← Quay lại trang sách

Chương 517

Tiểu tử này nói không dám có cái gì nắm chắc, nhưng thần sắc rõ ràng là cực kỳ tự tin, xem ra tiểu tử này cũng có chút giống đồn đại, có mấy phần cuồng ngạo.

- Lần này trong các đệ tử, có mấy cái cũng không tệ lắm, mỗi người có át chủ bài, rất khó đối phó.

Tô trưởng lão đánh giá Tô Dật một lúc, mới mở miệng nói:

- Trên lưng ngươi cõng phá kiếm, đối với nó có bao nhiêu lý giải?

- Ta lý giải thực không nhiều lắm.

Tô Dật cười khổ, nói thật, sau khi đến Thần Kiếm Môn mới thực sự tiếp xúc đến kiếm, thời điểm ở Kiếm Đường, nghe Doanh Đãng trưởng lão dạy bảo, xem như được lợi rất nhiều.

- Như vậy sao…

Tô trưởng lão hơi nhíu mày, nói với Tô Dật:

- Như vậy đi, ngươi toàn lực xuất thủ, dùng kiếm chiêu ngươi am hiểu công kích ta thử xem.

- Tô trưởng lão, như vậy không tốt lắm đâu.

Nghe vậy, Tô Dật hơi sững sờ, nhưng khi nói chuyện, lại từ trong ngực móc ra Túi Không Gian, nắm một thanh bảo kiếm đẳng cấp Linh Binh ở trong tay.

Bảo kiếm này, Tô Dật đã quên là từ trong Túi Không Gian của người nào lấy được, dù sao là của đệ tử thân truyền.

Tô trưởng lão để mình ra tay, đây rõ ràng là muốn thăm dò mình, vạn nhất hắn nhất thời cao hứng, truyền cho mình một chiêu nửa thức, vậy thì kiếm bộn phát.

Cơ hội như thế, Tô Dật làm sao có thể bỏ lỡ.

Nhìn động tác của Tô Dật, ánh mắt của Tô trưởng lão không khỏi co giật.

- Tiểu tử này ngoài miệng nói không tốt lắm, nhưng kiếm đã nắm trong tay, sợ là rất giỏi theo cột trèo lên, ngược lại có chút giống như đồn đại, gian trá giảo hoạt.

- Ra tay đi, không cần lưu thủ, toàn lực mà làm.

Tô trưởng lão nhàn nhạt mở miệng, hắn nghe được rất nhiều truyền ngôn, trong lòng cũng hơi khiếp sợ, giờ phút này muốn thử xem những truyền ngôn kia đến cùng là thật hay giả.

- Hắc hắc, vậy thì mời Tô trưởng lão tha thứ tiểu tử vô lễ!

Tô Dật cười hắc hắc, nói xong, âm thầm hít sâu một hơi, thần sắc nhất thời bình tĩnh.

Tô trưởng lão mạnh bao nhiêu, Tô Dật không biết.

Nhưng Tô Dật có thể cảm ứng được, vị Tô trưởng lão này tuyệt đối là cường giả mạnh nhất mà hiện nay mình nhìn thấy.

Từ thái độ của đám trưởng lão ở trên Thiên Kiếm Phong, Tô Dật không khó biết Tô trưởng lão mạnh bao nhiêu.

Giờ phút này Tô trưởng lão có ý thăm dò mình, Tô Dật cũng mong cường giả như Tô trưởng lão có thể chỉ đạo mình một chiêu nửa thức.

Bởi vậy Tô Dật rất khẩn trương, muốn toàn lực mà làm.

Tô Dật lo lắng cho mình biểu hiện không tốt, để Tô trưởng lão chướng mắt, đến lúc đó không thèm chỉ đạo mình.

- Hô...

Tô Dật vận chuyển nguyên khí trong cơ thể, hai mắt dần dần nhắm lại, bảo kiếm giơ ngang, từ trong cơ thể có khí tức vô hình nhất thời tuôn ra.

Oanh!

Hư không bốn phía khẽ run lên, áo choàng trên người Tô Dật hơi chấn động, tro bụi cát đá trên mặt đất nhấp nhô, ánh sáng nguyên khí màu đỏ bốc lên, mang theo khí tức nóng bỏng và khí thế uy nghiêm, như hỏa diễm thiêu đốt.

Ở dưới uy thế vô hình trùng kích, ánh mắt của Tô trưởng lão bỗng nhiên có quang mang lấp lóe, lộ ra kinh ngạc và chấn động.

- Nguyên Linh cảnh ngũ trọng...

Cảm ứng được tu vi của Tô Dật, Tô trưởng lão chấn kinh, lấy tuổi tác của Tô Dật, có tu vi như vậy đã rất kinh người.

Mà chính thức để Tô trưởng lão chấn kinh là trên người Tô Dật lan tràn ra khí thế, lấy nhãn lực của hắn, làm sao cảm giác không ra khí thế kia mới là đáng sợ nhất.

Còn có khí tràng vô hình kia, mặc dù hai con ngươi khép hờ, nhưng rõ ràng lại lộ ra một loại kiếm ý.

Ánh mắt nhịn không được lấp lóe, Tô trưởng lão quá kinh ngạc, tiểu tử này không phải nói không hiểu kiếm sao, đây rõ ràng là lĩnh ngộ một loại kiếm ý nha.

Nhưng lấy tuổi tác, tu vi Nguyên Linh cảnh, là không có khả năng tìm hiểu ra kiếm ý a.

Kiếm ý, làm sao có thể, cái kia là cảnh giới mà bao nhiêu kiếm giả thiết tha mơ ước.

Loại cảnh giới này không quan hệ gì tới tu vi, đến từ kiếm đạo, kiếm khách tu vi Nguyên Hoàng cảnh, nếu có thể tìm hiểu ra kiếm ý, cái kia cũng đã là thiên tài.

Tu vi Nguyên Linh cảnh, làm sao có thể đạt tới loại độ cao kia.

Phải biết kiếm ý là bản nguyên kéo dài, bản nguyên này chỉ thuộc về kiếm, là kiếm đi tìm bản nguyên!

Kiếm ý, là hình thần tâm ý hợp nhất, là hư thực phối hợp.

Tìm hiểu ra kiếm ý, là một cảnh giới trong truyền thuyết, là lĩnh ngộ kiếm đạt tới một độ cao chưa từng có, xưng là kiếm ý!

Tô trưởng lão không tin, rất khiếp sợ, con ngươi phát ra ánh sáng.

Nhưng càng cảm giác, thần sắc của Tô trưởng lão càng chấn kinh.

Tô trưởng lão có thể cảm ứng được, giờ phút này từ trên người Tô Dật, khí tràng vô hình kia tuyệt đối không phải bình thường!

Tô Dật có lĩnh ngộ kiếm ý hay không, dùng nhãn lực của Tô trưởng lão bây giờ, cũng có chút khó phán đoán được.

Nhưng Tô trưởng lão có thể khẳng định, thiếu niên trước mắt một người một kiếm, đã không chỉ là kiếm chiêu, mà mang theo một loại kiếm thế, lộ ra khí tràng vô hình.

- Có chút giống cái kia a...

Ánh mắt Tô trưởng lão lấp lóe, nhớ tới một bức bích hoạ trong Thần Kiếm Nhai.

Giờ phút này Tô Dật bảo trì tư thế, giống bích hoạ kia như đúc, chỉ là kiếm chiêu trên bích hoạ kia, còn không có người nào tìm hiểu ra.

Ông!

Rất nhanh, trên bảo kiếm dần dần có khí tức bén nhọn như ẩn như hiện, nương theo thanh âm phong lôi, âm vang rung động, tràn ngập quang hoa.

- Xuy xuy…

Ngay lúc này, đôi mắt đóng chặt của Tô Dật bỗng dưng mở ra, hai đạo kiếm quang từ trong mắt lướt đi, cùng lúc, từ trong cơ thể hắn bộc phát ý vị kinh khủng, nương theo uy áp to lớn...

Hưu!

Tô Dật xuất thủ, bảo kiếm trong tay đâm ra, kiếm quang loá mắt, nguyên khí ngưng tụ thành kiếm quang, mang theo tiếng xé gió bén nhọn, trực tiếp lướt về phía Tô trưởng lão.

Tô trưởng lão giật mình, khi kiếm quang đến trước người, lúc này tay áo mới quét qua, kình khí bao phủ, đụng vào trên kiếm quang, kiếm quang bị đánh xơ xác, biến mất không còn thấy tăm hơi.

- Đạp đạp...

Rõ ràng không có bao nhiêu động tĩnh, nhưng giờ phút này thân hình Tô Dật lại thẳng tắp lui về phía sau, trọn vẹn mấy bước mới ổn định thân thể.

- Cái này...

Tô Dật kinh ngạc, mình toàn lực mà làm, nhưng Tô trưởng lão chỉ phất tay, không tốn sức chút nào, chênh lệch cũng quá lớn đi.

So sánh với Tô Dật, giờ phút này trong lòng Tô trưởng lão càng khiếp sợ.

- Lấy tu vi và tuổi tác của ngươi, đã xem như không tệ.

Thật lâu sau, Tô trưởng lão mở miệng, thần sắc lãnh đạm thờ ơ, không có bất kỳ gợn sóng gì, nói với Tô Dật:

- Có điều từ ngươi xuất thủ đến xem, tựa hồ không biết bao nhiêu kiến thức cơ bản.