← Quay lại trang sách

Chương 552

Đây chính là thứ mà ngươi dựa vào? Ta phụng bồi!

Mộ Dao mở miệng, đồng thời thu bảo kiếm vào trong tay, dường như không nghĩ tới chuyện chiếm lợi ích của Tô Dật.

- Đúng không đó?

Tô Dật thờ ơ nói, biết rõ mình vừa mới ăn quả đắng, nhưng Mộ Dao cũng tuyệt đối không khá hơn chút nào.

- Ngày hôm nay ngươi nhất định sẽ bại!

Mộ Dao quát một tiếng, nguyên khí thuộc tính Kim lập tức bạo phát ra trên thân, vô cùng sắc bén. Kim quang toát ra chói mắt, hình bóng như điện, trong nháy mắt lướt ầm ra, lao thẳng tới Tô Dật.

Thân hình uyển chuyển của nàng trông giống như một con báo đốm.

- Tốc độ thật nhanh!

Về phương diện tốc độ, Tô Dật có Phù Diêu Bách Biến Bộ, cho tới bây giờ vẫn có mấy phần tự tin về chính mình, nhưng giờ nhìn bóng dáng mềm mại kia cấp tốc lướt đến trong chớp mắt, ánh mắt hơi rét.

Tốc độ bực này quá nhanh, phải nhanh hơn nhiều so với người có tu vi cùng cấp.

Bàn chân phun trào nguyên khí, trong nháy mắt Tô Dật chớp động thân hình, hình bóng uốn thành một đường cong lướt đi.

Hình bóng Tô Dật vừa mới nghiêng đi, trước người có một vệt nguyên khí năng lượng màu vàng trực tiếp xuyên thủng không khí lướt qua, mang theo ánh sáng sắc bén.

- Kim Dương Chỉ.

Khẽ quát âm thanh chói gắt, vệt kim quang nguyên khí năng lượng lướt qua đó hiện lên một đạo chỉ ấn quỷ dị trước người Tô Dật.

Kim quang như điện, mang theo khí tức mịt mờ, chỉa thẳng vào ngực Tô Dật.

Xuất thủ nhanh đến bực này, thế công xảo trá, sắc bén như thế, nếu người không thân kinh bách chiến sợ là khó có thể bộc phát ra trong tích tắc.

Luận về kinh nghiệm giao thủ, Tô Dật tuyệt đối cũng không ít.

Chỉ ấn ở trước mắt phóng đại, Tô Dật chớp mắt một cái, bàn chân lùi nhanh về phía sau, cùng lúc đó cánh tay phải đưa lên quét cản ngang trước ngực. Trên lòng bàn tay nguyên khí ngưng tụ thành một tầng quang thuẫn tinh chất màu đỏ thẫm, trực tiếp ngăn cản chỉ ấn phía trước.

- Keng!

Tích tắc cả hai va chạm vào nhau, ánh vàng như tia lửa vẩy ra, từng vòng kình phong sắc bén bắn tán loạn ra xung quanh.

Thấy Tô Dật ngăn cản được trong nháy mắt, Mộ Dao hơi nhếch môi, giờ phút này quang mang màu vàng bao trùm trong con ngươi, một nụ cười thờ ơ xuất hiện, nói:

- Ngươi không ngăn được Kim Dương Chỉ của ta đâu!

- Xoẹt…

Mộ Dao vừa dứt lời, chỉ ấn chấn động lấp lóe phía trên kim quang, một cỗ khí tức sắc bén đột nhiên bạo phát ra từ đó.

Thấy thế, ánh mắt Tô Dật co rụt lại, nhưng cùng lúc đó, khí tức nóng bỏng của chưởng ấn cũng tăng vọt, như là chưởng ấn mang một vầng mặt trời tràn ngập lửa đỏ phóng tới.

Trong nháy mắt, một khí tức nóng bỏng tỏa ra như muốn thiêu đốt không khí chung quanh, khiến da thịt người xung quanh như phỏng rộp, lông tơ dựng đứng.

- Xoẹt!

Chỉ ấn sắc bén trực tiếp xuyên thủng nguyên khí tinh chất trên lòng bàn tay của Tô Dật, một cỗ lực lượng đáng sợ trực tiếp xuyên vào lòng bàn tay hắn.

Đồng thời trong lúc này, một tiếng vang trầm nổ tung trong tay Tô Dật.

- Ầm ầm…

Tiếng vang trầm đục như sấm, một cỗ khí tức bạo phát giống như núi lửa nhỏ nổ tung trên đài đang quyết đấu, kình phong khuấy động như là vòi rồng nhỏ giữa cơn phong bạo.

- Xùy

Trong kình phong, bàn chân Tô Dật liên tiếp lùi nhanh trên đất, trên bàn tay xuất hiện một lỗ máu nhỏ, tuy không xuyên thủng lòng bàn tay, nhưng máu chảy ròng tòng.

Thân thể Mộ Dao cũng bị đẩy lui, trên chỉ ấn tràn ngập hắc vụ, giống như là bị đốt cháy khét, sắc mặt cũng theo đó biến hóa không ít.

- Tô Dật bị thương, dường như Mộ Dao mạnh hơn!

- Không ngờ Mộ Dao lợi hại như vậy!

Toàn bộ hiện trường xôn xao, trên đài quyết đấu vừa mới giao thủ, cơ hồ vừa chạm liền tách ra, nhưng trong nháy mắt Tô Dật nhận chịu thương thế, khiến cho toàn bộ hiện trường ngạc nhiên.

Giờ phút này có thể thấy rất rõ ràng, trong lòng bàn tay Tô Dật có máu tươi tràn ra, mới vừa giao thủ mà đã nhận thương thế như vậy.

- Dù sao Mộ Dao là người có lai lịch, hơn một bậc cũng bình thường.

Trên đài cao, có trưởng lão nói nhỏ.

- Nhìn nhầm rồi, Tô Dật cũng rất mạnh, ta xem chừng Mộ Dao vừa rồi cũng không chiếm được bao nhiêu thuận lợi. Một chưởng của Tô Dật cũng rất quỷ dị.

Có trưởng lão khác mở miệng, mắt nhìn đài quyết đấu không chớp, tiếp tục nói:

- Các ngươi nhìn xem, vết thương trên lòng bàn tay Tô Dật hình như đang khép lại, tiểu tử này có thân thể rất cường hãn.

Nhất thời, rất nhiều ánh mắt rơi vào bàn tay của Tô Dật.

Bàn tay Tô Dật vừa mới bị thương, lúc này máu tươi đã ngừng chẳng biết từ lúc nào, chỉ còn lại dao động màu đỏ thẫm nhàn nhạt, mắt trần có thể thấy được hắn đang chầm chậm khôi phục lại.

Đây là Hỗn Nguyên Yêu Thể trên Kim Cương Chi Thể, chính là thứ mà Tô Dật dựa vào, cho nên hắn mới lựa chọn cận chiến.

Có điều vừa rồi Mộ Dao có thế công rất quỷ dị, quả thật vượt ra ngoài dự liệu của Tô Dật, nếu không hắn cũng không mạo hiểm dùng cứng chọi cứng với một đạo chỉ ấn.

Nhưng giờ phút này Mộ Dao cũng thật sự không dễ chịu, ngón tay phát lạnh. Nàng không ngờ bên trong một chưởng của Tô Dật cũng ẩn chứa biến tấu đột ngột.

- Một chỉ thật mạnh….

Nhìn Mộ Dao, Tô Dật vẫy vẫy bàn tay, đây là lần bị thương thứ nhất từ khi giao thủ với người cùng thế hệ cho đến nay. Nữ nhân này coi như là đối thủ mạnh nhất cùng thế hệ mình từng trải qua.

- Ngươi cũng khiến cho ta bất ngờ, nhưng mà bây giờ ta sẽ không cho ngươi cơ hội nữa!

Mộ Dao biết mình chịu thiệt ngầm, thần sắc trên mặt không thiện, khí thế trên thân cuộn trào, thân hình thon thả lại lần nữa lướt đi, trên da thịt trong suốt tràn ngập kim quang khiến cơ thể giống như ngọc thạch màu vàng.

- Ah..

Tô Dật ngước mắt kinh ngạc, giờ phút này trên thân Mộ Dao rõ ràng xuất hiện một loại yêu khí như ẩn như hiện.

Loại yêu khí này cực kỳ bá đạo, người bình thường có lẽ không cách nào cảm giác được, nhưng chạy không khỏi Hỗn Nguyên Chí Tôn Công của Tô Dật.

- Tiếp tục!

Mộ Dao thả người lướt xuống, bộc phát ra khí tức bá đạo, nhìn vô cùng hung hãn và cuồng mãnh, khí thế giống như có thể trấn áp bốn phương.

- Xùy.

Giờ phút này Mộ Dao thế công như thủy triều, tà áo phất phới, mái tóc bay ngược ra sau, trên mặt chấn động lòng người giờ là tỏ vẻ uy nghiêm, thủ ấn ngưng kết trong tay, chưởng ấn chụp tới Tô Dật.

Giờ phút này khí chất của Mộ Dao không giống như lúc trước, thay đổi vô cùng sắc bén, cũng lộ ra một vẻ đặc biệt.

Tô Dật cũng không giữ lại chút nào, hoàn toàn thôi thúc Thiên Yêu Cổ Kinh.

Giờ phút này, Tô Dật dùng thủ đoạn Thiên Yêu Cổ Kinh để quyết đấu.

- Oành!

Quanh thân Tô Dật phát ra tiếng ầm ầm, hào quang rực rỡ loá mắt, lấp loé cuồn cuộn, lộ ra một cỗ uy áp cổ lão tràn ngập bốn phương, trong lúc mơ hồ có âm thanh thú rống từ xa xưa, giống như lan tràn ra từ bên trong thân thể.

- Chiến!

Chiến ý nổi lên, hai con ngươi Tô Dật sáng ngời, tuôn ra ánh sáng, một cỗ khí tức đáng sợ tràn ngập ý vị cổ lão, giống như có thể trấn áp bốn phương, chỉ về quyết đấu đài, nhưng cũng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Đây là khí tức trên Thiên Yêu Cổ Kinh. Thiên Yêu Cổ Kinh lấy Man Hoang Kinh, Thiên Hổ Quyết và Yêu Linh Chân Giải làm cơ sở.

Thiên Hổ Quyết lấy ' Thế ' làm chủ, dùng Thế trấn thiên cổ.

Man Hoang Kinh lấy ' Lực ' làm chủ, nhất Lực phá vạn pháp.

Yêu Linh Chân Giải lấy ' Linh ' làm chủ, hồn dẫn vạn thú uy.

Tô Dật xuất thủ, giờ phút này giống như mãnh thú, từng cái giơ tay nhấc chân giống như là giương cánh đánh đến tận chín tầng trời, vung trảo làm vỡ bốn phương.

- Phanh phanh phanh!

Trong nháy mắt hai người xáp vào nhau, không ngừng giao phong.

Giờ phút này một nam một nữ, khí tức trên thân đều tăng vọt đến một cấp độ đáng sợ.