Chương 2948 Trái Cây
Trong không gian Thất Thải Đại Sơn, sau khi bản thể Diệp Chân đến nơi, thận ảnh phân thân dùng để dò đường nhoáng một cái đã sáp nhập vào bản thể.
- Thế nào, quan sát được gì rồi?
Diệp Chân hỏi Thận Long Nguyên Linh A Sửu hóa thành thằn lằn trên đầu vai.
- Diệp lão đại, chính là toà Thất Thải Đại Sơn! Nếu bản thể Tiên thiên linh bảo Thất Thải Châu Linh không phải tòa Thất Thải Đại Sơn kia thì chắc chắn nằm ở phía trên nó.
Thận Long Nguyên Linh A Sửu đứng trước màn ánh sáng bảy màu, nói.
Diệp Chân không nói gì, chỉ lấy ra một tia thần niệm, bắt đầu thận trọng cảm ứng màn ánh sáng bảy màu trước mặt.
Sau một lúc lâu, Diệp Chân mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
- Giống như những gì ngươi nói, trong màn ánh sáng bảy màu này xác thực ẩn chứa một lượng linh lực lớn, trong đó có rất nhiều ngũ hành linh lực. Có điều trong màn ánh sáng bảy màu này còn ẩn chứa từng sợi thần hồn khí tức cực kỳ khủng bố, nếu như ta không có đoán sai, hẳn là Thất Thải Hồn Quang cường đại nhất thế giới này đúng không?
- Không sai! Đối với việc đặt bản thể của mình ở đâu, cho dù là ở trong Hoàng Linh giới vô cùng an toàn thì tên Thất Thải Châu Linh này vẫn rất cẩn thận.
Nói xong, Thận Long Nguyên Linh A Sửu lấy móng vuốt ngắn ngủn của mình đụng đụng Diệp Chân:
- Thế nào, ngươi có dám không hả?
- Vấn đề không phải là có dám hay không, mà ta muốn hiểu rõ ràng một chuyện, ngươi thành thật nói cho ta biết, nếu ta đi xuyên qua màn ánh sáng bảy màu này, đặt chân vào bản thể Thất Thải Châu Linh thì tỷ lệ bị phát hiện là bao nhiêu?
Không phải Diệp Chân quá mức cẩn thận, bọn hắn đang ở bên trong Tiên thiên linh bảo Thất Thải Châu Linh, một khi bị phát hiện thì chính là số mệnh bắt ba ba trong rọ.
- Cái này khó mà nói chắc được! Nếu như thần niệm Thất Thải Châu Linh vừa lúc nhìn tới nơi này khi chúng ta động thủ, vậy thì cả đám chắc chắn bị bắt hiện hình rồi.
Nghe vậy, Diệp Chân trợn trắng mắt nhìn Thận Long Nguyên Linh A Sửu:
- Đứng đắn một chút.
- Hắc hắc!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu chỉ vào Thất Thải Đại Sơn đối diện, sau đó nở nụ cười đáng khinh.
- Đây chỉ là một bộ phận bản thể của Thất Thải Châu Linh mà thôi, chỉ là một sợi phân thân vì ký thác Thất Thải Châu Linh thôi.
- Trừ phi nó nhàn rỗi đến mốc meo mới có thể thời khắc dùng thần niệm quan sát nơi đây!
- Nói như thế nào đâu, chẳng lẽ ngươi sẽ nhìn chằm chằm hậu viện của mình suốt ngày à?
- Không phải, ý của ta là, dù sao thì Thất Thải Đại Sơn cũng là bản thể Thất Thải Châu Linh, nếu chúng ta đặt chân vào đó thì có thể bị phát hiện hay không? Giống như nếu có người đụng tới thân thể ta thì ta nhất định sẽ phát hiện.
Diệp Chân nói.
- Cái này à? Khó mà nói được, dù sao thì Thất Thải Châu Linh không phải nhân loại, nó sẽ có cảm giác như vậy hay không thì ta cũng không biết.
- Diệp lão đại à, dù sao cũng tới đây rồi, rốt cuộc ngươi có đi hay không? Muốn đi thì nhanh chân rời đi, miễn cho bị tên Thất Thải Châu Linh này phát hiện rước lấy phiền phức.
Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói.
- Bên trong có chỗ tốt gì?
Diệp Chân hỏi.
- Không biết!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu lúc lắc cái đầu thằn lằn của mình như trống bỏi:
- Nhưng nếu có thì chắc chắn là chỗ cực tốt, hơn nữa chỗ tốt này trên cơ bản là có liên quan tới thần hồn Nguyên Linh.
Suy nghĩ một chút, Diệp Chân cắn răng:
- Nếu đã tới rồi thì thử một phen vậy!
Nói xong, Diệp Chân nhét Thận Long Nguyên Linh A Sửu vào Đạo Cung:
- Tiểu tử ngươi thông minh cơ linh một chút cho ta, nếu phát sinh cái gì không đúng thì dùng Thái Cổ Thận Long Bản Nguyên Thận Khí kia, lập tức ứng cứu!
- Lão đại yên tâm đi, ngươi gặp xui xẻo thì ta có chỗ tốt gì chứ?
Trong tiếng lẩm bẩm của Thận Long Nguyên Linh A Sửu, thân hình Diệp Chân hóa thành một vệt sáng bay tới màn ánh sáng bảy màu trước mặt.
Cơ hồ là ngay sau đó, Diệp Chân đã xuất hiện bên trong màn ánh sáng bảy màu.
Thuận lợi thông qua.
Mặc dù bên trong màn ánh sáng bảy màu ẩn chứa Thất Thải Nguyên Linh Hồn Quang kinh khủng nhất, nhưng mà chúng giống như thủ vệ, ngươi không kinh động bọn chúng thì sẽ chẳng có chuyện gì.
- Nhanh lên, đi Thất Thải Đại Sơn!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu rống to trong Đạo Cung của Diệp Chân.
Diệp Chân không dám rơi xuống đất, thổ nhưỡng dưới chân cũng có bảy màu.
Đúng như những gì Thận Long Nguyên Linh A Sửu đã nói, phàm là bảy màu thì đều có khả năng là bản thể Thất Thải Châu Linh
Diệp Chân cũng không dám thôi động thần thông Phong Thiểm Lược quá nhiều, sợ linh lực dao động quá lớn dẫn phát chuyện ngoài ý muốn. Hắn nhanh chóng thôi động linh lực hóa ra một đôi cánh ánh sáng, tiếp đó quạt cánh một cách chậm rãi, thôi động bí pháp trong Đại Phong Tinh Hồn Châu, bay với một loại tốc độ không nhanh không chậm về phía toà Thất Thải Đại Sơn kia, tận lực giảm bớt động tĩnh.
Lúc nhìn thì cảm thấy tòa Thất Thải Đại Sơn không xa, nhưng mà Diệp Chân bay ước chừng nửa canh giờ mới đến nơi.
Sau khi tới nơi, Diệp Chân không khỏi giật mình.
Thất Thải Đại Sơn tản ra thất thải thuần túy, không phải vàng không phải ngọc không phải đá, khí tức càng là trọn vẹn một khối, Diệp Chân tìm một vòng, căn bản không tìm được bất cứ thứ gì có thể mang đi.
Đến nỗi ý tưởng mang một viên đá từ tòa Thất Thải Đại Sơn khí tức toàn thân là nhất thể này, vậy cũng chẳng khác gì tự tìm cái chết.
Đột nhiên, ánh mắt của Diệp Chân khẽ nhúc nhích, trên đỉnh núi có một đoàn thất thải ánh sáng hết sức đáng chú ý.
Diệp Chân thận trọng bay lên, sau đó ánh mắt đột nhiên ngẩn ngơ.
Thất Thải Thụ.
Trên đỉnh núi là một gốc Thất Thải Thụ.
Điều càng khiến Diệp Chân ngoài ý muốn và mừng rỡ chính là, trên gốc Thất Thải Thụ này lại kết vô số trái cây có lớn có nhỏ, linh quang lập lòe, trái cây cũng hiện lên bảy màu.
Trước đó ở dưới chân núi, Thất Thải quả và Thất Thải Đại Sơn như là một thể, nhìn không rõ ràng, lúc này nhìn thấy lại hết sức mê người.
- Quả nhiên là vậy, ta không có đoán sai mà, tên Thất Thải Châu Linh này quả nhiên chiếm một gốc cây thiên địa linh căn làm bản thể, cái này hẳn là Thất Thải Uẩn Huyền Quả trong truyền thuyết!
- Năm đó tổ tiên Hoàng Linh tộc không biết làm thế nào mà vận khí tốt lấy được Thất Thải Châu Linh, tiếp đó mới có Hoàng Linh tộc!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu lại bắt đầu tự lẩm bẩm lần nữa.
Nghe vậy, Diệp Chân có chút không rõ ràng, nhưng Thất Thải Uẩn Huyền Quả này lại khiến cho thần sắc của Diệp Chân đột nhiên cả kinh:
- Ngươi nói thứ trái cây này chính là thần quả có thể uẩn dục ra Tiên thiên Huyền Linh trong truyền thuyết?
- Truyền thuyết chỉ là truyền thuyết, loại trái cây này có uẩn dục ra Tiên thiên Huyền Linh hay không thì ta không biết, nhưng ta biết một chuyện, chính là nhờ thứ trái cây mới sáng tạo ra Hoàng Linh tộc!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói.
- Sáng tạo ra Hoàng Linh tộc? Ngươi nói vậy là sao?
- Theo như truyền thuyết, lúc trước tổ tiên của Hoàng Linh tộc đã ăn Thất Thải Uẩn Huyền Quả do Thất Thải Châu Linh bản thể kết trái, nhờ đó mới thành tựu Thất Thải Nguyên Linh Hồn Quang uy chấn chư thiên, khai sáng Hoàng Linh tộc.
Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói.
Diệp Chân nghe vậy không khỏi cả kinh:
- Ý của ngươi là, nếu như ta ăn thứ trái cây này thì cũng có thể thành tựu Thất Thải Nguyên Linh?
- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu trợn trắng hai mắt:
- Nếu thật là như thế, có Thất Thải Châu Linh bảo vệ Hoàng Linh tộc, không cần nhiều lắm, chỉ cần tạo ra mười vị Tạo Hóa Thần Nhân có được Thất Thải Nguyên Linh Hồn Quang, như vậy bọn hắn trên cơ bản là vô địch toàn bộ chư thiên!