← Quay lại trang sách

Chương 2927 Một Đám Tạp Ngư (1)

Nghe âm thanh vô cùng kích động của một đám Hoàng Linh cấm vệ, trên mặt Diệp Chân lộ vẻ ngưng trọng, thẳng đến âm thanh dần yên tĩnh lại, hắn mới chậm rãi mở miệng.

- Xem ra, các huynh đệ đã đoán được cái gì! Thật có lỗi, chuyện này là ta liên lụy các huynh đệ!

- Trần Gia Vệ, hẳn là muốn gây phiền phức cho ta.

- Không, đại nhân! Đây không phải lỗi của ngươi! Bọn hắn dẫn phát thú triều là muốn toàn diệt đại đội thứ hai của chúng ta, diệt đi tất cả, bọn hắn quá tàn nhẫn!

- Đúng, tính toán ra, Trần Gia Vệ đâm một đao sau lưng chúng ta!

Vừa nói đến chuyện này lại là quần tình xúc động tức giận.

Diệp Chân duỗi ra hai tay lên trước, ấn xuống mấy lần, ra hiệu đám người im lặng.

- Các huynh đệ yên tâm, chuyện thú triều thì ta nhất định sẽ tra ra chân tướng phía sau, cho các huynh đệ, cho các huynh đệ chiến tử một câu trả lời thỏa đáng, nhưng, chuyện này cần thời gian!

- Còn có, các huynh đệ chiến tử kia cũng đã vì hoàn thành quân lệnh, vì bảo vệ đồng đội mà chảy máu hi sinh.

- Bọn hắn đã đi nhưng chúng ta tuyệt đối không thể để vợ con, phụ mẫu, nhi nữ của bọn hắn vừa rơi lệ khóc rống loại còn phải chịu đựng cuộc sống cực khổ.

- Cho nên, hiện tại chuyện cần giải quyết trước nhất là trợ cấp đủ nhiều cho gia quyến của các huynh đệ chiến tử.

- Sau đó mới là báo thù huyết hận!

- Báo thù huyết hận!

- Báo thù huyết hận!

Một đám Hoàng Linh cấm vệ nhao nhao rống to, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân đều là hừng hực.

Hiển nhiên, Diệp Chân ưu tiên chiếu cố gia quyến của các huynh đệ chiến tử đã lấy được sự tín nhiệm từ trong xương cốt của nhóm Hoàng Linh cấm vệ.

Sau chuyện lần này, thái độ của toàn bộ đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ, trên cơ bản đều bảo trì nhất trí.

Sau khi thuận lợi trở lại Hoàng Thành, một đám Hoàng Linh cấm vệ đều trở về nhà của mình, sớm một chút đoàn tụ với người thân đang dựa cửa khổ trông mong về.

Dù sao thì chuyện thú triều đã sớm truyền về Hoàng Thành, tất cả mọi người rất lo lắng.

Nhưng Diệp Chân làm Thiên phu trưởng tạm thời, lại trước cần giao nộp lệnh về phía Quân Cơ Xử, đồng thời, Diệp Chân cũng có chuyện phải làm.

Bán ra hơn ba thành Yêu Thú kiếm lấy Linh Thạch, Diệp Chân nhất định phải lấy được một danh mục hợp pháp.

Phải biết, những Yêu Thú đó trên thực tế là mục tiêu quân sự hoặc là chiến lợi phẩm, cho dù là bọn họ chủ động bất chấp nguy hiểm bắt giữ hơn ba thành.

Nhưng trên bản chất thì số lượng này vẫn là chiến lợi phẩm hoặc là mục tiêu quân sự.

Một khi tự mình bán ra, Hoàng Linh cấm vệ bình thường có thể sẽ không sao, nhưng Diệp Chân tuyệt đối sẽ có đại phiền toái, mà còn là đại phiền toái vì đã xúc phạm quân pháp.

Cho dù là ở đâu, quân pháp đều phi thường khủng bố.

Hoàng Linh nhất tộc Quân Cơ Xử cũng coi là bộ quan trọng, rất dễ tìm, rất nhanh, Diệp Chân và mấy vị đội trưởng đã tìm được Quân Cơ Xử đang trực, đồng thời nói rõ ý đồ đến, muốn giao nộp lệnh, đồng thời còn muốn nói rõ chuyện thú triều.

Nhưng kỳ lạ là tên Quân Cơ Xử lại từ chối Diệp Chân:

- Ngươi hành động quân sự lần này, xảy ra nhiễu loạn lớn như vậy đã không phải ta có khả năng xử trí.

- Ngươi cần phải đi tìm Quân Cơ Đại Thần ký phát mệnh lệnh xử trí.

- Quân Cơ Đại Thần ký phát mệnh lệnh? Có phải là Khương phó thống lĩnh chủ quản đệ thất vệ chúng ta không?

Diệp Chân hỏi.

- Không, là Trần phó thống lĩnh!

Ngay khi Quân Cơ Xử nói đáp án này, vẻ mặt rất cứng đờ, cũng rất cổ quái.

Hiển nhiên, bọn hắn đã sớm ngửi được cái gì.

Ngay khi Diệp Chân nghe tới bốn chữ 'Trần Phó thống lĩnh' thì trong lòng đã dấy lên tức giận vô tận.

Người có thể làm tới Phó thống lĩnh, chắc chắn là đến từ Trần gia.

Điều này đại biểu nhiệm vụ bình yêu lần này, ngay từ đầu có thể đã là âm mưu triệt đầu triệt đuôi.

Là Trần gia âm mưu xử lý Diệp Chân và đại đội thứ hai đệ thất vệ.

Thậm chí thú triều ở Xích Ngô Sơn cũng đã sớm chọn tốt.

Chết bởi thú triều.

Lấy cớ này quá hoàn mỹ.

Cho dù ai thì cũng không tìm ra bất kỳ tật xấu gì.

Sắc mặt của mấy vị đội trưởng đi theo Diệp Chân tới giao nộp lên cũng trở nên rất khó coi.

Bọn hắn không ngốc.

Chỉ từ quân lệnh bình yêu của bọn hắn là trần Phó thống lĩnh ký phát thì đã hiểu rõ rất nhiều.

Cho dù hận Trần Phó thống lĩnh này, nhưng vì kia ba mươi bốn đồng liêu chiến tử, Diệp Chân và mấy vị đội trưởng vẫn nắm lỗ mũi đi tìm vị Đại Thần Quân Cơ Xử này giao lệnh.

Trần Phó thống lĩnh họ Trần, tên Đăng Long, chính là thứ tử của Trần Hưởng một mạch, ngồi trên cao vị.

Chính là người có lực ảnh hưởng lớn nhất của Trần gia ở trong Hoàng Linh nhất tộc, đồng thời cũng là một trong những tâm phúc của đương kim Hoàng Linh Nữ Vương.

Nghe nói, đương kim Hoàng Linh Nữ Vương leo lên này vương vị, Trần gia giúp đỡ rất nhiều.

Làm một Thiên phu trưởng thay mặt nho nhỏ, Diệp Chân muốn đi gặp một vị Quân Cơ Đại Thần hơi có chút chật vật.

Ở cửa nha môn của vị Quân Cơ Đại Thần này, Diệp Chân và mấy vị đội trưởng trọn vẹn bị phơi gần hai canh giờ.

Kiên nhẫn của Diệp Chân cực kỳ kinh người.

Nhưng mấy vị đội trưởng Thanh Chiêu, Hoàng Cách lại chịu không được.

- Đại nhân, đây là bọn hắn đang cố ý làm khó dễ chúng ta, chúng ta không ở đây nữa, chúng ta đi tìm Khương Phó thống lĩnh!

Thanh Chiêu tức giận nói.

- Đúng vậy, đại nhân! Các huynh đệ bị người khác hãm hại, vào sinh ra tử trở về, còn phải chịu loại đãi ngộ này, còn có thiên lý sao?

Trong lúc mấy vị đội trưởng tức giận thì trong quan nha cuối cùng truyền đến âm thanh truyền Thiên phu trưởng đại đội thứ hai đệ thất vệ Địch Khoát Hải đi vào.

Trấn an mấy vị đội trưởng một chút, Diệp Chân cất bước đi vào, theo thường lệ chào quân lễ, sau đó đưa ra văn thư giao nộp lên.

Phó thống lĩnh Trần Đăng Long ngồi sau bàn chỉ tùy ý nhìn lướt qua văn thư đã phất tay nói.

- Tốt, ta biết rồi, xuống dưới chỉnh đốn đi! Đại đội thứ hai đệ thất vệ các ngươi theo luật có thể chỉnh đốn nửa tháng.

Thế nhưng, Diệp Chân nhưng không lui ra mà trầm giọng nói:

- Đại nhân, mời nhìn kỹ văn thư giao nộp lệnh một chút.

- Đại đội thứ hai đệ thất vệ chúng ta trong quá trình chấp hành nhiệm vụ bình yêu, không hiểu tao ngộ thú Vương Thú triều, hiểm tử hoàn sinh, mà lúc tao ngộ thú triều, thống lĩnh đệ ngũ vệ Trần Gia Vệ lại cực kỳ quỷ dị xuất hiện ở ngoài núi.

- Sau khi tao ngộ Thú Vương, thống lĩnh đệ ngũ vệ Trần Gia Vệ lại vứt bỏ một đám Hoàng Linh cấm vệ, không đánh mà chạy.

- Còn xin đại nhân giải quyết chuyện này, cho đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ chúng ta một câu trả lời thỏa đáng!

- Mặt khác, lần này đại đội thứ hai đệ thất vệ tao ngộ thú triều, đã chiến tử tổng cộng ba mươi bốn huynh đệ, vì thế, trong lúc các huynh đệ cố ý kéo dài tác chiến đã bắt thêm ba thành Yêu Thú, chuẩn bị bán ra, có thể phát thêm một chút trợ cấp cho các huynh đệ chiến tử, còn xin đại nhân phê chuẩn!

Diệp Chân cất cao giọng nói.

Sau khi Diệp Chân nói xong, trong đại đường của Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long rất yên tĩnh, yên tĩnh cực kỳ quỷ dị.

Ngồi sau bàn, tướng mạo của Trần Đăng Long hơi có chút giống với Trần Gia Vệ, nhưng một đôi con mắt hãm sâu, đang dùng một loại ánh mắt vô cùng âm lãnh nhìn Diệp Chân.

Hai người, cứ như vậy yên lặng nhìn nhau, ánh mắt nhìn thẳng, ai cũng không lùi bước.

- Lá gan của ngươi rất lớn!

Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long đột nhiên mở miệng.

- Lá gan của Trần gia các ngươi, càng lớn hơn!

Diệp Chân nói.

- Ha ha...

Trần Đăng Long ngoài cười nhưng trong không cười, cười lạnh vài tiếng, đột nhiên thay đổi giọng điệu.

- Liên quan tới chuyện thú triều, những ngày này Quân Cơ Xử đã điều tra qua. Là vì Thú Vương kia che giấu quá sâu.

- Về phần vệ tướng đệ ngũ vệ Trần Gia Vệ ngoài ý muốn xuất hiện ở đó, và chuyện tao ngộ Thú Vương Phệ Kim thú không đánh mà chạy chỉ là các ngươi hiểu lầm.

- Vệ tướng đệ ngũ vệ là có việc tiến về Xích Ngô Thành, Quân Cơ Xử nơi này có công văn lập hồ sơ.

- Mà chuyện tao ngộ Thú Vương Phệ Kim thú vứt bỏ Hoàng Linh cấm vệ không đánh mà chạy lại là một hiểu lầm cực lớn.