Chương 516
Trong phòng, Tô Dật ngồi xếp bằng, một mực suy tư những sự tình vừa qua.
Tuy lần này có Tô trưởng lão bá khí xông lên Thiên Kiếm Phong, mang mình về Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, nhưng Tô Dật rõ ràng, một khi sự tình ở trong Vạn Kiếm chiến trường bị người biết được, Thần Kiếm Môn tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện bỏ qua.
Hơn nữa Huyền Linh Quả Thụ bị mình nhổ trồng vào không gian thần bí, trọng bảo như vậy, Thần Kiếm Môn chắc chắn sẽ không tuỳ tiện để yên.
Lần này ở trong Vạn Kiếm chiến trường thu hoạch không ít, đặc biệt là Bích Huyết Linh Tham đã thành công độ kiếp, trong lòng Tô Dật cũng muốn sớm về Man Thành, chí ít có thể đi xem thương thế của gia gia một chút.
- Hô...
Thở ra một ngụm trọc khí, Tô Dật cũng không nghĩ nhiều nữa.
Dù sao ba ngày sau là quyết đấu sau cùng, Tô trưởng lão để cho mình tham gia hết Vạn Kiếm Đại Hội, Tô Dật vốn cũng có ý này, đến lúc đó cùng thế hệ trẻ tuổi đỉnh phong của Thần Kiếm Môn chính diện đối quyết, huống chi còn có cơ duyên và khen thưởng.
Thủ ấn ngưng kết, Tô Dật ngồi xếp bằng, định vận công thổ nạp, vì ba ngày sau chuẩn bị sẵn sàng.
- Người nào...
Bỗng dưng, ánh mắt Tô Dật hiện lên quang hoa, nhất thời cảnh giác, có người tới gần đình viện.
- Tiểu tử, đi theo ta ra hậu sơn một chuyến!
Thanh âm thăm thẳm truyền đến, chính là của Tô trưởng lão.
- Tô trưởng lão...
Nghe được là thanh âm của Tô trưởng lão, Tô Dật có chút kinh ngạc, không biết Tô trưởng lão tìm mình có chuyện gì quan trọng.
Không có do dự, Tô Dật đẩy cửa đi ra ngoài.
Giờ phút này mặt trời đã xuống núi, sắc trời dần tối.
Tô Dật cũng không xa lạ gì hậu sơn, lúc trước thời điểm muốn lặng lẽ rời Thần Kiếm Môn, từng đi qua hậu sơn, cuối cùng gặp phải mỹ phụ thần bí và Mộ Dao.
Hậu sơn, vắng vẻ thâm thúy.
Cảnh đêm bao phủ, Tô Dật nhìn thấy Tô trưởng lão đang đứng trên một tảng đá lớn, chắp tay sau lưng, hơi ngước mắt, tựa hồ ngắm nhìn nơi xa.
- Bái kiến Tô trưởng lão.
Tô Dật tiến lên, cung kính hành lễ.
- Lấy biểu hiện của ngươi ở trong Thần Kiếm Môn và Vạn Kiếm chiến trường, có lẽ có chút lai lịch, nói cho ta biết, ngươi đến từ phương nào?
Tô trưởng lão không quay đầu lại hỏi.
- Tiểu tử Tô Dật, đến từ Man Thành xa lôi, không môn không phái, tuyệt không dám giấu diếm Tô trưởng lão.
Tô Dật trả lời, ánh mắt bình tĩnh, nói cũng là tình hình thực tế.
- Nếu ngươi không môn không phái, tu vi này lại từ chỗ nào đến được?
Tô trưởng lão quay lại, trường bào khẽ nhúc nhích, ánh mắt nhìn Tô Dật có chút sắc bén.
Sự tình Tô Dật ở Thần Kiếm Môn, Tô trưởng lão đã biết không sai biệt lắm, thiếu niên như vậy, sao có thể không môn không phái.
- Ta thiên tư bình thường, người mang bốn loại thuộc tính, có người từng nói chỉ là thiên tư tạp dịch, trải qua vô số biến cố mới được cơ duyên tạo hóa, ở trong Man Yêu Sâm Lâm, người bị thương nặng, nhờ có Tô trưởng lão cứu giúp, nếu không tiểu tử đã sớm chết rồi.
Tô Dật trả lời, tuy tràn ngập cảm kích với Tô trưởng lão, nhưng nên có tâm phòng bị người, sự tình không gian thần bí tự nhiên là không thể nhiều lời.
- Ngươi có bốn loại thuộc tính, là Thổ thuộc tính, Thủy thuộc tính, Hỏa thuộc tính, và Phong thuộc tính a.
Nghe vậy, Tô trưởng lão khẽ nhướng mày.
Tô trưởng lão trị thương qua cho Tô Dật, còn nhớ trên người Tô Dật có bốn loại thuộc tính nguyên khí.
Lúc trước hắn cảm thấy trên người Tô Dật rất kỳ lạ, đan điền rộng rãi hơn người cùng cảnh giới mấy lần, cường độ thân thể có thể so với con non Yêu tộc, những thứ này đều chạy không khỏi Tô trưởng lão kiểm tra.
Cho nên lúc đầu hắn cũng kỳ quái, vốn là người có bốn loại thuộc tính, thuộc tính còn tương khắc, bình thường rất khó tu luyện.
- Đúng vậy.
Tô Dật gật đầu, âm thầm cười khổ.
Có điều Tô Dật không thèm để ý mình có thiên tư tạp dịch, thiên tư tạp dịch lại thế nào, chí ít ở cùng thế hệ cho tới bây giờ, mình còn chưa gặp qua đối thủ.
- Bốn loại thuộc tính, mặc dù có Phong thuộc tính, nhưng ba loại thuộc tính khác lại tương khắc, thiên tư xác thực rất bình thường, có điều mọi sự luôn có ngoại lệ, chỉ cần trải qua đầy đủ ma luyện, thì có thể kích phát ra tiềm lực vô tận, hồng trần muôn hình vạn trạng, Đại Đạo năm mươi, Thiên diễn bốn chín, mọi sự đều có biến số, thế gian truyền ngôn có người từng dùng thân thể nhập đạo, cũng có người lấy kiếm nhập đạo, tuy truyền ngôn người có thể thành công như vượt long môn, ít càng thêm ít, nhưng mà xác thực tồn tại, có lẽ về sau ngươi cũng sẽ là một người như thế.
Tô trưởng lão nhìn Tô Dật nói, trong mắt bình thản hơn không ít.
- Đệ tử nhất định sẽ tiếp tục cố gắng.
Tô Dật gật đầu, Tô trưởng lão nói để hắn nhận được không ít cổ vũ.
Tô Dật còn nhớ, lúc trước thời điểm Doanh Đãng trưởng lão của Kiếm Phong thứ ba mươi lăm ở Kiếm Đường giảng bài, cũng từng nói như vậy, thiên tư rất trọng yếu, nhưng không phải tất cả.
- Đối với lai lịch của ngươi, ta không muốn biết quá nhiều, ta cứu ngươi, thuần túy là xảo ngộ, cũng coi là mạng ngươi chưa đến tuyệt lộ.
Tô trưởng lão nói, đột nhiên ánh mắt sắc bén, nhìn Tô Dật nói:
- Nhưng tiểu tử ngươi nhớ kỹ, nếu như về sau ngươi vi phạm pháp lệnh, trở thành hạng người đại gian đại ác, Tô Cuồng Ca ta có thể cứu ngươi, cũng có thể tự tay tru sát ngươi!
- Đệ tử kính nghe dạy bảo, sẽ ghi nhớ trong lòng!
Tô Dật cung kính thi lễ, trong mắt tràn đầy kính ý.
- Được rồi, không cần câu thúc như vậy.
Nhìn Tô Dật, Tô trưởng lão có thể cảm ứng được thái độ hắn đoan chính, không kiêu ngạo không tự ti, mặc dù mọi người nói tiểu tử này gian trá cuồng vọng, nhưng trong lòng Tô trưởng lão có phán đoán của mình.
Bản tính như vậy, sợ là không phải hạng người đại gian đại ác, đặc biệt là nhìn thấy Tô Dật đoan chính, trong lòng Tô trưởng lão cũng nhiều ra mấy phần ưa thích.
- Tiểu tử giả mạo đệ tử Thần Kiếm Môn, còn xin Tô trưởng lão thứ tội.
Tô Dật nói, bất kể như thế nào, mình cũng từng giả mạo đệ tử Thần Kiếm Môn.
- Ngươi cũng không phải giả mạo, bây giờ ngươi có huy chương của Thần Kiếm Môn, cái kia đã là đệ tử Thần Kiếm Môn, nếu về sau ngươi muốn đi, cứ việc tùy tiện.
Tô trưởng lão nói.
- Đa tạ Tô trưởng lão.
Tô Dật cảm kích, nghe đám người Trương Khánh nói, vị Tô trưởng lão này cực kỳ bất cận nhân tình, bình thường các đệ tử đều không dám tới gần.
Nhưng giờ phút này Tô Dật lại cảm giác, Tô trưởng lão không phải người như thế.
- Ba ngày sau, Linh Kiếm Phong quyết đấu, có mấy phần chắc chắn?
Nhìn Tô Dật, Tô trưởng lão hỏi.
- Cái này...
Tô Dật do dự một chút, khuôn mặt mang theo ý cười, nói với Tô trưởng lão:
- Cũng không dám có cái gì nắm chắc, làm hết sức là được!
Nhìn thần sắc của Tô Dật, Tô trưởng lão sao lại nhìn không ra.