Chương 553
Toàn bộ hiện trường đều mở to mắt xem cuộc chiến. Loại quyết đấu này quả thực quá chấn động.
- Đây mới là thực lực chân chính của bọn họ!
Trương Linh Quân, Âu Lạc, Cố Thần Hữu, Anh Thiển Thiển và những người khác vào thời khắc này đều không ngừng chấn động ánh mắt.
Hai thiếu niên một nam một nữ trên đài quyết đấu kia có thực lực cường hãn thật sự.
Những người ở đây đều là kẻ xếp hạng đầu trên Kiếm Tháp, không ai là không có chút tâm cao khí ngạo, đều có lòng tự tin đối với thực lực của mình.
Nhưng thời khắc này, chứng kiến cuộc quyết đấu như vậy, thực tế khiến cho bọn họ mới biết nếu cho bọn họ ra sàn đấu, tuyệt đối không thể nào chống lại hai người trên đài kia.
- Khí tức thật mạnh!
Trên đài cao, ánh mắt của tất cả trưởng lão hộ pháp đều tràn ngập hào quang.
Quyết đấu bực này với nhãn lực của bọn họ, sao lại không nhận ra đại biểu cho cái gì.
- Thần Kiếm môn ta may mắn.
Nhị trưởng lão xem cuộc chiến, quầng sáng trong đôi mắt không ngừng lập lòe.
Lần này đệ tử trẻ tuổi đã vượt ra xa khỏi dự liệu của lão.
- Tô trưởng lão, ngài thu được một đệ tử thật giỏi.
Có trưởng lão khen ngợi Tô trưởng lão, thấy rõ sự chấn động trong ánh mắt.
Các trưởng lão hộ pháp đều biết rõ, tuy Vân Lăng Phong vừa mới thể hiện thân phận Ngự Hồn Sư, thiên tư không cần nói cũng biết tốt như thế nào.
Một khi Ngự Hồn Sư trưởng thành, sau này tiền đồ không thể lường được.
Nhưng lúc này Tô Dật mới bao nhiêu tuổi, phải ít hơn Vân Lăng Phong mấy tuổi, nhưng lại bằng tu vi Nguyên Linh Cảnh ngũ trọng đánh bại Ngự Hồn Sư. Vân Lăng Phong còn là Nguyên Linh Cảnh lục trọng đỉnh phong, điều này cho thấy Tô Dật còn biến thái hơn, đó là điều không thể nghi ngờ.
Ngự Hồn Sư cường hãn thế nào, không cần nói cũng biết, không ai hoài nghi.
Nhưng bây giờ sẽ không có người hoài nghi Tô Dật, bởi vì Đăng Thiên Đài xuất hiện sự cố mới lên tới tầng thứ bảy.
Vân Lăng Phong là Ngự Hồn Sư.
Tô Dật có thể leo lên Đăng Thiên Đài tầng thứ bảy, đây là thiên tư Thiên phẩm trong truyền thuyết, đại biểu cho một bước lên trời.
Đồn đãi người có thiên tư Thiên phẩm khi xuất thế có thể đưa tới thiên địa dị tượng, chú định có thể vấn đỉnh thiên hạ, ngạo thị chúng sinh.
Tô trưởng lão không nói gì, nghe trưởng lão bên cạnh nói vậy thì cười cười, ánh mắt một mực dán chặt trên đài quyết đấu.
- Ầm.
Trên đài quyết đấu, hai bóng người vẫn không ngừng giao phong quyết đấu.
Mộ Dao y phục đỏ lả lướt, gương mặt xinh xắn chấn động lòng người, con mắt màu vàng óng lập lòe quầng sáng, ngang ngược ác liệt nhưng mà cũng động lòng người.
Sâu trong con ngươi của Tô Dật cũng có ánh sáng phát ra. Từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra một cổ khí tức thần bí, một cổ yêu khí mênh mông cuồn cuộn như muốn quán thông Linh Kiếm phong.
Yêu khí cuồn cuộn nhưng không tà ác, ngược lại mang theo một uy thế vô thượng, như có thể uy chấn lên chín tầng trời, mênh mông cuồn cuộn trời xanh.
- Kim Quang Vẫn Lạc!
Mộ Dao khẽ quát lên thánh thót, khóe miệng nhếch một nụ cười nhạt, kim quang bạo phát ngập trời, nguyên khí quanh thân dường như khơi gợi năng lượng thiên địa.
- Ầm ầm...
Toàn bộ trên đài quyết đấu lập tức bắn tung tóe vô số quang hoa màu vàng, từng đạo quang trụ hệt như là vẫn thạch màu vàng rơi xuống, mạnh mẽ ác liệt, bao phủ lấy Tô Dật.
- Thủ đoạn thật là đáng sợ.
Trên đài cao có trưởng lão hộ pháp cũng lộ vẻ động lòng, thế công bực này thật không đơn giản, nếu như cùng cảnh giới với bọn họ, sợ là không thể nào chống đỡ lại bọn họ.
- Xích Cổ Ấn!
Tô Dật thay đổi sắc mặt, thần sắc nghiêm túc trang trọng, nhưng không hề có ý sợ hãi. Một cổ khí tức nóng cháy lập tức trào ra rất cuồng mãnh, khí tức nóng bỏng trên lòng bàn tay chợt xoay tròn, mang theo tiếng rít y hệt luồn sóng lớn, cuối cùng hội tụ lại với nhau, tựa như vô số liệt diễm hội tụ thành một biển lửa.
Thủ ấn có khí tức nóng cháy kinh khủng, đốt cháy không khí, lại mang theo uy áp cổ lão càn quét, mãnh liệt nghênh đánh về phía trước.
- Ầm ầm….
Trên đài quyết đấu, đất rung núi chuyển, mặt đất trở nên sôi trào.
Lực cuồng bạo không ngừng nổ tung, hư không mơ hồ như đang vặn vẹo, không ngừng phát tiếng nổ ầm ầm trên Linh Kiếm phong.
Toàn bộ hiện trường trố mắt líu lưỡi, ánh mắt không ngừng phát run, nhìn đôi nam nữ trên đài quyết đấu mà nhịp tim trở nên tăng tốc.
- Phốc...
Hai bóng người đồng loạt lùi ra, bước chân lảo đảo. Cả hai đều trào máu tươi nơi khóe miệng, mắt chăm chăm nhìn đối phương, trong mắt tuôn ra quang mang chói lòa.
Tô Dật mang thương thế trên người, áo bào lam nát vụn, mái tóc đen rối tung, trên cơ thể xuất hiện vết máu, nhưng lại không ngừng khôi phục lại một cách quỷ dị.
- Quá mạnh!
Mắt nhìn Mộ Dao, trong lòng Tô Dật trở nên kinh ngạc tán thán. Nữ nhân này thật sự quá mạnh mẽ a, nhục thân không ngờ cũng cường hãn đến trình độ như vậy.
Nếu không phải là mình có Kim Cương Chi Thể, Tô Dật đoán chừng bản thân đã bị thua.
Thời khắc này trong lòng Mộ Dao chấn động chỉ có hơn chứ không hề thua kém gì Tô Dật.
Nàng ta không ngờ bản thân mình gần như đã dốc hết sức lực rồi, nhưng vẫn không làm gì được tên tiểu tử trước mắt này.
Tên Tô Dật này chỉ tính riêng về trình độ nhục thân, chắc chắn cũng không thấp hơn nàng.
- Đã qua thời điểm thăm dò thử thách, kế tiếp sắp sửa phân ra thắng bại!
Trên đài cao, có trưởng lão lên tiếng. Thiếu niên thiếu nữ đang đối quyết hung hãn trên đài quyết đấu nãy giờ, không ngờ chẳng qua là đang thử dò xét lẫn nhau mà thôi.
Tiếp theo đây họ sắp phân ra thắng bại.
- Sắp phân thắng bại sao?
Toàn bộ hiện trường ồ lên, có tiếng nghị luận truyền ra, cũng nhận thấy sau thời gian dừng lại ngắn ngủi, hai người trên đài quyết đấu sắp sửa bước vào giai đoạn phân thắng bại thực sự.
- Ngươi thật sự có tư cách để cho ta vận dụng toàn lực, cũng nên kết thúc rồi!
Mộ Dao mắt nhìn Tô Dật, hàm răng khẽ mở. Thiếu niên trước mắt nàng đích xác rất cường hãn, không dùng thực lực chân chính e là không thể đánh bại được hắn ta.
- Oành...
Lời nàng vừa rơi xuống, từ trong cơ thể Mộ Dao bỗng xuất hiện một cổ khí tức ác liệt càn quét ra, kim quang ngập trời càn quét bốn phương. Thời khắc này khí tức trên người nàng cũng không giữ lại chút nào.
- Nguyên Linh Cảnh thất trọng!
Trên đài cao có âm thanh truyền ra, không ngờ hiện giờ Mộ Dao đã đạt đến tu vi Nguyên Linh Cảnh thất trọng.
Nhưng thật ra không có bao nhiêu người kinh ngạc trước cấp bậc tu vi của Mộ Dao, vì Lưu Vân Xuyên có tu vi Nguyên Linh Cảnh thất trọng lại mang trên người bảo vật chiến giáp Lôi Điện mà còn thua thảm hại trong tay nàng.
- Nguyên Linh Cảnh thất trọng. Mộ Dao tuổi tác cũng không lớn, quá kinh người!
Có trưởng lão ánh mắt chấn động khó giữ được bình tĩnh, tuổi trẻ bực này mà đã đạt đến Nguyên Linh Cảnh thất trọng, thiên tư như thế có thể nói là biến thái a.
- Tô Dật còn cường hãn hơn, bằng tu vi Nguyên Linh Cảnh ngũ trọng giao thủ mà lại không rơi xuống thế hạ phong.
Có trưởng lão lên tiếng, Tô Dật có tu vi Nguyên Linh Cảnh ngũ trọng mà thôi, giao thủ cùng Mộ Dao tu vi Nguyên Linh Cảnh thất trọng mà không rơi xuống thế hạ phong, dựa trên cấp bậc mà nói, đã là cao hơn một bậc, đây là thiên tư yêu nghiệt cỡ nào?
- Chưởng môn, theo ngài người nào cuối cùng có thể cao hơn một bậc?
Có hộ pháp phía sau Tư Đồ Lưu Vân thấp giọng hỏi, ánh mắt vẫn nhìn hai vị thiếu niên nam nữ trên đài quyết đấu, trong lòng chấn động ghê gớm.
- Tô trưởng lão, ngươi thấy thế nào, ai có thể cao hơn một bậc?
Tư Đồ Lưu Vân hơi suy tư giây lát, do dự một chút rồi quang sang hỏi Tô trưởng lão đang xem cuộc chiến ở bên cạnh.
- Hai người vẫn chưa thực sự vận dụng toàn lực.
Tô trưởng lão thản nhiên đáp, ánh mắt bình tĩnh, lướt qua một chút ngưng trọng, nhưng không lộ dấu vết. Lão biết lai lịch của Mộ Dao, biết lá bài tẩy của nàng.
- Tô Dật đã rất dũng mãnh, có thể nói là yêu nghiệt, nhưng dù sao Mộ Dao vẫn còn lá bài tẩy. Nếu chân chính buông tay ra đánh một trận, chỉ có thể là...
Nhị trưởng lão nói tiếp, không phải lão cho rằng Tô Dật kém hơn, mà bởi vì lão biết lai lịch thân phận của Mộ Dao, biết lá bài tẩy của Mộ Dao.