← Quay lại trang sách

Chương 2818 Đế bất tỉnh

Ngươi! Tên họ Diệp ngươi ngậm máu phun người!

Quân bộ Thượng thư Ban Lệ ngay lập tức nhảy ra ngoài.

Diệp Chân lại liên tục cười lạnh:

- Ban Thượng thư, nếu không phải ngươi là kẻ gian tà bán nước, thế, ngươi nói thật một chút, vì sao lại đè ép ta, Trấn Hải quân ta lập ra công trạng, ngươi lại không trợ cấp, không thưởng, không phong?

- Ngươi thử cho giải thích sự thật cho bệ hạ, thừa tướng và quần thần cả điện một chút xem?

- Đây rốt cuộc là vì cái gì?

Câu chất vấn đầy nghiêm nghị này lập tức làm trán quân bộ Thượng thư Ban Lệ liên tục đổ đầy mồ hôi lạnh, chuyện quân công của Trấn Hải quân không được trợ cấp, không thưởng, không phong, trừ việc hắn cố ý làm khó ra, trong đó còn có ý của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Chỉ là chẳng ai ngờ rằng, Diệp Chân lại sẽ chất vấn việc này lên tới trên đình.

- Lần chiến sự gần nhất này nổi lên bốn phía, sự vụ quân bộ bận rộn, có thể là đến trễ.

Trong lúc vội vàng, Ban Lệ đầu đầy mồ hôi chỉ có thể nghĩ ra cái cớ như thế.

- Hừ, không biết sự vụ quân bộ có bận rộn bao nhiêu, lại làm trễ nãi quân công quan trọng nhất, ngay cả chuyện quan trọng bực này cũng có thể trễ nãi, không phải ngươi ngồi không ăn bám thì là cái gì?

- Chuyện quân quốc lớn nhất, cũng có thể làm chậm trễ! Ngươi biết một tin chiến thắng thế này, trước mắt đối với chiến sự quân tâm bốn phía cả nước Đại Chu ta quan trọng bao nhiêu không?

- Ngươi biết kịp thời phong thưởng, đối với những đầu lâu bị ném kia, sẽ vấy lên nhiệt huyết các chiến sĩ và người nhà của nhóm bọn hắn, quan trọng bao nhiêu?

- Phong thưởng chậm chạp chưa làm, ngươi biết có bao nhiêu trái tim bọn hắn sẽ băng giá đi không?

- Ngươi thân là quân bộ Thượng thư, lại còn có thể trễ nãi, ngươi đây là dự định làm mất hết quân tâm dân tâm cả Đại Chu này sao?

- Hủy căn cơ của nước Đại Chu ta sao?

- Ngươi này nào chỉ là ngồi không ăn bám, mà chính là hại nước hại dân, kẻ gian nịnh bán nước!

Một chớp mắt này, Diệp Chân đã thẳng tay chỉ vào mũi quân bộ Thượng thư Ban Lệ mà tức giận mắng, trên mặt quân bộ Thượng thư Ban Lệ lập tức bị nước bọt phun lên, mắt thường cũng thấy được, mà nguyên nhân giờ phút này Ban Lệ bị Diệp Chân rất khí thế mà chấn nhiếp, cũng là do hắn làm việc trái lương tâm, có bị mắng là hung ác, cũng không biết bác bỏ như thế nào.

Hết lần này tới lần khác Diệp Chân lại mắng rất đúng, một gương mặt mo đã trực tiếp đỏ thắm lên như máu, thậm chí còn như sắp có máu nhỏ ra!

- Thừa tướng đại nhân, bây giờ quân bộ Thượng thư Ban Lệ đè ép ta, quân công của Trấn Hải quân còn không trợ cấp, không thưởng, không phong, việc công đều ở đây, chuyện này làm quân tâm vừa tức giận tổn thương vừa thương tâm, thừa tướng đại nhân, ngươi nói một chút, tên Ban Lệ này có phải là hại nước hại dân, có phải là kẻ gian nịnh bán nước hay không!

Diệp Chân lại lần nữa nói qua với thừa tướng Văn Cương.

Thừa tướng Văn Cương có chút bất mãn trừng Diệp Chân một cái, Diệp Chân đây là đang coi hắn là súng, ai nấy đều thấy được.

Thế nhưng việc này, hắn thân là thừa tướng đứng đầu bách quan trên danh nghĩa, Diệp Chân hỏi như vậy, cũng không gì đáng trách, hắn còn nhất định phải làm ra câu trả lời cho rõ ràng.

- Ừm, nếu thật như vậy, thật đúng là lỗi sai của quân bộ Thượng thư Ban Lệ, vậy Ban Thượng thư này, đúng thật là hại nước hại dân, là quốc tặc gian nịnh!

Thừa tướng Văn Cương trả lời rất khéo léo, đều lưu lại đường lui cho cả hai đại gia hỏa, nhưng lúc này Diệp Chân lại mặc kệ tất cả, lần nữa chỉ vào Ban Lệ mà mắng lên.

- Ban Lệ, một tháng, Đại Thủ Tế Bách Tương đã cầm Liệt Nhật quyền trượng đánh ngươi nói ngươi là gian thần nịnh thần trên Càn Khôn Điện, bây giờ thừa tướng cũng xác nhận ngươi chính là quốc tặc gian nịnh họa nước hại dân, sự thật đều rõ, thần mời bệ hạ đường đường mà xử trí tên quốc tặc gian nịnh Ban Lệ này!

Diệp Chân lần nữa quỳ xuống chờ lệnh.

Quân bộ Thượng thư Ban Lệ lúc này đã sợ hãi thật!

Ngay cả thừa tướng đều xác nhận, vậy cái danh này quốc tặc gian nịnh của hắn…

Nhưng Ban Lệ cũng không phải lăn lộn toi công bao nhiêu năm nay, lập tức đã nghe ra một ít ý nói bóng gió của thừa tướng Văn Cương.

Vừa mới ngồi vào chỗ, vẻ mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã trở nên xanh xám, ngón tay trong tay áo đều cực lực mà run rẩy!

Thân là Đế Hoàng, hắn làm sao có thể nghe không ra.

Diệp Chân một lần lại một lần đề cập đến chuyện Đại Thủ Tế Bách Tương đánh gian nịnh vào một tháng trước, chính là đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe!

Bởi vì làm một tháng, Đại Thủ Tế Bách Tương mới đánh hôn quân đến ngất xỉu!

Lúc này nhấc lên hạ đánh gian nịnh, đương nhiên tất cả mọi người sẽ nhớ lại chuyện đánh quân bất tỉnh kia!

Đây quả thực là trực tiếp cầm bàn tay mà thẳng thừng chào hỏi lên mặt vị hoàng đế là hắn đây, hết lần này tới lần khác chính Nhân Tôn Hoàng Cơ Long còn không cách nào bác bỏ, chỉ có thể miễn cưỡng mà nhận.

Ở phương diện này, phần lớn quần thần cả điện cũng tâm can linh lung, ai nấy đều hiểu dụng ý của Diệp Chân.

Diệp Chân này không phải là đang kêu oan cho Trấn Hải quân.

Đây rõ ràng là đang lặp lại chuyện cũ một tháng trước của Đại Thủ Tế Bách Tương, lại ở bên trên đánh quân bất tỉnh, hạ đánh nịnh thần.

Nhưng một tháng trước Đại Thủ Tế Bách Tương là dùng Liệt Nhật Quyền Trượng mà đánh, nhưng hôm nay, Diệp Chân còn trực tiếp to mồm với hai người này.

Quân bộ Thượng thư Ban Lệ cũng không phải đèn đã cạn dầu, nhất là dưới lời nhắc nhở của thừa tướng Văn Cương, đã lập tức tìm đường lui.

- Bệ hạ, thừa tướng, về chuyện quân công của Trấn Hải quân chưa trợ cấp, chưa thưởng, chưa phong, thần đúng là phải có trách nhiệm, quân bộ cũng cần có trách nhiệm, nhưng xin bệ hạ minh giám, chuyện này, ngày thứ hai quân tình báo tới, thần đã ký phát xuống, chỉ là phía dưới chậm chạp vẫn chưa có thẩm tra quyết định đưa đến các bộ, có lẽ có nguyên nhân, nhưng nhất định không phải ý ban đầu của thần.

- Điều tra!

Lời tự biện này Quân bộ Thượng thư Ban Lệ, chỉ đổi được hai chữ 'Điều tra' và vẻ mặt xanh tím của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Ngư Triêu n vừa nhận mệnh chạy như bay, nghĩ không bao lâu sẽ nhanh chóng có kết quả.

Nhưng quần thần đều hiểu, Hoàng đế sẽ không có minh xác mà răn dạy quân bộ Thượng thư Ban Lệ, chính là thái độ của hắn.

Nghĩ đến, Ngư Triêu n tự sẽ cầm một con dê thế tội thay cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long và quân bộ Thượng thư Ban Lệ thôi.

Giờ phút này, Quân bộ Thượng thư Ban Lệ đang ở dưới thềm, quỳ rạp trên đất, ngay cả ý muốn xé xác Diệp Chân cũng có, hôm nay sau khi triều hội lớn qua đi, tiếng tăm quốc tặc gian nịnh Ban Lệ này của hắn, chỉ sợ dù thế nào cũng rửa không sạch được.

Cho dù có người cõng nồi, nhưng thật coi các quý tộc Đại Chu đều mù rồi sao!

Đây chính là bêu danh cả một đời!

Ban Lệ thật quá hận!

Bầu không khí toàn bộ triều đình, lúc này cứ vậy mà rơi vào yên lặng quỷ dị.

Lần nữa đánh vỡ sự yên lặng này, như cũ vẫn là Diệp Chân.

- Bệ hạ, Diệp Chân thần còn có điều muốn khởi bẩm!

- Nói!

Giờ phút này tâm trạng của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã rất không tốt, nếu có tay cầm, hắn thật hận không thể lập tức đẩy Diệp Chân ra đi trảm.

Thế nhưng, trên Càn Khôn Điện có quy củ chính trị của Càn Khôn Điện, xem như là Đại Chu Thánh Thiên tử cao quý, hắn cũng không thể muốn làm gì thì làm.

- Bệ hạ, gần đây thần vừa lập thêm một công mới, đặc biệt muốn tới để đưa tin chiến thắng này lên cho bệ hạ, càng muốn phong tin chiến thắng này cho cả triều công khanh cùng hưởng!

Diệp Chân nói.

Lời nói này để Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lập tức giật mình mà kêu lên tại chỗ, không kịp phản ứng Diệp Chân đang muốn làm gì.

Diệp Chân đây là đánh mặt quân bộ Thượng thư Ban Lệ còn chưa đủ, muốn đánh cả mặt hắn sao.

Cái gọi là cùng hưởng tin chiến thắng, hẳn là hai phần ngọc giản mà hôm qua Diệp Chân bí mật đưa vào quan kia đi.