← Quay lại trang sách

Chương 2898 Ta Cũng Có Cái Đồ Chơi Này

Nguyên bản bởi vì bóng ma bị bắt sống mà Tử Đô có chút hơi sợ Diệp Chân.

Nếu một mình đối mặt với đám người Diệp Chân thì hắn thực sự không có lòng tin.

Nhưng nếu như một chọi một, Tử Đô vẫn có chút tin tưởng, đặc biệt là dưới tình huống có thể tung ra tất cả thủ đoạn.

Tử Đô cảm thấy mình vẫn có phần thắng, chỉ cần hắn thi triển sát chiêu thì vẫn có cơ hội giết chết Diệp Chân.

Căn cứ vào sự cân nhắc này, trong cuộc hỗn chiến, Tử Đô nhanh chóng rời khỏi mảnh chiến trường này.

Ánh mắt của Diệp Chân khẽ nhúc nhích, một cước đá ngã lăn một tên Hoàng Linh cấm vệ cản đường, lập tức đuổi theo không chút do dự.

Thật là hợp ý hắn.

Nếu Diệp Chân muốn giết chết Tử Đô trước mắt bao người thì sẽ rất dễ dàng bại lộ bí mật.

Nhưng bây giờ Tử Đô lại đào tẩu một mình, cái này không nghi ngờ là sáng tạo cơ hội cho Diệp Chân hắn.

Tốc độ Diệp Chân cũng không chậm, Tử Đô tận lực dẫn đường, tốc độ cũng rất nhanh.

Hơn nữa, xuất phát từ bóng ma trước đây, lúc này Tử Đô đang lao đi với tốc độ cao nhất, hắn muốn tiêu hao linh lực của Diệp Chân.

Nếu võ giả phi hành hết tốc lực, linh lực bị tiêu hao rất lớn.

Mà dưới sự ảnh hưởng của Tử Đô, Địch Khoát Hải cũng tức là Diệp Chân chỉ có tu vi Huyền Cung Cảnh ngũ trọng, nếu cứ tiếp tục lao đi với tốc độ cao như vậy trong một khoảng thời gian dài, tu vi Huyền Cung Cảnh ngũ trọng của Diệp Chân có thể còn lại bao nhiêu?

Đến lúc đó, cơ hội để hắn giết chết Địch Khoát Hải càng lớn.

Với suy nghĩ như vậy, Tử Đô dùng tốc độ cao nhất bay xa tới một hướng, vì không bị Diệp Chân đuổi kịp, Tử Đô thật sự phí không ít công sức.

Về phần Diệp Chân, nếu hắn cứ đuổi theo Tử Đô như vậy thì xác thực sẽ tiêu hao nhất định linh lực.

Có điều sau khi đuổi theo một khoảng cách nhất định, Diệp Chân định kết thúc truy kích, tìm cơ hội giết chết Tử Đô.

Nhưng đúng lúc Diệp Chân muốn gia tốc đuổi kịp Tử Đô thì trong Đạo Cung đột nhiên vang lên tiếng của Thận Long Nguyên Linh A Sửu.

- Diệp lão đại, tiếp tục đuổi theo đi, đừng kết thúc trận chiến này ngay lúc này.

- Ngươi nói vậy có ý gì?

Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút:

- Ngươi muốn làm gì?

- Ta muốn nhìn một chút!

- Nhìn cái gì?

- Nếu như ta nói là ngắm phong cảnh thì ngươi có đánh ta không?

Thận Long Nguyên Linh A Sửu bày ra dáng vẻ cười cợt.

- Ngươi nói thử xem?

Giọng nói của Diệp Chân trầm xuống, trong Đạo Cung vang lên tiếng roi quất đánh, đại tỷ Tiểu Yêu đã xách roi xuất hiện ở trên đầu của Thận Long Nguyên Linh A Sửu.

- Ha ha, sao lại có chuyện đó được, làm sao ta có thể nhàm chán đến mức ngắm phong cảnh chứ! Diệp lão đại, ta muốn nhìn nơi này có bản thể Thất Thải Châu hay không!

Thận Long Nguyên Linh A Sửu cười ha ha, vội vàng giải thích.

- Bản thể Thất Thải Châu?

Diệp Chân hơi cau mày:

- Chỗ không gian của chúng ta chỉ là phân thân của Thất Thải Châu - Thất Thải Châu Linh mà thôi, sao lại có bản thể của nó?

- Diệp lão đại, ta có chút quen biết với Thất Thải Châu.

Lúc này Thận Long Nguyên Linh A Sửu lộ ra nụ cười âm hiểm:

- Ta biết một bí mật của Thất Thải Châu.

- Bí mật gì?

Thần sắc của Diệp Chân có chút kinh ngạc, không ngờ cái tên Thận Long Nguyên Linh A Sửu này lại biết bí mật của Thất Thải Châu

- Mau nói!

- Diệp lão đại, Thất Thải Châu này không giống với Tiên thiên linh bảo như Thập Nhị nguyên thần Chư Thiên Bảo Châu A Nguyên.

- Giống như A Nguyên, thật ra là có bản thể của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu trước rồi sau đó mới có A Nguyên. Nhưng Thất Thải Châu thì lại có Thất Thải Châu Linh trước rồi mới có Thất Thải Châu......

Nói được một nửa, Thận Long Nguyên Linh A Sửu đột nhiên lắc đầu:

- Không đúng không đúng, cũng không phải như vậy, thật ra bản thể Thất Thải Châu chính là Thất Thải Châu Linh!

- Rốt cuộc thì ngươi có ý gì?

Diệp Chân có chút không hiểu.

Nghe Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói dóc vài câu, cuối cùng Diệp Chân cũng hiểu rõ ý của hắn.

Thất Thải Châu là một kiện Tiên thiên linh bảo tương đối đặc thù.

Số đông Tiên thiên linh bảo, đều có bản thể trước sau đó mới uẩn dục ra linh trí trong năm tháng vô tận, uẩn dục ra khí linh Tiên thiên linh bảo.

Theo như lời của A Sửu, bản thể Thất Thải Châu chính là một đoàn Thất Thải hồn thể vô cùng kỳ dị, nói cách khác, thứ đầu tiên mà Tiên thiên linh bảo Thất Thải Châu đản sinh chính là Thất Thải Châu Linh.

Về phần bản thể Thất Thải Châu, đó chẳng qua là vì Thất Thải Châu Linh muốn bảo vệ hồn thể của mình, cho nên không ngừng ngưng đúc hiển hóa ra xác ngoài mê hoặc người khác mà thôi.

Cũng chính bởi vì bí mật này, Thất Thải Châu mới có thể trưởng thành làm Tiên thiên linh bảo cấp cao nhất.

Nếu như thế này, theo như lời của Thận Long Nguyên Linh A Sửu thì cái gọi là bản thể Thất Thải Châu hay là phân thân Thất Thải Châu thật ra cũng không quan trọng, quan trọng là có vị trí của Thất Thải Châu Linh, nhất định sẽ có bản thể Thất Thải Châu.

Bởi vì nếu Thất Thải Châu Linh muốn trường kỳ ở bên ngoài, cho dù một tia thì cũng nhất thiết phải có một bộ phận chân chính bản thể cung cấp chỗ náu thân.

Nói cách khác, bên trong phân thân Thất Thải Châu tất nhiên sẽ một bộ phận chân chính bản thể của Thất Thải Châu Linh.

Nhưng Diệp Chân nhanh chóng phản ứng lại, coi như trong phân thân Thất Thải Châu có chân chính bản thể Thất Thải Châu Linh thì thế nào chứ?

Coi như tìm được, Diệp Chân còn có thể trộm nó đi hay sao?

Thất Thải Châu Linh là Tiên thiên linh bảo có chủ, hơn nữa chủ nhân của nó tám, chín phần là một vị Tạo Hóa Thần Nhân.

Đừng nói lấy tu vi hiện tại của Diệp Chân, coi như Diệp Chân cũng là một vị Tạo Hóa Thần Nhân thì cũng rất khó cướp đoạt hoặc đánh cắp Thất Thải Châu.

Tiên thiên linh bảo cũng không phải tảng đá, không phải ai ôm đi thì tính là của người đó.

Năm đó Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt cướp được Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu mấy trăm năm mà vẫn không thể thu phục thành công.

Cuối cùng rơi vào đường cùng, dùng thủ đoạn cường ngạnh cưỡng ép luyện hóa trên trăm năm, lúc này mới có thể miễn cưỡng vận dụng một phần uy năng.

Cuối cùng lại bị Diệp Chân lấy thân phận sư môn truyền nhân nhẹ nhàng lấy đi.

Cho nên, dù Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói có lẽ ở đây có một bộ phận của bản thể Thất Thải Châu Linh, Diệp Chân cũng không hề kinh hỉ một chút nào.

Vô dụng.

Không những không kinh hỉ.

Còn có sợ hãi.

Bản thể một kiện Tiên thiên linh bảo đã nhận chủ ở trong người, Diệp Chân nên vạn phần cẩn thận, miễn cho lật thuyền.

Một khi lật thuyền, vậy coi như là đại phiền toái.

- Hắc, Diệp lão đại, xem ngươi cẩn thận kìa, khi nào A Sửu ta từng hố ngươi chứ, lại nói tiếp, ta dám bẫy ngươi sao?

Nghe vậy, Diệp Chân trợn trắng mắt:

- Có Tiểu Yêu ở đây thì ngươi không dám, nhưng tiểu tử ngươi trời sinh có bộ mặt làm cho người ta không thể tín nhiệm nổi!

Thận Long Nguyên Linh A Sửu hoàn toàn cạn lời, nhưng mà gia hỏa này trời sinh da mặt dày:

- Ta nói này Diệp lão đại, ngươi nghe ta lần này đi, một khi tìm được bản thể Thất Thải Châu Linh, nói không chừng có chuyện tốt thì sao?

- Có thể có chuyện tốt gì?

Diệp Chân nghi ngờ hỏi.

- Hắc...... Cái này ta còn không thể nói.

Thận Long Nguyên Linh A Sửu vừa nói xong, trong Đạo Cung của Diệp Chân, Tiểu Yêu vẫn luôn lắng nghe trợn to mắt hạnh, roi trong lòng bàn tay phát ra tiếng vun vút vang dội.

- Ách, không phải, ta cũng chưa xác định được nha! Ta chỉ căn cứ vào lúc trước nghe được một cọc bí văn mới biết được chuyện này, cũng không biết thật giả.

Mọi việc phải đợi tới sau khi nhìn thấy bản thể Thất Thải Châu mới có thể biết được.

A Sửu nhanh chóng giải thích.

Nghe vậy, Diệp Chân hơi cau mày:

- Nếu là như vậy...... Nhưng ta xem quân diễn chiến trường vô biên vô hạn, như thế nào mới có thể tìm được bản thể Thất Thải Châu Linh?

- Nói như vậy, loại quân diễn thế giới này là do Thất Thải Châu lấy thần thông hoặc bản thể làm trung tâm biến hóa ra.