← Quay lại trang sách

Chương 382

Những đệ tử này đều là người biết chuyện, muốn trước đến xem ngày hôm nay Tô Dật kia sẽ xuất quan hay không.

Một khi Tô Dật xuất quan, Kiếm Thập Nhất tuyệt đối sẽ không buông tha, sẽ có đại chiến kinh người.

Kiếm Thập Nhất, trong các đệ tử trẻ tuổi của Thần Kiếm Môn, cũng là người nổi bật, xếp mười lăm trên Kiếm Tháp, là độ cao mà vô số đệ tử thân truyền của Thần Kiếm Môn mong muốn mà không thể được.

Lần nào Kiếm Thập Nhất khiêu chiến, đều sẽ gây nên động tĩnh to lớn, được vạn chúng chú mục.

Hôm nay, Kiếm Thập Nhất hơn phân nửa là muốn đánh với đệ tử ngoại môn như mặt trời ban trưa kia, đủ để gây nên rất nhiều người hứng thú.

Ngao...

Chít chít...

Giữa không trung vang vọng thú hống tê minh, có không ít Man Thú phi hành bay đến.

Trên lưng những Man Thú phi hành này đứng đầy thân ảnh.

- Là người Hình Đường, bọn họ đến nhiều người như vậy làm gì?

Chúng đệ tử ngước mắt, nhìn những người ở trên lưng Man Thú phi hành kia, đó là tọa kỵ của Hình Đường, phía trên đều là đệ tử Hình Đường.

Đệ tử Hình Đường, thực ra cũng tới từ các Kiếm Phong, là từ trên các Kiếm Phong chọn lựa ra đệ tử thân truyền và đệ tử nội môn nổi bật.

Cộng thêm Hình Đường địa vị đặc thù, bởi vậy địa vị của những đệ tử Hình Đường này đều cao hơn đệ tử thân truyền bình thường, rất ít có đệ tử dám trêu chọc bọn họ, miễn cho bị đệ tử Hình Đường bắt lấy nhược điểm đến gây phiền toái.

- Ai cũng biết đệ tử Hình Đường khó chọc nhất, có Hộ Thân Phù không nói, thực lực còn cực kỳ cường hãn.

- Bọn họ hẳn là đến trợ uy, nghe nói lần trước Hình Đường ăn thiệt thòi, bị Tô Dật kia trêu đùa!

- Thật sao, Tô Dật kia ngay cả người Hình Đường cũng dám trêu đùa?

Trong đám người, có người hạ giọng nghị luận.

Trên Thần Kiếm Nhai có không ít chấp sự, nhưng nhìn thấy nhiều đệ tử Hình Đường đến như vậy, cộng thêm Kiếm Thập Nhất đã ở chỗ này năm ngày, cũng không thể nói cái gì.

Nói thật, chấp sự bình thường ở Thần Kiếm Môn, địa vị còn kém xa đệ tử Hình Đường.

Huống chi đệ tử Hình Đường đến chỗ nào cũng có quyền lợi bắt người, trước Thần Kiếm Nhai cũng không ngoại lệ.

Chấp sự như bọn họ không quản được, cũng không muốn để ý tới những chuyện kia.

Sưu sưu...

Trên lưng rất nhiều Man Thú phi hành, ít nhất có mấy chục thân hình rơi xuống.

Lần lượt từng bóng người rơi xuống đất hoặc phiêu dật, hoặc gọn gàng, hoặc mang theo bá khí, khí chất đều rất bất phàm, yên tĩnh đứng ở sau lưng Kiếm Thập Nhất.

Kiếm Thập Nhất vẫn ngồi xếp bằng, ngay cả con mắt cũng không có động một chút.

Trên Thần Kiếm Nhai, trong vô số kiếm động, dần dần có người đi ra.

Những đệ tử này cơ hồ đều là đệ tử ngoại môn, bọn họ tính toán thời gian, hôm nay xuất quan, ngày mai là Vạn Kiếm Đại Hội, không thể bỏ lỡ, hi vọng có thể biểu hiện tốt.

Nhưng thời điểm những đệ tử ngoại môn này xuất quan, đi đến quảng trường, nhìn thấy bốn phía lít nha lít nhít bóng người, còn có khí tức áp lực, đều hoảng hốt không thôi, căn bản không biết phát sinh chuyện gì.

Trên Thần Kiếm Nhai, trong kiếm động lớn nhất, ánh sáng ảm đạm đi rất nhiều.

Xa xa nhìn, có một bóng người đi ra, ở bên ngoài kiếm động dãn cái lưng mệt mỏi, sau đó chậm rãi đi xuống.

Bóng người kia tóc dài sóng vai, sau lưng cõng một thanh phá kiếm, khuôn mặt tuấn dật, thân hình gầy gò nhưng thẳng tắp, không thể che hết khí chất tà ngạo trên người.

Mà người này chính là Tô Dật vừa mới xuất quan.

- Là hắn, là tiểu tử kia!

- Kia chính là Tô Dật sao, quả nhiên xuất quan!

- Tiểu tử kia, nhìn bộ dạng không quá lớn, thật có thực lực như đồn đại sao!

Theo Tô Dật hiện thân, bốn phía lập tức rối loạn, gây ra động tĩnh kịch liệt.

- A.

Đến gần quảng trường, nhìn thấy phía trước lít nha lít nhít bóng người, Tô Dật cũng có chút hoảng hốt, chẳng lẽ phát sinh chuyện gì sao.

Mà khi Tô Dật đến gần, liếc mắt liền phát hiện thanh niên quen thuộc kia, còn có mấy chục đệ tử Hình Đường khí tức sắc bén.

Tô Dật lập tức hiểu được, còn tưởng chuyện gì phát sinh, Kiếm Thập Nhất tới, trừ vì mình, thì không có khả năng khác.

- Đã tìm tới cửa, tránh cũng không tránh thoát nha.

Xoẹt...

Tô Dật dứt khoát nhảy ra, đi thẳng đến bên người Kiếm Thập Nhất, thân thể cáo ngất cùng cõng thanh kiếm tàn khuyết ở sau lưng, có vẻ hơi không phối hợp, nhưng nhìn kỹ lại cực kỳ thích hợp.

Ngay khi Tô Dật rơi xuống đất, Kiếm Thập Nhất mở mắt, trên khuôn mặt lãnh khốc nhất thời có tia sáng chói mắt tuôn ra.

Oanh!

Trong nháy mắt, tay phải của Kiếm Thập Nhất rơi xuống, bàn tay nhẹ nhàng vỗ mặt đất, nguyên khí dâng lên, thân thể trực tiếp bay lên giữa không trung, nhẹ nhàng rơi ở trước người Tô Dật.

- Tốt...

Chiêu này của Kiếm Thập Nhất, động tác trôi chảy lãnh khốc, làm cho chung quanh vang lên không ít âm thanh tán thưởng.

- Kiếm Thập Nhất sư huynh thật đẹp trai!

Một số nữ đệ tử mắt lộ ra si mê, nhịn không được thét lên.

- Có Kiếm Thập Nhất sư huynh xuất thủ, khẳng định đủ để đối phó tiểu tử Tô Dật kia!

Trong đám người, có thanh niên nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt cười lạnh, hắn là đệ tử trên Kiếm Phong thứ mười lăm.

- Kiếm Thập Nhất sư huynh không phải Hoắc Đông Thu sư huynh có thể so sánh, ta cũng muốn nhìn, đệ tử ngoại môn kia đến cùng có bao nhiêu lợi hại!

Có một thanh niên mắt lộ ra lãnh ý, trước đây không lâu hắn ở Kiếm Đường bị Tô Dật hung hăng giáo huấn qua.

Trong tiếng nghị luận bốn phía, trên khuôn mặt lãnh khốc của Kiếm Thập Nhất, thần sắc bình tĩnh, áo choàng màu xám hơi bay múa, nhìn thẳng Tô Dật, trong thanh âm cũng mang theo lãnh khốc, từ tốn nói:

- Ta nói rồi, ngươi trốn không thoát!

Nhìn thần sắc của Kiếm Thập Nhất, ngược lại không giống như Hoắc Đông Thu, Ba Dập… Tô Dật cười nhạt nói:

- Chưa bao giờ trốn qua, chỉ là ngươi đuổi không kịp mà thôi, lười động thủ với ngươi nha!

- Xác thực rất ngông cuồng, bất quá ta vẫn cho ngươi một cơ hội, thúc thủ chịu trói, theo ta về Hình Đường, nếu không miễn không được đau khổ!

Đối với Tô Dật nói, Kiếm Thập Nhất cũng không có bao nhiêu phản ứng.

Tô Dật lắc đầu, nhìn Kiếm Thập Nhất nói:

- Không có thời gian, chờ ta rảnh sẽ đi!

- Làm người không nên quá cuồng vọng, nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn, Hoắc Đông Thu không phải đối thủ của ngươi, nhưng lấy thực lực của Hoắc Đông Thu, ở toàn bộ Thần Kiếm Môn cũng chỉ bình thường mà thôi, đánh bại Hoắc Đông Thu cũng không có gì đáng giá kiêu ngạo!

Kiếm Thập Nhất bình tĩnh nói.

Nghe Kiếm Thập Nhất nói, các đệ tử trên Kiếm Phong thứ mười lăm sắc mặt có chút khó coi, nhưng lại không dám nói gì.

Lấy thân phận và thực lực của Kiếm Thập Nhất, xác thực là có tư cách nói ra lời này.