Chương 515
Đoạn Nguyệt Dung cắn răng nói, Tô Dật nàng là không dám nghĩ, nhưng đối với Hứa Giai Tuệ, nàng lại không muốn bỏ qua, muốn thu làm môn hạ.
Tô trưởng lão nhìn Đoạn Nguyệt Dung, thần sắc bình tĩnh, ngữ khí bình thản, từ tốn nói:
- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy Kiếm Phong thứ ba mươi sáu ta không bằng chỗ ngươi, hay cảm thấy Tô Cuồng Ca ta dạy đệ tử không bằng ngươi!
Tô trưởng lão càng bình tĩnh, trong lòng Đoạn Nguyệt Dung càng sợ hãi, khẽ cắn môi nói:
- Tô trưởng lão, ta không phải ý tứ này, chỉ là tiểu nha đầu kia xác thực thiên tư hơn người, để cho ta ưa thích, nếu có thể đến chỗ ta, ta nhất định cố gắng dạy bảo, truyền hết y bát.
Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương hơi kinh ngạc, có điều lại không kỳ quái, lấy thiên tư của Hứa Giai Tuệ, Đoạn trưởng lão là quyết tâm thu làm đệ tử.
Tô trưởng lão không có mở miệng, ánh mắt lấp lóe, hắn biết Đoạn Nguyệt Dung nói là người nào, hắn gặp qua Hứa Giai Tuệ, cảm ứng được mấy đệ tử kia biến hóa, đặc biệt là Hứa Giai Tuệ, biết cái kia đại biểu cho cái gì.
- Nếu Tô trưởng lão không đồng ý, vậy ta cũng không dám cưỡng cầu.
Đoạn Nguyệt Dung có chút tiếc nuối, một đệ tử như thế, nàng rất muốn thu vào môn hạ, thậm chí muốn truyền xuống y bát.
- Hai ngày nữa ta sẽ để tiểu nha đầu kia qua, cố gắng dạy dỗ.
Tô trưởng lão ngước mắt, đột nhiên nhìn Đoạn Nguyệt Dung nói, nói xong, trên người có khí tức ba động, một tay nắm lấy vai Tô Dật, phá không rời đi.
- Đa tạ Tô trưởng lão...
Tô Dật chỉ cảm thấy hoa mắt, người đã xuyên qua mây mù, sau lưng có thanh âm cao hứng của Đoạn trưởng lão truyền đến.
⚝ ✽ ⚝
Chỉ chốc lát, thời điểm Tô Dật hạ xuống mặt đất, đã đến Kiếm Phong thứ ba mươi sáu.
- Là Tô trưởng lão và Tô Dật lão đại trở về.
- Bái kiến Tô trưởng lão.
-...
Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh, Đàm Siêu… lập tức xúm lại, nhìn Tô Dật hoàn hảo vô khuyết, thần sắc khẩn trương mới trầm tĩnh lại.
- Mới từ trong Vạn Kiếm chiến trường đi ra, đều nghỉ ngơi trước đi.
Tô trưởng lão mở miệng, nói với mọi người.
- Tô trưởng lão, ta...
Tô Dật mở miệng, một mực lưu lại Thần Kiếm Môn, chính là vì muốn chính miệng cảm tạ Tô trưởng lão.
- Không cần nhiều lời, nếu như đã tham gia Vạn Kiếm Đại Hội, lấy số lượng Kiếm Văn Thạch kia, hẳn đủ để tiến vào quyết đấu ba ngày sau, trước tham gia xong lại nói.
Tô trưởng lão phất ống tay áo, ra hiệu Tô Dật không cần nhiều lời, thân hình đã biến mất không thấy gì nữa.
Tô Dật hơi hoảng hốt, xem ra Tô trưởng lão không trách mình giả mạo đệ tử Thần Kiếm Môn, thậm chí không nói nhiều.
- Tô Dật lão đại, ngươi không sao chứ, chưởng môn có trừng phạt ngươi hay không?
Nhìn Tô trưởng lão rời đi, lúc này Trương Khánh, Đàm Siêu… mới dám chạy lên hỏi Tô Dật.
- Không có nhìn thấy chưởng môn.
Tô Dật nói tình huống đại khái, cũng từ trong miệng Trương Khánh biết được, là mọi người về Kiếm Phong thứ ba mươi sáu tìm Tô trưởng lão, cho nên Tô trưởng lão mới đột nhiên xuất hiện ở Thiên Kiếm Phong, cũng biết được một số tình huống, biết mình ở trong Vạn Kiếm chiến trường cầm ra bao nhiêu Kiếm Văn Thạch.
Sau đó Tô Dật trở lại đình viện lúc trước, cách Linh Kiếm Phong quyết đấu còn có ba ngày.
⚝ ✽ ⚝
Hoàng hôn, tàn dương như huyết, ánh sáng đầy trời.
Trên Thiên Kiếm Phong, đình viện lầu các, hương khói lượn lờ.
- Tiểu tử này đến cùng là làm sao làm được a!
Tư Đồ Lưu Vân đứng ở trước cửa sổ, nhìn ánh chiều tà, giờ phút này ánh mắt lại đầy vẻ nghi hoặc.
- Cướp hết đệ tử nội môn, đoạt tất cả Huyền Linh Quả, còn ăn trộm đánh lén, trọng yếu nhất là, thiếu môn chủ cũng theo tiểu tử kia lăn lộn.
Hữu hộ pháp cũng cười khổ, xen lẫn kinh ngạc, nói với Tư Đồ Lưu Vân:
- Trương Linh Quân cũng bại, kỳ quái nhất là, nhiều người như vậy, lại không bắt được bọn họ, may mắn Tô trưởng lão đột nhiên trở về, bằng không những trưởng lão kia vì Huyền Linh Quả, sợ là sẽ không bỏ qua.
- Xem ra rất nhiều chuyện còn cần vào Vạn Kiếm chiến trường điều tra mới có thể kết luận, Tô trưởng lão đến cũng là chuyện tốt.
Tư Đồ Lưu Vân nói.
Hữu hộ pháp mỉm cười, hắn biết Tô trưởng lão xuất hiện, ngược lại là trong lúc vô tình giúp chưởng môn một chuyện, bằng không mà nói, tình huống này sẽ để chưởng môn rất khó xử.
- Đã có cường giả đi điều tra Vạn Kiếm chiến trường, theo các đệ tử nói, lần này trong Vạn Kiếm chiến trường xuất hiện không ít sự tình kỳ quái.
Hữu hộ pháp nói.
- Hết thảy chờ điều tra xong rồi nói!
Tư Đồ Mục Dương nói, con ngươi lấp lóe, hiếu kỳ hỏi Hữu hộ pháp:
- Kiểm kê Kiếm Văn Thạch tốt chưa, ba ngày sau có thể lên Linh Kiếm Phong, hẳn đều là mấy tiểu gia hỏa kia a?
- Có thể ở ba ngày sau lên Linh Kiếm Phong, cùng đoán trước không kém bao nhiêu, có điều cũng xuất hiện không ít ngoài ý muốn.
Nói đến sự tình này, Hữu hộ pháp lại cười khổ.
- Chuyện gì xảy ra?
Tư Đồ Lưu Vân hỏi.
- Ta vừa mới đạt được danh sách, lần này Kiếm Phong thứ ba mươi sáu có bảy người tiến vào trước sáu mươi, bên trong có thiếu môn chủ, xếp thứ hai, Tô Dật xếp thứ nhất, năm đệ tử ngoại môn khác bài danh đều trước hai mươi.
Hữu hộ pháp bất đắc dĩ nói.
- Cái này...
Nghe vậy, khóe miệng của Tư Đồ Lưu Vân cũng co giật.
⚝ ✽ ⚝
Hoàng hôn, trời chiều như máu.
Tiếng thú gào vang vọng, có chấp sự mang theo mấy đệ tử lớn tuổi đến Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, đi bộ lên núi, không dám cưỡi tọa kỵ bay lên.
Chấp sự mang đến tin tức, bảy đệ tử ngoại môn của Kiếm Phong thứ ba mươi sáu tiến vào trong vòng, ba ngày sau phải đi Linh Kiếm Phong quyết đấu.
- Chúng ta tiến vào trước sáu mươi...
Lúc nhận được tin tức, Trương Khánh, Đàm Siêu, Uông Phiền, Lưu Ký, Hứa Giai Tuệ mừng rỡ như điên, còn tưởng mình nghe lầm, kích động đến ôm nhau rơi lệ.
Trong phòng, Tô trưởng lão đứng ở bên cửa sổ, tâm thần phóng thích, nghe động tĩnh bên ngoài, trên khuôn mặt tang thương xuất hiện ý cười, trong mắt có quang mang lấp lóe, giống như cũng rất kích động.
- Tô trưởng lão, Tô trưởng lão.
Hứa Giai Tuệ, Trương Khánh, Đàm Siêu… xông tới, đứng ở ngoài cửa la lên, giống như muốn nói cho Tô trưởng lão tin tức tốt này.
- Ta biết rồi, ồn ào như vậy còn thể thống gì, còn không mau đi chuẩn bị đi.
Trong phòng, Tô trưởng lão vội thu liễm nụ cười, nghiêm túc nhắc nhở.
⚝ ✽ ⚝