← Quay lại trang sách

Chương 2880 Gia Yến Của Lữ Phủ

Đi thẳng đến trước một bàn đá trong hậu hoa viên u tĩnh của Lữ phủ, Lữ lão gia tử mới ra hiệu Diệp Chân ngồi xuống.

- Hôm nay cám ơn ngươi!

Lữ lão gia tử rất đột ngột mở miệng.

- Hẳn là ai cũng sẽ không trơ mắt nhìn thai nhi trong bụng Tử Đồng mất đi.

Nghe vậy, Lữ lão gia tử lắc đầu:

- Ngươi biết ta nói không phải việc này.

- Vậy là việc gì?

Trong đôi mắt của Diệp Chân xuất hiện vẻ nghi hoặc.

- Ta nói là... Cấm vật.

Hai mắt Lữ lão gia tử bắn ra thần quang trầm tĩnh nhìn chằm chằm Diệp Chân:

- Mặc dù lão phu không biết ngươi dùng loại pháp môn nào lấy cấm vật đó ra, nhưng hẳn là ngươi đã giúp lão phu lấy đi che giấu, sau đó lại thả về chỗ cũ?

Tê!

Diệp Chân bỗng nhiên hít vào một ngụm khí lạnh:

- Gia gia, trong phủ chúng ta thật có giấu cấm vật?

- Còn giả vờ?

- Gia gia, sao ta phải giả vờ chứ! Vừa rồi cấm vật đó vào lúc thời khắc mấu chốt bị người trộm đi, sau đó lại bị người đưa về sao?

Diệp Chân vẻ mặt kinh ngạc.

Lữ lão gia tử không tin, hai con ngươi bắn ra thần quang mãnh liệt, muốn từ trên mặt Chân hoặc là trong mắt của Diệp nhìn ra chút gì, nhưng lại không nhìn ra cái gì.

Lữ lão gia tử gọi Diệp Chân tới đây một mình, Diệp Chân đã đoán được cái gì, đã sớm chuẩn bị cẩn thận.

Về phần cấm vật đó, Diệp Chân đúng là đã nói Tiểu Yêu thả lại chỗ cũ.

Không có cách, cái đồ chơi này không cách nào thu vào trong không gian trữ vật, cũng không cách nào bỏ vào không gian Thận Long Châu, chỉ có thể mang theo trong người.

Mà bên trên lại có nặng nề phong cấm, rõ ràng mang theo khí tức của Lữ lão gia tử, Diệp Chân cảm ứng một chút, phong cấm đó hắn cũng không phá nổi trong thời gian ngắn.

Không thả lại thì chẳng lẽ chờ ly Lữ lão gia tử đuổi theo sao?

Về phần Lữ lão gia tử hoài nghi, cho dù bây giờ, Diệp Chân hơi có chút ân tình đối với Lữ gia thì cũng không dám nhận.

Dù sao địch ta không rõ.

Diệp Chân là một cường giả Đạo Cảnh, xen lẫn trong Linh Tử lẫn vào trong Hoàng Linh Giới, ngươi nói Lữ lão gia tử sẽ nghĩ như thế nào.

Cho nên, cho dù bọn người hoài nghi như thế nào thì Diệp Chân đều sẽ chết không thừa nhận, dù sao thì cũng không có chứng cứ.

Mặc dù trong ý nghĩ của Diệp Chân, Lữ lão gia tử ở trong Hoàng Linh Giới có kiến thức rộng rãi, là người có địa vị khá cao, rất có ích lợi đối với việc Diệp Chân tìm kiếm hạ lạc của Thải Y.

Nhưng nếu thật muốn hợp tác thì cũng phải chờ tu vi của Diệp Chân khôi phục lại như cũ, sau khi có sức tự vệ Lữ trước mặt lão gia tử vu vi Đạo Cảnh hậu kỳ này thì mới có thể tìm cơ hội hợp tác.

Hiện tại, dù là Lữ lão gia tử ở trước mặt Diệp Chân là gia gia mặt mũi hiền lành thì hắn cũng không dám có chút chủ quan tự bại lộ.

Nội bộ của mỗi một gia tộc, lão gia gia trước mặt tử tôn mặt mũi hiền lành, lúc đối ngoại đều có một khuôn mặt khác, một bộ hung thần ác sát giết người không chút nào nương tay!

Đến độ tuổi như Lữ lão gia tử, chuyển đổi hai bộ mặt này sẽ không có bất cứ chút do dự nào!

Nhưng cho dù Diệp Chân đẩy chuyện này đi sạch sẽ, Lữ lão gia tử vẫn không tuỳ tiện bỏ qua cho Diệp Chân, cẩn thận hỏi thăm về tu vi của Diệp Chân.

Dù sao thì chuyện hôm nay Diệp Chân bắt sống Tử Đô tu vi Giới Vương Cảnh thất trọng quá kinh thế hãi tục.

Diệp Chân cũng rất ‘thành thật’, trực tiếp sảng khoái biểu diễn một chút Mậu Thổ Như Sơn Thần Thông, nói với Lữ lão gia tử là hắn dưới cơ duyên xảo hợp đã học được Thần Thông uy năng mạnh mẽ này. Vừa lúc trước đó là chiến đấu ở mặt đất, cho nên hắn đã mượn dùng lực lượng địa mạch, lại thừa dịp Tử Đô chủ quan, bắt giữ Tử Đô.

Hoàn mỹ giải thích khó hiểu!

....

Nội trạch, trong tĩnh thất Lữ phủ, đã hơn nữa đêm nhưng Lữ lão gia tử vẫn như cũ không ngủ, vẫn còn đang khổ tư.

Có một vấn đề, đến nay hắn không nghĩ ra, hôm nay ban ngày, đến cùng là ai đang giúp hắn?

Khi bọn người Trần Gia Vệ xâm nhập thì lấy cấm vật kia đi, sau khi bọn người đó rời khỏi lại trả cấm vật kia về chỗ cũ?

Sẽ là ai chứ?

Ban đầu hắn hoài nghi là tôn tế Địch Khoát Hải, nhưng vừa rồi, thần niệm Nguyên Linh của hắn hoàn toàn bao phủ xuống, Địch Khoát Hải đúng là chỉ có tu vi Huyền Cung Cảnh tam trọng.

Một võ giả Huyền Cung Cảnh tam trọng sẽ tuyệt đối không có bản lãnh lớn như vậy.

Sẽ là ai chứ?

Đột nhiên, vẻ mặt của Lữ lão gia tử run lên:

- Chẳng lẽ là...

Vừa nghĩ đến đây, trên mặt Lữ lão gia tử xuất hiện vẻ mừng rỡ:

- Nếu có người ở trong bóng tối trợ giúp, vậy đưa cấm vật này vào sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Xem ra chuyện kia, hắn cũng có thể tham gia...

Sau chuyện lục soát phủ, địa vị của Diệp Chân ở trong Lữ phủ lại có tăng lên, một đám quản gia hộ vệ lớn nhỏ, nhìn thấy Diệp Chân đều khách khí gọi một tiếng tiểu cô gia.

So với trước, Diệp Chân ra ngoài phủ cũng thuận tiện hơn nhiều.

Trước kia, Diệp Chân muốn ra ngoài phủ cần phải thông báo quản gia trước, còn phải đi cùng với Lữ Thanh Trúc, còn phải có một hai hộ vệ đi cùng mới có thể.

Hiện tại, dù không có Lữ Thanh Trúc đi cùng thì Diệp Chân bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào đều có thể ra ngoài phủ, đương nhiên phải mang theo người hầu đi cùng.

Nhưng hiện tại, Lữ Thanh Trúc giống như cái đuôi của Diệp Chân, phàm là có thời gian đều sẽ đi sau lưng Diệp Chân, Địch ca ca dài, Địch ca ca ngắn.

Ba tháng qua, toàn bộ Hoàng Thành, Diệp Chân đã tản bộ hầu như không còn, bây giờ, Diệp Chân đã hình thành một thói quen khác.

Đó chính là cách mấy ngày sẽ đi Thất Thải Lâu của Hoàng Thành ngồi một hai canh giờ.

Chọn một gian phòng trang nhã, gọi mấy phần thức nhắm tinh mỹ, một vò rượu ngon, ngồi uống một mình, cho đến khi khách của Thất Thải Lâu dần đi hết thì hắn mới quay lại Lữ phủ.

Diệp Chân cũng không có cách nào.

Chỉ có mò kim đáy biển, mới biết tìm người khó thế nào.

Trước mắt, chuyện tìm kiếm Thải Y vẫn không tính là không có chút manh mối nào, Diệp Chân cơ bản đã có thể xác định, Thải Y chính là Hoàng Tộc họ Khương của Hoàng Linh nhất tộc

Nhưng, cũng bởi vì nguyên nhân này mà trở ngại tìm người của Diệp Chân.

Thật ra thì cho dù là ở đâu trong nhất tộc, tìm hiểu tin tức của Hoàng Tộc đều hơi có chút khó khăn.

Một là tìm hiểu tin tức của Hoàng Tộc có phần phạm vào kỵ húy, hai là sự vụ Hoàng Tộc càng thêm bí ẩn, càng ít người biết.

Hơn nữa cho dù có người biết thì thường cũng thân cư cao vị, rất khó tiếp xúc.

Trong mấy ngày nay, Diệp Chân lấy cớ tại lưu lại trong Thất Thải Lâu, một khi có cơ hội, hắn sẽ lưu lại phân thân mê hoặc tai mắt, chân thân thì đi đến một số nơi tin tức linh thông của Hoàng Thành để tìm hiểu tin tức.

Tin tức con buôn, địa đầu xà, người kể chuyện, vân vân, đều là những biện pháp Diệp Chân đã nghĩ qua.

Nhưng đoạt được lại cực kỳ có hạn.

Từ miệng bọn hắn cũng có thể có được một chút tin tức của Hoàng Tộc họ Khương, nhưng phần lớn là tin đồn, không có một chút hữu dụng.

Còn không bằng Diệp Chân ngồi trong Thất Thải Lâu, yên lặng nghe những con em quý tộc trong Thất Thải Lâu khoác lác nói nhảm với nhau, ngẫu nhiên có thể được một chút tin tức hữu dụng, nhưng lại không có một chút tác dụng nào đối với việc tìm kiếm hạ lạc của Thải Y.

Nhưng cũng để Diệp Chân hiểu rõ tình huống trước mắt của Hoàng Linh Giới.

Bây giờ Lữ phủ gặp chèn ép, hình như có quan hệ với một lần giao tiếp quyền lực đứng sai đội vài thập niên trước của Hoàng Linh nhất tộc.

Hoàng Tộc họ Khương của Hoàng Linh nhất tộc, cộng thêm tám họ quý tộc là một huyết mạch từ đầu đã thống trị nơi này.

Nhưng bây giờ, dù chỉ có chín phương thế lực, nhưng nội bộ cũng phe phái nặng nề, hơn nữa còn không chỉ là hai phái.

Đương nhiên, trước mắt đắc thế nhất, hẳn là phải khuếch trương.

Phải khuếch trương lấy Hoàng Linh Nữ Vương cầm đầu, ba họ Trần, Ngô, Tử làm chủ, Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh chính là nữ nhi của Hoàng Linh Nữ Vương đương nhiệm, cũng là Hoàng Linh Nữ Vương đương nhiệm phái ra.

Ngoài ra còn có phái bảo thủ nữa khuếch trương.

Phải khuếch trương thì kiên quyết tiến công Hồng Hoang Đại Lục, muốn làm cho Hoàng Linh nhất tộc trở lại Hồng Hoang, thu hoạch được một lượng lớn tài nguyên tu luyện của Hồng Hoang, đồng thời nhập chủ Hồng Hoang.