← Quay lại trang sách

Chương 2945 Hợp Lý Chi Sát.

Chờ Xích Như Hổ bộ tới nơi, tin tưởng đội quân của Diệp Chân đã đánh tan Trần Gia Vệ sở bộ, lúc này Xích Như Hổ sở bộ chạy tới cũng chính là tặng đầu người cho sĩ khí như hồng Đệ Thất Vệ mà thôi.

Nếu như Xích Như Hổ sở bộ còn ở bên ngoài, nói không chừng còn có hy vọng!

Trong một rừng ánh mắt bất đắc dĩ, Trần Gia Vệ mở miệng.

- Các huynh đệ, chúng ta đã bị bao vây! Nhưng chúng ta không thể từ bỏ, tuyệt đối không thể từ bỏ.

- Trái lại, chúng ta cần phải chiến đấu anh dũng, muốn liều mạng, liều mạng chiến đấu anh dũng đến một khắc cuối cùng, tận lực sát thương bọn hắn, giảm bớt áp lực cho Xích Như Hổ sở bộ, sáng tạo cơ hội chiến thắng cho bọn hắn!

- Hãy nghĩ tới đại lượng linh thạch mà các ngươi áp cho chính mình, nếu bị thua thì sẽ mất trắng!

- Tất cả vì vinh quang, vì linh thạch của chúng ta, giết!

Dưới ảnh hưởng của một thế hệ chiến thần Trần Đăng Long trong Hoàng Linh cấm vệ, Trần Gia Vệ vẫn rất biết cách cổ vũ binh sĩ.

Nghe vậy, nhóm Đệ Ngũ Vệ Hoàng Linh cấm vệ vốn dĩ đã không còn ý chí chiến đấu gì, từng người đột nhiên giống như là đánh máu gà, thần sắc trở nên điên cuồng.

Đặc biệt là rất nhiều Hoàng Linh cấm vệ đặt cược quân diễn bình thường còn tự đặt cược cho mình tại Hoàng Thần Điện, bây giờ tròng mắt đã đỏ ngầu.

Bởi vì bọn hắn biết rõ, nếu thua trận chiến này, không nói là mất trắng tài sản tích cóp nửa đời, nhưng mà ít nhất tài sản tích tụ mấy năm sẽ đều trôi theo dòng nước.

- Vì vinh quang, vì linh thạch của chúng ta, giết!

Từng người Hoàng Linh cấm vệ Đệ Ngũ Vệ rống giận, chủ động xông tới chém giết Đệ Thất Vệ.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Chân chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.

Đúng như những gì mà Trần Gia Vệ nói, Đệ Ngũ Vệ Hoàng Linh cấm vệ xác thực bắt đầu liều mạng, nhưng bên Đệ Thất Vệ lại có ưu thế hai đánh một, ưu thế quá lớn.

Loại ưu thế hai đánh một này không phải liều mạng là có thể đuổi kịp.

Đặc biệt là ở trong mắt Diệp Chân, cái gọi là liều mạng của Đệ Ngũ Vệ chỉ là ra sức đánh khốc liệt hơn một chút, cũng không phải thật sự liều mạng, căn bản không có liều mạng chi thế có ngươi không có ta ở trên chiến trường thực sự!

Cho nên, Đệ Ngũ Vệ nhiều nhất cũng chỉ có thể tạo thêm một chút thương vong cho Đệ Thất Vệ bọn hắn mà thôi.

Nguyên bản Đệ Thất Vệ cần chiến tổn một ngàn người thì mới có thể toàn diệt bốn ngàn người phe địch, bây giờ đã biến thành hai ngàn.

Nhưng ưu thế của Đệ Thất Vệ vẫn còn đó, tỏa định thắng cuộc.

Cho nên ngay từ lúc bao vây tiêu diệt, Diệp Chân cũng không có dẫn đầu xông pha chiến đấu như dĩ vãng.

Tương phản, Trần Gia Vệ lại vô cùng dũng mãnh.

Trần Gia Vệ áp chế tu vi Đạo Cảnh đến Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong bây giờ giống như một sát thần, những nơi đi qua, không ai cản nổi.

Hai vị Đệ Thất Vệ Thiên Phu Trưởng bị Trần Gia Vệ đánh trọng thương, bất đắc dĩ phải rời sân.

Diệp Chân rất rõ ràng, nguyên nhân nằm ở tu vi của Trần Gia Vệ.

Cường giả Đạo Cảnh, cho dù có áp chế tu vi đến Giới Vương Cảnh thì chiến lực bộc phát ra ngoài cũng mạnh hơn Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong.

Giống như Diệp Chân, dùng Trấn Linh Tỏa áp chế tu vi đến Huyền Cung Cảnh, nhưng nếu muốn giết chết cường giả Giới Vương Cảnh thì vẫn vô cùng nhẹ nhõm.

Những cái khác như thần thông bí pháp, nhãn lực, thiên địa pháp tắc đều là Đạo Cảnh.

Trong nháy mắt, Trần Gia Vệ không ai cản nổi lại bất ngờ chém giết tới chỗ chủ soái của Diệp Chân.

Hoàng Thiên Hỏa quan sát chiến cuộc ở trên bầu trời vội vàng ra lệnh Lam Hoàng, Hoàng Cách thuộc sở bộ Diệp Chân dẫn người ngăn đón.

Nhưng tu vi Giới Vương Cảnh sơ trung kỳ của Lam Hoàng và Hoàng Cách vẫn không phải kẻ địch của Trần Gia Vệ.

Lam Hoàng bị một chưởng của Trần Gia Vệ đánh thành trọng thương, bất đắc dĩ rút lui, Hoàng Cách thì bị Trần Gia Vệ đánh bay, mặc dù không có trọng thương đến mức rút lui, nhưng cũng bị thương không nhẹ.

Đang lúc một đám Hoàng Linh cấm vệ Đệ Thất vệ kinh hoảng, Trần Gia Vệ đột nhiên dừng bước cách đó hai ngàn mét, trường đao trong lòng bàn tay chỉ về phía Diệp Chân, quát to:

- Địch Khoát Hải, nếu là nam nhân thì đứng ra đây so tài cao thấp với ta, ngươi có dám không?

Nghe vậy, Diệp Chân còn chưa có bất kỳ phản ứng nào thì Hoàng Linh cấm vệ đại đội thứ hai Đệ Thất Vệ nhao nhao nóng nảy, tức giận mắng Trần Gia Vệ.

- Cút!

- Tên vô sỉ này!

- Ngươi là tu vi gì, có còn muốn mặt mũi không vậy?

Trần Gia Vệ không thèm để ý tới các loại giận mắng, chỉ là dùng trường đao chỉ về Diệp Chân ở đằng xa, dáng vẻ khiêu chiến cực kỳ!

Diệp Chân cảm kích sự bảo vệ của các huynh đệ, nhưng trên thực tế, hành động của Trần Gia Vệ chính là những gì mà Diệp Chân mong muốn.

Thật ra ở lần bao vây tiêu diệt chi chiến này, Diệp Chân vẫn chưa có ra tay, chính là vì chờ đợi khi Trần Gia Vệ khiêu chiến.

Nếu sự kiện kia được hoàn thành dưới loại tình huống này thì càng hoàn mỹ.

Diệp Chân bước ra một bước, định ứng chiến, nhưng hắn vừa mới bước ra thì đã bị đám người Thanh Chiêu, Hoàng Cách vẫn còn hộc máu, Ngô Phàm ngăn lại không cho đi.

- Đại nhân, không được!

- Hắn đang muốn mượn cơ hội giết ngươi, ngươi không thể mắc mưu của hắn!

- Đúng rồi đó, đại nhân, ngươi không thể bị mắc mưu!

Diệp Chân lẳng lặng nhìn nhóm Hoàng Linh cấm vệ của mình chặn ở trước mặt, khẽ nói.

- Các ngươi còn nhớ rõ ta đã từng nói, ta nhất định sẽ cho ba mươi tư huynh đệ chết trận một câu trả lời thỏa đáng sao?

- Hôm nay, chính là khi ta cho bọn hắn một câu trả lời thỏa đáng!

Thanh Chiêu, Hoàng Cách, Ngô Phàm và một đám Hoàng Linh cấm vệ ngẩn người, sau đó lập tức hiểu cái gì, trên mặt hiện lên vẻ kích động.

- Tránh ra!

Ngay sau đó, theo một tiếng quát nhẹ của Diệp Chân, tất cả Hoàng Linh cấm vệ chặn đường chủ động tránh ra một lối đi cho Diệp Chân.

Trần Gia Vệ có tu vi Đạo Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, làm Thiên Phu Trưởng, hắn là có thể tham chiến, nhưng nhất thiết phải áp chế tu vi dưới Đạo Cảnh.

Nói cách khác, Trần Gia Vệ là Đạo Cảnh sơ kỳ đỉnh phong dùng tu vi Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong tới đối chiến với Diệp Chân.

Mà Diệp Chân thì sao?

Trước mắt thì Diệp Chân bị Trấn Linh Tỏa phong cấm tu vi, bây giờ đã khôi phục tới Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong.

Nhưng mà tu vi Diệp Chân triển lộ trước mặt người khác chỉ miễn cưỡng mà Giới Vương Cảnh nhất trọng mà thôi.

Mà như vậy đã có chút kinh thế hãi tục rồi.

Chưa tới một năm, tu vi từ Huyền Cung Cảnh sơ kỳ như bão táp tới Giới Vương Cảnh nhất trọng, tốc độ này đã là vô cùng kinh người.

Cho nên tình huống bây giờ là Diệp Chân lấy tu vi Giới Vương Cảnh nhất trọng nghênh chiến Trần Gia Vệ có tu vi Giới Vương Cảnh cửu trọng.

Nhưng bởi vì đây không phải là tu vi chân thật của hai người, cho nên tình huống cụ thể vẫn có một ít khác biệt.

Lúc này vì để giết chết Diệp Chân, mặc dù Trần Gia Vệ đã áp chế tu vi Đạo Cảnh tới Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhưng Trần Gia Vệ đã suy tính tung ra tất cả thủ đoạn có thể sử dụng, chỉ cần có thể giết chết Diệp Chân, có thể nói là dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Trên cơ bản, lúc này dù Trần Gia Vệ chỉ có tu vi Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhưng chiến lực bộc phát ra lại là Đạo Cảnh chiến lực chân chính.

Mà Diệp Chân thì không làm như vậy.

Diệp Chân cũng có cùng mục đích với Trần Gia Vệ, chính là xử lý đối phương.

Nhưng trước đó Diệp Chân xử lý bọn người Tử Đô, Tử Kỳ, có thể nói là dựa vào Hậu Thiên Linh Bảo.

Nhưng giết Trần Gia Vệ thì lại không thể mượn cớ này.

Hơn nữa, trận chiến này được tiến hành dưới ánh mắt chăm chú của hơn một vạn Hoàng Linh cấm vệ Đệ Thất Vệ và Đệ Ngũ Vệ, nếu như Diệp Chân vận dụng lực lượng ngoài định mức thì lập tức sẽ khiến cho Hoàng Linh tộc cao tầng hoài nghi, thậm chí là có động tác quá khích.

Hoàng Linh tộc cao tầng cũng không phải đồ đần.

Một khi phát hiện Diệp Chân có vấn đề, có thể bọn hắn sẽ lập tức áp dụng thủ đoạn kịch liệt nhất, cho nên Diệp Chân nhất định phải diễn kịch một đoạn thời gian.