← Quay lại trang sách

Chương 339

Ta đại biểu phong thứ ba mươi sáu tham gia!

Nhưng thanh âm này rơi vào trong tai thiếu nữ, lại giống như sấm sét, chậu nước trong tay xém chút rớt xuống đất.

- Là ngươi, lui xuống đi.

Lão giả thấp bé không có nói nhiều.

- Vâng, trưởng lão.

Thiếu nữ sững sờ, ánh mắt mờ mịt, giống như còn trong khiếp sợ, chưa có lấy lại tinh thần rời phòng.

- A...

Trong phòng, lão giả thấp bé nhìn thương thế trên người Tô Dật, chẳng biết tại sao, ánh mắt hơi kinh ngạc, nhẹ nhàng đắp băng gạc lên, sắc mặt khôi phục bình tĩnh, lấy một viên thuốc nhét vào trong miệng Tô Dật, sau đó nhẹ nhàng nâng hắn ngồi xếp bằng.

- Tiểu tử này tựa hồ có chút bất phàm, ta mặc kệ ngươi có lai lịch gì, đã cứu ngươi, vậy cứu tới cùng đi, nhưng nếu ngươi là hạng người đại gian đại ác, Tô Cuồng Ca ta sẽ đích thân tru sát. ngươi

Lão giả thấp bé từ tốn nói, ngồi xếp bằng ở sau lưng Tô Dật, thủ ấn ngưng kết, có quang mang từ lòng bàn tay lan tràn, cuối cùng song chưởng nhẹ dán lên lưng Tô Dật, nguyên khí nhu hòa tuôn ra, chầm chậm quán chú vào thân thể hắn.

- Cường giả, đây là cường giả siêu cấp!

Ý thức của Tô Dật rõ ràng cảm giác được, dù chưa từng nhìn thấy lão giả kia, chỉ nghe thanh âm, nhưng có thể cảm ứng được, đây là một cường giả siêu cấp.

Từ khi lão giả bước vào gian phòng, không khí trong phòng ngưng kết, toàn bộ không gian như có biến hóa vô hình.

- Là hắn cứu ta, ba mươi sáu phong, trưởng lão, Tô Cuồng Ca, đây là đâu!

Tô Dật suy tư, xem ra là lão giả này cứu mình, mang mình về địa bàn của hắn.

Một cỗ nguyên khí Mộc thuộc tính nhu hòa tràn vào trong thân thể Tô Dật, mang theo sinh cơ, ôn hòa như mộc xuân phong, không ngừng lưu động ở trong cơ thể hắn, bao phủ lục phủ ngũ tạng, gân cốt bắp thịt cùng vết thương trên người.

Cỗ nguyên khí này đang thay Tô Dật trị thương, làm cho thân thể hắn vốn đau nhức kịch liệt, nhất thời dễ chịu nói không nên lời.

Cỗ nguyên khí kia khuếch tán ở trong cơ thể, cộng thêm đan dược vừa mới ăn và lực lượng của dược cao, làm cả người hắn cực kỳ dễ chịu.

Tô Dật muốn mở miệng cảm tạ, cường giả này chữa thương cho mình, hắn lòng sinh cảm kích, nhưng không cách nào nói được.

- A, quái dị, bất phàm...

Một lúc lâu sau, lão giả thấp bé dừng lại trị thương, ánh mắt kinh ngạc, đánh giá cả người Tô Dật, mi khẽ nhúc nhích.

Sau một lát, lão giả đứng dậy, đặt Tô Dật nằm xuống giường, sau đó rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại Tô Dật, hoàn toàn yên tĩnh.

- Trị thương, phải nhanh chóng trị thương!

Mình còn chưa chết, cũng không biết đây là địa phương nào, nhưng Tô Dật biết mình nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục, cần phải nhanh chóng trị thương.

Mặc dù vừa rồi có cường giả kia trị thương cho mình, còn ăn đan dược, đắp dược cao, nhưng giờ phút này còn không cách nào vận chuyển nguyên khí.

Tô Dật có thể cảm ứng được, Kim Cương chi thể của mình đang tự động khôi phục, chỉ là tốc độ khôi phục rất chậm, cũng may dược cao và đan dược đều bất phàm, cộng thêm cường giả kia xuất thủ, nên thương thế mới đang nhanh chóng khôi phục.

Nhưng tất cả những thứ này, Tô Dật biết phải tự mình vận chuyển nguyên khí trị thương, mới có thể nhanh nhất được.

Thân thể thử nghiệm vận chuyển nguyên khí, nhưng thương thế quá nặng.

Lần lượt nếm thử, mấy canh giờ sau, Tô Dật rốt cục nhấc lên được một tia nguyên khí.

- Tiếp tục...

Tô Dật tiếp tục, không dám dừng lại, phải nhanh chóng khôi phục, mình còn sống, nhưng không biết Tô Thiên Tước thế nào.

Tô Dật cũng nghĩ đến Cửu Mệnh Miêu Yêu, không biết hiện tại Cửu Mệnh Miêu Yêu như thế nào, một màn cuối cùng kia, tựa hồ là nàng tự bạo, chẳng lẽ Cửu Mệnh Miêu Yêu đã chết rồi sao.

Thời gian chầm chậm trôi qua, mấy canh giờ sau, quanh người Tô Dật bao phủ một tầng ánh sáng nhàn nhạt.

Theo thời gian trôi qua, ánh sáng trên người Tô Dật càng lúc càng nồng nặc.

Giờ phút này không người nhìn thấy, trên thân thể hắn, từ trong ra ngoài, có một cỗ lực lượng thần bí phun trào, vết thương đang khép lại, tuy tốc độ chậm chạp, nhưng đã rất khủng bố.

Dược cao trên người Tô Dật bắt đầu khô héo.

Hôm sau, Tô Dật đột nhiên mở mắt, sắc mặt trắng bệch, trong mắt có ánh sáng nhàn nhạt lấp lóe.

Chỉ một lát, Tô Dật ngồi xếp bằng, thủ ấn ngưng kết, hai con ngươi lại đóng chặt lần nữa.

Vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, luyện hóa dược lực...

Đan dược này rất tốt, tuyệt đối có giá trị không nhỏ, Tô Dật còn chưa bao giờ thấy đan dược trị thương đẳng cấp cao như vậy.

Giờ phút này thân thể Tô Dật trọng thương, Kim Cương chi thể phát huy ra tác dụng cực lớn, tự động chữa trị.

Loại cảm giác này làm cho Tô Dật nghĩ đến tế bào trọng sinh, có thể rõ ràng cảm ứng được thân thể mình đang khôi phục.

Theo Tô Dật vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trị thương, dược lực trong thân thể triệt để khuếch tán ra, hóa thành năng lượng nồng đậm.

Thời gian vẫn chầm chậm trôi qua, trong thân thể hắn dần dần lan tràn ra âm thanh khí lãng, như hỏa diễm đang thiêu đốt, tản ra khí tức uy nghiêm.

Ào ào ào...

Ánh sáng trên người Tô Dật càng ngày càng hừng hực, âm thanh rung động trong thân thể dần dần bị tiếng oanh minh thay thế, âm vang điếc tai.

Một tầng quang mang dập dờn, bao trùm ở trên người Tô Dật, như quang vũ đang phun trào, để cả phòng trở nên rực rỡ.

Loại ánh sáng này tràn ngập, vết thương lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khôi phục, khép lại, phai nhạt.

Theo thời gian trôi qua, hết thảy đang kéo dài, ánh sáng quanh người hắn càng ngày càng loá mắt, phát ra trận trận oanh minh, có lực lượng thần bí không ngừng vận chuyển.

Tô Dật ngồi xếp bằng, thân thể đang phát sáng, dược cao khô héo và vết thương kết vảy dần dần rơi xuống, lỗ chân lông toàn thân thư giãn ra, hấp thu năng lượng thần bí… nếu giờ phút này có người nhìn thấy, tất nhiên sẽ rung động không thôi, trị thương lại có thể gây ra động tĩnh lớn như thế!

Trọn vẹn ba ngày, thiếu nữ kia vẫn không có trở về thăm hắn, vừa vặn để cho Tô Dật có thể an tâm trị thương.

Chỉ ba ngày, vết sẹo trên người Tô Dật không chỉ khép lại, vết thương cũng chầm chậm biến mất không thấy gì nữa, nhưng vẫn còn không ít dấu vết.

Sáng sớm, một vệt ánh sáng từ ngoài cửa sổ bắn vào.

Két...

Cửa phòng bị đẩy ra, một thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi đi vào, nhưng nhìn thân hình trên giường bị ánh sáng đỏ thẫm bao phủ, khí thế đáng sợ càn quét.

Đạp đạp...

Ở dưới khí tức khiếp người, thân hình thiếu nữ lảo đảo lui mấy bước mới đứng vững, sắc mặt đại biến.