← Quay lại trang sách

Chương 2281 Chủ trì công đạo

Người mặc chế phục của Bắc Hải Thiên Lãng quân Thiên Lãng quân, toàn thân rách rưới, mặt mũi bầm dập, trên dưới toàn thân đều vết thương chồng chất, máu tươi tuôn chảy, nhìn qua chính là bị quân đội đánh đập.

Nhưng, tinh thần của nguyên một đám lại cực kỳ cao như quân đội đánh thắng trận thu được thắng lợi trở về.

Trái lại với Thiên Minh thiết quân, quần áo rách rưới, trên người có vết máu, trong đũng quần có dấu vết nước tiểu và dấu vết màu vàng, mùi thối ngút trời không nói, tinh thần của nguyên một đám cực kỳ uể oải, những quân pháp quan này cũng không dám nhìn trực diện một cái.

Rõ ràng là bại quân bị đánh tàn nhẫn, mất hoàn toàn nhuệ khí!

Nhưng thương thế!

Ba ngàn Thiên Minh thiết quân, trên người mỗi cá nhân đều hoàn hảo không chút tổn hại, không có chút thương thế nào.

Tất cả mọi người nhìn một màn này, đều cứng họng.

- Cái này....

- Cái này... Tại sao có thể như vậy?

Minh Đường trợn tròn mắt.

- Giả Anh, chuyện gì xảy ra?

Minh Đường rống giận.

Minh Đường gầm lên giận dữ, làm cho Giả Anh một cường giả Giới Vương cảnh sợ hãi đánh run một cái, giống như trẻ con bị hù dọa, bỗng nhiên quỳ xuống về phía Minh Đường.

- Đại soái, chúng ta... Chúng ta.... Chuyện này....

Giả Anh đường đường là nam nhi đại trượng phu, lúc này lại nghẹn ngào không cách nào phát ra tiếng.

- Đại soái, đều là do tên họ Diệp này....

Trong nháy mắt, Giả Anh chỉ tay về hướng Diệp Chân, ánh mắt vừa mới nhìn thấy Diệp Chân, đã không nhịn được đánh run một cái, bỗng nhiên dời đi ánh mắt, cả ngón tay cũng không dám chỉ vào Diệp Chân.

Vừa rồi, hắn đã được một lần trải qua nỗi đau thống khổ nhất phát ra từ sâu trong thần hồn, làm cho nơi sâu nhất từ đáy lòng của hắn, sinh ra sợ hãi với Diệp Chân!

- Đại soái, các huynh đệ bị đánh thật thê thảm, mỗi một tấc xương cốt đều bị gõ nát! Nếu ngươi lại không đến, các huynh đệ đều sắp bị hành hạ mà chết.

Giả Anh vừa nói, vừa chảy nước mắt.

Minh Đường ngẩn ra, vở kịch hắn an bài lẽ ra không phải như thế, hơn nữa, hình như đã đi lệch quỹ đạo.

- Lại dám trắng trợn nói dối hả?

Diệp Chân xùy cười lên.

- Ngươi nhìn ba ngàn Thiên Minh thiết quân này một chút, có tên nào bị gãy xương không?

- Ngươi...

Giả Anh nhìn thoáng qua Diệp Chân, rất sợ hãi, chỉ dám cúi đầu nói:

- Đại soái, thuộc hạ nói, chắc chắn một trăm phần trăm, nhưng ngay vừa rồi, có một nhánh dây leo màu xanh lá đâm vào trong cơ thể chúng ta, thương thế của chúng ta, trong mấy hơi thở, đã hoàn toàn khôi phục, hoàn hảo như lúc ban đầu!

- Dây leo màu xanh lá?

- Trong nháy mắt chữa trị ba ngàn người?

Quân pháp quan Hô Duyên Khổ kinh hô một tiếng.

- Hô Diên đại nhân? Làm quân pháp quan, ánh mắt của ngươi không mù chứ? Ngươi có tận mắt thấy có cách nào chữa trị như thế không?

- Làm quân pháp quan, ngươi nên nói chứng cứ, mà không phải phỏng đoán!

Diệp Chân một chút thể diện cũng không lưu lại.

- Hừ, bản quan không cần ngươi dạy cách làm việc!

Quân pháp quan Hô Duyên Khổ lạnh hừ một tiếng.

- Đi, tất cả binh sĩ Bắc Hải Thiên Lãng quân, toàn bộ cách ly thẩm vấn lấy khẩu cung!

- Từ từ đã!

Một đám quân pháp cấm vệ đang muốn hành động, Diệp Chân bỗng nhiên ngăn ở phía trước.

- Đại nhân, sao ngươi không phân rõ đỏ đen trắng?

- Xin hỏi Bắc Hải Thiên Lãng quân ta phạm vào điều gì, muốn toàn bộ cách ly thẩm vấn.

Diệp Chân quát.

- Đây vốn là quyền lực của quân pháp quan, Diệp Chân, ngươi dám chặn quân pháp quan? Dám đánh người của quân pháp quan, quân pháp quan có thể tiền trảm hậu tấu!

- Đây là chiến trường, thi hành, chính là quân pháp!

Vẻ mặt của quân pháp quan Hô Duyên Khổ sát khí.

Cho đến lúc này, Minh Đường mới thở dài một hơi.

Vừa rồi, tất cả bọn họ biết rõ, trong chuyện này khẳng định là do Diệp Chân giở trò quỷ.

Nhưng, sự thật ở đây, bọn họ nào có biện pháp gì?

Nhưng quân pháp quan Hô Duyên Khổ vừa ra tay, đã lập tức tìm được biện pháp giải quyết.

Bắt tất cả binh sĩ cách ly, thẩm tra, phía dưới tra hình, không thể không khai.

Khi đó làm sao sẽ không có chứng cứ chứ?

Diệp Chân cũng chính vì thấy được điểm này, mới ngăn cản một đám quân pháp cấm vệ.

Hắn tin tưởng binh sĩ của Bắc Hải Thiên Lãng quân trung thành với hắn, nhưng, thủ đoạn thẩm vấn có bao nhiêu lợi hại, làm Tuần Tra ti Tuần Phong sứ đường thứ hai, không thể hiểu rõ hơn được nữa.

Không nói đến tầng tầng lớp lớp gia hình tra tấn, mê hoặc, xui khiến xưng tội các loại, chẳng phải là những binh lính Bắc Hải Thiên Lãng quân bình thường này có thể ngăn cản.

- Quân pháp?

Diệp Chân cười lạnh một tiếng, khí tức cả người biến đổi, như một chuôi lợi kiếm tuốt ra khỏi vỏ, sát khí bốn phía.

- Nhìn xem, Hô Diên đại nhân nhất định phải nhằm vào Bắc Hải Thiên Lãng quân chúng ta đúng không?

Ngữ khí của Hô Duyên Khổ không nóng không lạnh hừ một tiếng.

- Diệp đại soái quá lo lắng, hôm nay bản quan chỉ làm theo kỷ luật quân đội, thi hành, chính là quân pháp, sao lại biến thành nhằm vào?

- Thi hành quân pháp?

- Tốt, vậy bản soái sẽ cáo trạng Thiên Minh thiết quân có ý định khiêu khích Bắc Hải Thiên Lãng quân ta, chủ động công kích Bắc Hải Thiên Lãng quân ta, xin Hô Diên đại nhân lấy quân pháp xử trí!

Diệp Chân quát.

Lông mày của Hô Duyên Khổ giương lên.

- Lời cáo trạng này của ngươi, bản quan nhận! Nhưng nếu như xử trí, phải đợi bản quan thẩm tra từng cái, sau khi tra được bằng chứng chân chính, lại mới tiếp tục xử trí!

- Bằng chứng chân chính?

- Không cần tra xét!

- Bằng chứng nơi này của bản soái chắn chắc như núi, đây là lưu ảnh ngọc giản Thiên Minh thiết quân chủ động tiến công Bắc Hải Thiên Lãng quân ta, Hô Diên đại nhân xem xét sẽ biết!

Khi Đang nói chuyện, Diệp Chân đã dâng lên một khối ngọc giản.

Thoáng chốc, sắc mặt của Minh Đường đột ngột biến đổi.

- Điều đó không thể nào!

- Trên đời này, không có gì không thể nào! Ngay cả Minh huynh đều có thể sống sót trở về đó!

Khuôn mặt của Diệp Chân cười lạnh.

Hô Duyên Khổ chậm rãi nhận lấy ngọc giản Diệp Chân đưa lên, thần niệm quét nhẹ một chút, vẻ mặt đã thay đổi.

Bên trong ngọc giản lại là hình ảnh chân thực đến không thể chân thực hơn.

Lưu ảnh trong ngọc giản, Thiên Minh thiết quân của Minh Đường, trắng trợn chê cười Diệp Chân Bắc Hải Thiên Lãng quân, đồng thời phát khởi tiến công về phía Bắc Hải Thiên Lãng quân.

Bằng chứng.

Đây tuyệt đối có thể xưng là bằng chứng.

Nhưng, theo bản năng của một quân pháp quan, Hô Duyên Khổ cảm giác, lưu ảnh ngọc giản này không chân thực, không phù hợp với tình hình bây giờ.

Bằng không, làm sao Bắc Hải Thiên Lãng quân bị tấn công lại giống như thu được thắng lợi, ngược lại Thiên Minh thiết quân thu được thắng lợi, lại cực kỳ giống bại quân chứ?

Nhưng vấn đề là lưu ảnh ngọc giản này, nhất là loại cảnh tượng hoành tráng này, không có bất kỳ khả năng làm giả nào.

Không có chuyện phát sinh làm sao có lưu ảnh?

Cái này đối với người khác không là vấn đề, nhưng đối với Thận Long A Sửu nắm giữ Thái Cổ thận khí trong Thận Long châu, nhất là trong tình huống khi khí linh thôi thúc, huyễn tượng cực kỳ hùng vĩ, cũng không phải việc khó gì.

Nhìn sắc mặt của quân pháp quan Hô Duyên Khổ kịch biến, Diệp Chân cảm thấy rất quang minh chính đại, tiến lên phía trước nói.

- Hô Diên đại nhân, bằng chứng trước mắt, Thiên Minh thiết quân chủ động khiêu khích quân đội bằng hữu, tiến công quân đội bằng hữu, theo quân luật Đại Chu ta, tự mình làm chủ, nên chém!

- Xin đại nhân chủ trì công đạo cho Bắc Hải Thiên Lãng quân ta, thi hành quân pháp!

Trong nháy mắt tiếp theo, hai ngàn Bắc Hải Thiên Lãng quân cùng gầm hét kêu lên:

- Xin đại nhân chủ trì công đạo cho Bắc Hải Thiên Lãng quân ta, thi hành quân pháp!

Sắc mặt của Minh Đường trắng bệch, trong nháy mắt đã mất hết hi vọng.