Chương 2253 Người điên
Thần Thông Địa Từ Lực Trường, trước khi thu hoạch được truyền thừa Thận Long Châu chân chính từ sư tôn Lục Ly, uy lực đã vô cùng có hạn, chỉ có thể coi là thần thông bên ngoài, cũng không phải là thứ của bản thân Diệp Chân.
Nhưng khi lấy được truyền thừa Thận Long Châu chân chính, sau khi biết được cách dùng chân chính của tinh hồn không gian trong Thận Long Châu, Địa Từ Lực Trường đã trở thành thần thông chính của Diệp Chân.
Chưa nói uy lực đại tăng, sẽ còn tăng lên theo tu vi của Diệp Chân, Nguyên Linh lớn mạnh mà tăng lên tương ứng.
Bây giờ tu vi của Diệp Chân cao tới Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, Địa Từ Lực Trường thần thông cũng đạt tới một trình độ khủng bố.
Vừa rồi, lúc thi triển Diệp Chân đã thu vài phần lực đạo, bằng không thì võ giả Huyền Cung Cảnh trở xuống, trong phạm vi Địa Từ Lực Trường sẽ bị ép đến xương cốt đứt gãy.
Thân hình Diệp Chân lóe lên, kẹp lấy Thiếu ti chính Nhậm Tâm Tố lướt qua bên cạnh một đám thủ vệ có thể so với tốc độ như rùa, xông ra khỏi đại đường quân giới ti.
Cho dù Diệp Chân làm ra hành động ẩu đả chính ấn đường quan điên cuồng như vậy, nhưng Diệp Chân vẫn chưa hề mất đi lý trí.
Trước đó, Diệp Chân tìm được biện pháp phá cục, cho nên ẩu đả thiếu chính ti Nhậm Tâm Tố. Nhưng những thủ vệ này, Diệp Chân lại không thể giết, thậm chí không thể trọng thương.
Nếu không, tính chất trong việc này sẽ thay đổi.
Gần như là ngay khi Diệp Chân xông ra khỏi quân giới đại đường, hai đạo khí tức Đạo Cảnh vô cùng bàng bạc từ quân cơ trọng địa lao phía sau quân giới ti xông tới.
Đây là cao thủ Đạo Cảnh tọa trấn Quân Bộ.
Tốc độ của hai người này cực nhanh, ngay khi khí tức xuất hiện đã xuất hiện ở sau lưng Diệp Chân không xa.
- Cuồng đồ lớn mật, dám làm loạn ở Quân Bộ, muốn chết!
Khí tức bàng bạc như biển đột ngột từ trên người hai Đạo Cảnh dâng lên, nhưng cũng lúc đó, Lôi Quang Tiên trên đỉnh đầu Diệp Chân bỗng nhiên lóe lên, hai đạo Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi cực kỳ đột ngột như thiểm điện đánh về hai vị Đạo Cảnh này.
Ầm ầm!
Hai vị Đạo Cảnh vừa bị đánh giống như bị vạn chùy oanh kích, lập tức từ tầng trời thấp hạ xuống dưới.
Một vị còn tốt, một vị khác tu vi hơi thấp thì dưới Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi oanh kích, một nữa bả vai trực tiếp hóa thành than cháy, quanh thân lấp lóe điện quang, không tự chủ được kêu thảm.
Thấy thế, thủ vệ vừa từ bốn phương tám hướng vây quanh đều ngẩn ngơ.
Một chiêu đã trọng thương một Đạo Cảnh, thực lực của tên trước mắt này cũng quá mạnh một chút?
Cũng lúc này, gió nhẹ thổi qua, Diệp Chân giống như khói bay ra khỏi đại viện quân giới ti.
Phong Thiểm Lược Diệp Chân có được từ thần thông Tinh Hồn Châu Đại Phong, không chỉ là một bí pháp phi hành, càng là một loại bí pháp cướp đi mặt đất.
Cho nên, mặc dù bên ngoài Đại Chu cấm bay, nhưng đối với tốc độ của Diệp Chân lại không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Gần như là cùng lúc đó, Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đưa tới thiên địa nguyên khí kịch liệt run động làm cho tất cả cảnh báo trong Lạc Ấp đồng loạt vang lên.
Đồng thời, huyết sắc báo động phù cũng từ quân giới ti phóng lên tận trời, phóng tới bốn phương tám hướng.
Gần như cùng lúc đó, Lạc Ấp Cấm Quân lập tức thành từng đội từ trong quân doanh xông ra, bắt đầu phong tỏa từng con đường đi.
Vô số Tuần Tra Ti Tuần Tra Thần Tướng, Tuần Tra Thần Liệp, Quỷ Thám, Linh Thám giống như u linh xuất hiện trong các ngõ ngách và hư không ở Lạc Ấp, trong đó không thiếu Hư Không Liệp Vương hiếm gặp.
Nguyên bản đang Lạc Ấp bình tĩnh như nước, chớp mắt đã biến thành đầm rồng hang hổ không chỗ che thân.
Rất nhanh, đã có hai khí tức Hư Không Liệp Vương mịt mờ khóa chặt Diệp Chân đang lướt nhanh như khói nhẹ.
Hư Không Thần Trảm vô hình vô chất, không mang một tia yên hỏa khí tức chém về phía Diệp Chân đang lướt nhanh như khói nhẹ.
Trong nháy mắt tiếp theo, hư không trước người Diệp Chân không dấu hiệu nào vỡ ra, giống như từng lưỡi dao hư không màu đen chém về phía Diệp Chân!
Có thể thấy thân thể của Diệp Chân đã sắp bị cắt nát vụn do lưỡi dao vô cùng sắc bén, bất ngờ xuất hiện từ hư không.
Nhưng cũng ngay lúc này, thân thể của Diệp Chân như một con giun đất, xoắn vặn lại hai lần vô cùng thần kỳ, mấy lưỡi kiếm sắc bén xuất hiện trong hư không đều lướt qua thân thể hắn một cách kỳ lạ.
Trong đó có một lưỡi dao, khó khăn lắm mới bay qua sát bên tai Diệp Chân.
Hai tên Hư Không Liệp Vương nhìn thấy một màn này, vừa mới nghĩ đã giải quyết xong, lại trừng lớn một con mắt, vẻ mặt khó tin.
Diệp Chân chỉ là một Tuần Phong sứ đường thứ hai nho nhỏ, chắc chắn không biết rõ lực lượng của quân phòng vệ trong Lạc Ấp, Đại Chu. Nhưng dù hắn có biết, cũng khó có thể phản kháng được vô số lực lượng cường đại của Đạo cảnh.
Cho nên, Diệp Chân hiểu rất rõ thời khắc này đối với hắn quý giá đến mức nào.
Khoảnh khắc từ lao ra từ Quân giới ti, Diệp Chân đã bộc phát trạng thái của bản thân lên tới cực hạn.
Cho dù là tốc độ, hay nguyên thần, hoặc đủ loại bí pháp thần thông.
Diệp Chân biết rất rõ, thực lực của toàn bộ Tuần Tra Thần Tướng Lạc Ấp và Hư Không Liệp Vương mạnh mẽ đến cỡ nào, hơn nữa bọn hắn cũng sẽ là người đầu tiên phát hiện và ngăn cản hắn.
Cho nên, ngay lập tức, Diệp Chân đã cho thần niệm chìm sâu vào trong Lục Không hào quang, không gian xung quanh có bất kì dao động nào đều không thoát khỏi sự cảm nhận của Diệp Chân.
Vậy nên, không gian chi nhận của Hư Không Liệp Vương vốn không có bất kỳ dấu hiệu nào, nhưng trong cảm ứng của Diệp Chân, nó lại sáng ngời như đao kiếm, có thể dễ dàng nhận ra.
Diệp Chân tất nhiên có thể thoải mái né tránh.
Diệp Chân hầu như không hề dừng tốc độ lại một chút nào, tiếp tục xông về mục đích của mình, Phong Thiểm Lược được thi triển ra, thân thể nhẹ nhàng như khói.
Đòn tấn công thất bại, hai tên Hư không Liệp Vương ngẩn người, rồi thân thể hai người chợt lóe lên, ngay lập tức biến mất trong không gian, không để lại một chút dấu vết nào.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình của hai tên Hư Không Liệp Vương cực kỳ bất ngờ đi ra từ trong không gian nhỏ trước người Diệp Chân cách một trăm mét, nhưng ngay nháy mắt, thân hình của hai vị Hư Không Liệp Vương thò ra, hai đạo ánh sáng của Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đã chuẩn bị đánh vào hư không vừa mới bị vỡ ra.
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, hai vị Hư Không Liệp Vương còn chưa kịp phòng ngự, lại lần nữa kêu thảm một tiếng, trực tiếp bị đạp trở về trong không gian hai lớp.
Khi hai vị Hư Không Liệp Vương vô cùng khó khăn trở lại từ trong hai vách không gian, Diệp Chân đã hóa thành một làn khói xanh, nhào về phía cửa thành của Lạc Ấp dẫn đến kinh đô.
Sắc mặt của hai vị Hư Không Liệp Vương biến đổi.
Nhưng, cũng vào lúc này, ngoại trừ thủ vệ trông coi cửa thành, hai đội hơn ba ngàn cấm quân đang tiến đến từ một quân doanh khác trong hoàng thành, phòng thủ con đường dẫn tới hoàng thành.
Thấy thế, hai vị Hư Không Liệp Vương muốn chặn đường nhưng vẫn liên tiếp thất bại lại thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Thế nhưng là, trong nháy mắt tiếp theo, hai vị Hư Không Liệp Vương này không thành công trong việc ngăn cản, con mắt đột ngột trừng lên, còn lớn hơn so với chuông đồng, ánh mắt hiện lên sự kinh hãi gần chết.
Chỉ thấy mũi chân của Diệp Chân đạp nhẹ, gợn sóng màu bạc nổi lên, một đám cấm quân có chiến lực dũng mãnh, tu vi cao cường, trở nên cực kỳ chậm chạp.
Nguyên một đám chỉ có thể trơ mắt nhìn thân hình của Diệp Chân lướt qua trên con đường đến hoàng cung.
Chỉ có điều, lĩnh quân giáo úy của đội cấm quân này, chính là một vị cường giả Đạo cảnh, mặc dù tốc độ bị Địa Từ Lực Trường của Diệp Chân giảm bớt hơn trăm lần, nhưng ngay nháy mắt Diệp Chân vượt qua, bên trong hai mắt bắn ra thần quang mãnh liệt rực rỡ, quầng sáng như đao như kiếm như thật, phun ra từ trong hai mắt hắn, nhanh như tia chớp, chém về phía Diệp Chân.
- Dừng bước cho ta!
Trong tiếng rống giận dữ, những nơi mà hư ảnh kiếm quang trong hai mắt của giáo úy cấm quân đi qua, toàn bộ hư không cũng bắt đầu trở nên run rẩy.
Phải biết, hàng rào hư không của Lạc Ấp, đã từng được trận pháp tăng cường lên gấp trăm lần.
Không chỉ là cường giả Đạo cảnh bình thường, mà cả Đạo cảnh đỉnh phong, Nửa Bước Tạo Hóa, cũng không cách nào dựa vào nắm đấm để phá vỡ ranh giới không gian của Lạc Ấp.