← Quay lại trang sách

Chương 526

Ánh mắt Tô Dật lập tức rơi vào trên người thanh niên này, bộ dáng thanh tú, con ngươi linh động, cho người ta một loại cảm giác như mộc xuân phong.

Giống như phát giác được ánh mắt của Tô Dật, thanh niên này nhìn qua, hơi gật đầu ra hiệu, sau đó đứng ở một bên, giống như bốn phía hết thảy đều không có quan hệ gì tới hắn.

- Xuy xuy...

Có ánh mắt như kiếm mang bắn đến, Tô Dật nhất thời quay đầu, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện, áo da cam nhẹ nhàng, dáng người uyển chuyển.

Chỉ là ánh mắt kia lại mang theo lãnh ý, không phải Mộ Dao còn có thể là ai.

Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt của Mộ Dao lạnh hơn, hung hăng trừng Tô Dật.

Tô Dật cười khổ, nữ nhân này thật đúng là âm hồn bất tán, một mực theo mình làm cái gì chứ.

Mà ở trên người Mộ Dao, Tô Dật cảm ứng được một loại thâm bất khả trắc.

- Ta thấy trong này tựa hồ có không ít nữ nhân rất “thích ngươi.

Thanh âm còn mang theo vài phần trẻ thơ truyền vào trong tai Tô Dật.

Một khuôn mặt non nớt tiến đến, chính là Tư Đồ Mục Dương.

Ngày hôm nay Tư Đồ Mục Dương đổi y phục mới, thân hình thon dài, tuổi không lớn lắm, lại lộ ra mấy phần khí khái hào hùng, mày kiếm mắt phượng, mũi cao môi mỏng, ánh mắt thanh tịnh giống như không chứa một tia tạp niệm.

Nhưng giờ phút này đảo qua đám người Mộ Dao, Anh Thiến Thiến, Cung Thất, ánh mắt của Tư Đồ Mục Dương lại có chút đồng tình nhìn Tô Dật.

- Tiểu hài tử biết cái gì.

Tô Dật trừng Tư Đồ Mục Dương một cái.

- Ta xem mấy nữ nhân kia rất có ý tứ với ngươi, chính ngươi cẩn thận một chút, cha ta từng nói, nữ nhân càng xinh đẹp càng không dễ trêu.

Tư Đồ Mục Dương nói, ý tốt nhắc nhở Tô Dật.

Tô Dật liếc mắt, xem ra chưởng môn Tư Đồ Lưu Vân cũng là một người có cố sự nha.

- Đúng rồi, ngươi thật là đệ tử của Tô trưởng lão sao?

Đột nhiên Tư Đồ Mục Dương hỏi.

- Cái này...

Thần sắc của Tô Dật không thay đổi, mình xác thực không phải đệ tử của Tô trưởng lão, nhưng tiểu gia hỏa này là con của chưởng môn, nếu nói mình không phải đệ tử của Tô trưởng lão, truyền đi, ngược lại sẽ có chút phiền phức.

- Tô Dật lão đại đương nhiên là đệ tử của Tô trưởng lão.

Trương Khánh âm thầm cắn răng nói, sự tình Tô Dật không phải đệ tử của Tô trưởng lão, quyết không thể truyền ra ngoài.

- Ừm, Tô Dật lão đại tự nhiên là đệ tử của Tô trưởng lão rồi.

Đám người Lưu Ký nhìn phản ứng của Trương Khánh, nhất thời đều gật đầu đáp.

- Nguyên lai ngươi thật là đệ tử của Thái Sư Công.

Nghe vậy, ánh mắt Tư Đồ Mục Dương lấp lóe, nhìn Tô Dật, thần sắc có chút bất đắc dĩ, không nguyện ý thi lễ nói:

- Bái kiến tiểu sư thúc công.

- Tiểu sư thúc công...

Tô Dật có chút hoảng hốt.

- Ngươi là đệ tử của Thái Sư Công, dựa theo bối phận, tự nhiên chính là sư thúc công của ta, chỉ là ngươi không lớn hơn ta bao nhiêu, cho nên gọi ngươi tiểu sư thúc công a.

Tư Đồ Mục Dương có chút biệt khuất, ban đầu vốn còn muốn cùng tên này đánh một trận, ai biết tên này lại là đệ tử của Thái Sư Công, là sư thúc công của mình, tuổi tác chỉ hơn mình mấy tuổi, lại lớn hơn mình hai bối phận, đây cũng quá thiệt thòi đi.

- Tô Dật đại ca, thân phận của Tô trưởng lão có chút đặc thù, là sư thúc công của chưởng môn, cho nên...

Nhìn thần sắc Tô Dật hoảng hốt, Hứa Giai Tuệ giải thích.

Tuy Tô trưởng lão ở Kiếm Phong thứ ba mươi sáu, nhưng bối phận không phải bình thường, xem như chưởng môn nhìn thấy, cũng phải xưng một tiếng sư thúc công.

- Như vậy a...

Tô Dật bừng tỉnh đại ngộ, khó trách lúc trước lần thứ nhất ở Linh Kiếm Phong, nghe nói mình là đệ tử của Tô trưởng lão, những trưởng lão kia đều biến sắc.

Ba ngày trước ở trên Linh Kiếm Phong, nhìn thấy Tô trưởng lão xuất hiện, đám trưởng lão đều kính sợ, nguyên lai bối phận của Tô trưởng lão ở trong Thần Kiếm Môn cao như vậy, là sư thúc công của chưởng môn.

- Hắc hắc, về sau không cần hành lễ.

Tô Dật nhìn Tư Đồ Mục Dương cười một tiếng, có chút chột dạ, mình dù sao không phải đệ tử của Tô trưởng lão, tiểu gia hỏa này còn là con của chưởng môn.

- Bối phận vẫn phải tính toán rõ ràng, phải tôn sư trọng đạo.

Thần sắc của Tư Đồ Mục Dương rất nghiêm túc, ngước mắt nhìn Tô Dật, duỗi ra một tay.

- Làm cái gì vậy?

Tô Dật nghi hoặc hỏi.

- Ngươi cứ nói đi, ta đã hành lễ, tiểu sư thúc công cũng hô, không thể không có thứ gì cầm về nha.

Tư Đồ Mục Dương trừng Tô Dật.

- Tô Dật lão đại, thiếu chưởng môn là muốn lễ đổi giọng.

Khóe miệng Trương Khánh co giật, nhắc nhở Tô Dật.

- Lễ đổi giọng…

Nhìn Tư Đồ Mục Dương vươn tay, nhìn ánh mắt như vô tạp vô niệm kia, khóe miệng Tô Dật không khỏi co giật, cái gì sư thúc công, tiểu gia hỏa này rõ ràng là muốn lừa đảo.

- Quay lại sẽ cho ngươi lễ đổi giọng.

Bất đắc dĩ trừng Tư Đồ Mục Dương một cái, Tô Dật biết rất rõ ràng là lừa đảo, nhưng không có cách nào.

- Cũng được, có điều lễ không thể quá nhẹ, bằng không sẽ tổn hại thân phận của ngài.

Tư Đồ Mục Dương hài lòng cười một tiếng, thu tay lại, hắn biết Tô Dật có rất nhiều đồ tốt, đều giấu ở trong không gian kỳ lạ kia, nơi này thật có chút bất tiện.

Khuôn mặt Tô Dật co rúm, Vạn Kiếm Đại Hội lần này, mình nhất định phải đoạt quán quân, quyết không thể làm ăn lỗ vốn.

- Sư thúc công, hình như có người tới tìm ngươi.

Đột nhiên Tư Đồ Mục Dương nhíu mày, nhìn về phía trước, có hai bóng người xinh đẹp đi tới.

Tô Dật nhìn lại, hai bóng người kia chính là Anh Thiến Thiến và Cung Thất.

Nhìn hai nữ tới gần, trong lòng Tô Dật cũng có chút kinh ngạc, chẳng lẽ hai nữ nhân này lại muốn đến tìm mình phiền toái.

Anh Thiến Thiến, Cung Thất, tuy hai nàng này khí chất và dung mạo khác nhau, nhưng vô luận là khí chất hay mỹ mạo, đều đủ để làm vô số thanh niên tài tuấn chạy theo như vịt.

Chỉ là bình thường lấy nhãn lực và ngạo khí của hai nữ, toàn bộ Thần Kiếm Môn, không mấy người có thể vào mắt, càng đừng đề cập có người tới gần.

Nhưng giờ khắc này hai nữ lại cùng đi về phía Tô Dật, nhất thời hấp dẫn vô số lực chú ý.

Ở dưới vô số ánh mắt chú ý, hai nữ đi thẳng tới bên người Tô Dật.

Lãnh ý trong mắt Cung Thất chưa từng giảm nửa phần, có điều giờ phút này tựa hồ đang nỗ lực đè nén mình.

- Tô Dật, chúng ta và ngươi làm cái giao dịch được không?

Nhìn Tô Dật, Anh Thiến Thiến mở miệng, con ngươi lấp lóe quang hoa, trên mặt mang theo nụ cười.

Tô Dật kinh ngạc, hơi gật đầu nói:

- Giao dịch gì?

Anh Thiến Thiến nói:

- Ta biết ngươi đạt được tất cả Huyền Linh Quả, giờ phút này trên người khẳng định còn có Huyền Linh Quả, nói thật, Huyền Linh Quả rất trọng yếu với chúng ta, chỉ cần ngươi lấy ra hai trái Huyền Linh Quả, chúng ta nguyện ý dùng 20 viên đan dược Thần phẩm cao cấp trao đổi, như thế nào?