lực lượng đến phòng ngự.

Nhưng, ở trong Ma Hồn Giới, Diệp Chân chính là tồn tại giống như Thần.

Mà ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm còn được Tiểu Yêu gia trì Tạo Hóa linh lực, căn bản không phải bọn hắn có thể ngăn cản.

Bọn hắn có thể làm, trừ chờ chết vẫn là chờ chết.

Thật ra thì nếu không phải da gấu và xương cốt của bọn hắn vô cùng trân quý, Diệp Chân mới sẽ không bỏ được làm cho Tiểu Yêu lãng phí Tạo Hóa Linh Lực đâu.

Khung xương của Hùng Tộc Đạo Cảnh có thể giúp cho Diệp Chân dung hợp Huyết Khô Lâu với chiến lực càng thêm mạnh mẽ.

Mà da gấu của những Đạo Cảnh này thì là nguyên liệu chủ yếu luyện chế trấn giáp với lực phòng ngự có thể so với giữa thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo loại phòng ngự.

Lúc này, Diệp Chân mới khó khăn để cho Tiểu Yêu xuất thủ.

Bằng không thì Diệp Chân chỉ cần huyễn thân Quỳ Ngưu, lại thêm phối hợp với Chiến Hồn Huyết Kỳ, có thể dùng các loại lôi đình oanh sát bọn hắn thành cặn bã.

Ngay khi Diệp Chân dễ như trở bàn tay giết chết Hùng Tộc Đạo Cảnh thứ ba, ném qua một bên cho Chu Hồng lột da thì Thanh Nhãn Đại Thánh vẫn muốn giết chết Diệp Chân báo thù cho Huyết Nhãn Đề Hồn Thú của hắn nhưng ngay cả góc áo của Diệp Chân cũng không sờ được, rốt cục sợ.

Từ bỏ công kích Diệp Chân, thân hình lóe lên, bỏ chạy về phương xa mất dạng.

Muốn tìm được thông đạo, rời khỏi Ma Hồn Giới.

Đối với việc này, Diệp Chân chỉ lạnh lùng liếc qua, không để ý đến Thanh Nhãn Đại Thánh chạy trốn.

Mà hắn vẫn chậm rãi giết chết ba Hùng Tộc Đạo Cảnh đang tuyệt vọng cuối cùng, sau đó ném thi thể của bọn hắn cho Chu Hồng xử lý.

Thân hình lóe lên, thôi động Hắc Long Long Lân Ngụy Thân, lực lượng quanh người Diệp Chân bạo tăng, sau đó trống rỗng xuất hiện ở ngay trước mặt Thanh Nhãn Đại Thánh đang cuống quít chạy trối chết, đối diện chính là một cước đạp mạnh.

Đây là một cước không có dấu hiệu nào.

Phịch một tiếng, gương mặt Thanh Nhãn Đại Thánh sụp đổ toàn bộ, cái mũi và miệng toàn bộ lõm vào mặt.

Nếu không phải nhục thân nhờ vào tu vi Đạo Cảnh cường đại, thì một cước này đã có thể làm cho Thanh Nhãn Đại Thánh mất nữa cái mạng.

- Một cước này chính là vì Hầu ca của ta, cũng chính là Tôn Bá!