← Quay lại trang sách

Chương 2877 Cấm Vật

Lấy nhãn lực Đạo Cảnh hậu kỳ của hắn, lúc này Diệp Chân, cũng tức là Địch Khoát Hải trong mắt hắn càng bất phàm.

Lấy tu vi Huyền Cung Cảnh tam trọng bắt sống Tử Đô tu vi Giới Vương Cảnh thất trọng, đây cũng không phải là hai chữ nghịch thiên có thể nói rõ.

Huống chi, lúc hắn đến còn chứng kiến Diệp Chân thu nhập phân thân vào trong cơ thể, pháp môn đó, lấy ánh mắt của hắn đến xem cũng cực kỳ huyền diệu.

Mà vào lúc này, hắn cảm ứng được dược lực trong cơ thể Đinh Trì tản ra vô tận sinh cơ cũng rất bất phàm.

Cho dù là đan dược bảo mệnh cấp cao nhất trong tay hắn cũng có vẻ không bằng.

Đan dược bảo mệnh, há lại một võ giả Huyền Cung Cảnh tam trọng có thể có được?

Lữ lão gia tử không kỳ mới quái.

Chỉ là lúc này cường địch ở bên, hắn không tiện nhiều lời.

Lại tỉ mỉ chọn lựa hai loại đan dược chữa thương cho Đinh Trì ăn vào, gọi Lữ Tử Đồng và Lữ Thanh Trúc chiếu cố. Lúc này, Lữ lão gia tử mới mặt trầm như nước đi đến trước mặt tướng lĩnh họ Trần kia.

- Trần gia vệ, hôm nay ngươi có lệnh kiểm soát phủ Thừa Tướng ký phát, chuyện ngươi lục soát phủ lão phu sẽ nhẫn.

- Nhưng ngươi hôm nay ngươi lại ở trong phủ của lão phu mạnh mẽ đâm tới, hành động xét nhà này, nếu ngươi có thể tìm ra cấm vật cũng thôi, lão phu tự có Vương Thượng xử trí, nhưng nếu ngươi lục soát không ra, hừ, lão phu cho dù dùng hết thân lão cốt đầu này cũng sẽ đòi lấy một công đạo!

Lữ lão gia tử từng tiếng rơi xuống đất như sấm, trong mỗi một chữ đều ẩn chứa có vô tận sát khi, làm cho sắc mặt của tên tướng lĩnh Trần gia hơi thay đổi.

Nhưng cũng chỉ như thế mà thôi, thoáng qua đã trấn định lại.

- Hừ, nếu không có chứng cứ rõ ràng thì sao bản tướng dám đến lục soát phủ đệ của Lữ lão công gia, phủ Thừa Tướng càng sẽ không ký phát lệnh kiểm soát!

Nói đến đây, Trần gia vệ đột nhiên cười gằn, tới gần Lữ lão gia tử thấp giọng nói:

- Không dối gạt lão công gia ngươi, ngươi còn không biết? Nội ứng của ngươi trong quân viễn chinh đã thừa nhận.

Vừa nghe đến đây, âm thanh Lữ lão gia tử cũng hơi run rẩy, khóe mắt khóe miệng cũng không nhịn được mãnh liệt giật mấy lần.

Một màn này làm cho Trần Gia Vệ đứng chắp tay cười lên ha hả.

Hiển nhiên, phản ứng của Lữ lão gia tử đã bị hắn chú ý.

Diệp Chân cũng nhíu mày.

Cấm vật!

Phải là cấm vật gì mới làm cho phù Thừa Tướng của Hoàng Linh Giới ký phát lệnh kiểm soát đến lục soát một lão quý tộc của Hoàng Thành?

Còn có, loại chuyện lục soát phủ này, dưới đại đa số tình huống, trước mặt cường giả Đạo Cảnh, cơ bản không cần dùng.

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong cơ thể mỗi một cường giả Đạo Cảnh đều ngưng đúc không gian tự thành một giới.

Nhỏ đến không gian giới chỉ, lớn đến tiểu thế giới bình thường đều có khả năng.

Thật muốn giấu một món đồ, chỉ cần quang vào trong không gian giới chỉ hoặc là tiểu thế giới trong cơ thể của mình, ai có thể tìm tới?

Về phần ngươi nói muốn lục soát cấm vật trong tiểu thế giới ngưng đúc trong cơ thể một cường giả Đạo Cảnh?

Đây không phải đùa giỡn hay sao?

Trước không nói tất cả trong tiểu thế giới trong cơ thể mình đều tùy tâm, hoàng kim cũng có thể biến thành biến thành đá bình thường làm cho ngươi không nhìn ra.

Càng quan trọng là, mỗi một không gian giới chỉ hoặc là tiểu thế giới trong cơ thể cường giả Đạo Cảnh đều ngang bằng với tài sản tính mệnh của hắn, sao lại để người bên ngoài tiến vào?

Tuyệt đối sẽ không có khả năng này.

Hơn nữa, ngươi cho dù giết Đạo Cảnh này thì không thể cũng tìm được không gian giới chỉ ở trong cơ thể hắn!

Cho nên nói, dưới đại đa số tình huống, lục soát cấm vật đối với cường giả Đạo Cảnh là vô dụng, nhưng cũng có ngoại lệ.

Chính là cấm vật có uy năng bất phàm, chỉ có thể tồn tại ở trong đại thế giới có được thiên địa pháp tắc hoàn chỉnh, không cách nào thu vào trong không gian trữ vật, hoặc là Địa Thủy Phong Hỏa chưa luyện thành, thiên địa pháp tắc chưa hoàn chỉnh trong tiểu thế giới.

Diệp Chân suy nghĩ, trước mắt có thể chính là loại tình huống này, bằng không thì vừa rồi Lữ lão gia tử cũng sẽ không biến sắc dưới uy hiếp của Trần Gia Vệ.

Đột nhiên, Trần Gia Vệ chỉ đầu mâu nhắm ngay Diệp Chân, chỉ tay về phía Diệp Chân nổi giận quát:

- Ngay lập tức thả người cho ta, nếu không, giết chết bất luận tội!

Vào lúc này, mạng nhỏ của Tử Đô vẫn còn nắm trong tay Diệp Chân.

Trong chớp mắt, bộ hạ đi theo Trần Gia Vệ tới, khí tức từng người lập tức liền khóa chặt Diệp Chân.

Lúc này, bị Diệp Chân bắt sống trong tay, Tử Đô lại vừa thẹn vừa xấu hổ, lật thuyền trong tay một con tôm nhỏ Huyền Cung Cảnh tam trọng, bây giờ còn cần cấp trên tự mình mở miệng giải cứu, đơn giản...

Một bên, Lữ lão gia tử đang muốn mở miệng thì Diệp Chân lại lung lay Tử Đô trong tay, sau khi Tử Đô nhịn đau không được kêu thảm thì cười lạnh nói:

- Thả hắn, không thể nào!

- Vừa rồi hắn đã nhiều lần muốn trực tiếp sát hại đại tiểu thư Lữ phủ và thai nhi trong bụng nàng, chuyện này, nhất định phải cho Lữ phủ chúng ta một câu trả lời thỏa đáng!

Nghe vậy, ánh mắt của phu thê hai người Lữ lão gia tử lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, càng cảm thấy Diệp Chân bất phàm.

Trần Gia Vệ lại tức giận, chỉ Diệp Chân mắng:

- Ngươi thì tính là cái gì, có tư cách đại biểu Lữ phủ sao, còn muốn để chúng ta cho giao phó?

- Là hắn con rể của Lữ phủ ta, hắn đương nhiên có thể đại biểu Lữ phủ chúng ta!

Lữ lão gia tử đồng đội này tức thời lên tiếng ủng hộ Diệp Chân.

- Gia gia, qua hôm nay, ngươi có thể đi phủ Thừa Tướng hỏi Thừa Tướng đại nhân một chút, Thừa Tướng đại nhân ký phát là lệnh kiểm soát quý tộc, hay là lệnh tru sát quý tộc?

- Nếu là lệnh tru sát quý tộc thì còn thôi, nhưng nếu mượn lệnh kiểm soát để đi tru sát, đến lúc đó, có phải toàn bộ quý tộc Hoàng Thành đều phải bị chém đầu dưới một tờ lệnh kiểm soát hay không?

Vừa nghe đến đây ra, ánh mắt Lữ lão gia tử đột ngột sáng lên.

Nếu hắn mượn đề tài như vậy để nói chuyện của mình, chỉ sợ Trần Gia Vệ này cũng có phiền phức.

Lợi ích của quần thể quý tộc, cho dù Hoàng Linh Nữ Vương cũng không dám tùy tiện chạm vào.

Trần Gia Vệ hiển nhiên ý thức được điểm này, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Chân, sát ý đại thịnh.

Nhưng vào lúc này, một thuộc cấp của Trần Gia Vệ lướt gấp đến, vọt tới trước mặt Trần Gia Vệ cấp báo nói.

- Đại nhân, trong phủ ngoài phủ đều lục soát lần, nhưng không phát hiện cấm vật. Nhưng huynh đệ của chúng ta phát hiện một chỗ bảo khố có trùng điệp đại trận thủ hộ ba ngàn mét dưới đất, đại trận phòng ngự đí quá mức lợi hại, các huynh đệ tạm thời còn không vào được.

- Bảo khố giấu ở dưới mặt đất ba ngàn mét!

Vẻ mặt của Trần Gia Vệ đại hỉ:

- Xem ra, bản tướng đã biết đó cấm vật giấu ở đâu rồi!

- Đi, bản tướng tự mình đi lục soát, không vào được thì chúng ta sẽ mạnh mẽ công phá lục soát!

Trần Gia Vệ cười lớn rời khỏi, đi vài bước lại trở lại nói với Lữ lão gia tử:

- Lữ lão công gia, bí khố kia là chính ngươi mở ra, hay là chúng ta mạnh mẽ công phá?

Lữ lão gia tử không nói một lời, Trần gia vệ lại càng đắc ý, mang theo thuộc cấp rời khỏi.

Sau khi Trần Gia Vệ rời khỏi, Diệp Chân đã thấy, Lữ lão gia tử vừa rồi còn vô cùng tự tin, sắc mặt không chỉ càng thêm khó coi, lúc này cả ngón tay cũng đang run rẩy.

Hiển nhiên đã bị Trần Gia Vệ nói đúng.

- Chẳng lẽ Lữ lão gia tử này thật có giấu cấm vật?

Đối diện, Lữ lão gia tử và Lữ lão phu nhân liếc nhau, bùi ngùi thở dài, hình như muốn nói gì với bọn người Lữ Tử Đồng, Lữ Thanh Trúc, nhưng cuối cùng vẫn nhưng không mở miệng.

Tử Đô còn bị Diệp Chân bắt sống trong tay bỗng nhiên lại phấn chấn lên tinh thần:

- Ha ha, lập tức sẽ tìm ra cấm vật, toàn bộ Lữ phủ các ngươi đều sẽ xong đời, còn không mau thả ta!

Diệp Chân giống như nhìn đồ đần nhìn Tử Đô, tiện tay một bàn tay đã đánh Tử Đô này điên cuồng phun ra tiên huyết, lại bay ra mấy cái răng.

- Còn ồn ào nữa, ta đảm bảo khi tìm ra cấm vật gì đó sẽ là tử kỳ của ngươi!