Chương 3081 Ngư Triêu n Truyền Đến Tình Báo
Uy hiếp được an toàn Đại Chu sao?
Theo bọn hắn nghĩ, đây chính là nói đùa, căn bản không thể nào!
Đúng vậy, ở trong đôi mắt người bình thường, Trấn Hải quân ngươi cao lắm cũng chính là năm sáu mươi vạn tinh nhuệ mà thôi, còn muốn uy hiếp được sống còn của Đại Chu?
Chỉ là, bọn hắn chỉ thấy Trấn Hải quân nhưng lại không tính Diệp Chân đi vào.
Một con hổ thống soái một đám cừu non, lại biến thành một đám mãnh hổ.
Mà bây giờ, toàn bộ Trấn Hải quân đều là mãnh hổ, mà thống soái Diệp Chân đã trở thành giao long!
Trấn Hải quân có Diệp Chân và không có Diệp Chân, hoàn toàn không giống nhau.
Có không gian Thận Long Châu, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu và Tiên Thiên Linh Bảo như Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu có thể giúp cho Trấn Hải quân của Diệp Chân có được thực lực liên chiến toàn bộ Hồng Hoang Đại Lục trong khoảng thời gian ngắn.
Loại tác dụng thực chiến này có thể nói là nghịch thiên!
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Nhân Tôn Hoàng Cơ Long phải cướp đoạt cái gọi là không gian chiến lược chí bảo trong tay hắn.
Có đôi khi, binh lực chỉ là một con số, chân chính còn phải xem chiến trường.
Một chiến dịch đều là do vô số chiến tranh cục bộ tạo thành.
Trên Nhân Ma Chiến Trường, Đại Chu và Ma Tộc đã đầu nhập vào hơn ngàn vạn binh lực, đó là bởi vì phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường dài tới mấy triệu dặm, trận đại chiến này, hai bên mỗi người đầu nhập binh lực cao tới ngàn vạn, là từ hàng trăm hàng ngàn phòng tuyến, quân thành, pháo đài, cứ điểm tạo thành.
Trên thực tế, cho dù đầu nhập tổng binh lực có nhiều hơn nữa, nhưng trong một trận chiến đấu đơn độc, binh lực có thể triển khai, cho dù trên dưới lập thể triển khai thì chỉ khoảng ba mươi vạn là cao nhất.
Cho nên, binh lực một quân đoàn của Đại Chu lấy sáu mươi vạn làm hạn mức cao nhất.
Lực lượng Trấn Hải quân là từ nhiều phương diện tạo thành, không chỉ là quân lực.
Đầu tiên là Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh và Tiểu Yêu.
Một người là huyết mạch Thiên m nhất tộc đã bị diệt tộc, có thể vô hình vô ảnh giúp cho Diệp Chân lấy được tình báo chỉnh thể trong đại quân của đối phương, nếu quan chỉ huy đại quân của đối phương chủ quan một chút, thậm chí ngay cả phương án quân sự của bọn hắn đều có thể tra ra.
Mà tác dụng của Tiểu Yêu thì lại càng kinh người.
Trên Hồng Hoang Đại Lục này, nơi nào không có thực vật?
Ngay cả trong sa mạc, cũng có lạc đà và các loại thực vật.
Chỉ cần là nơi có thực vật thì Tiểu Yêu sẽ có đất dụng võ.
Có thể nói, đối phương bố phòng đại quân, cứ điểm quân sự, thậm chí là quy luật tuần tra đều sẽ bại lộ dưới tầm mắt Tiểu Yêu.
Thực vật ở khắp mọi nơi, cho dù ngươi đốt sạch thực vật trên mặt đất thì vẫn còn bộ rễ dưới lòng đất.
Không có thống soái nào sẽ để cho binh sĩ cả ngày nhìn chằm chằm mặt đất.
Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Chuyện này, Diệp Chân đã chiếm gắt gao.
Dưới tình huống bình thường, muốn không thắng cũng khó.
Mà tác dụng của Tiểu Yêu còn không chỉ như thế.
Lúc tác chiến, có Tiểu Yêu quản lý chung toàn bộ chiến trường, sẽ làm cho tỷ suất thương vong và chiến tử của Trấn Hải quân hạ xuống trên phạm vi lớn.
Trên Nhân Ma Chiến Trường, quân đội tác chiến với Ma Tộc, tỷ suất thụ thương cao tới hơn bảy thành, chiến tử tại chỗ cao tới ba thành, chiến hậu bởi vì thương thế tăng thêm dẫn đến chết đi, cũng cao tới một thành.
Nhưng có Tiểu Yêu ở đây thì hoàn toàn không giống.
Lúc Trấn Hải quân tác chiến, tỷ suất chiến tử tại chỗ đừng nói là ba thành, cho dù là nửa thành của nửa thành cũng chưa tới, tỉ lệ thương binh tử vong chiến hậu, ngay cả năm phần vạn cũng chưa tới.
Lúc tác chiến, có Tiểu Yêu ở đó có thể giúp binh sĩ sắp chết biến trọng thương, trọng thương biến vết thương nhẹ, vết thương nhẹ biến bình thường.
Loại tác dụng này, ảnh hưởng đối với chiến lực và sĩ khí của Trấn Hải quân là phi thường lớn, đả kích đối với quân địch cũng lớn.
Từ trình độ nào đó mà nói, chỉ cần không phải đụng phải bộ đội siêu thường quy và cạm bẫy, dưới tình huống ngang nhau, Trấn Hải quân của Diệp Chân thắng chắc, chỉ phải xem tổn thất như thế nào.
Huống chi, Diệp Chân còn rất nhiều thủ đoạn giúp đỡ!
Diệp Chân có lòng tin chỉ huy Trấn Hải quân, thông qua một trận lại một trận thắng lợi cục bộ, từ đó đặt vững thắng lợi toàn bộ chiến dịch.
Thế nhưng, các đại lão triều đình không tin, chuyện này làm cho lần này Diệp Chân thương lượng với Văn Cương có chút xấu hổ.
Trong quan sát của Diệp Chân, Văn Cương coi trọng sau khi Diệp Chân từ bỏ Bắc Hải thì Bắc Hải Thủy Tộc sẽ lên bờ, quan trọng hơn bản thân Trấn Hải quân của Diệp Chân.
Dự tính và hiện thực chênh lệch có chút lớn.
Cho nên, Diệp Chân từ bỏ động tác kế tiếp.
Nếu đã ăn quả đắng ở chỗ của Văn Cương thì có đi gặp mấy vị đại lão khác, kết quả cũng không khác gì, nhân vật chính trị đều có chút giống nhau.
Cho nên, Diệp Chân đã quay lại Bắc Hải Châu Công phủ.
Nhưng Diệp Chân cũng không nhụt chí, làm vì một thống soái hợp cách, đánh trận thuận gió thì cần phải ổn định, gặp phải cản trở cũng cần phải ổn định.
Trường Nhạc công chúa là nhất định phải cứu, hơn nữa thời gian phải nhanh.
Nhưng trước mắt xem ra, thượng sách chắc chắn nhất Diệp Chân chế định, ngược lại đã không an toàn nhất.
Như vậy Diệp Chân sẽ phải chế định phương án dự bị khác.
Loại chuyện đi tìm Ly Thân Vương làm nơi nương tựa, thật ra thì cũng chỉ là Diệp Chân thuận miệng nói một chút.
Diệp Chân rất rõ ràng, đi tìm Ly Thân Vương làm nơi nương tựa, hắn nhất định có thể đạt được quan to lộc hậu.
Đối với Ly Thân Vương Cơ Nguyên ở hiện tại, soái tài cầm trọng binh trong tay giống như Diệp Chân, đừng nói trước kia chỉ mới kết thù, cho dù giết nhi tử hắn, thì giờ hắn cũng có thể ngược giày đón lấy.
Chỉ là Diệp Chân rõ ràng nhất, tìm Ly Thân Vương làm nơi nương tựa sẽ không cứu được Trường Nhạc.
Trước đó, ở chỗ của Văn Cương chỉ là vì tăng thêm quả cân mà thôi.
Nhất làm cho Diệp Chân đau đầu là Trường Nhạc không đợi được.
Tình huống trước mắt, bên phía Trường Nhạc lúc nào cũng có thể sẽ xuất hiện nguy hiểm.
Cho nên, kế hoạch nghĩ cách cứu viện của Diệp Chân phải nhanh!
Nhưng muốn mạng là, trước kia Diệp Chân thế nào đều có thể liên hệ đến Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n, bây giờ lại làm sao cũng không liên lạc được.
Diệp Chân muốn có được tin tức chính xác, nơi duy nhất phát ra cũng chỉ có Ngư Triêu n.
Loại chuyện này, các nội giam khác không thể nào biết.
Thế nhưng, đủ loại phương pháp liên lạc trước kia đều không thể liên lạc được, Diệp Chân phái người canh giữ ở trạch phủ của Ngư Triêu n ở trong Lạc Ấp thành đã hai ngày, đừng nói là bản thân Ngư Triêu n, cho dù là tiểu thái giám thiếp thân của Ngư Triêu n cũng không có một người trở về.
Trước kia, Ngư Triêu n cách mỗi một ngày, sẽ tại ngoại trạch nghỉ ngơi một đêm, rất quy luật.
Chuyện này làm cho Diệp Chân càng thêm sợ hãi.