Chương 431
Một lát sau, ở dưới Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn hộ pháp trong sơn động, ẩn nấp, Tô Dật ngồi xếp bằng, kiểm kê thu hoạch mấy ngày nay.
Trong những thu hoạch này, trừ Kiếm Văn Thạch, Tô Dật đạt được nhiều nhất là dược liệu và linh dược.
Những linh dược này mọc nơi nào, Man Thú ở trong Vạn Kiếm chiến trường rõ ràng nhất.
Sau khi thu phục những Man Thú đầu lĩnh kia, phàm là đồ tốt, đều rơi vào trên người Tô Dật.
Có thể nói, hiện tại chí ít một nửa khu vực của Vạn Kiếm chiến trường, đều đã rơi vào trong tay Tô Dật, còn căn bản không cần Tô Dật xuất thủ đi lấy.
Có điều từ trong miệng những Man Thú kia, Tô Dật biết được trong Vạn Kiếm chiến trường không chỉ như vậy.
Đến chỗ sâu nhất trong Vạn Kiếm chiến trường, sẽ có Man Thú đầu lĩnh lợi hại hơn, còn có Vương giả Man Thú, đương nhiên bên trong sẽ có rất nhiều bảo vật.
Tô Dật suy nghĩ, hơn phân nửa khu vực bên ngoài, hẳn là Thần Kiếm Môn dùng để ma luyện đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn.
Còn chỗ sâu trong Vạn Kiếm chiến trường, mới là địa phương ma luyện đệ tử thân truyền.
Lấy tu vi của những đệ tử thân truyền kia, khu vực bên ngoài không có tác dụng ma luyện gì.
Mà những cơ duyên tạo hóa chân chính kia, tự nhiên cũng lưu cho đệ tử thân truyền, cho nên chỗ sâu trong Vạn Kiếm chiến trường, mới có cơ duyên và tạo hóa chính thức.
Chỉ là thời gian không nhiều, lo lắng đám người Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh đột phá, Tô Dật dự định sau đó lại tiếp tục thâm nhập.
Mà tính toán thời gian, qua mấy ngày nữa đệ tử thân truyền sẽ tiến vào Vạn Kiếm chiến trường, mấy ngày nay, Tô Dật còn có một vài sự tình phải làm.
Vật trọng yếu như Kiếm Văn Thạch, Tô Dật đặt ở trong không gian thần bí, để phòng xuất hiện ngoài ý muốn.
Lúc trước ở trong Man Yêu Sâm Lâm gặp ngoài ý muốn, bị nữ nhân kia cướp sạch, một mực để Tô Dật ám ảnh.
Linh dược, dược tài, Tô Dật đều cấy ghép ở trong không gian thần bí, lấy diện tích hiện tại của không gian thần bí, đủ để trồng vô số dược tài.
Mà bây giờ trong không gian thần bí, cũng xác thực có một ruộng thuốc to lớn.
Các loại dược liệu và linh dược sáng chói chói mắt, mùi thuốc xông vào mũi, mạnh hơn cùng đẳng cấp rất nhiều.
Dược tài bình thường vào không gian thần bí, cũng có thể hóa thành linh dược.
Nhìn vườn thuốc tự tay mình trồng trọt, Tô Dật cũng bất đắc dĩ, nếu như mình là Luyện Dược Sư thì quá tốt, đáng tiếc mình không phải Luyện Dược Sư, đến lúc đó chỉ có thể bán những linh dược này cho người khác.
Nếu không lấy hiệu quả và dược lực của những dược liệu này, luyện chế ra đan dược, sẽ mạnh hơn dược tài cùng cảnh giới nhiều.
- Hô...
Hơn nửa canh giờ sau, giữa không trung bình tĩnh, một quang ảnh kim sắc giương cánh lao đi.
Trên lưng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, Tô Dật ngồi xếp bằng, ngưng kết thủ ấn, tu luyện Ngự Thiên Quyết.
Tùy thời tùy chỗ, chỉ cần có thời gian, Tô Dật chưa bao giờ quên tu hành, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công làm chủ, nhưng Ngự Thiên Quyết cũng không có bỏ quên.
Theo Tô Dật tu luyện, trên lưng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn có năng lượng dập dờn ở bên người, tản ra ánh sáng nhàn nhạt.
Trong sơn động rộng lớn, ánh sáng dập dờn, có năng lượng ba động.
Quanh người Hứa Giai Tuệ bao phủ ánh sáng, như từng con linh xà đang du động, khí tức lấy tốc độ mà mắt trần có thể thấy kéo lên.
Ngoài động khẩu, Hắc Minh Yêu Ngao bị kinh động, con mắt chăm chú nhìn vào.
Cách đó không xa, trên người Lưu Ký, Trương Khánh… cũng bị ánh sáng bao phủ, năng lượng dập dờn, khí tức mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần.
Phần phật...
Không biết qua bao lâu, khí tức trên người Hứa Giai Tuệ nhảy lên tới cực hạn, theo một cỗ ba động kịch liệt, khí tức nhảy lên tới một cảnh giới mới.
Khí tức này còn chưa đình trệ, vẫn còn tiếp tục kéo lên.
Trương Khánh, Lưu Ký… cũng như vậy.
Giờ phút này, Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh, Lưu Ký, Uông Phiền... luyện hóa linh dịch, bọn họ vốn cảm ứng được linh dịch kia không phải phàm vật, nhưng giờ phút này tự mình luyện hóa, mới chính thức rõ ràng linh dịch kia bất phàm như thế nào, đây tuyệt đối là trọng bảo.
Phạt cốt tẩy tủy, rèn luyện linh hồn và thân thể, tẩm bổ thần hồn, những tác dụng này, để đám người Hứa Giai Tuệ chấn kinh và cuồng hỉ.
Đây là trọng bảo, để bọn hắn thuế biến từ trong ra ngoài, bọn họ đều có thể rõ ràng cảm ứng được, thiên tư của mình đang tăng cường.
Đương nhiên, trong linh dịch này ẩn chứa năng lượng, để Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh… cũng ăn đau khổ, nhưng đều chống qua được.
Trong linh dịch ẩn chứa năng lượng bành trướng, cũng làm cho mọi người đạt được chỗ tốt to lớn, tu vi tăng vọt.
- Đại nhân!
Thời điểm Tô Dật trở lại sơn phong, bốn phía có Man Thú tiến lên, ánh mắt kính sợ.
- Không có chuyện gì phát sinh chứ?
Tô Dật hỏi một con gấu to lớn.
Đây là Liệt Địa Phách Vương Hùng, ở chỗ này, tu vi của nó gần với Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn nhất, đến Yêu Linh cảnh nhất trọng.
Cũng chính vì vậy, có Man Thú Yêu Linh cảnh, Tô Dật mới yên tâm để đám người Hứa Giai Tuệ ở chỗ này bế quan.
Trong hàng đệ tử nội môn của Thần Kiếm Môn, Tô Dật còn chưa gặp qua Nguyên Linh cảnh.
- Rống...
Liệt Địa Phách Vương Hùng dùng thú ngữ thông báo Tô Dật, những ngày này bốn phía có không ít nhân loại đến, nhưng bị chúng nó đuổi đi, trong sơn động có năng lượng dập dờn, giống như có người đột phá.
Tô Dật gật đầu, cùng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn vào sơn động, muốn nhìn đám người Hứa Giai Tuệ luyện hóa linh dịch như thế nào.
- Phần phật...
Trong sơn động năng lượng dập dờn, nguyên khí tràn ngập.
- Đại nhân.
Hắc Minh Yêu Ngao hành lễ.
Tô Dật đánh giá Hắc Minh Yêu Ngao, thương thế trên người đã khỏi hẳn.
Ánh mắt nhìn lại, trong sơn động Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh… đều đang luyện hóa linh dịch, khí tức trên thân thể hơn trước rất nhiều.
Biết tu vi của đám người Hứa Giai Tuệ, Tô Dật cũng biết trong linh dịch ẩn chứa năng lượng đáng sợ như thế nào, cho nên khi cho đều đã tính kỹ.
Nhưng Tô Dật vẫn đánh giá thấp năng lượng của linh dịch, cũng đánh giá cao năng lực luyện hóa và tiếp nhận của đám người Hứa Giai Tuệ, nhìn tình huống này, Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh… muốn triệt để luyện hóa, sợ là còn cần một hai ngày thời gian.
- Ngươi cũng thổ nạp điều tức đi.
Một lát sau, Tô Dật nói với Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, những ngày này Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn tiêu hao khá lớn, phi hành hơn phân nửa Vạn Kiếm chiến trường.
Tô Dật ngồi xếp bằng, tiếp tục tu luyện Ngự Thiên Quyết.
Gần đây tu vi tiến bước, Tô Dật đã rất hài lòng, vì vậy lực lượng linh hồn không thể kéo xuống.
Hắn ít khi bày ra thân phận Ngự Hồn Sư, nhưng Tô Dật rõ ràng, thân phận Ngự Hồn Sư là át chủ bài của mình, tùy thời tùy chỗ phải ở trạng thái đỉnh phong.
Lại một buổi hoàng hôn, trong Vạn Kiếm chiến trường, mặt trời chiều dần dần chìm xuống, ánh hồng che trời.