← Quay lại trang sách

Chương 2947 Lại Tiến Vào Thất Thải Không Gian.

Khi Diệp Chân máu me khắp người cố gắng đứng lên, giơ cao đầu của Trần Gia Vệ, lảo đảo nghiêng ngã đi về phía Đại đội thứ hai Đệ Thất Vệ, cả nhóm Hoàng Linh cấm vệ Đại đội thứ hai Đệ Thất Vệ nhao nhao chủ động kết thúc chiến đấu, nghênh đón Diệp Chân.

Trên bầu trời, Vệ tướng Đệ Thất Vệ Hoàng Thiên Hỏa vẫn luôn quan chiến cũng tràn đầy khiếp sợ!

Vừa rồi hắn vẫn còn luôn đề phòng, sẵn sàng chuẩn bị ra tay cứu Diệp Chân ở thời khắc mấu chốt nhất.

Không ngờ ở thời khắc cuối cùng Diệp Chân lại giết chết Trần Gia Vệ, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Mất một lúc lâu mà Hoàng Thiên Hỏa cũng không thể lấy lại tinh thần!

- Các huynh đệ, câu trả lời của ta cho các huynh đệ chết trận chính là ở đây!

Diệp Chân giơ cái đầu còn nhỏ máu của Trần Gia Vệ lên cao.

- Đại nhân!

Nhóm Hoàng Linh cấm vệ Đại đội thứ hai Đệ Thất Vệ nhao nhao quỳ một gối xuống đất về phía Diệp Chân.

Lúc này người bọn hắn quỳ không phải vì Diệp Chân.

Bọn hắn quỳ là vì tình chiến hữu, là vì ba mươi bốn vị chiến hữu đã chết, quỳ là vì Diệp Chân liều mạng cầm câu trả lời về cho ba mươi bốn vị chiến hữu đã chết đi!

Nhìn một màn này, trong đôi mắt Diệp Chân thoáng qua ý cười —— Hoàn mỹ!

Hôm nay trận chiến giết chết Trần Gia Vệ có thể nói là hoàn mỹ!

Đầu tiên là Trần Gia Vệ chủ động khiêu chiến, Địch Khoát Hải lấy tu vi Giới Vương Cảnh nhất trọng ứng chiến, đau khổ ứng phó, bị Trần Gia Vệ đè xuống đánh, vài lần hiểm tử hoàn sinh.

Bị buộc bất đắc dĩ, Địch Khoát Hải vận dụng sát phạt Hậu Thiên Linh Bảo để kiến công.

Nhưng Trần Gia Vệ đã sớm có chuẩn bị, vận dụng Tứ Sắc Nguyên Linh Hồn Quang đả thương sát phạt Hậu Thiên Linh Bảo của Địch Khoát Hải, càng đả thương nặng Địch Khoát Hải.

Sau đó là sát chiêu liên tục, Địch Khoát Hải giãy giụa ở bên cạnh bờ vực sinh tử. Thấy mình sắp bị Trần Gia Vệ giết chết, Địch Khoát Hải không tiếc đại giới phun một ngụm bản nguyên tinh huyết lên thân sát phạt Tử Linh tiên kiếm đang bị thương nặng.

Trong nháy mắt, Tử Linh tiên kiếm đại phát thần uy, xuất kỳ bất ý giết chết Trần Gia Vệ!

Đây chính là quá trình Diệp Chân giết chết Trần Gia Vệ, hơn nữa còn giết chết đối phương ở trước bao ánh mắt của cấm vệ hai bên, vô luận ai tới điều tra thì cũng không cách nào điều tra ra được gì.

Quá trình giết chết hợp lý mà hoàn mỹ.

Trần Gia Vệ chết bởi vì sơ suất, chết dưới tình huống Địch Khoát Hải bị buộc đến tuyệt cảnh không tiếc đại giới liều mạng.

Cho dù Trần gia có nháo việc này đến trước mặt Hoàng Linh Nữ Vương thì cũng không tranh được nửa phần lý.

Chỉ cho phép Trần gia ngươi giết người, không cho Địch Khoát Hải liều chết phản kích?

Huống hồ, Trần Gia Vệ có thực lực Đạo Cảnh lại đòi quyết chiến với Địch Khoát Hải, bản thân cũng không cần mạng, bởi vì khinh thường nên bị Địch Khoát Hải liều mạng giết chết, còn có mặt mũi nói này đó?

Đến lúc đó làm lớn lên thì Diệp Chân cũng có rất nhiều lý do để thoái thác!

Thậm chí có thể nháo ngược lại đối phương, phun đến cuộc sống không thể tự gánh vác!

Loại tình huống này, không ai sẽ hoài nghi Diệp Chân, cũng không cách nào tới gây chuyện với hắn.

Đây mới là nguyên nhân mà vừa rồi Diệp Chân đau khổ diễn kịch, không ngừng ép buộc bản thân hộc máu.

Chính là vì hợp lý hóa giết chết Trần Gia Vệ, tranh thủ thời gian cho chính mình!

Sau khi Trần Gia Vệ bị giết, tàn quân Đệ Ngũ Vệ đã không còn bất luận đấu chí gì nữa, kiên trì không được bao lâu thì hoàn toàn tan rã.

Trận chiến này, toàn quân bốn ngàn người của Đệ Ngũ Vệ đã bị tiêu diệt hoàn toàn, nhưng cũng tạo thành thương vong hơn một ngàn năm trăm người cho Đệ Thất Vệ.

Đến tận đây, Đệ Ngũ Vệ chỉ còn còn sót lại ba ngàn người thuộc về phe Xích Như Hổ, mà Đệ Thất Vệ còn có hơn sáu ngàn người, nếu chỉ tính số lượng Hoàng Linh cấm vệ thì vẫn cao gấp hai Đệ Ngũ Vệ.

Nhưng dựa theo điều lệ của đại quân diễn quân, chỉ cần Đệ Ngũ Vệ sở bộ có hơn một ngàn người thì sẽ không bị phán thua, quân diễn vẫn được tiếp tục tiến hành.

- Đại nhân, vết thương của ngươi thế nào rồi?

- Đại nhân, ngươi không sao chứ!

Một đám Hoàng Linh cấm vệ Đại đội thứ hai Đệ Thất Vệ nhao nhao xông tới, đưa cho Diệp Chân đủ loại đủ kiểu đan dược chữa thương, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ quan tâm.

Đang lúc Diệp Chân muốn trả lời là không có gì đáng ngại thì trong đầu hắn đột nhiên chấn động.

Thận ảnh phân thân của Diệp Chân và Thận Long Nguyên Linh A Sửu vẫn luôn đi về hướng bắc đột nhiên quang ảnh trước mắt hơi biến hóa, sau đó cả hai đã xông vào một không gian hoàn toàn xa lạ.

Chỗ không gian này hoàn toàn khác với không gian phức tạp của quân diễn.

Nơi đây chỉ là một không gian khổng lồ lập loè thất thải quang hoa khắp nơi, đằng xa có một ngọn núi bảy màu hết sức bắt mắt.

Đây chính là không gian bản thể Thất Thải Châu Linh mà Diệp Chân từng tiến vào trước đó.

Diệp Chân thận ảnh phân thân vẫn luôn đi thẳng về hướng bắc mấy canh giờ, đi được mười vạn dặm, cuối cùng xông vào chỗ không gian này.

Nhưng theo như lời của Thận Long Nguyên Linh A Sửu, đây chỉ là không gian ngoại vi của bản thể Thất Thải Châu Linh mà thôi.

Diệp Chân không do dự lâu lắm, Thận ảnh phân thân và Thận Long Nguyên Linh A Sửu tiếp tục đi tới phía trước.

Chỉ là không được bao lâu thì không thể đi tiếp nữa.

Hai người bị một màn ánh sáng bảy màu ngăn cản.

Cả hai có thể nhìn thấy thất thải đại sơn ở phía xa, nhưng cần phải đi qua màn ánh sáng bảy màu này.

- Cái này làm sao bây giờ?

Diệp Chân trò chuyện với Thận Long Nguyên Linh A Sửu trong Đạo Cung.

- Khẳng định là không thể mạnh bạo xông qua được.

- Mạnh bạo xông qua chắc chắn là không được rồi, không bàn tới việc có thể làm được như vậy hay không, chỉ cần dám xông vào thì sẽ lập tức kinh động Thất Thải Châu Linh, mà một khi kinh động gia hỏa này, hơn nữa còn đang ở trong bụng của nó, vậy thì chúng ta xong đời.

Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói.

- Vậy làm sao bây giờ? Không có cách đi qua, chỉ có thể từ bỏ sao?

Diệp Chân nghi ngờ hỏi.

- Phân thân chắc chắn không được, nhưng bản thể có thể thông qua! Chúng ta có thể sử dụng Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn!

Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói.

- Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn? Màn ánh sáng bảy màu này không phải là màn sáng của Thất Thải Nguyên linh sao? Làm sao Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn có thể xuyên qua chứ?

Diệp Chân lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

Nghe vậy, Thận Long Nguyên Linh A Sửu cười hắc hắc:

- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, cho dù là Tiên thiên linh bảo Thất Thải Châu Linh thì cũng không cách nào dùng Thất Thải Nguyên linh Hồn Quang duy trì một màn sáng phòng ngự khổng lồ như vậy. Đây là linh lực màn sáng mà Thất Thải Châu Linh dùng lực lượng bản thể của nó ngưng kết mà thành.

- Thất Thải linh lực này, mặc dù tất cả đều là linh lực Tạo Hóa cường đại nhất, nhưng ở trong cũng uẩn chứa ngũ hành linh lực.

- Mà nơi nào có ngũ hành linh lực, Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, hừ!

Thận Long Nguyên Linh A Sửu hừ lạnh một tiếng, không cần nói cũng biết ý của hắn.

Cơ hồ không cần phải cân nhắc bao nhiêu, Diệp Chân đã làm ra quyết định.

- Đại nhân, bây giờ ta đã trọng thương, không cách nào tiếp tục chỉ huy quân đội, cần dưỡng thương, xin giao trả lại quyền chỉ huy cho ngươi.

Diệp Chân nhìn lên Hoàng Thiên Hỏa ở trên bầu trời nói.

Trong loại tình huống này, Hoàng Thiên Hỏa cũng không có bất luận lý do gì để phản đối.

Huống hồ, để hắn chỉ huy kết thúc công việc cuối cùng, cái này không thể tốt hơn.

- Đúng rồi, ngươi muốn đi theo quân đội hay là rời đi dưỡng thương?

- Đi theo quân đội!

Diệp Chân trả lời rất ngắn gọn!

- Tốt!

Khẽ nói một tiếng, Hoàng Thiên Hỏa bắt đầu tập kết quân đội, an bài trinh sát một lần nữa, chuẩn bị tìm kiếm tung tích của nhóm người Đệ Ngũ Vệ Xích Như Hổ.

Thừa cơ mọi người không chú ý, Diệp Chân lại tạo ra một thận ảnh phân thân khác nằm trên cáng cứu thương, chân thân thì lặng yên không tiếng động độn về phía bắc, thẳng đến không gian thất thải đại sơn mà Thận Long Nguyên Linh A Sửu và thận ảnh phân thân phát hiện!