← Quay lại trang sách

Chương 2873 Lữ Lão Gia Không Có Ý Tốt

Bộ dáng thẹn thùng này làm Lữ lão gia cười lên ha hả.

- Đây là Thanh Trúc lần thứ nhất mở miệng cầu lão phu đây. Tốt, đã như vậy, phần thưởng này ta sẽ phát trước cho các ngươi.

Nghe xong lời này, Lữ Tử Đồng cũng không quá cao hứng quay người lại, Lữ lão gia lại coi như không nhìn thấy, giao ngọc giản cùng đan dược cho Diệp Chân.

- Ngươi cũng vậy, tu luyện cho tốt, nếu có thành tựu, lão phu cũng sẽ cho ngươi một tiền đồ bên ngoài Lữ Phủ, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là trước hết các ngươi phải có hài tử.

Diệp Chân khẽ gật đầu, Lữ Thanh Trúc một bên thì xấu hổ mà gật gật đầu.

- Đúng rồi, từ hôm nay trở đi, đãi ngộ trong phủ của Đinh Trì tăng lên thành đãi ngộ Hạng hai, chỉ thấp hơn một cấp so với Lữ Côn.

Lữ Côn chính là tôn thiếu gia trong Lữ Phủ.

- Đương nhiên, Địch Khoát Hải ngươi có thể phải thật nỗ lực, lúc nào các ngươi có hài tử, đến lúc đó đãi ngộ trong phủ của ngươi cũng sẽ tăng thành đãi ngộ Hạng hai.

Lữ lão gia này làm việc giọt nước không lọt, sau khi phát khen thưởng, trong nháy mắt lại hứa hẹn thêm cho hai đôi vợ chồng trẻ, lúc này mới khiến Lữ Thanh đồng đổi giận thành vui.

Ban đêm, Diệp Chân cùng Lữ Thanh Trúc vẫn không khác gì đêm tân hôn thứ nhất, Lữ Thanh Trúc ngủ ở giữa giường, mà Diệp Chân thì tĩnh toạ tu luyện ở một bên giường.

Trong khoảng thời gian này, Lữ Thanh Trúc đã sớm không còn lăn lộn khó ngủ, đã quen chìm vào giấc ngủ trong lúc Diệp Chân tĩnh toạ tu luyện.

Nhưng mà tối nay, Diệp Chân tu luyện thật lâu, Lữ Thanh Trúc vẫn không ngủ.

- Địch ca ca, ngươi nói chúng ta phải làm sao bây giờ?

Cảm ứng được Diệp Chân tu luyện xong một lượt, Lữ Thanh Trúc một mực không ngủ đột nhiên mở miệng.

Ngón tay Diệp Chân khẽ run một chút, ngồi xếp bằng ở chỗ kia, vậy mà không biết trả lời như thế nào.

- Gia gia nãi nãi thúc giục rất căng, mà lại, nãi nãi nói…

Giọng nói của Lữ Thanh Trúc vừa run rẩy vừa sợ hãi.

Diệp Chân có chút hiếu kỳ:

- Nói cái gì?

- Nãi nãi nói, nếu như trong vòng hai năm mà chúng ta còn không có động tĩnh thì sẽ…

Lữ Thanh Trúc tựa hồ đối với lời kế tiếp khó mà mở miệng, nhưng vẫn dũng dám nói ra:

- Thì sẽ tìm kiếm Linh Tử một lần nữa, hoặc là tìm cho ta một…

Nói, Lữ Thanh Trúc chảy nước mắt, tay khẽ ôm Diệp Chân:

- Địch ca ca, ta thật không muốn như thế!

Diệp Chân vẫn trầm mặc như cũ.

Việc này có khả năng rất lớn.

Bời vì Hoàng Linh nhất tộc khác biệt với Đại Chu nhân tộc và những cổ Thái Cổ Nhân Tộc khác, xã hội Hoàng Linh tộc là xã hội nửa mẫu hệ, nữ nhân lo liệu việc nhà là chính.

Tồn tại tối cao trong Hoàng Linh giới trừ Thất Thải Hoàng Thần trên danh nghĩa ra chính là Hoàng Linh Nữ Vương, trên thực tế Thất Thải Hoàng Thần cũng là nữ.

Trong Hoàng Linh giới, địa vị của nữ nhân còn cao hơn nam nhân, mặc dù không có cao đến mức xuất hiện một nữ nhân có cả hậu cung, dù sao Hoàng Linh nhất tộc cũng thoát thai từ Đại Chu nhân tộc.

Trong Hoàng Linh nhất tộc, nữ nhân tái giá là chuyện bình thường đến mức không thể bình thường hơn được.

Cho nên, những gì nãi nãi của Lữ Thanh Trúc đã nói là uy hiếp cũng là sự thật.

Chỉ là Diệp Chân không rõ ràng, vấn đề con nối dõi của Lữ gia đã nghiêm trọng đến mức độ này sao?

Lấy hiểu biết hơn hai tháng nay của Diệp Chân, Hoàng Linh nhất tộc quả thực gặp phải nguy cơ nhân khẩu, nhưng còn lâu mới đến mức độ khiến Lữ Phủ coi trọng như vậy.

- Địch ca ca, là Trúc nhi lớn lên không đủ xinh đẹp sao?

Lữ Thanh Trúc nghiêng người, hai mắt đẹp đẫm lệ nhìn Diệp Chân.

Nụ cười khổ trên mặt Diệp Chân càng sâu.

- Không, muội rất xinh đẹp.

- Vậy là địch ca ca không thích Trúc nhi sao? Hay là Trúc nhi làm gì khiến cho Địch ca ca chán ghét?

Lữ Thanh Trúc không có ý từ bỏ.

- Không, muội không có chút nào đáng ghét.

Thần sắc Lữ Thanh Trúc hơi lỏng, cắn môi anh đào hỏi.

- Vậy sao Địch ca ca một mực không chịu đụng Trúc nhi, tỷ tỷ cùng tỷ phu đều đã có hài nhi….

Diệp Chân lần nữa cười khổ, đơn giản đầu lớn như cái đấu, cái này bảo hắn phải trả lời thế nào đây.

- Chuyện này…

- Đây thật ra là vấn đề của ta, về sau muội sẽ biết.

Diệp Chân lừa dối một câu.

- Thế nhưng gia gia nãi nãi bên kia…

- Không phải còn có hai năm sao, vẫn còn sớm, đừng lo lắng, ngủ đi.

Diệp Chân để Lữ Thanh Trúc một lần nữa nằm xuống, đắp chăn cho nàng, Lữ Thanh Trúc mở to mắt, bình tĩnh nhìn Diệp Chân, khẽ gật đầu một cái rồi nhắm mắt lại.

Diệp Chân lúc này mới buông lỏng một hơi, nhưng cùng lúc lại cảm thấy đau đầu.

Chuyện Linh Tử này vậy mà làm ra phiền phức lớn như vậy.

Nếu là địch nhân thì chỉ là chuyện một đao giải quyết.

Thế nhưng đối với Lữ Thanh Trúc, Diệp Chân phải đối đãi như thế nào đây?

Thật sự là phiền phức.

Dù là cơ trí như Diệp Chân, lúc này cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết tốt.

- Tự làm tự chịu thôi…

Thầm than một tiếng, Diệp Chân ném vấn đề này ra sau đầu, sau này hãy nói đi, thời gian còn dài.

Sau đó, Diệp Chân lại chú ý đến việc tu luyện.

Lần này Diệp Chân nghiên cứu bí tịch tu luyện mà ban ngày Lữ lão gia cho.

Bí pháp này gọi là Tử Vân Thần Ngô Quyết, bí pháp kiêm tu thần hồn và linh lực.

Bí pháp có uy năng không tệ, sau khi tu thành có thể tu luyện một thần thông uy năng không tầm thường, còn có ba loại bí pháp thực chiến, một loại bí pháp thực chiến trong đó là bí pháp có thể tăng thực lực lên trong thời gian ngắn lúc lâm chiến, rất thực dụng.

So với các bí pháp Diệp Chân từng gặp, bí pháp này cũng thuộc về trung thượng, nếu chỉ xét từ uy lực, bí pháp này còn cường đại hơn so với bí pháp Ngũ Hành m Dương Thất Huyền linh bản cung năm đó Diệp Chân chọn.

Nếu Diệp Chân là Huyền Cung Cảnh, nói không chừng sẽ tu luyện bí pháp này.

Nhưng mà, khi Diệp Chân cẩn thận nghiên cứu bí pháp Tử Vân Thần Ngô Quyết này xong, lông mày lại nhíu chặt, trên mặt thậm chí kìm lòng không được mà phủ lên một tia âm hàn.

Tử Vân Thần Ngô Quyết này có vấn đề.

Khi tu luyện Tử Vân Thần Ngô Quyết sẽ đề bạt thật nhanh, theo giới thiệu bên trong ngọc giản, cho dù là Huyền Cung Cảnh phổ thông, một năm cũng có thể tăng lên một trọng.

Nếu khổ tu lại có tư chất không tệ, nửa năm thậm chí dăm ba tháng tăng lên một trọng cũng có thể.

Cho dù là tu vi đến Giới Vương cảnh, một hai năm cũng có thể tăng lên một trọng.

Tốc độ này thật nhanh, nhanh gấp mấy lần tốc độ tu luyện của võ giả phổ thông.

Nhưng lấy tu vi Đạo Cảnh, Diệp Chân lập tức đã nhìn ra cái giá phải trả ——quá trình tu luyện Tử Vân Thần Ngô Quyết là quá trình tiêu hao một bộ phận tiềm lực, trong lúc tu luyện trực tiếp kích phát ra tiềm năng thân thể của võ giả để tăng lên tu vi của tu luyện giả trên diện rộng.

Đến lúc đó, thực lực của tu luyện giả được tăng lên, nhưng còn không đợi tu luyện tới Đạo Cảnh thì đã là đèn cạn dầu.

Phần bí pháp này có thể nói là lấy tiêu hao thọ nguyên của võ giả làm đại giá cho việc nhanh chóng tăng cao tu vi.

Võ giả Giới Vương cảnh bình thường có thể có hai ngàn năm thọ nguyên, nhưng tu luyện phần này bí pháp, có thể sống năm trăm năm cũng là kỳ tích.

Đây là một phần bí pháp hố người.

Lữ Phủ Lữ lão gia đang hại Diệp Chân và Đinh Trì.

Việc này khiến chút thiện ý cùng ý xấu hổ của Diệp Chân đối với toàn bộ Lữ Phủ nhanh chóng biến mất.

Xem ra, Lữ lão gia này cũng không có ý tốt gì.

Chỉ là, hắn muốn mấy người Diệp Chân tu luyện loại công pháp tốc thành này để làm gì đây?

Diệp Chân còn đang nghi hoặc, trong Đạo Cung đột nhiên truyền đến tiếng nói của Tiểu Yêu:

- Phụ thân đại nhân, Thủy Lệ Đan Vương truyền đến tin tức, ngươi muốn hắn cẩn thận kiểm tra thành phần cùng hiệu dụng của phần đan dược này, hắn đã kiểm tra hoàn toàn rồi.

- Tốt!

Trong nháy mắt tiếp theo, thần niệm của Diệp Chân đã chìm vào không gian trong Thận Long Châu, biến ảo thành bộ dạng Diệp Chân, đi về phía Thủy Lệ Đan Vương Phủ trong Thận Long Châu.

Diệp Chân muốn biết Lữ lão gia không có hảo ý này sẽ giở trò gì trên số đan dược kia.