← Quay lại trang sách

Chương 3375 n Oán Rõ Ràng

Diệp phu nhân, chuyện hôm nay, lão phu thật sự xin lỗi.

Đại Đường Tôn Thiên Vận tông Tố Trì Lẫm muốn giải thích gì đó, lại phát hiện những lời giải thích lúc này đều vô nghĩa.

Liêu Phi Bạch càng lạnh lùng nhìn hắn, khóe miệng có một ý cười nhạo khó hiểu.

Điều này khiến Đại Đường Tôn Tố Trì Lẫm trong nháy mắt trở nên tỉnh táo, cũng nhớ tới lời sư tôn dặn dò.

- Diệp phu nhân, lúc này nói nhiều lời hơn nữa, cũng không thể biểu đạt sự hổ thẹn của Ngũ Tiên tông ta đối với việc này. Bây giờ lão phu cũng không cách nào làm chủ toàn bộ Ngũ Tiên tông. Nhưng lão phu lại có thể làm chủ Thiên Vận tông.

Khi đang nói chuyện, Tố Trì Lẫm đưa lên một bao ngọc phù đặc chế, điều này cũng làm cho Liêu Phi Bạch hơi kinh ngạc.

- Ở trong Ngũ Tiên tông, Thiên Vận tông ta bởi vì nguyên nhân công pháp nên số lượng đệ tử tương đối ít, nhưng cũng có lực lượng nhất định, lão phu sẽ triệu tập một bộ phận đệ tử tinh nhuệ, sau đó ban xuống rất nhiều vật liệu bảo vệ tính mạng khi giết địch, lệnh bọn họ đến Bắc Hải quân cống hiến trước.

Nói đến đây, Tố Trì Lẫm hơi suy nghĩ một chút rồi nói:

- Sau một tháng, sẽ có một trăm đệ tử Đạo cảnh chạy tới, mặc cho Bắc Hải châu công phủ an bài.

Nghe vậy, mày kiếm của Liêu Phi Bạch hơi giương lên, khóe miệng lạnh lẽo và vẻ trào phúng biến mất.

Tố Trì Lẫm làm như thế, cực kỳ có thành ý.

Một trăm Đạo cảnh, đặt ở chỗ nào, cũng đều là một nguồn sức mạnh không hề yếu.

Trước đó, Liêu Phi Bạch nghi ngờ Tố Trì Lẫm liên hợp với mấy vị tông chủ khác diễn trò cho nàng nhìn, cứ thế biến mất.

- Như vậy, đa tạ Tố đại tông chủ.

Liêu Phi Bạch đáp ứng, Tố Trì Lẫm lại có chút đau thịt, vội bổ sung:

- Diệp phu nhân, số đệ tử của Thiên Vận tông ta khá ít, đến lúc đó, còn xin Diệp phu nhân xét tình hình cụ thể mà sử dụng. Mặt khác, lúc đó phái ra một bộ phận đệ tử trong Thiên Vận tông, có một bộ phận đệ tử nhưng do may mắn, hoặc có thể cảm giác được Thiên Cơ, đến lúc đó, Diệp phu nhân cũng có thể xem xét tình hình cụ thể để sử dụng cho phù hợp.

- Tố đại tông chủ yên tâm, đến lúc đó, nhất định thu xếp thích đáng cho đệ tử Thiên Vận Tông, tận lực giảm bớt thương vong của bọn họ.

Nghe vậy, Tố Trì Lẫm cười khan một tiếng, lại nói:

- Mặt khác, Tạo Hóa Thần Nhân ẩn tu của Thiên Vận tông ta, dưới tình huống thích hợp cũng có thể toàn lực ra tay giúp đỡ Bắc Hải. Đến lúc đó, Diệp phu nhân chỉ cần phát động ngọc phù màu đỏ, bọn họ lập tức đến.

- Không biết Thiên Vận tông có mấy vị Tạo Hóa Thần Nhân có thể tới giúp đỡ bên ta?

- Hai mươi vị Tạo Hóa Thần Nhân, một vị Tạo Hóa Thần Tướng, đây là dưới tình huống hiện nay lão phu không túc trực, có thể điều động nhiều nhất.

Tố Trì Lẫm nói.

Con số này khiến Liêu Phi Bạch kinh hãi.

Bởi vì số lượng này đã cao hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng, quả thực có thể gọi là đưa than sưởi ấm trong ngày mưa tuyết.

Liêu Phi Bạch cho rằng, Tạo Hóa cảnh Tố Trì Lẫm lén lút phái tới có thể chỉ có mấy người, không ngờ lại có hai mươi người, lại còn có một vị Tạo Hóa Thần Tướng.

- Chỉ là, khi Diệp phu nhân sử dụng những Tạo Hóa Thần Nhân này của Thiên Vận tông, nhất định phải cân nhắc tình hình nhiều hơn, dù sao Thiên Miếu ở bên cạnh nhìn trừng trừng, nếu khiến cho Thiên Miếu truy xét, ngược lại sẽ mang đến nhiều phiền toái lớn cho Bắc Hải.

Tố Trì Lẫm nói.

- Ta hiểu.

- Vậy thì tốt, lão phu cáo từ, sau này nếu Diệp phu nhân có chuyện gì khác cần hỗ trợ, cũng có thể trực tiếp liên hệ với lão phu.

Tố Trì Lẫm nói.

- Tố Đại Đường Tôn, khoan đã.

- Diệp phu nhân còn có chuyện khác?

- Tố Đại Đường Tôn, trong lòng ta có một thắc mắc, không hỏi ra thì không thoải mái, còn xin Tố Đại Đường Tôn trả lời rõ ràng.

- Diệp phu nhân mời nói.

- Tố Đại Đường Tôn, bây giờ các tông khác trong Ngũ Tiên tông các ngươi đều sợ Bắc Hải châu công phủ ta như ôn dịch, không thiện chí hỗ trợ, tại sao Tố Đại Đường Tôn lại phái ra nhiều lực lượng như vậy, toàn lực trợ giúp Bắc Hải mà bây giờ đã nằm ở tuyệt địa?

Liêu Phi Bạch hỏi.

- Vấn đề này?

Tố Trì Lẫm cũng hơi do dự, ngẫm nghĩ một lúc thì cười nói:

- Diệp phu nhân, vấn đề này, lão phu muốn dùng một vấn đề khác để trả lời.

- Tố Đại Đường Tôn, mời hỏi.

- Diệp phu nhân, ngươi cảm thấy khả năng Diệp nguyên soái bị mắc kẹt ở tuyệt địa thoát trở về là bao nhiêu?

- Khả năng Diệp Chân thoát trở về?

Vấn đề này, hỏi thẳng vào chỗ sâu nhất trong trong lòng Liêu Phi Bạch.

Khả năng Diệp Chân thoát khỏi nguy hiểm để trở về?

Nói thật, vấn đề này, bản thân Liêu Phi Bạch cũng không có đáp án.

Liêu Phi Bạch đối với Diệp Chân, luôn là tin tưởng vô hạn.

Nhưng mà lần này, trong lòng Liêu Phi Bạch cũng không chắc.

Theo như lời đồn đại và đủ loại tình bài Ngưu Nhị thu thập được, Liêu Phi Bạch lấy được chuyện liên quan đến Diệp Chân đã sắp đến gần chân tướng.

Có thể là Thiên Miếu ra tay, thậm chí xuất động cường giả Tạo Hoá Thần Vương.

Điều này khiến Liêu Phi Bạch có một loại tuyệt vọng khó hiểu đè nén trong đáy lòng.

Tổn tại ở Tạo Hoá Thần Vương cảnh, giống như ánh mặt trời trên chín tầng mây, chỉ có thể ngước nhìn.

Tồn tại bậc này ra tay, khả năng Diệp Chân trở về có bao lớn đây?

Có điều, Liêu Phi Bạch không muốn tuyệt vọng, nàng vẫn cho rằng, chỉ cần có nàng ở đây, có các nàng ở đây, có con cái ở đây, Diệp Chân miễn là còn sống, thì tuyệt đối sẽ không từ bỏ, sẽ nghĩ đủ biện pháp cố gắng trở về.

- Ta cảm thấy, tỷ lệ hắn thoát khỏi khốn cảnh trở về, ít nhất là năm phần, thậm chí sáu bảy phần!

Liêu Phi Bạch nói một đáp án mà bản thân nàng cũng khó có chút hoàn toàn tin tưởng.

- Lão phu cho rằng, Diệp nguyên soái nhất định sẽ trở về!

- Nhất định sẽ trở về?

Liêu Phi Bạch đối với đáp án vô cùng kiên định này của Tố Trì Lẫm có hơi ngỡ ngàng.

- Không sai, Thiên Vận tông chúng ta tin tưởng chắc chắn, nhất định Diệp nguyên soái sẽ thoát nguy trở về, nhất định!

Vẻ mặt và giọng nói của Tố Trì Lẫm vô cùng kiên định.

Bộ dáng này, khiến đáy lòng suy nhược và trống rỗng của Liêu Phi Bạch, đột nhiên có một chút lòng tin, lòng tin Diệp Chân nhất định sẽ thoát nguy trở về!