Chương 2413 Quân pháp lớn hơn trời
Dù sao cũng là bản thể rời đi, có một số việc vẫn phải bố trí thật tốt.
Tỷ như người gần đây phải tiếp nhận khống chế bốn vạn Ma Tộc Chiến Nô – Quân tế vệ đầu lĩnh Dịch Tuyệt, Diệp Chân nhất định phải tự mình triệu kiến, một lần nữa phân việc một chút.
Dịch Tuyệt xuất thân là Tế Ti Tổ Thần Điện, tính cách lạnh lùng, ăn nói cẩn thận, không dễ tiếp xúc, muốn căn dặn vài tiếng rằng nếu có chiến sự thì phải phối hợp tốt với Liễu Phong.
Về phần chỉ huy thám báo và liệp sát đội Ngưu Nhị, chỉ huy chiến lang doanh và Bắc Hải Thiên Lãng quân tinh nhuệ Trịnh Đương Thì, còn có Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ, Diệp Chân không cần phải lo lắng lắm.
Từng việc đã sắp xếp xong, lại ước định các loại phương thức liên lạc khẩn cấp, Diệp Chân mới chuẩn bị rời đi.
Nhưng, còn chưa kịp đi, Cổ Thiết Kỳ đến hồi báo.
- Đại Soái, có một tên trọc đầu ở ngoài thành, yêu cầu được gặp Nguyên Soái quân ta.
- Đầu trọc?
Diệp Chân nhất thời kinh ngạc.
- Đúng, đúng là một tên đầu trọc, tự xưng Khổ Cúc, ở ngoài thành yêu cầu được gặp Nguyên Soái.
Cổ Thiết Kỳ vừa dứt lời, một đạo thần niệm phảng phất tựa như tinh quang từ ngoài thành trực tiếp bắn đến trong soái điện Huyết Hà cứ điểm.
- Thiên Miếu Đại thần sư Khổ Cúc, đặc biệt đến cầu kiến Diệp Nguyên Soái, xin được gặp một lần!
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
..
- Không biết Khổ Cúc Đại Thần sư đến đây muốn chỉ bảo gì?"
Bên trong phòng tiếp khách của Huyết Hà cứ điểm, Diệp Chân và Khổ Cúc Đại Thần sư phân biệt ngồi vào vị trí chủ và khách, trên mặt hai người đều duy trì một nụ cười thản nhiên.
Trước đó, Diệp Chân chưa từng tiếp xúc với vị Khổ Cúc Đại Thần sư này, nhưng mà khi tuần tra tại cứ điểm Định Biên đã bí mật gặp gỡ.
Khổ Cúc Đại Thần sư vẫn luôn truyền bá tín ngưỡng, thu nạp tín đồ khắp nơi ở Định Biên, nhưng hành sự lại cực kỳ cẩn thận.
Nhưng, hôm nay hắn dùng danh nghĩa của Thiên Miếu để cầu kiến Diệp Chân, nên Diệp Chân lại không thể không gặp.
Cho dù là Thận Long châu cảnh báo khi ở Chân Huyền đại lục, hay cái chết của sư tôn Lục Ly, hoặc một loạt sự việc phát sinh trước đó thì đều định sẵn giữa hắn và Thiên Miếu có quan hệ đối địch vô cùng phức tạp.
Tuy nhiên, đó là bí mật.
Hiện nay, Diệp Chân vẫn chưa thể trắng trợn táo bạo đối nghịch với Thiên Miếu, không quan tâm thể diện của Thiên Miếu.
Cuối cùng, Thiên Miếu hiện nay lại là một quái vật khổng lồ, vô cùng kinh người, ngay cả Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đều không thể không kiêng kỵ.
- Lần này bản tọa đến, quả thực có việc, chuyện đầu tiên chính là đặc biệt đến gặp vị anh hùng có thể tiêu diệt tên Tiên tri ma sư Thất tự của Ma tộc.
- Bây giờ tận mắt chứng kiến, phong thái lại càng hơn xa đồn đại.
- Diệp Nguyên soái thực sự là bậc anh hùng hào kiệt trong thiên hạ, bản tọa bái phục, bái phục.
Khổ Cúc Đại Thần sư liên tục chắp tay.
Diệp Chân cũng đã quá quen ứng phó với những lời khách sáo kiểu này, cười ha ha mấy tiếng, chắp tay một cái, xem như đáp lễ lại.
Trầm ngâm một chút, Khổ Cúc Đại Thần sư lại mở miệng lần nữa.
- Thứ hai, là có một chuyện rắc rối cần làm phiền tới Diệp Nguyên soái.
- Làm phiền?
Ánh mắt Diệp Chân khẽ động một chút.
- Diệp mỗ có trách nhiệm trong quân, lại đang trong thời gian chiến tranh, chỉ sợ không gánh vác được hai chữ 'Nhờ vả' này rồi.
Diệp Chân nói như vậy vì mơ hồ đoán được mục đích của Khổ Cúc Đại Thần sư đến lần này, cho nên mở miệng cự tuyệt, tỏ rõ lập trường của mình.
Nhưng, người trong Thiên Miếu nổi danh da mặt dày, xét trên người Khổ Cúc Đại Thần sư thì cũng không ngoại lệ.
- Diệp Nguyên soái đừng vội cự tuyệt, trước tiên để bản tọa nói hết việc này.
Khổ Cúc ho nhẹ một tiếng.
- Gần một tháng nay, Diệp Nguyên quản quân nghiêm ngặt, quân pháp nghiêm khắc, đã xử tử hơn ba trăm tín đồ đệ tử của Thiên Miếu ta theo quân pháp, bản tọa đến đây, là muốn mời Diệp Nguyên soái về sau đừng cố ý nhằm vào tín đồ, đệ tử của Thiên Miếu ta như thế nữa, cho bọn hắn một con đường sống.
Lời vừa nói ra, sắc mặt của Diệp Chân đột nhiên trầm trọng, hắn đoán không sai, tên Khổ Cúc Đại Thần sư này quả thực tới vì chuyện này.
Nhưng, trắng trợn nói ra bên trong binh lính có tín đồ đệ tử của bọn hắn như vậy, thì cực kỳ lớn mật.
- Khổ Cúc Đại Thần sư nói quá, Diệp mỗ chỉ làm theo quân pháp, là muốn thiết lập quân pháp trong toàn quân, cũng không phải cố ý nhắm vào ai.
- Trong toàn quân, chỉ cần tuân thủ quân pháp sẽ không sao. Nhưng bất kỳ ai, dám làm trái quân kỷ, chém ngay không tha!
Nói xong, Diệp Chân lại bổ sung một câu.
- Còn có, sợ là Khổ Cúc Đại Thần sư đã quên, dựa theo luật pháp của Đại Chu ta, trong quân đội và biên quan tuyệt đối không cho phép lập đàn, thu tín đồ!
- Lập đàn, thu tín đồ trong quân đội và biên quan?
Khổ Cúc vô cùng ngạc nhiên.
- Việc này, Thiên Miếu ta cũng chưa làm bao giờ.
- À, đúng, còn những tín đồ bên trong quân này nha là do mấy trăm năm trước, đệ tử của Thiên Miếu ta cảm thấy cư dân vùng biên giới sống quá khốn khổ, bơ vơ không nơi nương tựa, ngày ngày bất an.
- Do đó mới từ bỏ cuộc sống an nhàn, tới biên quan cứu giúp dân cư, cùng bọn họ chống lại tai hoạ, truyền dạy công pháp cường thân kiện thể.
- Những tín đồ đó, chính là đời sau của đệ tử Thiên Miếu ta năm đó, sau khi đời đời truyền thừa, ăn sâu bén rễ trong mấy trăm năm.
Lần này, đổi lại thành Diệp Chân ngạc nhiên.
Trước đó, từ lâu Diệp Chân đã biết Thiên Miếu không biết xấu hổ và vô lại.
Không nghĩ tới, hôm nay lại thấy được một giới hạn mới.
Tín đồ truyền từ đời này sang đời khác mấy trăm năm nha, lời này thật sự cực kỳ trơ tráo, không biết xấu hổ.
Gia truyền, tổ tiên là đệ tử của Thiên Miếu, tới biên quan giúp đỡ dân cư, hỗ trợ cư dân vùng biên giới ngăn chặn tai hoạ đánh đuổi giặc cướp, những lời kia, cho dù náo loạn tới trước triều đình Đại Chu, thì với bản mặt trơ tráo, mặt dày mày dạn, những tên Thiên Miếu đó cũng có thể ngang nhiên nói ra.
Diệp Chân cố kiềm chế khóe miệng giật giật, vô cùng khó chịu nói ra.
- Bất kể có phải là tín đồ truyền thừa hay không, bản soái mặc kệ, gần đây bản soái thống lĩnh trăm vạn đại quân, tuân thủ quân pháp, không thiên vị bất công, chỉ dựa vào quân pháp.
Nói xong, Diệp Chân bưng trà định tiễn khách, lại nghe thấy Khổ Cúc Đại Thần sư quát nhẹ.
- Diệp Nguyên soái, dù sao bình thường các tín đồ trong Thiên Miếu vẫn giúp đỡ qua lại, ngài mở cửa sau giúp cho Thiên Miếu ta, đây cũng là chuyện thường thấy, khẩn cầu Diệp Nguyên soái tạo thuận lợi, như thế nào?
- Nếu Diệp Nguyên soái đồng ý mở cửa sau, sau này Thiên Miếu ta chắc chắn sẽ trịnh trọng báo đáp. Huống hồ, dù cho Diệp Nguyên soái tuân thủ quân pháp, nhưng giết nhiều tín đồ của Thiên Miếu ta như thế, không sợ sẽ dính nhân quả sao?
- Trịnh trọng báo đáp? Dính nhân quả?
Diệp Chân cười lạnh.
Cho tới giờ khắc bây giờ, Diệp Chân đã hoàn toàn hiểu rõ mục đích của vị Khổ Cúc Đại Thần sư khi đến lần này.
Chính là muốn Diệp Chân mở một con mắt nhắm một con mắt, lơi là quản lí, để Thiên Miếu bọn hắn có thể thu thập tình báo bên trong Huyết Hà cứ điểm, điều tra rõ ràng tình huống bất thường gần đây.
Bởi vì cho đến bây giờ, ngoại trừ nhóm người đầu tiên do tên con ông cháu cha Thông Nạp dẫn dắt, nhóm thứ hai là các Thái thượng trưởng lão, Tổ Thần điện đã phái năm nhóm người tới Huyết Hà cứ điểm.
Ma tộc có lẽ không thể biết được chuyện kia, nhưng lại bị theo dõi chặt chẽ bởi Nhân tộc Đại Chu.
Bất kể là Đại đô đốc phủ trên Nhân Ma chiến trường, hay Thiên Miếu, lại hoặc mấy vị Thân Vương tham dự triều chính khác đều đã có hành động.
Đáng tiếc nơi này là tiền tuyến, là chiến trường, chịu quân pháp kiểm soát, lại không có dân thường, muốn lẫn vào rất khó, muốn điều tra là cực kỳ khó, nếu làm được thì tiến triển cũng vô cùng chậm chạp.
Làm đối thủ của Tổ Thần điện đã lâu, hiển nhiên Thiên Miếu vô cùng sốt ruột.
Cho dù Diệp Chân có dùng quân pháp nghiêm khắc, nhưng vẫn để những tín đồ kia liều lĩnh hành động, những ngày gần đây, tính tổng lại số binh lính bị xử tử theo quân pháp đã cao tới hơn ba trăm người.
Có lẽ, cũng chính vì chuyện này, nên mới làm Khổ Cúc Đại Thần sư tọa trấn nơi này chú ý.
Mà một câu đầu tiên của Khổ Cúc Đại Thần sư là dẫn lời, một câu sau lại là hứa hẹn và uy hiếp.
Thiên Miếu chắc chắn trịnh trọng báo đáp, hiển nhiên nếu Diệp Chân phối hợp hoặc tạo điều kiện, thì đương nhiên sẽ nhận được lợi ích từ Thiên Miếu.
Dính nhân quả, hoàn toàn là uy hiếp.