Chương 2314 Không Thẹn Với Lương Tâm
Tiếp tục dò xét! Nhất định phải xác minh tình huống Thiên Miếu thẩm thấu đối với dân vùng biên giới của Nhân Ma Chiến Trường, thực lực kỹ càng và cao tầng phía sau màn, nhớ lấy không thể đánh cỏ động rắn.
- Đối với tình huống quân số Ổ Bảo trên Nhân Ma Chiến Trường vượt biên chế, cũng tiếp tục điều tra, tra rõ ràng tổng số lượng dụng binh viên có thể di động xung quanh từng Ổ Bảo.
- Nếu như có thể, nếm thử truy tra nắm giữ nơi phát ra chế tạo vũ khí của những Ổ Bảo này. Nhớ lấy, chậm rãi không nên gấp.
Đây là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trả lời cho Diệp Chân.
Diệp Chân phát hiện chuyện Thiên Miếu trắng trợn truyền giáo phương thu tín đồ ở Định Biên Ổ Bảo, còn có chuyện quân số của Định Biên Ổ Bảo vượt biên chế, đều mật chỉ báo cáo cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.
Nhưng phản ứng của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại là vượt quá dự kiến của Diệp Chân.
Diệp Chân vốn cho rằng, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long sẽ giận tím mặt, dù sao cũng động tay chân ở trong đại quân vô cùng quan trọng Nhân Ma Chiến Trường, không khác gì động tay chân lên yếu hại của mình.
Nhưng, phản ứng của Nhân Tôn Hoàng Cơ Lon lại bình tĩnh làm cho Diệp Chân có chút hoảng hốt.
Diệp Chân vốn cho rằng, sau khi Nhân Tôn Hoàng Cơ Long biết chuyện ít, kém nhất cũng sẽ phái ra đặc sứ, thậm chí sẽ phái ra Thiên Tế Ti Tổ Thần Điện tham gia.
Không ngờ, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chỉ nói hắn tiếp tục điều tra, không cần thiết đánh cỏ động rắn.
Trong lúc nhất thời, Diệp Chân có một loại cảm giác thân ở đủ trong sương mù, hắn muốn cố gắng nhìn thấy rõ tình hình xung quanh, nhưng làm thế nào cũng không thấy rõ được.
Diệp Chân cảm thấy hắn giống như đã lâm vào một vòng xoáy có trùng điệp ám lưu, hắn muốn giãy dụa nhảy ra, nhưng càng giãy dụa thì hãm càng sâu.
Phỏng đoán có quan hệ đến chiến dịch ngàn năm thì Diệp Chân cũng không báo cáo cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.
Diệp Chân cũng không muốn bại lộ chuyện hắn có quan hệ với cao tầng Ma Tộc cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.
Lần trước, một Phân Thân Tam Nhãn Ma Tộc, mặc dù Diệp Chân giải thích rõ ràng, nhưng lại nhiều một tầng quan hệ với cao tầng Ma Tộc, có trời mới biết Nhân Tôn Hoàng có thể hoài nghi Diệp Chân hay không.
Phải biết, thế gian này người có lòng nghi ngờ nhiều nhất, chính là Đế Hoàng ở thế gian.
Nếu như Nhân Tôn Hoàng nổi lên lòng nghi ngờ đối với Diệp Chân, hoài nghi Diệp Chân thông đồng với Ma Tộc thì đó sẽ là một tràng tai nạn!
Nhưng khả năng Ma Tộc phát động chiến dịch ngàn năm, Diệp Chân lấy danh nghĩa tra hỏi ra từ trong miệng tù binh, báo cáo cho Đại đô đốc phủ.
Chỉ là, chỉ có khẩu cung, lại không có ảnh lưu niệm ngọc giản, càng không có tù binh còn sống.
Không hề nghi ngờ, Đại đô đốc phủ không chỉ không hái tin tình báo của Diệp Chân, mà ngược lại còn nghiêm khắc răn dạy Diệp Chân.
- Khẩu cung không hợp thói thường như thế, Bắc Hải Thiên lãng quân ngươi cũng dám báo cáo? Không biết đây là chuyện Ma Tộc bị bắt thụ hình sao đó thêu dệt vô cớ?
- Niệm tình ngươi sốt ruột lập công, lần này không truy cứu, sau này lại có chuyện tin đồn thất thiệt, loạn quân tâm ta, cẩn thận quân pháp hầu hạ!
- Đại soái!
Thay Diệp Chân niệm hạ đạt công văn cho Đại đô đốc phủ xong, Liễu Phong mặt cười khổ.
- Đã sớm nói, làm hết mình nghe thiên mệnh mà thôi!
Nói xong, Diệp Chân than nhẹ một tiếng.
- Đi, theo ta đi gặp Đô Đốc Nghê Phong!
Bắc bộ chiến khu đại bản doanh, ở chín mươi vạn dặm phía đông bắc của Huyết Hà pháo đài. Nơi này, đóng quân có quân đoàn ba mươi vạn người chủ lực của bắc bộ chiến khu, đều là binh đoàn trực thuộc Đô Đốc Nghê Phong, cho dù là chiến lực, hay là huấn luyện thì đều có thể xưng thượng đẳng.
Đối với loại đau đầu như Diệp Chân, mặc dù Đô Đốc Nghê Phong không muốn gặp, nhưng vẫn dành thời gian gặp Diệp Chân một lần.
Thứ nhất thân phận của Diệp Chân quá mẫn cảm, thứ hai, loại nhi đầu Diệp Chân này, nếu không gặp, hắn còn sợ Diệp Chân muốn gây sự cho hắn, nói chung là phiền phức.
Dù sao dám ngay trước mặt Đại đô đốc, dám ngay ở trước mặt Đô Đốc hắn uy hiếp Quân Pháp Quan, Diệp Chân này là người thứ nhất.
- Đô Đốc, ngươi xem một phần khẩu cung này một chút, còn có phần hồ sơ mà chúng ta đã sửa sang lại!
Diệp Chân cầm khẩu cung và có quan hệ với phân tích quy luật chiến dịch ngàn năm được Liễu Phong sửa sang lại giao cho Đô Đốc Nghê Phong.
Đô Đốc Nghê Phong ngưng thần nhìn nửa ngày, sau đó mới nhìn về phía Diệp Chân.
- Can hệ trọng đại, nhưng khẩu cung này của ngươi, không có bất kỳ ý nghĩa gì. Về phần phân tích quy luật có quan hệ với chiến dịch ngàn năm này thì mặc dù có mấy phần đạo lý, nhưng việc này liên quan quá lớn, ai cũng không thể bằng việc này mà xác định chiến dịch ngàn năm sắp xảy ra.
- Thế nhưng Đô Đốc, chính là bởi vì can hệ trọng đại nên lúc này thuộc hạ mới tới tìm ngươi, một khi chiến dịch ngàn năm thật xảy ra, mà chúng ta lại không làm chuẩn bị, hậu quả đó thiết tưởng không chịu nổi!
Diệp Chân là sốt ruột thật, theo Liễu Phong nghiên cứu, một trận chiến dịch ngàn năm, ít thì mấy năm, nhiều thì sẽ kéo dài mười mấy năm.
Nhưng trong chiến dịch ngàn năm trước kia, ba mươi sáu vị hành quân Đại tổng quản tinh nhuệ nhất của Ma Tộc, bình thường là gia nhập ở giai đoạn trung hậu kỳ của chiến dịch.
Mà lần này, theo Kê Hoa nói, chiến dịch còn chưa bắt đầu thì đã có một vị Đại tổng quản có quân số cao hơn hai trăm vạn hành quân đang hành động, vậy quy mô của chiến dịch ngàn năm lần này chính là chưa từng có, cũng tuyệt đối to lớn.
Nếu không có toàn bộ chiến khu thông lực hợp tác, Bắc Hải Thiên lãng quân của Diệp Chân ở giữa đại chiến như vậy, rất dễ toàn quân bị diệt.
- Ngươi nghĩ bản đốc phải làm thế nào?
Cân nhắc nửa ngày, Đô Đốc nghê phong đột nhiên hỏi lại Diệp Chân.
- Nhưng loại tin tình báo này, ngươi đừng hi vọng bản đốc sẽ báo lên Đại đô đốc phủ, tình báo như vậy nếu báo cáo, chính là bản đốc cũng sẽ ăn liên lụy!
- Đô Đốc, bên phía Đại đô đốc phủ thì thuộc hạ đã không hi vọng xa vời, thuộc hạ chỉ muốn mời Đô Đốc trong phạm vi chức quyền, chiêu mộ Ổ Bảo dân vùng biên giới tinh nhuệ hiệp phòng, chiêu mộ đại lượng dân phu phục dịch, đại lượng dự trữ quân giới hậu cần, triệu hồi đồn điền quan binh, tăng cường cảnh giới, toàn diện chỉnh quân chuẩn bị chiến đấu.
Diệp Chân nói.
Số lượng trú quân của Đại Chu ở Nhân Ma Chiến Trường, cao hơn ngàn vạn.
Con số này trú quân, đối với Đại Chu thì áp lực hậu cần là vô cùng khủng bố.
Cao hơn một ngàn vạn quân đội, một ngày ăn hết số lương thực như ngọn núi lớn vậy.
Cho nên, dưới tình huống bình thường, một nửa trú quân đều phải ở xung quanh đồn điền, để giải nhẹ áp lực hậu cần.
Diệp Chân yêu cầu làm cho Đô Đốc Nghê Phong nghe mà nhíu mày.
Loại chuẩn bị cấp bậc này động tĩnh quá lớn, bình thường chỉ có lúc chiến tranh toàn diện mới có thể như vậy.
Đô Đốc Nghê Phong lắc đầu, chuẩn bị từ chối Diệp Chân, nhưng nhìn khuôn mặt cháy bỏng của Diệp Chân, lại cân nhắc đến Diệp Chân khó chơi, lời đến khóe miệng lại nuốt xuống.
- Tâm ý của ngươi, bản đốc hiểu, nhưng việc này rất lớn, chuyện này, cho bản đốc suy nghĩ tỉ mỉ, sau đó mới quyết định, ngươi trở về chờ tin tức đi!
Nghe Đô Đốc Nghê Phong nói như vậy, Diệp Chân còn có thể như thế nào nữa, chỉ có thể cùng Liễu Phong quay lại.
Chỉ là, cho dù Diệp Chân hay Liễu Phong đều rất rõ ràng, cái Đô Đốc Nghê Phong gọi là suy nghĩ tỉ mỉ, thật ra thì chính là chiến lược kéo dài mà thôi.
Chuyện này đã không thể nào lại có đoạn kết.
- Đại nhân, không có người nào tin tưởng chúng ta, làm sao đây?
Liễu Phong lộ vẻ buồn rầu.
Có đôi khi, loại tình huống này là làm cho người ta khổ sở nhất, rõ ràng đã suy đoán ra khả năng gặp phải đại chiến, nhưng lại không người nào nguyện ý tin tưởng.
- Vẫn như cũ là làm hết mình, nghe thiên mệnh!
- Sau khi trở về, đem kia phần khẩu cung và ngươi phỏng đoán, gửi cho các lớn chiến khu Đô Đốc, còn có hai vị phó Đô Đốc, cùng nguyên soái các quân mà chúng ta có thể liên hệ!
Nói xong, Diệp Chân lại bổ sung một câu.
- Phần khẩu cung kia coi như xong đi, miễn cho Đại đô đốc phủ nói ta mê hoặc quân tâm. Chỉ cần lấy quy luật ngươi phân tích suy tính ra chiến dịch ngàn năm và khả năng xảy ra chiến dịch ngàn năm, toàn bộ phân đưa ra ngoài!
Nói đến đây, Diệp Chân thở dài một hơi.