Chương 494
Giờ phút này khóe miệng Tô Dật máu me đầm đìa, trên người vết thương chồng chất, bộ dáng chật vật, mắt nhìn Hà Quang Mi Lộc, tay nhét đan dược vào trong miệng, thần sắc ngưng trọng.
Ánh mắt Hà Quang Mi Lộc hơi kinh ngạc, thiếu niên kia chỉ là Nguyên Linh cảnh ngũ trọng, lại còn có thể đứng lên.
Tuy vừa rồi nó nhận ảnh hưởng cực lớn, nhưng thế công coi như là Nguyên Chân cảnh nhất trọng bình thường, sợ là cũng khó có thể đứng lên.
- Ngươi không sao chứ, tên này quá khó đối phó.
Tư Đồ Mục Dương cũng vết thương chồng chất, đến bên người Tô Dật, tình huống rõ ràng còn nghiêm trọng hơn Tô Dật.
- Rất phiền phức.
Tô Dật cười khổ, thật là gặp được đối thủ rồi.
- Thực sự không được, chúng ta giao Huyền Linh Quả ra, sau đó nghĩ biện pháp khác.
Tư Đồ Mục Dương suy nghĩ, Man Thú này là người thủ hộ Vạn Kiếm chiến trường, thì ít nhiều gì cũng phải nghe Thần Kiếm Môn.
Tư Đồ Mục Dương cảm ứng được Hà Quang Mi Lộc một mực không có hạ sát thủ, nếu như giao Huyền Linh Quả, có lẽ còn có thể nghĩ biện pháp.
- Giao Huyền Linh Quả và tạo hóa cơ duyên đạt được ra, nếu không, ta sẽ không khách khí với các ngươi!
Hà Quang Mi Lộc lên tiếng lần nữa, ánh mắt khiếp người, thân thể nhìn như tinh tế, lại tràn ngập khí tức đáng sợ, như núi cao bức nhân.
- Cái gì tạo hóa cơ duyên, ta không biết, Yêu Hư cảnh mà thôi, thật cho rằng ta sợ ngươi, cùng lắm thì lưỡng bại câu thương!
Tô Dật nói đến đây, cũng âm thầm hít sâu một hơi, cởi xuống phá kiếm, một tay nắm chặt, nguyên khí phun trào, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công tràn ngập uy áp, trong hai con ngươi tràn ngập ánh sáng đỏ thẫm.
Huyền Linh Quả là cái gì, Tô Dật rõ ràng, huống chi giờ phút này Huyền Linh Quả còn ở trong không gian thần bí.
Bảo vật đã tới tay, lại giao ra, cái này xưa nay không phải tính cách của Tô Dật.
Tuy Man Thú Yêu Hư cảnh cường hãn, nhưng Tô Dật cũng không phải chưa tiếp xúc qua.
Lúc trước ở trong Man Yêu Sâm Lâm, trưởng lão Hắc Sát môn cũng là Nguyên Hư cảnh, Tô Dật vẫn đánh bại, mặc dù là bởi vì lực lượng thần bí trong phá kiếm tương trợ.
Giờ phút này mặc dù Tô Dật biết không nhất định có thể để cho phá kiếm phát uy, nhưng nếu thật buông tay chiến một trận mà nói, cũng không phải không có cách nào chạy thoát, trên người còn có không gian thần bí chuyên môn đối phó Man Thú nha.
- Tên này cũng quá cuồng vọng đi!
Tư Đồ Mục Dương vốn định nhẫn nhịn, lại không ngờ Tô Dật còn muốn liều mạng với Hà Quang Mi Lộc.
Đây chính là cường giả Yêu Hư cảnh, lấy Nguyên Linh cảnh liều Yêu Hư cảnh, cái này nào chỉ là cuồng vọng, cái này là muốn tìm tai vạ a.
- Nhân loại, ngươi quá cuồng vọng, ngươi là có chút bất phàm, nhưng lấy chút thực lực nhỏ bé kia của ngươi, sợ là còn thiếu rất nhiều!
Nghe Tô Dật nói, Hà Quang Mi Lộc cũng kinh ngạc, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Dật, phát ra quang mang khiếp người.
- Ngươi thử nhìn một chút thì biết, ta cam đoan ngươi không chiếm được bao nhiêu tiện nghi, sẽ trả giá rất đắt.
Tô Dật cắn răng, tay nắm phá kiếm, vung tay áo lau sạch vết máu ở khóe miệng, nhìn thẳng Hà Quang Mi Lộc, thăm thẳm nói:
- Trong này hiện tại còn có không ít đệ tử thân truyền, có vài tên thực lực cũng không yếu, hiện tại nhất định đã bị kinh động không ít, nếu không chúng ta lưỡng bại câu thương, đến lúc đó những đệ tử thân truyền kia nhìn thấy ngươi, sợ là cũng sẽ không bỏ qua.
- Ngươi là đang uy hiếp ta.
..
Hà Quang Mi Lộc có chút hoảng hốt, cảm thấy thiếu niên này lại đang uy hiếp nó, thanh âm thanh thúy nói:
- Chỉ bằng ngươi còn muốn cùng ta lưỡng bại câu thương, nói chuyện viển vông, còn về những đệ tử thân truyền kia, ngươi cảm thấy ta sẽ để ở trong mắt, huống chi theo ta được biết, hiện tại mục tiêu của đám đệ tử kia là ngươi!
Tô Dật âm thầm chấn động, cảm thấy Hà Quang Mi Lộc này biết không ít chuyện.
- Nếu như ngươi không tin, thử một chút thì biết!
Tô Dật mở miệng, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công toàn lực vận chuyển, ánh sáng màu đỏ bao phủ ở trên người, khí tức uy nghiêm hủy diệt khuếch tán.
Nhìn Tô Dật, ánh mắt của Hà Quang Mi Lộc hơi nhíu, dường như cảm ứng được một loại khí tức nào đó.
Khí tức trên người thiếu niên này để nó kiêng kị, thật đúng là không dám khinh thường.
Thiếu niên kia quá mức thần bí và đặc biệt, trong lúc nhất thời Hà Quang Mi Lộc không có nắm chắc.
- Tiền bối, không bằng chúng ta giao dịch được không?
Bỗng dưng Tô Dật nhìn Hà Quang Mi Lộc, đôi mắt âm thầm xoay chuyển.
- Giao dịch gì?
Hà Quang Mi Lộc kinh ngạc.
Từ khi nó thủ hộ Vạn Kiếm chiến trường, đã gặp không ít đệ tử trẻ tuổi của Thần Kiếm Môn, nhưng như thế này lại là lần đầu tiên gặp.
- Huyền Linh Quả xác thực ở trên người ta, nhưng lấy thực lực của tiền bối, muốn Huyền Linh Quả cũng không có tác dụng gì, không bằng ta cho tiền bối một món lễ lớn, tiền bối buông tha chúng ta được không?
Tô Dật nhìn Hà Quang Mi Lộc nói.
- Ngươi cho ta một món lễ lớn, chẳng lẽ là cơ duyên ở trong vùng đất bí ẩn kia?
Nghe vậy, con ngươi của Hà Quang Mi Lộc lấp lóe ánh sáng.
- Chỗ kia chúng ta xác thực đi vào, thực không dám giấu giếm, là đạt được không ít linh dược, còn người khác có được tạo hóa cơ duyên gì hay không, thì chúng ta không biết, tiền bối cũng đã đi vào, điều tra một chút liền biết.
Thần sắc của Tô Dật bình tĩnh, đạt được tinh huyết của Thần Cầm, tự nhiên là không thể tiết lộ.
Cơ duyên tạo hóa như thế, đối với Man Thú là có dụ hoặc cực kỳ to lớn.
Hà Quang Mi Lộc trông coi Vạn Kiếm chiến trường, nghe lệnh Thần Kiếm Môn, có lẽ cũng là muốn nhúng chàm cơ duyên tạo hóa kia, cái này không ai nói chắc được.
Ánh mắt Hà Quang Mi Lộc lấp lóe, giống như đang suy tư điều gì.
Chỗ kia nó đi qua, hẳn phát sinh động tĩnh kinh người, nhưng lại không phát hiện được gì.
Rất nhiều đệ tử Thần Kiếm Môn đi vào, nó không tiện điều tra, cho nên giờ phút này Hà Quang Mi Lộc không biết Tô Dật nói là thật hay giả.
- Tiền bối xem vật này, nếu như cảm thấy hài lòng lại nói.
Tô Dật khẽ cắn môi, ném một bình ngọc ra ngoài.
Xùy...
Hà Quang Mi Lộc nâng móng, có ánh sáng tràn ngập, bao phủ bình ngọc đến trước người, mở nắp bình ra.
Bỗng dưng, ánh mắt Hà Quang Mi Lộc đại biến, nhịn không được run lên, trong nháy mắt đóng chặt nắp bình.
Ánh mắt Hà Quang Mi Lộc lần nữa nhìn về phía Tô Dật, thần sắc nổi sóng chập trùng, thanh âm cũng xuất hiện biến hóa nói:
- Vật này còn không?
- Trong lúc vô tình đoạt được, chỉ có như vậy, tiền bối hẳn rõ ràng chỗ tốt bên trong, sợ là vượt xa Huyền Linh Quả, đổi lấy tiền bối buông tha, coi như chưa từng nhìn thấy chúng ta, cái này rất có lời!
Tô Dật một mực nhìn thần sắc của Hà Quang Mi Lộc, xem ra linh dịch trong không gian thần bí, đối với bất luận Man Thú nào cũng có dụ hoặc không cách nào chống cự.