← Quay lại trang sách

Chương 2267 Diệu Kế Đối Phó Khai Nguyên Hầu

Đồng thời, toàn bộ Trấn Thủ sứ phủ vang lên tiếng báo động cực kỳ chói tai, toàn bộ thủ vệ của Trấn Thủ sứ phủ nháy mắt nâng cao cảnh giác, hàng loạt quân tinh nhuệ trong doanh phòng của Trấn Thủ sứ phủ xông ra, đao tuốt khỏi vỏ, nỏ lên dây cung, trong nháy mắt, toàn bộ Trấn Thủ sứ phủ sát khí ngút trời.

Tình cảnh này khiến Diệp Chân lấy làm kinh hãi, thần niệm khẽ động, không chút chậm trễ độn thổ bỏ chạy.

Về chuyên môn độn pháp, Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn có ưu thế áp đảo, nếu không có chấn động hư không và bảo bối ngũ hành, người bình thường, đừng nói là bắt được Diệp Chân, đuổi kịp Diệp Chân cũng không có khả năng.

Cho nên, Diệp Chân lui rất ung dung.

Nhưng Diệp Chân thật không ngờ.

Gia hỏa Khai Nguyên hầu Cơ Quản này không hề ngu ngốc.

Ngược lại còn rất thông minh.

Nhìn thấy Diệp Chân từ sớm đã giao công văn cho Trấn Thủ sứ phủ Chính Diệu thành, đoán được Diệp Chân muốn tìm hắn gây rối, từ sớm đã có chuẩn bị.

Quan trọng nhất chính là, dưới gầm trời này, mọi việc vạn vật đều không thể tránh khỏi tiên thiên ngũ hành, bảo bối và trận pháp có thể ngăn chặn tiên thiên ngũ hành thần độn của Diệp Chân cũng không nhiều.

Khai Nguyên hầu Cơ Quản đã tìm đến một loại huyết sát quầng sáng dự cảnh trận pháp không thuộc về ngũ hành.

Nhìn ra được hắn hao hết tâm tư, điều này cũng không dễ dàng.

Chẳng qua, suy nghĩ một chút thì thấy bình thường. Có lẽ do lần trước, Khai Nguyên hầu Cơ Quản bị dọa đến mức hồn cũng sắp bay mất, liên tục mấy ngày, Diệp Chân lấy đầu hắn dễ dàng như lấy đồ trong túi. Càng là người quyền cao chức trọng thì càng sợ chết.

Đổi lại là Diệp Chân, cũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào tìm bảo bối bảo mệnh.

Bằng không, chỉ sợ đời này cũng không được một giấc ngủ ngon.

Trấn Thủ sứ được đại quân và cao thủ cung phụng, hiển nhiên toi công sắp đặt một phen. Lấy độn pháp của bọn họ so sánh, lại thêm tu vi hiện tại và nguyên linh tu vi của Diệp Chân, cho dù có cường giả Đạo Cảnh cũng chưa chắc có thể truy lùng được tung tích của Diệp Chân.

Nhưng vẫn không hề an ổn.

Không nói Trấn Thủ sứ phủ, ngay cả toàn bộ Chính Diệu thành cũng bắt đầu giới nghiêm toàn thành, Diệp Chân nhìn thấy mà buồn cười không ngớt.

Thủ đoạn này, có tác dụng ư?

Nhìn ra được, Khai Nguyên hầu Cơ Quản quả thật bị dọa sợ không nhẹ.

Có huyết sắc quầng sáng của cảnh giới trận pháp kia, Diệp Chân muốn thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn cũng khó mà thực hiện.

Nhưng chỉ mỗi cái việc trà trộn vào Trấn Thủ sứ phủ thôi, không làm khó được Diệp Chân.

Việc thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn lúc trước cũng chỉ vì thuận tiện mà thôi.

Một ngày sau, sau khi trải qua một đêm kinh hãi mà không kết quả gì, Chính Diệu thành Trấn Thủ sứ phủ cũng dần yên tĩnh lại, có điều, cảnh giới và phòng ngự tăng lên rõ ràng.

Sáng hôm nay, nội vụ nhị tổng quản của Trấn Thủ sứ phủ mới mua sắm một loạt cây trái thịt thà tươi ngon từ ngoài trở về, áp theo xe ngựa, đoàn người đi vào Trấn Thủ sứ phủ từ cửa sau.

Không ai chú ý tới, lòng bàn chân của vị nội vụ nhị tổng quản này không một tiếng động đạp phải một hạt bụi. Sau đó, hạt bụi này bám vào đế giày của hắn, bị hắn mang vào Trấn Thủ sứ phủ.

Diệp Chân đoán không sai, Khai Nguyên hầu Cơ Quản bỏ ra nhiều tiền như vậy làm một cảnh giới trận pháp bảo mệnh, nhưng lại nhằm vào những kẻ thi triển độn pháp, đối với những tác động không phải độn pháp thì không cách nào ngăn lại được.

Hạt bụi đó chính là Thận Long Châu biến thành.

Từ khi được truyền thừa của sư tôn Lục Ly, khống chế của Diệp Chân đối với Thận Long Châu càng thêm thuần thục, chỉ một ý niệm trong đầu, Thận Long Châu có thể lập tức hóa thành một hạt bụi nhỏ.

Hạt bụi vừa bám vào lòng bàn chân của nhị tổng quản Trấn Thủ sứ phủ là do Thận Long Châu biến thành, mà Diệp Chân thì ở trong không gian của Thận Long Châu.

Theo chân nhị tổng quản bước vào Trấn Thủ sứ phủ không bao xa, nguyên linh của Thận Long Châu là Thận Long Nguyên Linh A Sửu hơi khống chế, hạt bụi nhỏ Thận Long Châu lập tức rơi xuống Trấn Thủ sứ phủ.

Thôi động thần niệm, Diệp Chân đột ngột hiện thân từ không gian của Thận Long Châu, không đợi thân ảnh hiện rõ đã hóa thành một luồng nguyên lực hệ mộc trốn vào trong thảm cỏ.

Trong chớp mắt, Tiểu Yêu thúc giục Ất Mộc linh lực thông qua Diệp Chân lan đến gần như toàn bộ phương hướng của Trấn Thủ sứ phủ.

Tất cả tình hình trong Chính Diệu thành Trấn Thủ sứ phủ đều nằm trong đáy mắt của Diệp Chân, toàn bộ Trấn Thủ sứ phủ đã không còn bí mật gì đối với Diệp Chân nữa.

Nhưng khiến Diệp Chân rất ngạc nhiên là, Diệp Chân đã tìm khắp cả Trấn Thủ sứ phủ, vậy mà lại không phát hiện ra bóng dáng của Khai Nguyên hầu Cơ Quản.

Khai Nguyên hầu Cơ Quản không có ở đây?

Theo lý thuyết, Trấn Thủ sứ phủ phòng ngự nghiêm ngặt như vậy, xét đến cái tính tình nhát gan sợ chết kia của Khai Nguyên hầu Cơ Quản, lúc này nên ở trong phủ mới đúng.

Diệp Chân vốn cho rằng cái tên này có thể là ra ngoài làm công vụ rồi, nhưng cho đến tận tối vẫn không thấy hắn trở về.

Rơi vào thế bí, Diệp Chân lần mò âm thầm tìm đến một gian phòng của quan chấp sự có phẩm giai khá cao trong phủ viện Trấn Thủ sứ phủ.

Đợi sau khi hắn nghỉ ngơi, Tiểu Yêu biến thành dây leo âm thầm lặng lẽ đâm vào thân thể của hắn, dựa vào Thận Long Nguyên Linh A Sửu khống chế Thái Cổ Thận Long thận khí, trực tiếp xâm nhập vào trong thần hồn của tên chấp sự này.

Thông qua Thận Long Châu nguyên linh A Sửu thiết kế tỉ mỉ một hệ thống huyễn cảnh trong chớp mắt phát động.

Không bao lâu sau, Diệp Chân đã biết được tung tích của Chính Diệu thành Trấn Thủ sứ Khai Nguyên hầu Cơ Quản.

Hơn hai mươi ngày trước.

Hơn hai mươi ngày trước, cũng chính là lúc mới nhận được tin tức Diệp Chân và Bắc Hải Thiên Lãng quân muốn thông qua Chính Diệu thành Thượng Cổ Na Di trận, tên tiểu tử Khai Nguyên hầu Cơ Quản này đã chuồn mất, không thấy bóng dáng đâu.

Đến quản gia thân cận nhất của hắn cũng không biết cụ thể hắn đi đâu.

Nhưng hắn đã để lại mệnh lệnh cho quản gia rằng, chờ Diệp Chân và Bắc Hải Thiên Lãng quân hoàn toàn cách xa Chính Diệu thành thì thông báo cho hắn.

Hiển nhiên, gia hỏa này cực kỳ sợ Diệp Chân!

Điều này khiến Diệp Chân có chút bất đắc dĩ.

Rõ ràng là tên gia hỏa này đã nhận được thông tin từ sớm, tự biết bản thân mình đã đắc tội với Diệp Chân, bèn chuồn đi.

Người không ở đây, Diệp Chân cũng không cách nào tìm hắn gây sự.

Nhưng cứ rời khỏi không công như vậy, Diệp Chân không nguyện ý cho lắm.

Lúc trước bị gài bẫy rơi vào Nguyên Khư tuyệt vực, Diệp Chân lâm vào tình cảnh cửu tử nhất sinh, nếu không trút cơn giận này, vậy khi hắn rất xin lỗi Khai Nguyên hầu Cơ Quản.

Đồ vật trong Trấn Thủ sứ phủ này, Diệp Chân đem bán đi cũng chẳng đáng giá mấy đồng.

Còn gieo họa cho nữ nhân của Khai Nguyên hầu Cơ Quản, Diệp Chân không thể làm được loại chuyện này.

Hắn không bỉ ổi như vậy.

Rầu rĩ nửa ngày trong Trấn Thủ sứ phủ, Diệp Chân đột nhiên nảy ra diệu kế.

- Đúng rồi, cứ làm như thế!

Vỗ đùi, quyết định việc này, Diệp Chân lại sử dụng phương pháp cũ, rời khỏi Trấn Thủ sứ phủ.

Sập tối sáu ngày hôm sau, Bắc Hãi Thiên Lãng quân đang đóng quân nghỉ ngơi dưỡng sức sáu ngày ngoài ngàn dặm Chính Diệu thành, vào lúc tối trời, đột nhiên nhổ trại xuất phát.

Chỉ mất ba canh giờ, hai mươi hai vạn Bắc Hải Thiên Lãng quân đã nhanh chóng nhổ trại đi xa.

Mà gần như cùng lúc Bắc Hải Thiên Lãng quân nhổ trại, Chính Diệu thành Trấn Thủ sứ đã biến mất gần một tháng, Khai Nguyên hầu Cơ Quản lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở phủ trạch trong trấn phủ.

Quát nhẹ một tiếng, khiến cho Trấn Thủ sứ phủ thái giám đại quản gia thân tín Hà Tấn triệu đến.

Đại quản gia Hà Tấn thấy chủ tử nhà mình quay về nhanh như vậy cũng hơi kinh ngạc, nhưng cũng chỉ kinh ngạc mà thôi.

Nghi ngờ chủ tử nhà mình là thật hay giả, cái chuyện này hắn không dám nghĩ, càng không khả năng muốn nghĩ đến.

Sau đó, “Khai Nguyên hầu Cơ Quản” lấy ra một chiếc ngọc giản, đưa cho đại quản gia Hà Tấn:

- Đi, bây giờ, ngay lập tức làm chuyện này thật thỏa đáng cho bản sứ!

Chỉ nhìn thoáng qua ngọc giản, con mắt của đại quản gia Hà Tấn đã trừng to như chuông đồng!