Chương 507
Là sư phụ.
Trương Khánh đứng dậy, nhìn đám hộ pháp đi tới, nhất thời khom lưng hành lễ:
- Đệ tử Trương Khánh, bái kiến chư vị hộ pháp.
Trải qua phạt xương tẩy tủy, dùng linh dịch của không gian thần bí đoán thể, giờ phút này Trương Khánh từ trong ra ngoài thuế biến, thái độ không kiêu ngạo không tự ti, kính mà không sợ.
Nhìn đệ tử của mình biểu hiện, Hầu Xương Minh âm thầm thỏa mãn, quả thực là càng ngày càng yêu thích.
Chỉ nhìn biểu hiện của đệ tử, Hầu Xương Minh cảm thấy dù ngày hôm nay mình thua đan dược, cũng coi như có thu hoạch khác.
Đợi một thời gian, nói không chừng đệ tử này thật sẽ có một phen thành tựu.
Một đám hộ pháp nhìn Trương Khánh, lại lần nữa động dung.
Một đệ tử như vậy, trước kia lại là đệ tử ngoại môn sao, sao chưa từng có người lưu ý tới.
- Tốt, Trương Khánh, trong Vạn Kiếm chiến trường, ngươi đạt được bao nhiêu Kiếm Văn Thạch?
Uông Thiên Bảo tiến lên, đây là sự tình hiện tại hắn quan tâm nhất, Hầu Xương Minh xác thực là thu được một đệ tử không tệ, có điều tiền cược khẳng định là thua.
Một đệ tử ngoại môn, trên người sao có thể có Kiếm Văn Thạch?
Xem như trong lúc vô tình chiếm được Kiếm Văn Thạch, thì lấy thực lực đệ tử ngoại môn, sợ là sớm đã bị những đệ tử nội môn và đệ tử thân truyền đoạt đi.
Nhìn thấy có hộ pháp tra hỏi, Trương Khánh nhất thời nhìn sang Hầu Xương Minh, hơi khẩn trương, dù sao Kiếm Văn Thạch trên người đều là Tô Dật lão đại cho, nếu như dựa vào hắn, sợ là căn bản đi không ra Vạn Kiếm chiến trường.
Nhìn phản ứng của Trương Khánh, đám hộ pháp âm thầm mỉm cười, tưởng trên người Trương Khánh không có Kiếm Văn Thạch, cho nên mới khẩn trương, bọn họ đã thắng.
Huống chi bọn họ từ đầu đến cuối cũng biết, Hầu Xương Minh tuyệt đối là thua định.
Nhìn phản ứng của Trương Khánh, Hầu Xương Minh cũng bất đắc dĩ.
Kiếm Văn Thạch, trên người một đệ tử ngoại môn, sao có thể có?
Cũng may dù thua cược, nhưng chí ít đệ tử lại không tệ, Hầu Xương Minh nhàn nhạt mở miệng nói:
- Cứ thông báo cho chư vị hộ pháp, không có cũng không sao, Vạn Kiếm chiến trường ma luyện, là nhằm vào tương lai.
Nghe Hầu Xương Minh nói, không ít hộ pháp âm thầm bật cười, xem ra Hầu Xương Minh đã khiêng không được nữa.
Trương Khánh nhìn thần sắc của sư phụ, khẽ cắn môi, lấy dũng khí mở Túi Không Gian, móc ra một nắm lớn Kiếm Văn Thạch nói:
- Hồi bẩm sư phụ, đệ tử vô năng, chỉ lấy được 13 tấm Kiếm Văn Thạch mà thôi.
Từng ánh mắt rơi vào trên lòng bàn tay Trương Khánh, đột nhiên thần sắc đại biến, thần sắc của các hộ pháp giống như ăn phải con ruồi.
Hầu Xương Minh vốn đã không ôm bất cứ hy vọng nào, thời điểm nhìn Kiếm Văn Thạch trong tay Trương Khánh, cũng ngây ngốc mấy tức, lúc này mới kịp phản ứng, nhịn không được vui mừng.
- Kiếm Văn Thạch này có phải thật hay không...
Chúc Trường Cao đi ra, sắc mặt đại biến, từ trong tay Trương Khánh cầm lấy một tấm Kiếm Văn Thạch kiểm tra.
Hắn thật không có cách nào tin tưởng, một đệ tử ngoại môn lại đạt được 13 tấm Kiếm Văn Thạch.
Mà khi cầm lấy Kiếm Văn Thạch, sắc mặt của Chúc Trường Cao triệt để ngưng trọng.
- Kiếm Văn Thạch này không có khả năng là giả, đệ tử ngoại môn Trương Khánh, thực được 13 tấm Kiếm Văn Thạch.
Nhìn thần sắc của Chúc Trường Cao, trong lòng đám hộ pháp đã rõ ràng, huống chi Kiếm Văn Thạch vốn không có khả năng là giả.
- 13 tấm Kiếm Văn Thạch, còn đệ tử vô năng, ngươi đây là đả kích ai đây...
Từng ánh mắt mang theo dị dạng, lần nữa rơi vào trên người Trương Khánh, không thể không thẩm đạc lại đệ tử ngoại môn kia.
Các hộ pháp đều rõ ràng, dựa theo Vạn Kiếm Đại Hội giới trước mà nói, 13 tấm Kiếm Văn Thạch, tuyệt đối có thể đi vào trước sáu mươi tám cường rồi.
Toàn bộ Vạn Kiếm chiến trường, Kiếm Văn Thạch cộng lại chỉ ba bốn trăm tấm.
Mấy ngàn đệ tử thân truyền, xem như một người một tấm, cũng chỉ ba bốn trăm người có Kiếm Văn Thạch.
Vạn Kiếm Đại Hội giới trước, đệ tử thứ nhất tối đa chỉ có 20 tấm Kiếm Văn Thạch, khó có thể vượt qua 30.
Đệ tử đạt được số lượng Kiếm Văn Thạch giống nhau, thì lấy thời gian ra truyền tống môn định trước sau.
13 tấm Kiếm Văn Thạch, tiến vào trước sáu mươi tám, chí ít có 99% cơ hội.
- Tốt, tốt, tốt.
Hầu Xương Minh cười, cười rất phóng khoáng, cả người nguyên bản trầm mặc không nói, trong nháy mắt trở nên thoải mái lên, nói với Trương Khánh:
- Nhanh đi thống kê Kiếm Văn Thạch, vi sư rất an ủi, rất an ủi.
- Vâng, sư phụ.
Trương Khánh buông lỏng, cảm thấy không có xảy ra vấn đề gì, có thể thoát thân tự nhiên lập tức thoát thân, nhanh chóng lui ra phía sau.
- Ra Vạn Kiếm chiến trường, đều đến thống kê Kiếm Văn Thạch.
Có chấp sự của Thần Kiếm Môn thúc giục đám người Tô Dật, nhanh thống kê Kiếm Văn Thạch, đăng ký bài danh.
Đương nhiên trừ Tô Dật, nhìn đám người Hứa Giai Tuệ, thì không có người nào thật cho rằng đám người Hứa Giai Tuệ sẽ có Kiếm Văn Thạch.
Bất quá thời điểm Hứa Giai Tuệ, Tô Dật móc ra Kiếm Văn Thạch tiến lên thống kê, mọi người đều trợn mắt.
- Đệ tử ngoại môn Hứa Giai Tuệ của Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, 15 tấm Kiếm Văn Thạch!
- Đệ tử ngoại môn Uông Phiền của Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, 10 tấm Kiếm Văn Thạch!
- Đệ tử ngoại môn Lưu Ký của Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, 11 tấm Kiếm Văn Thạch!
- Đệ tử ngoại môn Đàm Siêu của Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, 11 tấm Kiếm Văn Thạch!
- Đệ tử ngoại môn Trương Khánh của Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, 13 tấm Kiếm Văn Thạch!
Thời điểm thanh âm này truyền ra, toàn trường ngẩn ngơ.
Toàn bộ đều là đệ tử của Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, còn là đệ tử ngoại môn, lại đều có mười mấy tấm Kiếm Văn Thạch.
Ngay cả đám trưởng lão cũng động dung, chỉ nháy mắt, không ít khí tức mịt mờ rơi vào trên người Hứa Giai Tuệ, Uông Phiền...
- Ngươi tên là gì, huy chương của ngươi đâu?
Đến phiên Tư Đồ Mục Dương, mắt nhìn thiếu niên lạ hoắc này, có chấp sự kinh ngạc hỏi.
Hơn nữa thống kê Kiếm Văn Thạch, cũng cần huy chương của Thần Kiếm Môn mới được, điểm cống hiến sẽ trực tiếp cộng vào trong huy chương.
- Ta gọi Tư Đồ Mục Dương, không có huy chương, cũng tính ta vào Kiếm Phong thứ ba mươi sáu đi.
Tư Đồ Mục Dương cười hắc hắc, móc Túi Không Gian ra, tuy hắn là con trai chưởng môn, nhưng không ở Thần Kiếm Môn, ở trong Thần Kiếm Môn cũng không có thân phận.
Trong Vạn Kiếm chiến trường, Tư Đồ Mục Dương đi theo Tô Dật, cho nên giờ phút này thuận thế nói mình là đệ tử của Kiếm Phong thứ ba mươi sáu.