Chương 2280 Chấp pháp quan
Minh Đường chết qua một lần trong tay Diệp Chân!
Đột nhiên, Diệp Chân buồn cười. Cái gì gọi là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ?
Cái này kêu là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ!
Diệp Chân hắn mang đại quân đến Nhân Ma chiến trường luân phòng, Minh Đường này cũng mang đại quân đến Nhân Ma chiến trường luân phòng. Mà Diệp Chân, càng muốn tin tưởng chuyện này là trùng hợp. Nếu như không phải trùng hợp, mà là dự mưu, vậy chuyện này thật sự thú vị và rất phức tạp. Bởi vì phía sau Minh Đường cùng Thiên Minh Hầu quốc đứng chính là Thiên Miếu!
Kém nhất, đó cũng một trong ba đại thánh địa Thiên Miếu - Nhật Nguyệt thiên!
Nhìn thấy Diệp Chân, vẻ mặt quân pháp quan dẫn đầu đột ngột trầm xuống, nhưng thân hình lại chậm lại, có điều, Diệp Chân nhng không để ý đến vị quân pháp quan này. Đối với gia hỏa nhất định hiện ra một mặt thối, để ý tới hắn làm gì?
- Mạng của Minh huynh thật là lớn ah! Lần trước trực tiếp chém thủ cấp của ngươi, không ngờ, ngươi còn có thể sống bình thường.
- Nhìn ra được, ba ba Thiên Miếu của ngươi cho ngươi chỗ tốt thật không ít nha!
Diệp Chân dằng dặc thở dài một tiếng. Minh Đường một mặt lạnh lùng chạy đến hưng sư vấn tội, vẻ mặt đột ngột đen thui. Mặc dù nói lần trước hắn nhờ vào tam sinh đạo pháp sống lại, nhưng trí nhớ bị Diệp Chân chém giết, lại là chuyện đau nhất ở chỗ sâu trong trí nhớ của hắn mà rất không muốn nhớ lại đến. Vừa thấy được Diệp Chân, cổ đang dính đến đầu đều có một loại hàn khí không hiểu, làm cho toàn thân hắn rùng mình.
- Nguyên soái Bắc Hải Thiên Lãng quân Diệp Chân, là ngươi chứ?
- Bản tọa chính là trú quân Soái cấp quân pháp quan Nhân Ma chiến trường - Hô Duyên Khổ, bản tọa nghe phong phanh ngươi khiêu khích Thiên Minh thiết quân, xảy ra giới đấu, có việc này?
Minh Đường không có mở miệng, mở miệng chính là quân pháp quan dẫn đầu. Quân pháp quan Hô Duyên Khổ mới mở miệng, khí tức năm trăm quân quân pháp cấm úy sau lưng đồng thời đã tập trung đến Diệp Chân, một khi vị quân pháp quan này có bất cứ mệnh lệnh gì liền sẽ lập tức lao lên bắt kayá Diệp Chân.
Tại Đại Chu, phẩm giai quân pháp quan rất đơn giản, chia làm Soái cấp, Tướng cấp, giáo cấp, bọn họ phân biệt đối ứng để xử trí cấp bậc sĩ quan cao nhất. Hơn nữa, quân pháp quan là quan lớn một cấp. Dù Diệp Chân là nguyên soái Bắc Hải Thiên Lãng quân, tại trước mặt Tướng cấp quân pháp quan cũng sẽ nhỏ hơn một cấp, chẳng qua Tướng cấp quân pháp quan cũng không có quyền lực trực tiếp xử trí Diệp Chân. Nhưng vị Soái cấp quân pháp quan trước mắt này lại có.
Vị quân pháp quan Hô Duyên Khổ mới mở miệng liền đã chụp cái mũ khiêu khích lên đầu Bắc Hải Thiên Lãng quân, sự thật không thấy, cái mông đã ngồi sai lệch. ý nghĩ trước đó của Diệp Chân lúc này đã hoàn toàn xác thực - Dự mưu!
Tràng xung đột này, bao gồm cả tên quân pháp quan đến đây, tuyệt đối là có dự mưu.
- Ha ha ha ha....
Diệp Chân đột ngột ngửa mặt lên trời cười ha hả, tiếng vang chấn trăm dặm!
Vẻ mặt Quân pháp quan Hô Duyên Khổ lần nữa biến đổi.
- Diệp Chân, ngươi cười cái gì? Lại cười, cẩn thận bản quan trị tội ngươi xem thường quân pháp?
- Ta cười cái gì?
- Hô Diên đại nhân không rõ ràng lắm ư?
- Thiên Lãng quân của Bắc Hải ta chủ động khiêu khích?
- Hô Diên đại nhân thật đúng là vô cùng sáng suốt, còn chưa chạy tới hiện trường, chưa kiểm tra hiện trường, không có bất kỳ hỏi thăm nào, đã xác định là Bắc Hải Thiên Lãng quân ta khiêu khích?
- Lời này của Hô Diên đại nhân quả thật có hơi sai lệch!
Nói đến đây, vẻ mặt của Diệp Chân khinh thường, chắp tay về phía quân pháp quan Hô Duyên Khổ.
- Hô Diên đại nhân đại khái đã quên xuất thân của bản soái, vậy bản soái đành nhắc nhở một chút cho ngươi nhớ!
- Tuần Tra ti, Tây Tuần Thú Tuần Phong sứ đường thứ hai, sở trường là chứng cứ pháp luật, vừa rồi đại nhân nói tới lời đó, đã từng xem thử lưu ảnh của Tuần tra Thần liệp chúng ta cất giữ! Nếu sau này, trong lúc xử trí quân pháp, Hô Diên đại nhân dám có bất kỳ nương tay nào vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp, đừng trách bản soái sẽ tố cáo lên triều đình, làm cho bầu trời của Nhân Ma chiến trường thay đổi một cái!
Nói xong, Diệp Chân giống như nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể, nhưng đám người vây xem, sắc mặt từng tên lại thay đổi, bao gồm Cổ Thiết Kỳ.
Diệp Chân đây là muốn chính diện chọi cứng với quân pháp quan à!
Chỉ cần là người có chút kiến thức bình thường đều biết rõ, trong quân đội, ngươi muốn chính diện chọi cứng với quân pháp quan, đó đơn giản chính là muốn tìm đường chết!
Quân pháp quan nắm giữ kỷ luật quân đội trong tay, chỉ cần nhìn chằm chằm vào ngươi, vài phút có thể tìm ra nhiều sai lầm!
Nhưng, sắc mặt của Hô Duyên Khổ quân pháp quan lại thay đổi.
Không vì chuyện trước đó Diệp Chân đại náo quân giới ti, làm hại Quân giới ti Chính ấn Thiếu ti chính bị xét tru di tam tộc, đã sớm truyền khắp trong quân đội.
Nên cái biệt danh Diệp nhị lăng tử này vẫn rất có lực uy hiếp.
Dù sao phía sau cái biệt hiệu Diệp nhị lăng tử này, đại biểu cho Diệp Chân có năng lực trực thiếp Thiên Thính.
- Đại nhân! Chiến trường phía trước, chính là bằng chứng!
Thấy quân pháp quan Hô Duyên Khổ bị tên tuổi của Diệp Chân hù sợ, Minh Đường vội vàng mở miệng.
- Đại nhân, ba ngàn Thiên Minh thiết quân của ta, đều sắp bị hắn đánh cho tàn phế, hầu như người nào cũng bị trọng thương, sắp chết đều có không ít. Ngươi đi qua, chỉ cần nhìn một chút, đã có thể định tội của hắn. Đến lúc đó, nếu ai dám nói ngươi xử trí bất công, ngươi cứ lấy đầu của ta mà dùng!
- Chậc chậc, Minh huynh đúng thật là có rất nhiều cái đầu nhỉ, nếu nhiều vậy, phóng ngựa tới, để Diệp mỗ chém thêm mấy cái, cho hỏa cơn giận!
Giọng nói của Diệp Chân, để ngay cổ Minh Đường bất ngờ có một luồng khí lạnh xông lên, hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Chân một cái, nhưng không dám đấu võ mồm với Diệp Chân.
- Đi, đi nhìn một chút hiện trường đánh nhau thử, bất kể là ai trái với kỷ luật quân đội, đều chạy không thoát khỏi bị quân pháp xử trí!
Quân pháp quan Hô Duyên Khổ hừ lạnh một tiếng, rồi mang theo một đám quân pháp cấm vệ lướt qua như gió, bay về phía chiến trường vừa rồi.
Khoảng cách trăm dặm, lấy thực lực của bọn hắn, mấy hơi thở đã đến.
Khi bay qua nháy mắt, Minh Đường cười gằn về phía Diệp Chân, hung hăng khoa tay làm một động tác cắt yết hầu.
Nói thật, thực lực của Diệp Chân tăng lên, vẫn luôn nằm ngoài sự dự liệu của hắn, chỉ ngắn ngủi mấy năm không gặp, tên này đã bão táp tăng lên đến Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, thật làm cho hắn cực kỳ ngoài ý muốn.
Nhưng, trên đời này, giết người không nhất thiết phải dùng đao.
- Hô Diên đại nhân, mời tới bên này!
- Chư vị quân pháp cấm vệ, xin hãy chuẩn bị tốt lưu ảnh ngọc giản lưu chứa chứng cứ, việc này hôm nay, bày ở đâu đều là bằng chứng như núi.
- Chính là ở đây!
Nói xong, Minh Đường nghiêng người dẫn dắt một đám sĩ quan vọt tới trên không chiến trường.
Đột nhiên, vẻ mặt của Minh Đường vui vẻ và mong đợi, chợt phát hiện, quân pháp quan Hô Duyên Khổ theo sát đang đi đến, nét mặt trở nên cực kỳ quỷ dị, gần như trong chớp mắt, ánh mắt nhìn chăm chú về phía hắn như muốn phun ra lửa.
Ngay khi đó, Minh Đường mang tới một đám sĩ quan cũng đồng thời trợn tròn mắt.
Còn một đám quân pháp cấm vệ, trong tay cầm lưu ảnh ngọc giản vừa mới thúc giục, nguyên một đám ngốc tại chỗ, không biết lưu ảnh làm sao lại không lưu lại thứ gì!
Dường như Minh Đường nhớ ra cái gì đó, xoay người như gió lốc, con mắt trừng còn lớn hơn so với chuông đồng.
Con mắt của Cổ Thiết Kỳ trừng còn muốn lớn so với Minh Đường!
Minh Đường dùng sức lau mắt, tình hình này, hiện trường này, không phải là như vậy.
Còn Cổ Thiết Kỳ, muốn dụi mắt, nhưng lại không dám, chỉ có thể dùng sức nhấp nháy con mắt, một bên nháy con mắt, một bên nhìn Diệp Chân.
Tình hình phía dưới lại mang theo vài phần quỷ dị.