← Quay lại trang sách

Chương 2899 Bị Thất Thải Châu Linh Phát Hiện?

Bản thể của nó nói chung đều ở nơi trung tâm nhất, như vậy mới thuận tiện để nó khống chế toàn bộ thế giới quân diễn.

- Cho nên, Diệp lão đại ngươi chỉ cần đi thẳng một hướng, chỉ cần vận khí không quá nát thì có thể xâm nhập vào khu vực bản thể của nó.

- Có trời mới biết thế giới Thất Thải Châu diễn hóa ra lớn bao nhiêu, nếu ta tự bay thì biết năm nào tháng nào mới có thể đến khu vực bản thể của nó?

- Diệp lão đại, vậy là ngươi không biết một chuyện rồi? Tiên thiên linh bảo cũng là một sinh linh, nó diễn hóa ra một thế giới quân diễn cũng sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng, cho nên nó cũng có bản tính của sinh linh —— Đó chính là tuyệt đối sẽ không lãng phí lực lượng của mình quá mức.

- Bằng vào suy đoán của ta tạm thời thì thế giới quân diễn hẳn là sẽ không quá lớn.

- Sẽ không quá lớn?

Diệp Chân giương mắt nhìn Tử Đô còn chạy trốn ở phía trước:

- Nhưng chúng ta đã bay theo một hướng gần nửa canh giờ rồi!

- Cũng nhanh thôi.......

Giọng nói của Thận Long Nguyên Linh A Sửu vừa vang lên, đồng tử của Diệp Chân đột nhiên co rụt lại, thần sắc đột nhiên thay đổi.

Chỉ thấy Tử Đô đang chạy trối chết phía trước đột nhiên chuyển hướng, không ngờ lại nhào về phía Diệp Chân, gương mặt hiện đầy hung quang.

Loại chuyển biến này cực kỳ đột nhiên.

Lại thêm Diệp Chân đuổi lâu như vậy, lại phân tâm trò chuyện với Thận Long Nguyên Linh A Sửu về Thất Thải Châu Linh, trong lúc vô tình rút ngắn khoảng cách giữa hắn và Tử Đô, Tử Đô chọn lựa thời cơ cũng phi thường tốt.

Sự chuyển hướng nay, một truy đuổi một bay ngược lại, Diệp Chân lập tức tiến vào phạm vi công kích của Tử Đô.

Trong chớp mắt, ánh sáng tím trong đôi mắt Tử Đô đại thịnh, Tứ Sắc Hồn Quang lấy màu tím làm chủ bắn ra từ đôi mắt của hắn, sấm sét dữ dội đánh vào giữa trán Diệp Chân.

- Họ Địch, chết đi cho ta!

Tử Đô dữ tợn cười ha ha,

- Thấy thiên phú thần thông này của ta như thế nào?

Đây là lần phản công mà Tử Đô có ý định đã lâu.

Ngày đó tại Lữ phủ, biểu hiện của Diệp Chân ở phương diện linh lực khiến Tử Đô kinh hãi.

Hôm nay tại quân diễn chiến trường, Diệp Chân giết chết bọn người Tử Kỳ càng để cho Tử Đô thêm khiếp sợ, hắn đã không còn bao nhiêu lòng tin đối với việc chiến thắng Diệp Chân, cho nên không chiến mà lui, dẫn đến đại bại.

Nhưng Tử Đô đột nhiên phát hiện một điểm mấu chốt khác —— Diệp Chân, cũng tức là Địch Khoát Hải thật ra là người tới từ Hồng Hoang đại lục, chỉ là một Linh Tử bình thường, cũng không phải Hoàng Linh tộc nhân bọn hắn.

Ở trong Hoàng Linh cấm vệ bọn hắn, bởi vì tất cả mọi người đều có Tứ Sắc Hồn Quang, cho nên không ai sử dụng nó trong quân diễn.

Tất cả mọi người đều giống nhau, dùng cũng không tác dụng gì cả.

Thủ đoạn trong quân diễn chiến tranh vẫn dựa vào linh lực võ kỹ và thần thông bí thuật khác.

Nhưng mà Tử Đô đột nhiên phản ứng lại, Địch Khoát Hải cũng không phải Hoàng Linh tộc nhân bọn hắn, hắn chỉ là một Nhân tộc Đại Chu bình thường nắm giữ Tam Sắc Hồn Quang mà thôi.

Mà đối với Tam Sắc Hồn Quang thần hồn, Tứ Sắc Hồn Quang thần hồn có ưu thế áp đảo, chỉ cần một chút cơ hội là có thể trọng thương thậm chí chôn vùi thần hồn của đối phương.

Ý thức được điểm này, Tử Đô mới lâm thời lập kế hoạch, để cho ổn thoả, hắn sẽ bất ngờ tung ra Tứ Sắc Hồn Quang của mình làm Địch Khoát Hải trọng thương, sau đó lại thừa cơ giết chết đối phương.

Giờ phút này, Tử Đô thấy Tứ Sắc Hồn Quang đánh vào Diệp Chân, lập tức đắc ý cười ha ha.

Thành công!

Kế hoạch của hắn đã thành công!

Dưới một kích của Tứ Sắc Hồn Quang, một tên Nhân tộc Tam Sắc Hồn Quang tới từ Hồng Hoang đại lục như Địch Khoát Hải không chết cũng phải trọng thương!

Nhưng ngay sau đó, khóe miệng Tử Đô vừa mới nở rộ nụ cười đắc ý bỗng nhiên ngừng lại.

Bởi vì hắn nhìn thấy, Địch Khoát Hải bị Tứ Sắc Hồn Quang của hắn đánh trúng lại như người không có việc gì, bất ngờ xông về phía hắn.

Tử Đô luống cuống, cũng hoàn toàn hỗn độn.

Chuyện này là sao?

Cái này tuyệt đối không thể nào!

Cơ hồ là theo bản năng, Tử Đô lại sử dụng thiên phú thần thông của mình, thôi động Tứ Sắc Hồn Quang lấy màu tím làm chủ đến cực hạn, trông giống như một cột sáng màu tím loá mắt, một lần nữa đánh vào giữa trán Diệp Chân.

Diệp Chân bị Tứ Sắc Hồn Quang của Tử Đô đánh trúng, lại giống như một người không có việc gì, hắn nhìn Tử Đô nhếch miệng cười lạnh một tiếng,

- Tứ Sắc Hồn Quang này chính là thiên phú thần thông của ngươi?

- Xin lỗi ha, ta cũng có cái đồ chơi này!

Ngay sau đó, Tứ Sắc Hồn Quang còn mãnh liệt hơn Tứ Sắc Hồn Quang của Tử Đô gấp mấy lần đột nhiên phun ra từ đôi mắt Diệp Chân.

- A....... Cái này làm sao mà......

Hai mắt Tử Đô trừng lớn đến cực hạn, cũng vào lúc này, một ánh kiếm màu tử kim từ sau đầu Diệp Chân bay ra, kiếm quang lóe lên, chém đứt đầu của Tử Đô.

Kiếm quang của Tử Linh tiên kiếm quá mức mãnh liệt, đến mức kiện hộ thể Trấn Khí của Tử Đô vừa mới loé sáng đã bị một kiếm xé rách.

Ngay sau đó, tiếng sét đánh vang lên, tiên thiên thần hồn của Tử Đô vừa mới thoát ra cơ thể, còn chưa kịp kêu thảm đã hóa thành một tia khói xanh.

Sau khi giết chết Tử Đô, Diệp Chân không hề do dự mà nhanh chóng tiếp tục đuổi theo hướng vừa rồi.

Mặc dù Thận Long Nguyên Linh A Sửu không có nói cụ thể lợi ích là gì, nhưng có một điều mà Diệp Chân biết rất rõ, tuy gia hỏa Thận Long Nguyên Linh A Sửu này không đáng tin nhưng ở phương diện tu luyện thì chưa từng hố Diệp Chân.

Chỗ tốt của Tiên Thiên Linh Bảo ở đây chắc chắn là rất bất phàm.

Hơn nữa theo như Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói, Thất Thải châu chính là Tiên Thiên Linh Bảo đỉnh cấp.

Nếu có thể nhận được một chút chỗ tốt từ bản thể của nó, vậy chỗ tốt chắc chắn rất đặc biệt.

Lúc này, Diệp Chân đã đẩy tốc độ lên cực hạn.

Thậm chí thần niệm còn chìm vào đại phong Tinh Hồn châu trong Thận Long Châu, cố gắng hết sức để tăng tốc độ của mình, chỉ lướt qua một cái cũng đã hơn mười dặm.

Chỉ mất mấy trăm nhịp thở ngắn ngủi, Diệp Chân đã chạy hơn ngàn dặm.

Chính lúc đang chạy, vô cùng đột ngột, Diệp Chân đột nhiên cảm thấy mình vừa xuyên qua một tấm màng mỏng hoặc là màn sáng nào đó.

Quang hoa trước mắt bỗng nhiên thay đổi.

Ban đầu, trời đất núi sông, cây cối khắp nơi xanh um tươi tốt, sông suối chảy róc rách, vậy mà trong nháy mắt toàn bộ đều biến mất.

Thiên địa trước mắt bỗng chốc trở nên thất thải quang hoa.

Thiên địa trước mắt tràn ngập thất thải quang hoa lóa mắt, dường như đây là một thế giới đầy màu sắc, ngay cả những ngọn núi phía xa cũng rực rỡ sắc màu.

Trong lòng Diệp Chân run lên bần bật, hắn lập tức hiểu được đây chắc là khu vực bản thể của Thất Thải Châu Linh mà A Sửu nói.

A Sửu đã nói đúng, hắn cứ lao nhanh về một hướng là tiến vào nơi đặt bản thể của của Thất Thải Châu Linh.

- Diệp lão đại, ta nói không sai chứ!

Giọng nói đắc ý của Thận Long Nguyên Linh A Sửu vang lên, sau đó hắn vội thúc giục Diệp Chân tiến đến:

- Nhanh lên, ngọn núi Thất Thải ở đằng xa kia, mau tiến về phía ngọn núi Thất Thải kia đi! Này, ngươi tuyệt đối không được sử dụng sức mạnh khi diễn tập chiến trường.

- Được!

Diệp Chân đáp lại, chuẩn bị xuất phát.

Nhưng đúng lúc này, một sự thay đổi kỳ lạ đột nhiên xảy ra.

Không hiểu sao cả người Diệp Chân đột nhiên được bao bọc trong một luồng sáng, ánh sáng này vô cùng đáng sợ, nó khiến cho Diệp Chân không thể cử động hay phản kháng được chút nào.

Đồng thời ánh sáng này gắt gao trói buộc Diệp Chân chẽ tại chỗ.

Diệp Chân lập tức hoảng hốt!

- Hỏng bét, có lẽ đã bị Thất Thải Linh Châu phát hiện ra rồi!

Diệp Chân kêu lên trong Đạo Cung.

- Điều đó không thể nào!

Thân Long Nguyên Linh rống to:

- Dưới tình huống bình thường, Thất Thải Linh Châu chỉ chủ trì theo quy tắc diễn tập quân sự. Ý chí thực sự thể không chú ý đến chỗ tập trận chiến trường này, trừ khi nó dồn hết tâm trí chú ý đến ngươi.

Diệp Chân cũng rất buồn bực.