← Quay lại trang sách

Đức vua do quạ bầu

Chuyện xưa kể lại rằng ở một xứ nọ có một người rất nghèo khổ nhưng trái tim lại rất nhân hậu. Ông ta chỉ có một ước muốn là làm điều thiện giúp mọi người. Ước muốn là như thế, nhưng phải làm cái điều đó như thế nào thì ông không biết rõ.

- Chao ơi, giá như ta có cơ hội thì ta sẽ một lòng một dạ chủ làm mỗi một việc, đó là làm điều thiện cho mọi người! - Ông ta than vãn.

Những người nghe tiếng ông nói những lời ước nguyện này bèn hỏi ông:

- Thế là tốt rồi, nhưng ông sẽ làm việc thiện như thế nào?

- Tôi sẽ làm việc thiện cho bất kỳ ai. Miễn là người ta tạo cho tôi cơ hội đó. Đến lúc ấy tôi sẽ biết phải làm như thế nào.

Một hôm đang ngồi trên đỉnh một ngọn núi cao lẩm bẩm khấn vái: "Con lạy Đức Ala, cầu mong Người phù hộ giúp con có cơ hội làm điều thiện giúp mọi người" thì có một vị khách hành hương đến gần ông.

- Chào con! – Khách lạ nói.

Người muốn làm điều thiện liền ngoảnh đầu lại và thấy trước mặt mình là một cụ già có bộ râu trắng như cước, dài đến ngang thắt lưng.

- Con xin chào bậc cao niên đáng kính!

- Con lẩm bẩm khấn vái điều chi? Con cầu xin gì Đức Ala?

Người ấy liền bộc bạch tất cả nỗi lòng buồn phiền của mình cho cụ già nghe, ông nói rằng trái tim ông cháy bỏng một niềm khát khao được làm điều thiện cho mọi người dân.

Cụ già râu tóc bạc phơ cố tìm cách giảng giải:

- Có rất nhiều người giống như con mong muốn làm điều thiện giúp dân chúng. Nhưng nếu con biết rằng, để làm được điều này phải trả giá cao đến mức nào thì ta chắc rằng con sẽ nản chí. Làm điều thiện cho mọi người khó hơn nhiều so với làm điều ác. Từ khi có cuộc sống trên thế gian này, rất ít người làm được điều thiện như mong muốn.

Nhưng ông ta không nghe lời khuyên ấy.

- Thưa cụ, con không giống những người khác. Nếu con trở thành một người có quyền uy lớn, con sẽ tiêu diệt cái ác trên thế gian này. Sẽ không còn ai phải sống trong bần hàn, đói khát, rách rưới, tủi nhục. Không còn cảnh hiềm khích, hận thù, tranh giành quyền lợi lẫn nhau... Con sẽ lập lại trật tự trong mọi lĩnh vực.

- Con mong muốn quá nhiều đấy, - cụ già đáp, - nhưng thực hiện những ước vọng đó bằng cách nào thì con chưa hình dung nổi. Trước con đã có biết bao nhiêu người như con. Con không phải là người đầu tiên không biết thực hiện niềm ước mong của mình.

- Con không hiểu, - người kia nhún vai. – Con cho rằng làm điều thiện cũng dễ dàng như việc ta đem lại hạnh phúc cho con người.

- Thôi được, nếu con khát khao mong làm việc thiện thì đừng lưu lại chốn này lâu nữa, hãy đi chu du thiên hạ tìm kiếm nơi nào có thể thực hiện được ước mơ đó.

Nghe lời cụ già, người kia lập tức lên đường đi chu du thiên hạ. Ông hành hương suốt bao nhiêu năm liền đi qua biết bao nhiêu vùng đất, đến đâu ông cũng bày tỏ khát vọng cháy bỏng làm điều thiện của mình cho mọi người biết. Hôm ấy, sau một chặng đường dài đi suốt cả ngày, đêm ông vẫn đi tiếp, đến rạng sáng thì phía trước hiện lên một khu thị trấn nhỏ.

Thị trấn được bao bọc bởi những bức tường của các pháo đài bố trí xung quanh. Ông tìm đến cổng thị trấn và vào bên trong thành. Đi đến quảng trường trung tâm thị trấn, ông lặng người sửng sốt. Không ngạc nhiên sao được trước cảnh tượng dân chúng đứng chật trên quảng trường. Có người nói số người đang có mặt tại đây phải đến một trăm ngàn. Có ai đó lại phải đến ba trăm ngàn người. Cả một biển người mênh mông không biết đâu là đầu, đâu là cuối.

Ông ta hoà vào đám đông. Xung quanh tất cả mọi người đều kêu xin điều giống nhau. Ông lắng tai nghe một lát mới nghe rõ được những lời khẩn cầu ấy.

- Hỡi đồng bào, ta muốn làm điều thiện cho mọi người. Đồng bào hãy thuyết phục loài quạ để chúng đưa ta lên ngôi vua. Nếu loài quạ bầu ta làm vua, ta sẽ đem lại hạnh phúc cho mọi người. Lúc ấy nước trong lòng sông chảy qua thị trấn sẽ là những hoa quả ngon lành, những chiếc cầu bắc qua sông sẽ được dát vàng lộng lẫy. Trời sẽ có những cơn mưa ra các loại xi rô lộng lẫy. Một tay bạn lúc nào cũng lấp lánh màu dầu ăn, tay kia thơm nức mùi mật ong. Suốt ngày bạn ăn chán chê các loại bánh trái ngon lành nhất. Các bạn sẽ được hưởng một cuộc sống thanh bình. Hỡi đồng bào yêu quý, hãy nói với loài quạ để chúng bầu ta làm vua!

Nghe được những lời này, ông khách của chúng ta hết sức bối rối. Ông nhìn sang người bên cạnh, trông như cụ già râu trắng dài đến thắt lưng, mà ông đã gặp trước đây nhiều năm.

- Xin chào bậc cao niên đáng kính! - Ông ta nói.

- Ta chào con, - cụ già đáp.

- Thưa cụ, con thấy ở thị trấn này tất cả ai cũng mong ước một điều. Sao họ lại kêu xin như vậy.

Bậc cao niên đáng kính giải thích:

- Ai cũng cho rằng chỉ có mình mời có thể làm điều thiện, nhưng làm điều ấy như thế nào thì không ai biết, vì vậy...

- Những người này ngày nào cũng kêu xin như thế ạ?

- Không, họ chỉ kêu xin vào dịp bầu cử. Ở đây mỗi năm bầu cử một lần, và ai cũng muốn mình được bầu.

- Tại sao vậy ạ?

- Bởi vì ai cũng cho rằng chỉ có mình mới có thể làm điều thiện. Tất cả đều muốn làm điều thiện. Hoàn toàn không có ai muốn làm điều ác.

- Thế người ta bầu ra ai?

- Bầu vua! Đây là một xứ đặc biệt. Xứ này không có lệ truyền ngôi cha cho con như ở những nơi khác.

- Điều này con hiểu rồi, nhưng sao họ cứ gào lên "quạ, quạ" là thế nào?

- Bởi vì ở xứ này, quạ mới có quyền bầu vua.

Đúng lúc này thì những đàn quạ chẳng hiểu từ đâu bay tới mà che kín cả một khoảng trời, xung quanh tối sầm lại. Khi những đàn quạ bay quá trên đỉnh đầu đám đông và kêu "quà, quà", thì mọi người nhao nhao van xin chúng:

- Anh bạn quạ ơi, anh hãy vì chúa trời mà bầu tôi anh nhe! Trong khi cả đàn vẫn đang bay lượn và kêu "quà, quà" thì một con quạ lớn nhất bay tách ra, và bắt đầu lượn tròn trên đầu người đi chu du thiên hạ mong ước được làm điều thiện giúp mọi người. Con quạ bay một vòng, hai vòng trên đầu ông ta rồi "quà" lên một tiếng to, sà xuống và ỉa một bãi lên đầu ông xong thì nó bay vút lên cao.

Hàng ngàn người đứng chật ních trên quảng trường cùng reo to:

- Ông ta được bầu một phần ba vua rồi, được một phần ba rồi.

Ông khách hành hương không hiểu mọi việc vừa rồi có ý nghĩa gì, liền hỏi cụ già đứng bên cạnh.

- Thế là thế nào? Có điều gì đang xảy ra vậy?

- Ở đây người bầu vua theo thể lệ như vậy. Nếu con quạ ỉa ba lần lên đầu vào đúng một người, thì người ấy được bầu làm vua. Nghĩa là lúc này anh đã được bầu một phần ba vua rồi. Giờ anh hãy cầu xin Đấng tối cao để con quạ lại chọn đúng đầu anh mà ỉa lần thứ hai.

Ông ta chưa kịp cầu thì con quạ ấy lại bay vụt đến và "trang trí" lần thứ hai lên đầu ông. Những người đứng trên quảng trường reo to:

- Được bầu hai phần ba vua rồi! Được hai phần ba rồi!

Và để lần thứ ba con quạ không bỏ phiếu cho ông ta nữa, mọi người có mặt lột hết khăn trên đầu ra, kêu to:

- Ơi anh quạ, chị quạ ơi hãy ỉa vào đây!

Nhưng con quạ kia không chấp nhận lời cầu xin ấy, nó vẫn tìm đúng đầu ông ta và ỉa nốt bãi thứ ba.

Đến lúc này thì không thể làm gì được nữa, người dân xứ này đành công kênh người khách hành hương lên vai rước vào cung điện.

Được lên làm vua, ông không quên tạ ơn quạ đã bầu cử mình. Chiếu chỉ đầu tiên nhà vua ban ra là huỷ bỏ tất cả các hình nộm trong vườn, ruộng. Người nào lấy đá ném quạ hoặc làm chúng kinh sợ đều bị đưa ra toà xét xử và trừng trị. Ngoài ra, ông còn ra chiếu dụ nhà nhà hàng ngày phải tung một nắm hạt ngũ cốc cho quạ ăn.

Dân chúng bắt đầu kêu ca, oán thán nhưng nhà vua không hay biết gì, chỉ biết chăm lo đến lũ quạ. Một năm đã trôi qua. Lại đến kỳ bầu cử mới.

Người dân xứ này lại tập trung ở quảng trường thị trấn. Mọi người lại cầu xin quạ bầu mình. Vẫn như trước kia, người nào cũng nói về mong ước được làm điều thiện cho dân chúng. Vẫn như ngày nào, đàn quạ bay đến che kín cả khoảng trời rộng, khắp nơi ầm ĩ tiếng quạ kêu. Nếu trước kia chỉ có một con quạ bầu vua, thì lần này để trả ơn vua đã làm những điều thiện, cùng một lúc cả mười con quạ thực hiện nghi lễ bầu cử vua.

Được bầu lại lần thứ hai, nhà vua lại càng chú ý chăm sóc loài quạ. Người ra lệnh mỗi nhà dân phải nuôi hai mươi con quạ. Để tránh gió lạnh cho quạ, ngài dụ dân làm tổ cho chúng ở. Nhờ được chăm sóc đầy đủ, loài quạ to béo lên trông thấy, con nào con nấy cứ to bằng con gà tây.

Chẳng bao lâu lại đến kỳ bầu cử mới. Dân chúng tỏ ra bất bình, không ưa thích gì nhà vua, nhưng biết làm thế nào? Lần bầu cử này, một trăm con quạ con như con gà tây lại bay lượn tìm đến đầu nhà vua cũ.

Lần thứ ba sau khi trở thành nhà vua, ông ra chiếu: "Tất cả loài quạ trong xứ phải được tắm rửa chải chuốt sạch sẽ. Phải bắt bằng hết chấy rận cũng như những loài ký sinh khác có trên mình từng con quạ một. Sau đó tất cả móng chân quạ phải được đánh bóng, quét sơn. Mồng quạ phải được bôi mỡ!"

Do được chăm sóc ngày càng chu đáo nên quạ to béo trông thấy, chẳng mấy lúc đã to bằng con cừu. Đàn quạ sinh sôi nảy nở ngày càng đông đúc. Thị trấn nhỏ bé trở nên chật chội vì chúng.

Rồi lại đến kỳ bầu cử mới, lần này những năm trăm con quạ đến ỉa mỗi con ba bãi vào đầu vua để tỏ lòng đa tạ ân nhân của chúng.

Đáp lại sự tín nghiệm của quạ, nhà vua ban bố hết chiếu chỉ này đến chiếu chỉ khác, một lòng ra sức chăm sóc chúng từng ly từng tí một, và chẳng bao lâu sau quạ đã to bằng con bò. Đến lúc ấy dân chúng không còn chỗ ở trong thị trấn nữa, theo chiếu nhà vua, họ đành nhường lại nhà cửa đất đai cho quạ ở, và kéo nhau lên núi sinh sống.

Cuộc bầu cử thường lệ hàng năm lại đến. Những con quạ to bằng con bò bay lượn trên trời. Tiếng kêu của chúng đinh tai nhức óc không ai chịu nổi. Lần này tất cả đàn quạ đều muốn trả ơn vua nên chúng đã đồng loạt cùng bay đến và cũng thải ra những bãi phân cảm tạ lên đầu vua.

Khi mọi người kéo đến để rước vua về sinh thì họ đã thấy... một quả đồi phân quạ. Nhà vua bị chết bẹp dưới quả đồi ấy.

Lúc bấy giờ dân chúng reo hò sung sướng:

- Các anh, các chị quạ ơi, hãy bầu tôi nhé!