← Quay lại trang sách

Chương 2902 Cuộc Thẩm Tra

Thành thật mà nói, có lẽ Diệp Chân đã đánh giá thấp phản ứng của các Hoàng Linh quý tộc.

Ban đầu Diệp Chân cho rằng tất cả bị giết trong quy tắc của cuộc tập trận quân sự thì sẽ không có vấn đề gì.

Không ngờ tới, phản ứng của những người cấp cao trong Hoàng Linh bộ tộc lai lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.

Vậy mà lại thật sự điều tra kỹ càng.

Các Hoàng Linh cấm vệ tham gia cuộc tập trận, đặc biệt là những Hoàng Linh cấm vệ có thể đã nhìn thấy Diệp Chân giết người đã được gọi đến thẩm vấn và điều tra không sót một người nào.

Cũng may, về cơ bản Diệp Chân không để lộ nhiều sơ hở trong vụ giết người này.

Hơn nữa, những huynh đệ Hoàng Linh cấm vệ trong đại đội thứ hai Đệ thất vệ đều nói chuyện bênh vực Diệp Chân.

Bọn hắn thêm mắm thêm muối vào chuyện Tử Kỳ và Tử Đô vũ nhục hai tủy muội Lữ Tử Đồng, Lữ Thanh Trúc, mọi người đều nói với vẻ rất tức giận.

Đặc biệt là hai đội trưởng đi theo Diệp Chân, càng nói thẳng ra, lúc bọn hắn nhìn thấy Tử Kỳ, Tử Kỳ thật sự muốn dụ Đinh Trì ra rồi giết.

Về động cơ giết người, Diệp Chân đã thuận lợi vượt qua ải.

Cuối cùng, trọng điểm của vụ việc, bao gồm cả việc điều tra Diệp Chân đều tập trung vào một chuyện – thực lực!

Tất cả mọi người đều rất nghi hoặc và khó hiểu, hiện tại với tu vi Huyền Cung cảnh ngũ trọng của Diệp Chân, làm sao hắn có thể dễ dàng giết được Tử Đô có tu vi Giới Vương cảnh thất trọng?

Tu vi giữa hai người chênh lệch quá lớn.

Với tu vi chênh lệch lớn như vậy, không đến mức Tử Đô còn không có cơ hội hô lên ba chữ -Ta nhận thua- chứ?

Ban đầu, lời giải thích tốt nhất cho chuyện này nên là Đại Tế Ti Tâm Nguyên, người chủ trì cuộc tập trận quân sự.

Tuy nhiên, Đại Tế Ti Tâm Nguyên lại hoàn toàn không biết gì về chuyện này, nàng nói mình chỉ thôi động Thất Thải Linh Châu mà thôi.

Đại Tế Ti Tâm Nguyên đã thử hỏi một chút ý kiến của Thất Thải Châu Linh nhưng không nhận được câu trả lời.

Câu trả lời của Thất Thải Châu Linh rất đơn giản, thế giới nơi diễn ra cuộc tập trận quân sự này luôn tuân theo quy tắc của các cuộc tập trận, nó không thể lúc nào cũng chú ý đến từng chi tiết trên chiến trường.

Cuối cùng, chuyện nàu đã biến thành nhiều cuộc thẩm tra.

Nhiều cuộc thẩm tra đối với Diệp Chân!

Bởi vì vào khi mấu chốt Tử Văn Tuyên lại dùng thân phân của Diệp Chân, hung ác cắn Diệp Chân một cái.

Tử Văn Tuyên bố rằng hắn hết sức nghi ngờ Diệp Chân chính là gián tế của Đại Chu mượn thân phận Linh Tử rồi trà tộn vào Hoàng Linh, nếu không thì tại sao hắn có thể có sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy.

- Địch Khoát Hải, nếu ngươi không thể có một lời giải thích hợp lý cho thực lực giết được Tử Đô của mình, như vậy bản tọa có lý do nhận định rằng ngươi có thể là gian tế của Đại Chu trà trộn vào Hoàng Linh giới ta!

Đại Tế Ti Tâm Nguyên là người chủ trì cuộc hội thẩm, khuôn mặt được che dưới tấm khăn đầy màu sắc, bình tĩnh nhìn Diệp Chân.

Lúc này, Diệp Chân cảm thấy có ít nhất ba đạo thần niệm Nguyên Linh vô cùng mạnh mẽ đang bao phủ trên người hắn, chỉ cần tâm trạng hắn dao động một chút, e là lập tức cho rằng hắn nói dối.

- Địch Khoát Hải, mặc dù ngươi đã lập công trong cuộc tập trận này, nhưng nếu như không thể giải thích được thực lực của mình, vậy thì thống lĩnh chỉ có thể nói ngươi là gian tế, xử lý theo quân pháp.

Phó Thống Lĩnh Khương Ngàn Ấp cũng mở miệng.

Tử Văn Tuyên ở bên cạnh nhìn chằm chằm Diệp Chân, hắn hận không thể giết chết Diệp Chân ngay bây giờ.

Sắc mặt Trần Vang lạnh lùng nhưng bên trong ánh mắt lại lóe lên tinh quang, thần niệm Nguyên Linh cường đại dao động hiển lên từ trên người hắn. Hiển nhiên, thần niệm Nguyên Linh vô cùng mạnh mẽ kia đang chú ý đến trạng thái của Diệp Chân, chí ít Trần Vang còn có một phần.

Lúc này, Lữ lão gia tử cũng đang ngồi, nhưng lại bị Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên lệnh không cho nói chuyện, càng không được thực hiện bất cứ trao đổi nào qua thần niệm với Diệp Chân. Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên đã phân ra một sợi thần niệm để giám thị Lữ lão gia tử.

Giờ đây, Lữ lão gia tử nhìn như lãnh đạm, nhưng dưới vẻ mặt lãnh đạm đó lại tràn đầy lo lắng.

Địch Khoát Hải có vấn đề hay không?

Hiện tại xem ra là có!

Nhưng đây không phải là vấn đề mà Lữ lão gia tử quan tâm, điều quan trọng bây giờ là Địch Khoát Hải là tôn tế của hắn, thậm chí còn là tôn tế đã cho hắn một khuôn mặt lớn. Việc Lữ lão gia tử quan tâm chính là làm sai có thể để Địch Địch Khoát Hải thuận lợi qua ải.

- Đại Tế Ti Tâm Nguyên, ngươi đã từng gặp gian tế phách lối như vầy chưa? Có gian tế nào giống như ta đi thu hút sự chú ý của mọi người không?

Diệp Chân đột nhiên mở miệng hỏi lại Đại Tế Ti Tâm Nguyên.

- Bọn hắn xúc phạm thê tử của ta trước, lại còn muốn giết ta và Đinh Trì. Ta không thể cứ ngồi chờ chết được, chuyện chỉ đơn giản vậy thôi.

Diệp Chân giải thích.

Khương Tâm Nguyên im lặng, hiển nhiên lời giải thích của Diệp Chân có sức thuyết phục hơn, nhưng Trần Gia Vệ ở bên tức giận nói:

- Địch Khoát Hải, ngươi đừng nói sang chuyện khác. Vấn đề bây giờ là, thực lực của ngươi! Từ đâu mà với thực lực vủa người lại có thể giết chết Tử Đô có tu vu Giới Vương cảnh thất trọng?

Lúc này, Vệ Tướng Đệ ngũ vệ Trần Gia Vệ cũng đang hận Diệp Chân muốn chết, vì Diệp Chân đã giết tướng lĩnh và cấm vệ dưới trướng của hắn. Nếu không phải do Khương Ngàn Ấp và Vệ Tướng Đệ thất vệ Hoàng Thiên Hỏa che chở, hắn đã xúc động muốn soát hồn Địch Khoát Hải rồi.

- Thực ra, giải thích vấn đề này rất đơn giản!

Diệp Chân đột nhiên trả lời.

- Rất đơn giản, vậy ngươi giải thích cho chúng ta xem!

Trần Gia Vệ cười nhạo nói.

- Bởi vì… Ta có một kiện Hậu Thiên Linh Bảo!

Vào lúc sắc mặt mọi người thay đổi thì bang lên một tiếng, tiếng kiếm trong trẻo vang lên, ánh kiếm màu tử kim, nó đột ngột bay ra từ sau đầu Diệp Chân.

Khoảnh khắc tiếp theo, Khương Tâm Nguyên lập tức kinh hô lên:

- Hậu Thiên Bảo Linh trung phẩm, còn là linh kiếm chủ công sát phạt!

Bên trong Đạo Cung của Diệp Chân, Tử Linh hừ lạnh một tiếng bất mãn, nàng đường đường là một Hậu Thiên Linh Bảo thượng phẩm. Bây giờ lại phải cực lực thu liễm khí tức, ngụy trang thành Hậu Thiên Linh Bảo trung phẩm, thật sự rất khó chịu.

- Nếu có một Hậu Thiên Linh Bảo trung phẩm chủ công như vậy thì việc Địch Khoát Hải giết Tử Đô có thể được giải thích rồi.

Khương Ngàn Ấp nói.

Trần Gia Vệ ở một bên vội nói:

- Chờ một chút đã, không đúng! Địch Khoát Hải là võ giả Huyền Cung cảnh, từ đâu mà hắn có được Hậu Thiên Linh Bảo? Làm sao có thể có được Hậu Thiên Linh Bảo? Còn Đạo Cảnh của ta lại không có Hậu Thiên Linh Bảo, sao hắn có thể có chứ?

- Đúng vậy, Hậu Thiên Linh Bảo là vô cùng quý giá, cho dù là ở Hồng Hoang Đại Lục, nó cũng vô cùng quý giá. Địch Khoát hải chỉ là tên vô danh tiểu tốt, sao hắn lại có thể có được Hậu Thiên Linh Bảo?

Tử Văn Tuyên cũng vội vàng hỏi.

- Đúng, Địch Khoát Hải, Hâu Thiên Linh Bảo này của ngươi là từ đâu có?

Đại Tế Ti lại lên tiếng.

Nghe vậy, Diệp Chân mỉm cười, ánh mắt hắn nhìn về phía Lữ lão gia tử:

- Cái này, các ngươi phải hỏi gia gia của ta, Lữ lão công gia, cái đồ chơi này là ngài cho ta!

Ánh mắt mọi người đều đổ về phía Lữ lão gia tử. Sắc mặt Lữ lão gia tử không chút thay đổi, hơi quay đầu lại nhìn Đại Tế Ti, dùng ánh mắt xin chỉ thị liệu hắn có thể mở miệng nói chuyên hay không. Sau khi nhận được sự cho phép của Đại Tế Ti, lão ho và hắng giọng trước.

- Là lão phu cho hắn, Tử lão thất phu, ngươi có ý kiến gì không?

Lữ lão gia tử nói.

Tử Văn Tuyên đứng lên:

- Không thể nào! Lữ lão thất phu, ta không rõ ràng gia sản của Lữ gia ngươi, nhưng chắc chắn không thể có một Hậu Thiên Linh Bảo như vậy được?