← Quay lại trang sách

Chương 307

Dường như đúng thế thật, dù sao chúng ta cũng đã trong tình cảnh cửu tử nhất sinh, không bằng thử một lần!

Cuối cùng, ba trưởng lão Hùng Lục, Hổ Bộ, Thượng Quan Hư gật đầu, bọn họ làm sao không biết, bây giờ ngoại trừ Thương Lan thành ra, bọn họ cũng không còn con đường nào có thể đi nữa.

- Ba vị trưởng lão, mọi người mau chóng thu dọn đi, càng nhanh càng tốt.

Tô Dật thấy ba vị trưởng lão gật đầu cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bảo mọi người mau chóng thu dọn.

Chỉ là dây cung ở sâu trong lòng Tô Dật càng lúc càng căng lên.

Lúc này tất cả tương lai của Thiên Yêu tông đều phụ thuộc vào quyết định của chính mình, nếu như mình nhìn nhầm sẽ chôn vùi cả Thiên Yêu tông.

Một lát sau, phía sau sơn cốc chỉ có Tô Thiên Tước và Tô Dật.

- Ngươi tin tưởng Xích Kình này à?

Tô Thiên Tước hỏi Tô Dật. Trên đường trở về, nó không tiện hỏi.

- Nửa tin nửa không, sợ rằng vị Yêu Hoàng này có mưu đồ khác, hơn phân nửa là vì bảo vật do Thiên Yêu tông lưu lại!

Tô Dật lắc đầu, nhiều nhất chỉ là nửa tin nửa ngờ Xích Kình này mà thôi, hắn cũng biết bản thân mình nói Thiên Yêu tông không có lưu lại, Xích Kình này làm sao có thể tin tưởng được.

- Ngươi biết rất rõ ràng, vậy ngươi còn muốn đi tới Thương Lan thành làm gì?

Tô Thiên Tước nhìn Tô Dật, dường như rất có hứng thú biết tất cả.

- Nếu vừa rồi ta thật sự muốn đi, sợ rằng Xích Kình này sẽ nghi ngờ, cho rằng Thiên Yêu tông thật sự có lưu lại bảo vật gì đó, điều này mới thật sự là nguy hiểm!

Tô Dật nhìn Tô Thiên Tước. Vừa rồi ở Thương Lan thành, nếu hắn và Tô Thiên Tước thật sự xoay người rời đi, sợ rằng Xích Kình tuyệt đối sẽ cho rằng Thiên Yêu tông có thứ quan trọng giữ lại ở trên người của mọi người, đến lúc đó sẽ thế nào, có lẽ có thể tưởng tượng được, cho dù mình cứu Xích Nô, nhưng so sánh ra thì chút ân tình nấy làm sao có khả năng so sánh được với trọng bảo chứ?

- Ngươi cho rằng bây giờ Xích Kình này sẽ không nghi ngờ sao?

Tô Thiên Tước mỉm cười, đôi mắt ti hí hơi híp lại.

- Đương nhiên hắn sẽ nghi ngờ, thậm chí là rất nghi ngờ.

Tô Dật cười, ánh mắt thoáng hiện ra chút tự tin, nói:

- Nếu chúng ta thật sự đi Thương Lan thành thì ngược lại sẽ an toàn, người đều ở trong Thương Lan thành, Xích Kình không sẽ nóng nảy, tất cả đều ở trong lòng bàn tay của hắn, hắn sẽ từ từ tìm cơ hội, sẽ âm thầm lưu ý, chỉ cần người của Thiên Yêu tông ở Thương Lan thành, vậy mọi người trái lại sẽ an toàn, ít nhất là sẽ an toàn trong thời gian nhất định.

Tô Dật vừa dứt lời thì khóe miệng cong lên cười.

- Ha ha, ta hiểu được, hiểu được rồi.

Tô Thiên Tước hơi ngây người, khi Tô Dật vừa dứt lời mới cười nói:

- Thật hay cho một hòn đá ném hai chim, mượn lực hóa lực, người của Thiên Yêu tông ở Thương Lan thành, Xích Kình sẽ cho rằng Thiên Yêu tông thật sự có để lại bảo vật gì đó thì cũng là vật trong túi của bọn họ, ngược lại sẽ thật sự che chở cho Thiên Yêu tông.

- Không sai.

Tô Dật gật đầu cười. Hắn giao cho Xích Kình một lọ linh dịch lại muốn Xích Kình tin tưởng Thiên Yêu tông thật sự có giữ lại bảo vật.

Mà trong khoảng thời gian trước đây, nhóm cường giả đại chiến động trời, sợ rằng đã làm cho trong lòng Xích Kình có chỗ e ngại, muốn có được thứ Thiên Yêu tông để lại, sợ rằng cũng không quá dễ dàng, nếu mạnh mẽ ra tay cướp đoạn, có thể chỉ biến khéo thành vụng, chỉ cần người ở bên trong Thương Lan thành vậy hắn sẽ có thể nhẫn nại.

- Cho nên, Thiên Yêu tông sẽ an toàn trong khoảng thời gian ngắn, nhưng sợ rằng sau đó, Xích Kình phát hiện mình căn bản không chiếm được lợi ích gì, đến lúc đó thì khó mà nói được.

Tô Thiên Tước cảm thấy kinh ngạc, nhưng lập tức lại lo lắng. Thời gian sau, sợ rằng đường đường là Yêu Hoàng cảnh cũng không dễ lừa dối đâu.

- Thời gian, bây giờ cái ta cần chính là thời gian!

Đôi môi cong lên của Tô Dật cũng dần dần hạ xuống, chuyển thành nghị lực.

Tất cả đều cần có thời gian, nếu trong khoảng thời gian ngắn mình có thể trở thành cường giả, mạnh mẽ đến mức có thể làm cho Xích Kình kiêng kỵ, đến lúc đó tất nhiên có thể hóa giải tất cả.

Mà nếu đến lúc đó, mình không thể tiến bước, đây mới thực sự là tình cảnh nguy hiểm.

Thời gian, mình cần chính là một ít thời gian, điều này làm cho Tô Dật khẩn trương, cũng mang theo vài phần tự tin.

Trên người hắn có Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, không gian thần bí, lúc này còn tăng thêm Thiên Yêu Cổ Kinh của Thiên Yêu tông, chỉ cần cho hắn một ít thời gian, Tô Dật tin tưởng mình có thể quật khởi, có thể đặt vững trong nhóm cường giả.

- Ta cũng sẽ mau chóng khôi phục, đến lúc đó Yêu Hoàng nho nhỏ không thành vấn đề.

Tô Thiên Tước dường như biết được suy nghĩ của Tô Dật, nó cũng lộ ra khí phách, nhìn Tô Dật nói:

- Ngươi tìm cho ta thêm ít linh dược gì đó, sau khi ta dùng lại có thể khôi phục nhanh hơn...

- A... Tô Dật, ngươi dám đá mông ta...

Tô Thiên Tước còn chưa hoàn toàn nói dứt lời thì bỗng nhiên hét thảm một tiếng, bóng dáng bay giữa không trung tạo thành một đường pa-ra-bôn, cũng không biết ngã bao xa.

⚝ ✽ ⚝

Bên trong hang, Tô Dật lại một lần nữa gọi ra không gian thần bí.

- Có một tin tức tốt và một tin tức xấu.

Trong không gian thần bí, Tô Dật nói với một đám Man Yêu thú, báo cho Hoàng Kim Mãng, Xích Hỏa Yêu Điêu tình hình phức tạp của bên ngoài bây giờ.

Lại sắp đi Thương Lan thành, vừa tới Thương Lan thành, Tô Dật đoán chừng mình sẽ phải ở trong đó một thời gian, đám người Xích Hỏa Yêu Điêu đã ở trong không gian thần bí rất lâu rồi, cũng không thể cứ ở mãi trong đó được.

Đến Thương Lan thành là bên trong Man Yêu Lâm, là thiên đường của Man Yêu thú, cũng là nơi rèn luyện tốt nhất của Man Yêu thú, Tô Dật hi vọng đám Hoàng Kim Mãng, Bạch Ngọc Huyền Điểu có thể có chút rèn luyện.

Trong khoảng thời gian ngắn, Tô Dật hi vọng mình có thể trở nên mạnh mẽ, hơn nữa không chỉ là mình trở thành cường giả, hắn cũng thực lực của những người bên cạnh mình cũng trở nên mạnh mẽ.

Tô Dật biết rõ ràng nhất, đám Hoàng Kim Mãng, Bạch Ngọc Huyền Điểu, Xích Hỏa Yêu Điêu vốn là Man Yêu thú bình thường trong huyết mạch Man Yêu thú, lúc này đã sớm trở nên bất phàm, tất cả đều đã lột xác, có cơ hội đủ để có trở thành cường giả Yêu tộc.

- Chúng ta vĩnh viễn đi theo đại nhân!

Đám Hoàng Kim Mãng, Xích Hỏa Yêu Điêu tỏ thái độ, khí tức điên cuồng phun ra kèm theo tiếng gầm vang dội như tiếng sấm.

- Cuối cùng có thể ra ngoài rồi!

Đại Bảo Tiểu Linh rất cao hứng, nhịn lâu như vậy, bây giờ cuối cùng đã có thể ra ngoài rồi.

⚝ ✽ ⚝

Chỉ trong chớp mắt khi Tô Dật dẫn theo chừng mười con Man Yêu thú từ sau núi xuất hiện, mọi người trong Thiên Yêu tông đều giật mình, không biết Tô Dật thu phục Man Yêu thú lúc nào, dọc đường đi, bọn họ hình như cũng không phát hiện ra Tô Dật thu phục chúng, càng thêm không biết chúng từ đâu ra.

- Sau này bọn họ sẽ ở cùng các vị, không biết mọi người đã thu dọn xong chữa!

Tô Dật nhìn mọi người giải thích, hắn cũng sớm đoán được mọi người sẽ giật mình.

- Cũng không có gì cần thu dọn cả, ngược lại có một ít thực vật không có cách nào mang đi.

Hổ Bộ trưởng lão nói, mọi người vốn mới tới đây không lâu, nên cũng không mang theo nhiều đồ, rất nhiều tài nguyên tu luyện vốn đều ở trong túi không gian của ba vị trưởng lão.

Chỉ là không gian có hạn của túi không gian, rất nhiều thức ăn trong đó đều đã bỏ ra, lúc này phải đi, ngược lại không mang theo được bao nhiêu.

- Đi Thương Lan thành trước đã!

Tô Dật khẽ gật đầu, vấn đề thức ăn thì chờ đến bên trong Thương Lan thành, ngược lại sẽ dễ giải quyết, tuy không thể tùy tiện săn giết Man Yêu thú, tuy nhiên cũng sẽ không đến mức bị đói.

Sau đó, có Hắc Minh Phi Tích sắp xếp cường giả Man Yêu thú bay chờ ở bên ngoài sơn cốc, chở đệ tử Thiên Yêu tông đi tới Thương Lan thành.