Chương 2839 Chiến báo đến.
Ngươi cần cái gì?
Sau khi ngồi xuống, Khương Huy Anh dẫn đầu đặt câu hỏi, có kinh ngạc trước đó, vẻ mặt Khương Huy Anh đã hoàn toàn không giống như vừa nãy nữa.
- Vẫn là trò chuyện lực lượng Trấn Hải quân của chúng ta.
Câu nói này của Diệp Chân để vẻ mặt Khương Huy Anh bỗng trở nên không được tự nhiên, lại nghe Diệp Chân nói:
- Trò chuyện một loại lực lượng Trấn Hải quân mà nhị công chúa điện chủ không rõ lắm.
Vẻ mặt Khương Huy Anh lúc này mới hơi chậm.
- Tuần Tra Thần Tướng và Hư Không Liệp Vương, nhị công chúa điện hạ nghe qua chưa?
Diệp Chân hỏi.
- Đương nhiên đã nghe qua, bộ đội ám sát lừng lẫy nổi danh của Đại Chu, làm sao có thể không rõ ràng! Năm đó lúc Đại Chu đánh bại bộ đội chủ lực Hoàng Linh nhất tộc chúng ta, trước chính là phái ra số lượng lớn Hư Không Liệp Vương ám sát chủ yếu tướng lĩnh quân ta, mới đưa đến đại quân Hoàng Linh nhất tộc ta đại bại, bản cung làm sao có thể không biết?
Nói đến đây, Hoàng Linh nhị công chúa đột nhiên cười lạnh một tiếng:
- Chỉ là, theo bản cung biết, hiện tại Đại Chu, Hư Không Liệp Vương cũng không nhiều nữa rồi?
- Đại Chu có bao nhiêu, trước tạm không nói, nhị công chúa điện hạ cũng biết Trấn Hải quân ta có bao nhiêu Hư Không Liệp Vương, có bao nhiêu Tuần Tra Thần Tướng?
- Việc này…
Khương Huy Anh nhíu mày, điều này, nàng thật đúng là chưa hiểu rõ, nhưng lúc huyết hà chiến trường đại chiến, từ Ma Tộc bên kia, cũng có chút hiểu biết.
- Hư Không Liệp Vương Trấn Hải quân hẳn là không có à? Tuần Tra Thần Tướng, dưới tay Diệp Nguyên soái hẳn là có khoảng năm mươi người.
Khương Huy Anh nói.
- Nếu ta nói dưới tay Diệp mỗ có hai vị Hư Không Liệp Vương, Tuần Tra Thần Tướng ba trăm, Tuần Tra Thần Liệp hai ngàn, nhị công chúa điện hạ sẽ tin hay là không tin?
Diệp Chân lần nữa nở nụ cười.
Diệp Chân đột nhiên tự bộc thực lực ra để Khương Huy Anh hơi do dự, Diệp Chân lại không cho nàng bao nhiêu thời gian để cân nhắc.
- Diệp mỗ không dùng Trấn Hải quân, chỉ cần xuất động hai vị Hư Không Liệp Vương, ba trăm Tuần Tra Thần Tướng, hai ngàn Tuần Tra Thần Liệp này, không cần thời gian hai ba tháng, đã có thể giết chết tám phần mười năm vạn hai ngàn sáu trăm năm mươi lăm tộc nhân dưới tay của Nhị công chúa kia, không biết nhị công chúa điện hạ sẽ tin hay là tin?
Lời vừa nói, một đôi mắt đẹp của Khương Huy Anh bỗng nhiên trừng lên tròn vo, đôi mắt đầy vẻ nghi ngờ không tin, nhưng lại lộ tia lo lắng không hiểu, trong lúc nhất thời, dường như đã bị Diệp Chân hù dọa, lại không biết nói cái gì cho phải!
- Không thể nào!
- Tuyệt đối không thể nào!
Lúc này, Hoàng Linh Nhị công chúa mới kịp phản ứng lại, sắc mặt nàng đột nhiên trở nên cực kỳ kiên định, trong mắt có một tia phẫn nộ, vậy mà Diệp Chân trước mắt này lại muôn lừa gạt nàng.
- Hiện tại, chúng ta biết rất rõ về Đại Chu. Hư Không Liệp Vương Tuần Tra Ti của Đại Chu và Tuần Tra Thần Tướng thực sự rất mạnh, nhưng mà pháp môn chủ tu không gian hư không của Liệp Vương và Tuần Tra Thần Tướng rất khó bồi dưỡng.
- Theo bản cung biết, Hư Không Liệp Vương của Đại Chu có số lượng không nhiều, toàn bộ đều do Lạc Ấp bên kia nắm giữ, có lẽ ngươi có Tuần Tra Thần Tướng trong tay, nhưng chắn chắn không thể có Hư Không Liệp Vương. Vẫn còn ban trăm Tuần Tra Thần Tướng nữa!
Khương Huy Anh cười lạnh một tiếng:
- Khi lực lượng dưới trướng Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ mạnh nhất cũng không vượt qua một trăm vị Tuần Tra Thần Tướng. Mà Diệp Nguyên Soái dưới trướng Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ chỉ là một đường làm giám sát sứ mà thôi, nói ngươi có năm mươi vị Tuần Tra Thần Tướng, vậy cũng là xa xỉ.
Diệp Chân dựng thẳng ngón tay cái về phía Khương Huy Anh:
- Nhị công chúa điện hạ nói rất đúng, nhưng chuyện trên đời này luôn có một số trường hợp ngoại lệ. Nếu không cũng không tới lượt quân đội ở địa phương như Trấn Hải quân vang danh thiên hạ, ngươi nói có phải hay không?
Nhìn vào ánh mắt kiên định không tin của Khương Huy Anh, Diệp Chân thở dài một cái:
- Đã như vậy, Diệp mỗ này sẽ chứng minh một chút cho Nhị công chúa điện hạ thấy.
- Ngươi chứng minh như thế nào?
Khương Huy Anh cười lạnh một tiếng hỏi.
Diệp Chân lại không vội trả lời. Thay vào đó, hắn hướng về phía Khương Huy Anh nói:
- Chỉ sợ Nhị công chúa điện hạ sẽ hối hận mà đau lòng.
- Hừ!
Khóe miệng Khương Huy Anh hiện lên một nụ cười nhạo:
- Trước kia ta chỉ biết Diệp Nguyên Soái dụng binh như thần, hôm nay gặp mặt ta lại phát hiện, công phu ngoài miệng lừa gạt người này của Diệp Nguyên Soái cũng là đệ nhất thế gian.
Diệp Chân cũng không nói gì nhiều, cũng chỉ cười, chợt có một vòng Linh Đồ xuất hiện ở dưới chân trước mặt Diệp Chân và Khương Huy Anh, chuyện này khiến cho sắc mặt Khương Huy Anh hơi thay đổi.
Linh Đồ này không phải là cái gì khác, nó chính là Linh Đồ của hai quận Tử Phong và Hồng Phong ở Phong Châu hiện do bộ tộc Hoàng Linh của nàng chiếm giữ.
Chỉ thấy đầu ngón tay Diệp Chân điểm nhẹ một cái, trên Linh Đồ lập tức xuất hiện tám chín chấm đỏ, sau đó hắn cười nói với Khương Huy Anh:
- Nhị công chúa điện hạ chọn một địa điểm đi?
- Sao lại chọn địa điểm? Đây có là vị trí bên trong hai quận?
Trong nháy mặt Khương Huy Anh trở nên cảnh giác, nghi ngờ nhìn Diệp Chân.
- Nhị công chúa điện hạ chọn một nơi thì sẽ biết làm cái gì?
Diệp Chân rất kiên trì, khóe miệng có chút châm chọc.
- Chẳng lẽ Nhị công chúa điện hạ không dám đặt ngón tay lên địa đồ một chút sao?
Lời này của Diệp Chân đã chọc tức Khương Huy Anh, không phải chỉ là một bộ Linh Đồ mà Diệp Chân lấy ra thôi à, không biết tiện tay đánh dấu mấy nơi sao?
Đặt tay trên Linh Đồ một chút, có thể san bằng địa điểm này không?
Ánh mắt Khương Huy Anh khẽ động, ngón tay nhỏ nhắn của nàng điểm nhẹ vào một chấm đỏ trên Linh Đồ:
- Ta chọn nơi này.
- Tốt lắm!
Diệp Chân gật đầu mỉm cười, sau đó lắc tay một cái, từ trong tay Diệp Chân xuất hiện một đạo phù tấn bay lên trời, phút chốc đã đi xa rồi biến mất.
Cảnh tượng này khiến cho Khương Huy Anh không nhịn được hỏi:
- Ngươi có ý gì? Ngươi gửi phù tấn cho ai? Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?
- Nhị công chúa điện hạ không cần phải lo lắng, đạo phù tấn vừa rồi là do Nhị công chúa điện hạ lựa chọn ra, ta chỉ bắt đầu gửi tín hiệu đi mà thôi.
- Tín hiệu gì?
Khương Huy Anh bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén.
Diệp Chân không thèm để ý nói:
- Nhị công chúa điện hạ không phải muốn để Diệp mỗ chứng minh cho ngươi thấy thực lực của hư không Liệp Vương và Tuần Thiên Thần Tướng dưới trướng ta à, ta sẽ chứng minh một chút cho Nhị công chúa điện hạ.
Lời vừa nói, sắc mặt Khương Huy Anh đột ngột thay đổi, quanh thân bắt đầu nổi lên sát khí:
- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Ánh mắt nàng lại nhìn chằm chằm vào chấm đỏ trên Linh Đồ trong tay Diệp Chân, nàng muốn từ chấm đỏ trên đoán ra đại khái phương hướng.
Chỉ là, ngoài địa hình cực kỳ đơn giản, trên Linh Đồ này cũng không có thêm đánh dấu gì, hai quận tuy không lớn nhưng phạm vi vẫn rất rộng, trong lúc nhất thời, vậy mà Khương Huy Anh lại khó mà nhận ra.
Diệp Chân chạm tay vào một lần nữa, Linh Đồ biến đổi huyền ảo. Lần này, Linh Đồ hiện ra địa danh được đánh dấu.
- Vừa rồi Nhị công chúa điện hạ đã chọn huyện Trường Bình, đây chính là một cứ điểm quân sự quan trọng ở quân Tử Phong. Theo điều tra của Diệp Chân, ở chỗ đóng quân mà Nhị công chúa điện hạ chọn có một tên Đạo Cảnh, một trăm Giới Vương cảnh và một ngàn Huyền Cung cảnh tinh nhuệ. Các tộc nhân đều đã đầu hàng nơi quân đội nhân tộc đang đóng giữ?
Diệp Chân ở một bên nói như thuộc lòng bàn tay về hai quận của mình, Khương Huy Anh rất kinh hãi, giờ phút này có ngu thế nào đi nữa cũng đã kịp phản ứng.
- Ngươi muốn tấn công huyện Trường Bình?
- Ngươi muốn sử dụng Hư Không Liệp Vương và Tuần Tra Thần Tướng tấn công huyện Trường Bình?
Diệp Chân vẫn không thèm để ý như cũ, hắn chỉ cười nói:
- Nhị công chúa điện hạ không tin nên Diệp mỗ này đành phải chọn một trong hai nơi để chứng minh mà thôi.
- Ngươi!