Chương 555
(Rồng sinh chín con, phượng đẻ chín chim)
- Long sinh chín con, phượng sinh chín sồ.
Tô trưởng lão chuyển mắt, thời khắc này trong tròng mắt cũng trào ra quang mang, hai tay nắm chắc tay ghế, nói:
- Nghe nói phượng sinh chín sồ (chim con), chia ra làm Đế Tước, Phượng Hoàng, Khổng Tước, Đại Bằng, Xích Phượng, Nhạc Trạc, Thanh Loan, Uyên Sồ, Thiên Nga. Nếu như ta đoán không lầm, Tô Dật nguyên khí hóa hình hẳn là lão đại (anh cả) mà Phượng Hoàng Thần Điểu thai nghén sinh sản ra - Đế Tước.
- Đế Tước!?
Hai chữ này làm cho trưởng lão hộ pháp ở đây đều không nhịn được chấn động trong lòng.
Cẩn thận quan sát, quả thực thần cầm đó nhỏ hơn Phượng Hoàng Thần Điểu một chút, có khác biệt một chút.
Nhưng Đế Tước cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, là thần cầm do Phượng Hoàng Thần Điểu thai nghén sinh ra, là tồn tại gần Phượng Hoàng Thần Điểu nhất.
- Kim Sí Đại Bằng, Đế Tước vốn là một nhà, nhưng hiện tại xem ra, Đế Tước hư ảnh mà Tô Dật nguyên khí hóa hình dường như có uy thế mạnh hơn một chút.
Có trưởng lão lên tiếng. Tuy Mộ Dao là Nguyên Linh Cảnh thất trọng, nguyên khí hóa hình cũng là một trong chín sồ mà Phượng Hoàng Thần Điểu thai nghén sinh ra, nhưng từ uy thế mà nói, thời khắc này Tô Dật nguyên khí hóa hình ra Đế Tước có vẻ kinh khủng hơn, tràn ngập một cổ khí tức từ Thái Cổ xuyên đến.
- Khác biệt có thể là tinh huyết.
Nhị trưởng lão lên tiếng, thân thể hơi run run, ánh mắt nổi lên gợn sóng, cảm thấy uy thế trên Đế Tước hư ảnh của Tô Dật nguyên khí hóa hình ngưng tụ ra có quan hệ với tinh huyết mà lão có được.
- Đế Tước.
Trên lưng Kim Sí Đại Bằng, Mộ Dao nổi lên dị sắc trong con ngươi. Nàng ta nhận ra Đế Tước, trong lòng chấn kinh, nhưng ánh mắt lập tức càng sắc bén dữ dằn hơn, con mắt màu vàng óng giống y con mắt hung hãn như diệu nhật độc nhất vô nhị của Kim Sí Đại Bằng, kim quang tung tóe, quang mang vạn trượng, hung bạo xông tới.
- Cục cục.
Tô Dật chân đạp Đế Tước hư ảnh, giương cánh lao thẳng tới, toàn bộ đài quyết đấu lập tức nóng rực.
- Phạch...
Một cổ liệt diễm ngút trời đột nhiên càn quét bốn phương tám hướng, như có thể phá hủy hết thảy, đủ để đốt cháy thương sinh vạn vật.
Kim Sí Đại Bằng có uy áp vô song, chí cương chí dương có thể trấn áp bốn phương.
Quanh thân Đế Tước là khí tức nóng bỏng kèm theo uy thế mênh mông cuồn cuộn như mang theo khí tức từ thời Thái Cổ, khiến cho người vây xem bốn phía cũng có cảm thấy nguy hiểm trong linh hồn, tâm hồn chấn động.
Mộ Dao chân đạp Kim Sí Đại Bằng, hoành hành đài quyết đấu hệt như một thần nữ.
Đế Tước dưới chân Tô Dật mênh mông cuồn cuộn, như một tôn thiếu niên chiến thần hàng lâm từ Thái Cổ.
- Ầm ầm.
Hai người hai thú hư ảnh đụng nhau, đại chiến kinh hãi bạo phát.
Cả Tô Dật lẫn Mộ Dao đều đang toàn lực hành động.
- Quạt quạt...
Kim Sí Đại Bằng và Đế Tước kêu rít không nghỉ, không ngừng va chạm, khiến cho kim quang và liệt diễm trên Linh Kiếm phong xông thẳng lên trời, chấn động bốn phương.
Từ lúc Tô Dật đi ra khỏi Man Thành cho tới nay, chưa bao giờ bại một lần trong cùng thế hệ, vẫn càn quét tu vi giả cùng thế hệ một cách dễ dàng.
Cho dù là Ngự Hồn Sư Vân Lăng Phong, không lâu vừa rồi cũng trực tiếp đánh bại không khó khăn gì.
Nhưng bây giờ Tô Dật gặp phải đối thủ phải khổ chiến không nghỉ, tiêu hao cực lớn.
- Ngươi cuối cùng cũng chỉ là Nguyên Linh Cảnh ngũ trọng, dù mang trên người tinh huyết Đế Tước thì sao chứ, hiểu không ra được bao nhiêu, lãng phí đến bực nào?
Mộ Dao khẽ quát lên. Nàng ta cảm thấy Tô Dật có được tinh huyết Đế Tước nhất định không đơn giản, nhưng nàng là Nguyên Linh Cảnh thất trọng a, tiêu hao trong một thời gian dài, Tô Dật sẽ không chịu nổi.
Tô Dật cũng cảm thấy bản thân mình bị thua thiệt xét về cấp bậc tu vi.
Dù sao Mộ Dao cũng là Nguyên Linh Cảnh thất trọng, cậy vào nguyên khí bản thân mình mênh mông để chống đỡ, chung quy không thể chống đỡ được bao lâu.
Dù sao chênh lệch hai tầng tu vi, Tô Dật tự biết không phát huy được ưu thế của mình.
Nhưng Tô Dật không sợ, mình vẫn chưa sử dụng tới lá bài tẩy, nếu như vận dụng Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, xem ra chiến lực có thể còn cao hơn một bậc.
Nhưng bây giờ chưa phải lúc, tu luyện Thiên Yêu Cổ Kinh đã được một thời gian, Thiên Yêu Cổ Kinh cũng có thủ đoạn to lớn, không giống như bình thường.
- Ngươi sắp thua rồi.
Mộ Dao khẽ quát, khuôn mặt lộ ra nụ cười. Nàng ta nhận thấy mình dần dần chiếm cứ ưu thế, thôi thúc Kim Sí Đại Bằng hư ảnh dưới chân, không ngừng trấn áp Tô Dật.
- Chít chít...
Tiếng rít xuyên mây nứt đá, hai người không ngừng đánh giết va chạm nhau, bắn ra liệt diễm và kim quang chói mắt.
Kình phong cuồng bạo và năng lượng khuếch tán ra, khiến cho hư không vang tiếng nổ oành đùng.
Nếu đài quyết đấu không được bố trí thủ đoạn, e là sớm đã bị phá hủy tan tành.
Dạng quyết đấu này, đừng nói là toàn bộ đệ tử tại hiện trường, mà các trưởng lão hộ pháp trên đài cao cũng kinh hãi, chong mắt dõi xem cuộc chiến.
Hai thiếu niên nam nữ này quả thực quá cường hãn.
- Không ngờ người kia mạnh như vậy.
Cung Thất nhìn thiếu niên trên đài quyết đấu mà lộ vẻ động lòng, trong con ngươi linh động ẩn chứa sự chấn động ghê gớm.
- Bọn họ đã mạnh hơn rất nhiều...
Lưu Vân Xuyên, Âu Lạc, Cố Thần Hữu và những người đứng đầu trên kiếm tháp thời khắc này ai cũng chấn động, trong ánh mắt mang theo vài phần tịch mịch.
Thì ra bọn họ được xem là thiên tư rất tốt, nhưng bây giờ nhìn hai thiếu niên nam nữ trên đài quyết đấu kia, so ra bọn họ thật không đáng nhắc tới.
Hai thiếu niên ấy vượt xa bọn họ nhiều lắm.
- Oành...
Đế Tước hư ảnh và Kim Sí Đại Bằng lại lần nữa va chạm, bốn phương nổ oành đùng, đài quyết đấu chấn động không nghỉ, kim quang và liệt diễm càn quét khắp nơi.
- Ngươi thật sự sắp thua rồi!
Mộ Dao lộ ra nụ cười, sắc mặt cũng yếu ớt. Nàng ta cũng tiêu hao rất nhiều, cảm thấy Tô Dật đã không còn lực chống đỡ tiếp.
- Phạch...
Tô Dật chịu thiệt thòi, Đế Tước hư ảnh bị vỡ nát, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Nhưng cũng vào thời khắc này, ngay khi Đế Tước hư ảnh vỡ nát, Tô Dật đang ở tầng thấp nhưng chưa từng rơi xuống, quang mang sau lưng rạng rỡ, bỗng dưng xích quang tràn ngập, nguyên khí trên hai cánh trong nháy mắt ngưng tụ, tiếp đó một uy áp cổ xưa bắt đầu lan tràn dưới hai chân.
Hai chân Tô Dật bắt đầu lưu động từng đạo văn lộ cổ xưa thần bí, có phù vân sinh sáp trào ra, một cổ khí tức mênh mông cuồn cuộn càn quét.
Một cái chớp mắt, khí chất toàn thân Tô Dật đại biến, như thể một tôn Thần Ma sống lại, áo bào bay phần phật, mái tóc đen tung bay, khí thế trên người tự dưng mang theo lôi đình, có vẻ cường đại và kinh khủng hệt như Chiến thần lâm thế.
- Bát Hoang Nộ, Bạo Ảnh Toái Cửu U!
Từng đạo cước ấn vọt thẳng ra, nhanh như tia chớp, bá đạo vô cùng, uy nghiêm hủy diệt.
Trong nháy mắt cước ấn bạo phát vô cùng vô tận, quang mang hội tụ như mặt trời nổ tung, không gian vặn vẹo, năng lượng quang mang hoa mỹ kích động, uy áp hiển hách.
- Ngao... ô...
Ngay khi cước ấn xông ra đầy trời, bốn phía Linh Kiếm phong Man Yêu thú kinh tâm đảm chiến, không ngừng gầm thét.
Thời khắc này trong hai con ngươi màu vàng óng của Kim Sí Đại Bằng hư ảnh như cảm giác được điều gì, cũng nhìn cuộc chiến, lập tức hư ảnh vốn đã cực kỳ ảm đạm bị trực tiếp đá nát.
- Đây là loại võ kỹ nào?
Dạng võ kỹ này khiến cho trưởng lão hộ pháp có mặt trên đài cũng kinh ngạc chấn động, không biết ngày hôm nay bọn họ đã bị chấn động đến bao nhiêu lần.
Mộ Dao biến sắc, cũng không ngờ cho đến lúc này mà Tô Dật vẫn có một cú đánh như thế.
Một cú đánh quá mạnh mẽ, nằm ngoài dự đoán của Mộ Dao.