← Quay lại trang sách

Chương 308

Phân phó, ngày hôm nay không ai được tới nơi đây, bằng không giết không tha!

Hắc Minh Phi Tích đi theo sau lưng Tô Dật, ra lệnh cho mấy cường giả Man Yêu thú, bảo một đám Man Yêu thú lui lại.

Tô Dật không cưỡi Man Yêu thú bay do Hắc Minh Phi Tích sắp xếp, mà cưỡi ở trên lưng Bạch Ngọc Huyền Điểu.

- Bạch Ngọc Huyền Điểu hình như rất không đơn giản.

Hai nàng Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Tú cũng đi cùng Tô Dật cưỡi ở trên lưng Bạch Ngọc Huyền Điểu.

Các nàng từ nhỏ đã phải tìm hiểu về Yêu tộc, hiểu rõ Man Yêu thú, cảm giác con Bạch Ngọc Huyền Điểu này khác hẳn với các con Bạch Ngọc Huyền Điểu bình thường.

Lúc này ánh mắt Thượng Quan Hề Vi và Thượng Quan Tú nhìn Ngân Linh Yêu Điệp, U Minh Thử, vẫn có Đại Bảo Tiểu Linh trên lưng Bạch Ngọc Huyền Điểu, đều âm thầm cảm thấy nghi ngờ.

Những Man Yêu thú này rõ ràng có huyết mạch không cao, nhưng khí tức trên người lại vượt quá mức bình thường, bọn họ luôn cảm thấy chúng có gì đó đặc biệt, nhưng lại không nói ra được.

Tô Dật ngồi xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần, Hỏa Liệt Man Điểu, Bạch Ngọc Huyền Điểu, Ngân Linh Yêu Điệp có thể bay đi.

U Minh Thử và Xích Hỏa Yêu Điêu, Đại Bảo Tiểu Linh đều có thể tích nhỏ, có thể cưỡi Bạch Ngọc Huyền Điểu.

Nhưng Hỏa Tình Man Hổ, Hoàng Kim Mãng, Tuyết Ngọc Man Viên, U Hư Man Thiên Báo lại có thể tích rất lớn, còn không có cách nào bay được, chỉ có thể đi theo đội ngũ Xích Kình Man Yêu thú đang quay về Thương Lan thành.

⚝ ✽ ⚝

- Đây là Thương Lan thành – nơi ở của Yêu Hoàng sao?

Hoàng hôn, khi đệ tử Thiên Yêu tông đến Thương Lan thành, nhìn thấy thành lớn này, tất cả đều chấn động.

Bọn họ chưa từng ra ngoài, chưa từng thấy qua thành nào lớn như vậy.

Dưới sự hướng dẫn của Hắc Minh Phi Tích và Hắc Áp thú, cuối cùng Tô Dật và đệ tử Thiên Yêu tông đã đi tới một đỉnh núi nằm sâu bên trong Thương Lan thành.

Ở trên đỉnh núi có vài kiến trúc đơn giản.

Hoàng hôn, khi mặt trời chiều đã ngả về phía tây, tia nắng chiều chiếu xuống, bao phủ cả rừng núi này.

Nơi đây có diện tích rất lớn, có khoảng mấy đỉnh núi.

Có sông nhỏ chảy qua, nước sông trong xanh, đủ mọi hoa cỏ lạ cùng những tiếng chim líu lo và thoang thoảng mùi hoa.

Còn có thác nước từ trên núi cao đổ xuống, nhìn giống như dải Ngân Hà trút xuống.

- Nơi này đẹp quá.

Thượng Quan Tú, Thượng Quan Hề Vi và một ít thiếu nữ tán thưởng, nơi đây rất đẹp, cảnh sắc hợp lòng người.

Đám người Thượng Quan Nham, Hùng Chiến đều trợn mắt há hốc mồm, không ngờ được ở trong Thương Lan thành của Man Yêu thú lại còn có nơi đẹp tới mức như vậy.

- Yêu Hoàng có lệnh, các ngươi có thể thu xếp ở lại chỗ này, không thể chạy loạn, bằng không thì tự gánh lấy hậu quả.

Hắc Minh Phi Tích và Hắc Áp thú căn dặn vài câu rồi rời đi.

- Nơi đây sẽ thật sự an toàn sao?

Thượng Quan Hư trưởng lão, Hùng Lục trưởng lão, Hổ Bộ trưởng lão vẫn còn có chút lo lắng.

Nơi này dù sao cũng là nơi ở của Yêu tộc, bước vào bên trong Thương Lan thành, bọn họ cũng cảm giác được không ít khí tức cường giả Yêu tộc.

Lúc này nếu như Yêu Hoàng Xích Kình làm khó dễ với bọn họ, bọn họ đang ở bên trong Thương Lan thành, sợ rằng thậm chí không có một hội phản kháng nào.

- Chúng ta vừa tới cứ yên tâm đi. Sau này mọi người phải ở lại đây một thời gian, cứ thu dọn sắp xếp trước đã.

Tô Dật nói.

Mọi người lập tức bắt đầu thu dọn.

Mấy ngọn núi này ở sâu bên trong Thương Lan thành, đều được sắp xếp cho đệ tử Thiên Yêu tông ở. Dường như trước đây chỗ này cũng có nhân loại ở, có không ít kiến trúc đơn giản.

Bọn họ thu dọn xong thì trời cũng tối, tất cả không thể làm gì khác hơn là chấp nhận tập trung lại với nhau một đêm.

Ngày hôm sau, tất cả đệ tử bắt đầu xây dựng nhà ở.

Một vài đứa trẻ ba, bốn tuổi cũng đang giúp đỡ, những đứa trẻ này tuy tuổi nhỏ nhưng đều là người tu luyện võ nên từ nhỏ lại bắt đầu đánh ra căn bản.

Cho dù là đứa trẻ ba tuổi cũng có sức lực kinh người, chuyển gạch, chuyển đá gì đó đều không có vấn đề.

Nhiều người sức lực lớn, chỉ năm ngày ngắn ngủi, rất nhiều căn nhà đã được sửa chữa xong, đình viện liên kết rất thú vị.

Trong mấy ngày này, không có cường giả Man Yêu thú nào đến đây.

Trong phạm vi này, cũng không có Man Yêu thú xuất hiện.

Ngược lại Tuyết Ngọc Man Viên, Hỏa Tình Man Hổ, Hoàng Kim Mãng đều đến đây.

- Làm xong rồi!

Nhìn nhà cửa đình viện đại công cáo thành, Tô Dật có một cảm giác thỏa mãn.

Đệ tử Thiên Yêu tông còn lại cũng xem như có một nơi ở.

- Gào...

Có yêu thú rít gào, một con yêu thú mạnh mẽ xuất hiện với hình dáng to lớn giống như sư tử lại giống như hổ, đầu tròn mà lớn, toàn thân màu đỏ giống như mặc một lớp áo giáp mỏng màu đỏ, tóc phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ phủ xuống tận ngực.

Đây là một con non của Yêu tộc, nhưng từ trong cơ thể lại tràn ngập ra khí tức hung hãn kinh người, lộ ra uy thế của vương giả.

- Thương Lan Xích Kim thú!

Khi một con yêu thú non như vậy xuất hiện, trong đệ tử Thiên Yêu tông lập tức truyền ra tiếng kêu kinh ngạc.

Ánh mắt của đám trưởng lão Thượng Quan Hư, Hùng Lục, Hổ Bộ đều âm thầm biến hóa.

Bọn họ cũng nghe nói Yêu Hoàng của Thương Lan thành là một con Thương Lan Xích Kim thú, con non Thương Lan Xích Kim thú này hẳn là con trước đây Tô Dật đã cứu.

- Xích Nô!

Tô Dật thoáng chấn động. Kẻ đến đây lúc này là con non Thương Lan Xích Kim thú mà hắn đã cứu lú trước.

- Nhân loại, ta chữa thương xong xuất quan thì nghe nói ngươi tới, cho nên đặc biệt tới thăm ngươi một chút, không ngờ đúng là ngươi!

Xích Nô nhìn thấy Tô Dật thì rất cao hứng, dùng thú ngữ mở miệng nói.

- Sau này sợ rằng phải ở đây một thời gian, cảm ơn Yêu Hoàng đã thu nhận.

Tô Dật nói. Hắn nhìn thấy Xích Nô cũng rất cao hứng. Bọn họ có thể ở lại trong Thương Lan thành cũng có quan hệ rất lớn với Xích Nô.

- Không cần khách sáo, ngươi đã cứu ta, phụ hoàng ta sẽ cố gắng cám ơn ngươi.

Xích Nô rất nhiệt tình, lại cảm ơn Tô Dật.

Xích Nô dùng thú ngữ, Tô Dật dùng tiếng người, nhưng bọn họ như vậy vẫn nói chuyện rất lâu, đám người trưởng lão Thượng Quan Hư từ phía xa nhìn lại cũng chỉ có thể trợn mắt hốc mồm.

- Ngươi có thực lực mạnh mẽ, mạnh còn hơn ta tưởng. Nhưng ta muốn đánh với ngươi một trận để rèn luyện bản thân, có được không?

Đột nhiên Xích Nô nhìn Tô Dật, trong tròng mắt có ánh sáng màu đỏ chớp hiện, phát ra ý chí chiến đấu.

Xích Nô biết thực lực của Tô Dật mạnh mẽ, trước đây có thể trực tiếp bắt sống Kim Văn Cổ Hạt, thực lực của nó vào thời kỳ mạnh mẽ cũng không chênh lệch Kim Văn Cổ Hạt là bao nhiêu.

Xích Nô có ý chí chiến đấu, nhân loại trước mắt này có tu vi không chệch lệch với nó là mấy, nó muốn rèn luyện bản thân.

- Chuyện này...

Tô Dật hơi thê do dự, sau đó gật đầu nhận lời sẽ đánh cùng Xích Nô một trận, hắn nói:

- Nơi đây không thích hợp, chúng ta đổi tới nơi khác đi.

Mấy đỉnh núi này không nhỏ, nhưng Tô Dật cũng biết thực lực của Xích Nô, một khi bọn họ đánh nhau, đến lúc đó có khả năng sẽ san bằng những căn nhà vừa mới xây dựng được.

- Được, chúng ta đổi một chỗ khác.

Xích Nô rất cao hứng, dẫn theo Tô Dật rời đi.

- Ta cũng phải nhanh chân đến xem náo nhiệt mới được!

Đại Bảo Tiểu Linh rất hưng phấn, muốn đi theo xem náo nhiệt.

- Đại nhân, ta cũng muốn đi.

Đám Xích Hỏa Yêu Điêu, U Minh Thử, U Hư Man Thiên Báo đều có hứng thú, muốn nhanh chân đến xem. Bọn chúng rất tò mò muốn xem thử đại nhân và con non Thương Lan Xích Kim thú Yêu tộc như vậy đánh một trận thế nào.

- Nhưng có tiện không?

Tô Dật do dự hỏi Xích Nô. Bọn họ phải ở lại Thương Lan thành một thời gian, đám Xích Hỏa Yêu Điêu đều là Man Yêu thú, nếu có thể làm quen với Man Yêu thú của Thương Lan thành thì chỉ có lợi mà không có hại!