Chương 2268 Tử Đạo Hữu Bất Tử Bần Đạo
Vừa nhìn thoáng qua ngọc giản, ban đầu, đại quản gia Hà Tấn, thân tín của Khai Nguyên Hầu cũng trợn mắt hốc mồm, sau đó lại lộ vẻ vô cùng khó xử.
Cân nhắc một chút, lúc này đại quản gia Hà Tấn mới có hơi chật vật nói.
- Hầu gia, làm như vậy, sợ có hơi không ổn không?
- Có gì không ổn?
Diệp Chân dùng Thái Cổ thận khí trong Thận Long Châu huyễn hóa thành hình Khai Nguyên Hầu Cơ Quản, đột nhiên lộ ra một mặt dữ tợn, làm đại quản gia Hà Tấn sợ đến cả người căng thẳng.
Khai Nguyên Hầu Cơ Quản, thật vẫn đúng chuẩn là con cháu Hoàng tộc, một con cháu Hoàng tộc vô pháp vô thiên.
Quần áo lụa là không nói, tính tình còn buồn vui khó đoán, toàn làm việc bằng cảm tính của mình.
Đương nhiên, có làm chút chuyện gì, đều phải có phân chia đủ phần mình, ở phương diện này, con cháu Hoàng tộc trời sinh lại rất thông minh.
Vô pháp vô thiên, buồn vui khó đoán, nhưng nếu chống lại với bối cảnh và lực lượng mà chỗ nào cũng mạnh và hùng hậu hơn mình, thì tự giác ai cũng sẽ rõ ràng, cái gì có thể làm, cái gì không thể làm.
Để tránh bị tai bay vạ gió, đại quản gia Hà Tấn lần nữa tinh tế cân nhắc một chút, mới chậm rãi mở miệng.
- Hầu gia, làm như vậy, sợ là có hại cho thanh danh Hầu gia thôi.
- Dạng người như Hầu gia cỡ nào, không ngờ lại đi mượn linh thạch của những binh lính kia, còn phải đập chứng từ xuống, cái này thật sự là....
- Ngươi thì biết cái gì!
Diệp Chân biến thành Khai Nguyên Hầu Cơ Quản hung hăng hừ một tiếng.
- Cái này, cũng chỉ do bản hầu thấy đám binh lính sát tài kia đáng thương, mới cho bọn hắn cơ hội phát tài.
Cảm giác ánh mắt Hà Tấn nhìn mình không được tự nhiên, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản lại điềm nhiên như không sao đâu, giải thích một câu.
- Lần này, bản hầu cũng tìm được một phương pháp đại tài mới, ít nhất sẽ hồi báo được gấp ba, đưa mười vạn viên linh thạch thượng phẩm vào, ít nhất đã có thể thu được ba mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm, cũng chính vì thế, yêu cầu về tiền vốn khá cao, bản hầu mới phải mở miệng nhờ những binh lính này, cho bọn hắn một cơ hội kiếm tiền thôi.
Nói xong, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản lại quay về phía đại quản gia Hà Tấn.
- Đúng rồi, ngươi cũng không được thiếu, quản sự chấp sự những trong phủ kia, nguyên một đám ai cũng không được thiếu.
- Bản hầu biết những người này rất mập, một đám hút máu ở quý phủ bản hầu nhiều như vậy, khi mấu chốt lại chẳng ủng hộ bản hầu.
Từ lỗ mũi hừ ra một tiếng tràn đầy sát ý lạnh lẽo.
- Vậy, cũng chẳng nên trách sao bản hầu tìm mấy tên để giết, cúng tế lên, đề ra một quy củ mới trong phủ.
Đại quản gia Hà Tấn lập tức bị lời này của Khai Nguyên Hầu Cơ Quản dọa sợ đến rùng mình một cái.
Thời đại này, đa số đại gia hỏa đều dựa vào tên tuổi Hầu phủ và trấn thủ sứ Chính Diệu thành Khai Nguyên Hầu Cơ Quản mà vớt béo bở, mưu chiếm lấy chỗ tốt.
Trên mông đại gia hỏa nào cũng không thể sạch sẽ.
Nếu Khai Nguyên Hầu Cơ Quản thật muốn tra, ai cũng chạy không khỏi.
Do dự một chút, đại quản gia Hà Tấn cẩn thận nói.
- Hầu gia, vậy để lão nô đi thử xem, chuyện những binh lính kia nể tình là khẳng định rồi, nhưng cũng không biết, bọn hắn sẽ cho mượn bao nhiêu?
Nghe vậy, vẻ mặt Khai Nguyên Hầu Cơ Quản đột nhiên thay đổi trông cực kỳ dữ tợn.
- Sĩ tốt bình thường không có chút huân vị và quân chức gì thì miễn đi.
- Nhưng nơi trú quân Chính Diệu thành ta, thường là từ Đô úy trở lên, tất cả mọi người nhất định phải cho bản hầu mượn, dựa theo từng phẩm cấp khác nhau, mượn linh thạch nào đều nhất định phải có hạn cuối trả lại.
- Nói cho bọn hắn, nếu đô vệ có ít hơn một ngàn viên linh thạch thượng phẩm, đô thống có ít hơn năm ngàn viên linh thạch thượng phẩm, giáo úy có ít hơn hai vạn viên linh thạch thượng phẩm, thống lĩnh có ít hơn năm vạn viên linh thạch thượng phẩm, mà quân soái thì nếu có ít hơn mười vạn viên linh thạch thượng phẩm. Vậy, cũng không cần làm nữa.
- Bản hầu sẽ tự mình sắp xếp một cực kỳ chức vị tốt cho bọn hắn.
- Còn có, tất cả thương hộ trong Chính Diệu thành, dựa theo quy mô lớn nhỏ, nhất định phải cho bản hầu mượn tạm linh thạch, ít nhất năm ngàn viên linh thạch thượng phẩm.
- Nếu như không cho mượn, cứ nói bọn hắn, bản hầu biết sau lưng bọn hắn có người, bản hầu không đối phó được, nhưng ngày ngày bản hầu đi quang lâm. Ta xem, bọn hắn đối mặt với bản hầu thế nào.
Nghe thấy sắp xếp của Khai Nguyên Hầu Cơ Quản, sầu khổ trên mặt đại quản gia Hà Tấn lại càng đậm.
- Hầu gia, làm như vậy....
- Cứ theo bản hầu nói đi làm đi, làm không tốt, cẩn thận da của ngươi. Hơn nữa, vì để cho bọn hắn yên tâm giao linh thạch, ngươi có thể dùng đại ấn trấn thủ sứ Chính Diệu thành của ta, đánh phiếu nợ cho bọn hắn.
- Cứ ước định mười ngày đi.
- Sau mười ngày, bản hầu lấy hai phần lợi, sẽ trả lại toàn bộ vốn lẫn lãi.
Diệp Chân biến thành Khai Nguyên Hầu Cơ Quản nói.
- Được rồi! Lão nô sẽ làm hết sức.
Cắn răng, đại quản gia Hà Tấn gật đầu bất đắc dĩ, Hầu gia đã nói đến nước này, hắn chỉ có thể đi làm.
Còn việc có thể làm tới đâu, chỉ còn nghe theo mệnh trời.
Dù sao có đại ấn trấn thủ sứ ở đây, độ tin cậy vẫn phải rất cao.
Sau đó, lúc đại quản gia Hà Tấn đang muốn ra ngoài, lại lần nữa bị Khai Nguyên Hầu Cơ Quản gọi lại.
- Chuyện này, phải đi làm ngay trong đêm, càng nhanh càng tốt, loại buôn bán này, cũng không chờ người. Nếu những người kia không hiểu, ngươi cứ nói, bản hầu vừa trở về từ đốc phủ Đại đô, chuyện tốt như phát tài này, đến từ nơi đâu, để tự bọn hắn nghĩ đi.
- Còn nữa, nhanh chóng truyền lệnh cho hai vị quân soái Chính Diệu thành, Hoa Tố và Kim Tuấn để bọn hắn lập tức tới gặp ta.
Diệp Chân huyễn hóa Khai Nguyên Hầu Cơ Quản nói.
Hà Tấn có hơi không hiểu, nhưng suy nghĩ chút về tính tình của Hầu gia, vẫn nhanh chóng gật đầu một, lập tức đi truyền mệnh lệnh.
Chừng khoảng một phút sau, hai vị quân soái quản lý đại quân Chính Diệu thành, Hoa Tố và Kim Tuấn, ngoài mang theo một mặt kinh ngạc, vội vàng chạy đến.
- Đại nhân, ngươi gọi gấp chúng ta đến đây, không biết có quân lệnh gì?
Khai Nguyên Hầu Cơ Quản cũng không lập tức mở miệng, mà chậm rãi bỏ đại ấn trấn thủ sứ Chính Diệu thành lên đằng trước.
- Bản hầu mới trở về từ Đại đô đốc phủ, phát hiện một cọc mua bán kiếm tiền rất tốt, sau khi chuyện thành công, những thứ khác không nói, chừng tám mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm, hai người các ngươi có thể cầm lấy đi chia.
- Tám mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm?
Hai vị quân soái Hoa Tố và Kim Tuấn liếc nhau, có hơi động lòng, cũng hơi kinh ngạc.
Nói thật, bọn họ làm quân soái, dựa vào địa lợi ở Chính Diệu thành, một năm ít nhất cũng có thể vớt được mười vạn viên linh thạch thượng phẩm rồi.
Nhưng năm sáu vạn đút lót từ trên xuống dưới xuống, rơi trong tay mình, đã tốt lắm rồi.
Còn tám mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm, mỗi người ít nhất bốn mươi vạn, đây đã là một khoản số vô cùng lớn.
Nhưng vấn đề là, nhiều năm như vậy, bọn họ cũng hiểu rất rõ Khai Nguyên Hầu Cơ Quản, cho tới bây giờ, hắn đều chưa từng đối tốt với họ như vậy.
Hiện tại lại nghe Khai Nguyên Hầu Cơ Quản nói thế, vẻ mặt một đám đều trở nên nghi ngờ không thôi, cảm giác trong này nhất định có quỷ.
Diệp Chân chỗ huyễn hóa Khai Nguyên Hầu Cơ Quản, đương nhiên rất rõ suy nghĩ hai người.
- Bản hầu lấy đại ấn trấn thủ sứ ra bảo đảm, chỉ cần chuyện này thành công, những cái này có chỗ tốt không nói, cả cuộc đời sau này các ngươi không còn lo ăn mặc, tu luyện nữa, hai người các ngươi hẳn đều sẽ hiểu.
- Hơn hết, bản hầu cũng không tiện lộ ra, chuyện lần này đã bắt đầu, hơn nữa còn được cao nhân Đại đô đốc phủ bên kia bảo đảm, một khi thành công, chính là con đường liên tục phát tài không ngừng, bằng không, bản hầu cũng sẽ không mở miệng với các ngươi.
Hai vị quân soái Kim Tuấn và Hoa Tố nghe xong, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản cũng nói đến mức này rồi, nếu bọn họ còn không biểu hiện chút gì, dùng chân nghĩ cũng biết, sau này Khai Nguyên Hầu Cơ Quản nhất định sẽ gây khó dễ bọn hắn, họ khẳng định sẽ không sống yên lành được.