Chương 2269 Kỳ Hạn Mười Ngày
Đại nhân, lúc đến, sao đại quản gia đã nói chúng ta, quyết định của hai ta chính là mỗi người tạm cấp cho đại nhân mười lăm vạn viên linh thạch thượng phẩm!
Nói thật, đây đã là toàn bộ tài sản để dành trong những năm này của hai người.
Hàng năm đều có lợi, nhưng dù sao cũng phải xài, không phải sao?
Không ngờ, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản lại lắc đầu.
- Bản hầu nói, không phải chuyện này, nếu thứ muốn là chuyện này, bản hầu còn cần gọi hai ngươi tới sao? Bản hầu giao phó một tiếng, các ngươi dám không làm ư?
Hoa Tố và Kim Tuấn càng thêm kinh ngạc.
- Không phải chuyện này? Vậy kính xin đại nhân chỉ rõ!
- Quân giới!
Lúc này, Diệp Chân chỗ huyễn hóa Khai Nguyên Hầu Cơ Quản một mặt nghiêm ngặt.
- Quân giới, hiện tại ta muốn các ngươi, lập tức, ngoại trừ toàn bộ quân đội trấn thủ luân phiên trực ban ra thì tất cả binh sĩ quân giới Chính Diệu thành chúng ta, còn có thể lấy quân giới từ trong khố phòng, cầm hết toàn bộ ra, rồi tạm cấp cho bản hầu.
- Mười ngày, nhiều nhất là mười ngày, sẽ có một vận may vô cùng mới tới.
Vừa nghe đến đây ra, hai người Hoa Tố và Kim Tuấn lập tức giật nảy cả mình.
- Đại nhân, buôn trộm quân giới, đây chính là... tội chết mất đầu!
- Ai nói bản hầu buôn trộm quân giới?
- Con mắt nào của ngươi thấy bản hầu buôn trộm quân giới!
- Chỉ mượn tạm mà thôi!
- Hơn nữa, cũng chỉ quay vòng mười ngày, mười ngày sau sẽ thay đổi toàn bộ trang phục mới, mười ngày này, chúng ta chỉ có một chi bộ đội đóng giữ.
- Hai người các ngươi không nói, bản hầu không nói, vậy ai biết được?
Nói đến đây, hai mắt Diệp Chân đang huyễn hóa Khai Nguyên Hầu Cơ Quản nghiêng qua, lạnh lùng nói.
- Chẳng lẽ hai ngươi càng trèo cây cao, càng muốn chuyện bản hầu cao hơn à?
Khai Nguyên Hầu Cơ Quản nói như vậy, hai vị quân soái Hoa Tố và Kim Tuấn lập tức kêu lên như đụng đến vòm trời, xin thề một lòng trung thành, chỉ thiếu chút nữa là moi tim gan.
Nói đi nói lại, Khai Nguyên Hầu Cơ Quản là ai chứ?
Tọa trấn Nhân Ma Chiến Trường - Đại đô đốc Ly Thân Vương Cơ Nguyên, chính là đường thúc của vị này.
Ở trong hoàng tộc, quan hệ thế này rất nhiều, nhưng cách Ly Thân Vương Cơ Nguyên đối tốt với Khai Nguyên Hầu Cơ Quản cũng không phải bình thường, bằng không, dựa vào một kẻ Khai Nguyên Hầu Cơ Quản như vậy, sao có thể tọa trấn Chính Diệu thành, một chỗ màu mỡ như này?
Có bối cảnh như thế, chỉ cần là người đang kiếm cơm trong quân đội, ai dám chọc vào Khai Nguyên Hầu Cơ Quản nổi?
Trừ phi không muốn lăn lộn nữa.
- Đại nhân....
Vẻ mặt hai vị quân soái Kim Tuấn và Hoa Tố nhanh chóng hiện vẻ bị làm khó, dù Khai Nguyên Hầu Cơ Quản đã nói nhiều như vậy, nhưng vấn đề này, thứ liên quan đến cũng rất nhiều.
Đoạt lại quân giới buôn, một khi xảy ra chuyện hay chuyện xảy ra, đây chính là một đại án chọc thủng trời.
Nhưng Khai Nguyên Hầu Cơ Quản cũng không cho bọn hắn quá nhiều cơ hội suy nghĩ, vẻ mặt lạnh lẽo, lập tức phẫn nộ quát.
- Hai các ngươi cứ nói, có làm hay không?
- Nếu không làm, ta lập tức sắp xếp người khác. Vị trí quân soái của hai người ngươi, trong quân không biết bao nhiêu con mắt đang chằm chằm vào đấy.
Vẻ mặt của Kim Tuấn và Hoa Tố lập tức trở nên sợ hãi cực kỳ.
Dù vị trí quân soái của bọn họ, không phải chỉ cần một câu của Khai Nguyên Hầu Cơ Quản là mất đi được, nhưng Khai Nguyên Hầu Cơ Quản thật vẫn có năng lực như thế.
- Được rồi, hai ngươi cũng không cần lo lắng, nếu thật sự là sợ, bản hầu có thể dùng đại ấn trấn thủ sứ này, ra một phần quân lệnh cho các ngươi!
- Hơn nữa, có chỗ tốt, các ngươi cũng không thiếu được, vậy có thể chứ?
Chiêu này của Diệp Chân cũng khi chơi lô hỏa thuần thanh, đánh một gậy cho một quả táo ngọt.
Hai vị quân soái Kim Tuấn và Hoa Tố liếc nhau, đều thấy được vẻ bất đắc dĩ từ trong mắt đối phương.
Cuối cùng, hai người vừa ngoan tâm, thay nhau gật đầu.
- Đại nhân, giờ thuộc hạ lập tức đi xử lý, nhưng giờ ngươi cũng phải nhanh chóng đưa quân lệnh này cho chúng ta!
Nghe vậy, Diệp Chân cười lên ha hả.
- Được, quân lệnh này, hiện tại bản hầu đưa cho các ngươi!
Tử đạo hữu bất tử bần đạo, dù sao người xuất cụ quân lệnh, cũng là Khai Nguyên Hầu Cơ Quản!
Hiện tại, Diệp Chân chỉ cần đợi, rồi thu tiền trà nước thôi!
Bị 'Khai Nguyên Hầu Cơ Quản' Diệp Chân huyễn hóa thúc dục gấp, trong lời nói lại hiện vẻ người nào cũng không phối hợp thì phải trị người đó.
Xét thấy bối cảnh Đại đô đốc Ly Thân Vương Cơ Nguyên ở Nhân Ma chiến trường, người đứng phía sau Khai Nguyên Hầu Cơ Quản, thân phận Hoàng tộc của Khai Nguyên Hầu, lại có thêm lấy chồng giấy vay nợ có dùng đại ấn của Khai Nguyên Hầu Cơ Quản Chính Diệu thành tự mình đóng dấu. Cho nên, cho dù là chuyện vay nợ hay đoạt lại vũ khí, đều tiến hành thuận lợi đến lạ kỳ.
Nói đến đại ấn trấn thủ sứ Khai Nguyên Hầu Cơ Quản tọa trấn Chính Diệu thành, cũng chính hắn muốn chết.
Tính tình Khai Nguyên Hầu Cơ Quản vốn thích lấy tầm hoan làm vui, cực kì ghét những tạp vụ bình thường kia, nhất là rất nhiều văn kiện mệnh lệnh, gồm cả mấy chuyện như Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân xin thông qua Thượng Cổ na di trận Chính Diệu thành vậy, thật sự chỉ cần hắn đọc một lần, chồng đóng dấu cái đại ấn trấn thủ sứ cho một phần lên văn kiện là được.
Mấy công vụ tương tự như vậy, rất nhiều.
Khai Nguyên Hầu Cơ Quản cũng lười tự mình xử lý, tạp vụ thế này, toàn bộ đều sẽ giao cho thân tín đại quản gia Hà Tấn hắn xử lý, dù sao chỉ là đóng cái đại ấn mà thôi.
Cho nên, trấn thủ sứ đại ấn vốn luôn quan trọng cực kỳ, lúc nào cũng cần mang theo bên mình, lúc này lại đặt ở trong thư phòng, để thuận tiện đại quản gia Hà Tấn khi nào cần lấy dùng thì cầm đại ấn đóng dấu, làm ghi chép là được rồi.
Cứ như vậy, Diệp Chân quả thực không tốn bao nhiêu sức đã lấy được đại ấn trấn thủ sứ cực kỳ quan trọng, có thể chiếm được lòng tin mọi người.
Chẳng qua nếu tính toán một tí, việc này cũng không phải không hợp thói thường.
Bởi vì nếu chưởng ấn chủ quan rời khỏi trong thời gian dài, bình thường đều sẽ ủy thác đại ấn lại cho thân tín được tin tưởng đảm bảo để người đó tạm dùng, nếu không, rất nhiều nghiệp vụ sẽ không thể nào xử lý.
Như lúc trước, Diệp Chân rời khỏi Bắc Hải quận tới Thái Mông Yêu giới, lên đường tìm kiếm tung tích Thải Y, đã giao hết đại ấn thứ hai đường Tuần Phong sứ, còn có chính ấn Bắc Hải tam đẳng Bá tước cho Cổ Thiết Kỳ và Liễu Phong.
Bằng không, thiếu hai đại ấn này, rất nhiều công vụ sẽ không thể tiếp tục tiến hành được.
Ở Đại Chu, rất nhiều công vụ đều chỉ nhận ấn không nhận người.
Người vắng mặt có thể, nhưng không ấn tỉ đóng dấu chồng công văn, sẽ không ai nhận.
Cho nên, chỉ vỏn vẹn thời gian một đêm, ngày mới vừa tảng sáng, đại quản gia Hà Tấn Khai Nguyên Hầu Cơ Quản và hai vị quân soái Hoa Tố và Kim Tuấn Chính Diệu thành, đã cầm mấy trữ vật giới chỉ khác nhau, xuất hiện trong thư phòng trấn thủ sứ.
Đầu tiên là báo lại, lúc này, đại quản gia Hà Tấn mang một mặt tươi cười, bởi vì việc này làm so với trong tưởng tượng hắn còn thuận lợi hơn nhiều.
- Hầu gia, các tướng sĩ nghe Hầu gia muốn dẫn bọn hắn phát tài, cả đám đều cực kỳ kích động, tất cả mọi người đều nô nức tấp nập muốn tham gia cổ phần, linh thạch vay nóng lần này, còn cao hơn trong tưởng tượng lão nô rất nhiều.
- Theo tiêu chuẩn và nhân số trước đó Hầu gia đặt ra, nhiều nhất chỉ có thể vay nóng đến một trăm lẻ hai vạn viên linh thạch thượng phẩm. Nhưng bây giờ, từ bên quân đội kia đã vay nóng đến một trăm chín mươi bảy vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Đại quản gia Hà Tấn nói.
Diệp Chân giật nảy cả mình.
- Sắp đến hai trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm, sao vay nóng lại đến nhiều vậy?
Diệp Chân thật bất ngờ, theo quân chế Đại Chu, một đội năm mươi người, là Đội Trưởng, năm đội là một vệ, quan thống binh là Đô Úy, tứ vệ ngàn người là một đoàn, quan thống binh là Đô Thống, tam vệ ba ngàn người là hiệu, quan thống binh là Giáo Úy, ba hiệu thêm thân vệ và một vạn người là một bộ quan, thống binh làm Thống Lĩnh.
Ba bộ và ba vạn người là một quân, thống binh quan là Quân Soái.
Mà từ trong ra ngoài Chính Diệu thành, cùng trú có hai quân chỉ có hai quân vẫn sắp xếp chưa đầy, mỗi một quân hai vạn người.
Cứ tính toán như thế, theo tiêu chuẩn trước đó Diệp Chân quyết định, từ Đô Úy quan cấp một bắt đầu vay nóng, nhiều nhất có thể vay nóng đến một trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm, nhưng bây giờ, lại đã tăng lên gấp đôi, thật sự rất làm cho Diệp Chân ngoài ý muốn.