Chương 561
Đây là Linh binh.
Lưu Ký, Uông Phiền, Đàm Siêu ba người trợn tròn mắt, đây là bảo kiếm, hơn nữa còn là đến bảo kiếm cấp bậc Linh binh.
- Đây là Tô trưởng lão cho chúng ta sao...
Lâu sau mà Đàm Siêu vẫn chưa tỉnh hồn lại, đây là Tô trưởng lão cho bọn họ sao? Vừa ra tay đã cấp cho bảo kiếm cấp bậc Linh binh, đây là ra tay rộng rãi đến bậc nào?
Trương Khánh tặc tặc lưỡi, ánh mắt không ngừng hâm mộ.
Bảo kiếm cấp bậc Linh binh a, trong đệ tử thân truyền Thần Kiếm môn cũng không có mấy đệ tử có được vật này.
⚝ ✽ ⚝
Kiếm phong thứ ba mươi sáu.
Trong phòng, Tô Dật ngồi xếp bằng, vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, quanh thân bao phủ quang mang, từng luồng nguyên khí hệt như linh xà màu đỏ không ngừng quanh quẩn bên ngoài thân, cuối cùng tràn vào trong cơ thể.
Dưới sự tuần hoàn bực này, trên khuôn mặt màu máu của Tô Dật cũng từ từ khôi phục, dần dần đỏ hồng.
Vạn Kiếm đại hội đã hoàn toàn hạ màn, nhưng mấy ngày kế tiếp, toàn bộ Thần Kiếm môn vẫn đắm chìm trong những đợt sôi trào náo nhiệt.
Kiếm tháp đứng sừng sững, quang mang tràn ngập hệt như một thanh cự kiếm cắm thẳng vào thương khung, phía trên có bảng xếp hạng.
Thời khắc này thứ hạng cao nhất, vị trí chói mắt nhất chính là hai chữ Tô Dật, lấp lánh nhất.
Mộ Dao, Lưu Vân Xuyên, Vân Lăng Phong và danh hiệu những người thua khác đứng đằng sau.
- Thật không ngờ Tô Dật cường hãn đến đáng sợ như vậy, quả thực là yêu nghiệt.
- Mộ Dao cũng cường hãn vậy, thực sự rất biến thái.
- Ta nghe nói thân phận của Mộ Dao dường như có liên quan tới Yêu tộc, là Bán Yêu Chi Thể.
- Cái gì? Bán Yêu Chi Thể, đây không phải là tối kỵ sao?
- Nói nhỏ thôi, Mộ Dao có thể là đệ tử của một vị Thái Thượng trưởng lão, Bán Yêu Chi Thể đó cũng có quan hệ với tộc Kim Sí Đại Bằng.
-...
Hết thảy trong Vạn Kiếm đại hội, kế tiếp đều là chủ đề náo nhiệt nhất về Thần Kiếm môn đệ tử trong lúc trà dư tửu hậu. Danh tiếng của Tô Dật và Mộ Dao hoàn toàn vang dội toàn bộ Thần Kiếm môn.
Thiên Kiếm phong.
Triêu Dương mọc ở phương đông, lầu các lư hương sương khói lượn lờ, mùi thơm ngát tràn ngập.
Tư Đồ Lưu Vân đứng trước cửa sổ, một bộ trường bào màu đen thêu hoa văn tơ vàng bên ngoài hình thể to lớn, tóc dài đen nhánh chải chỉnh tề búi trên đỉnh đầu, ánh mắt đang trầm tư điều gì.
- Chưởng môn có quyết định, dựa vào ý tứ của mấy vị trưởng lão, vẫn cảm thấy Tô Dật có chút không rõ lai lịch, công pháp thủ đoạn đều không phải là Thần Kiếm môn chúng ta, cho nên có lời dị nghị.
Có hộ pháp lên tiếng. Lần này Tô Dật đoạt giải quán quân, theo đạo lý mà nói, khi có cơ hội lấy được chỗ tốt vô thượng ấy. Nhưng một số trưởng lão cảm thấy tuy rằng Tô Dật đoạt giải quán quân, ngặt là không rõ lai lịch, trong khi đó là chỗ tốt vô thượng của Thần Kiếm môn, tuyệt đối không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.
- Thật đúng là có chút khó xử a. Rốt cuộc tiểu tử kia đến từ phương nào?
Sâu trong đồng tử của Tư Đồ Lưu Vân lóe ra quang mang, không tự chủ được toát ra một cổ khí phách tự nhiên mà thành của người bậc trên. Nếu như Tô Dật có thể là một thành viên của Thần Kiếm môn, đợi một thời gian nữa, lo gì Thần Kiếm môn không thịnh vượng.
- Còn có sự tình bên trong Vạn Kiếm chiến trường, có phải là nên có một kết quả hay không, quan trọng là hiện tại Tô trưởng lão vẫn chưa chính miệng thừa nhận Tô Dật là đệ tử...
Hữu hộ pháp cười khổ, Vạn Kiếm đại hội đã kết thúc, nhưng chuyện của Tô Dật tại Vạn Kiếm chiến trường vẫn chưa kết thúc, hiện tại lại còn liên quan đến Tô trưởng lão, chuyện này ngược lại không biết xử trí như thế nào.
Quan trọng nhất là tuy rằng đều truyền Tô Dật là đệ tử của Tô trưởng lão, nhưng Tô trưởng lão chưa từng thừa nhận. Nếu Tô trưởng lão thừa nhận Tô Dật là đệ tử, thật ra thì dễ xử trí, vì cũng có thể xác định Tô Dật là đệ tử của Thần Kiếm môn.
- Ngươi cũng biết tính khí của Tô trưởng lão, hỏi không tốt lắm.
Tư Đồ Lưu Vân khẽ thở dài, khóe miệng lướt qua một nụ cười gượng, khẽ thở dài:
- Tiểu tử kia quả thật cũng gây khó khăn cho ta chút ít, cũng được, gặp mặt một lần rồi quyết định đi.
Hữu hộ pháp cũng rất bất đắc dĩ, cười một cách miễn cưỡng.
Biểu hiện của Tô Dật lần này thật sự là quá mức kinh người, dạng thiên tư yêu nghiệt như vậy, ngặt là không rõ lai lịch.
- Các thế lực khác có động tĩnh gì rồi?
Lập tức, thần sắc của Tư Đồ Lưu Vân hơi trầm xuống, hỏi Hữu hộ pháp.
- Vừa có được tin tức cách đây không lâu, trong các sơn môn lớn đều đang chuẩn bị, đều toát ra không ít hạng người có thiên tư tuyệt đỉnh, rất nhiều yêu nghiệt biến thái xuất hiện.
Hữu hộ pháp lên tiếng, thần sắc hơi nghiêm trọng. Theo tin tức hắn có được, trong sơn môn lần này cũng xuất hiện không ít thế hệ trẻ tuổi có thiên tư yêu nghiệt biến thái.
- Không kỳ quái, bọn họ đều đang chuẩn bị.
Tư Đồ Lưu Vân nói nhỏ.
⚝ ✽ ⚝
Ba ngày trôi qua sau Vạn Kiếm đại hội, trận quyết đấu đỉnh cao cuối cùng của Vạn Kiếm đại hội đã khuếch tán ra bên ngoài với một tốc độ kinh người.
Trong phòng, Tô Dật vẫn duy trì tư thế ngồi xếp bằng, xích quang không ngừng quanh quẩn trên người, khí tức uy nghiêm hủy diệt tràn ngập, thần sắc tái nhợt đã hoàn toàn biến mất, thay bằng vài nét đỏ hồng.
Một lát sau, Tô Dật thu thủ ấn lại, khí tức trên người từ từ thu liễm, xích quang như linh xà màu đỏ chui vào trong cơ thể, huyền ảo vô cùng.
- Hô...
Theo miệng vừa thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt mở ra, một vòng xích quang lóe liền biến mất, lập tức quy về vẻ kiên trì sâu sắc.
Ánh mắt khẽ động, Tô Dật đứng dậy nhảy xuống giường, đẩy cửa bước ra ngoài.
- Tiểu sư thúc công, thương thế của ngươi thế nào rồi?
Ngoài cửa, một hắc bào thiếu niên xuất hiện, tuổi không lớn lắm, nhưng trông có vẻ chững chạc không liên quan gì đến số tuổi của hắn. Hắn thân hình cao gầy, mày kiếm mắt phượng, mũi cao môi mỏng, ánh mắt trong suốt như không chứa một chút tạp niệm và tục khí nào, tú khí hiền lành vô hại như đệ đệ nhà bên, chính là Tư Đồ Mục Dương.
- Dường như không sao a...
Nhìn gương mặt đỏ hồng của Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương không khỏi âm thầm chép miệng tặc lưỡi, xem ra bản thân mình đã suy nghĩ nhiều, trông dáng vẻ người này như không có chuyện gì.
Thương nặng như vậy thế, không ngờ lại khôi phục vô ngại trong thời gian ngắn, quả thực là yêu nghiệt.
- Sao ngươi lại tới đây?
Tô Dật nhoẻn miệng cười, vừa rồi hắn thổ nạp điều tức, nhưng vẫn luôn theo dõi hết thảy xung quanh, cảm thấy có người đi tới vì thế mới ngưng thổ nạp điều tức.
Nhìn thấy Tư Đồ Mục Dương, Tô Dật gượng cười, liếc một cái rồi sau đó nói với Tư Đồ Mục Dương:
- Ngươi cứ gọi tên ta đi, ngươi gọi ta là tiểu sư thúc công, ta cũng không có già như vậy đâu.
- Vậy không được, dựa theo bối phận, ngươi chính là tiểu sư thúc công của ta, cha ta cũng phải gọi ngươi một tiếng sư thúc a.
Tư Đồ Mục Dương bĩu môi, nói:
- Dù sao ngươi cũng đừng mong ta sửa miệng. Lần này Vạn Kiếm đại hội ngươi đoạt giải quán quân, đến lúc đó sẽ có được không ít thứ tốt.
- Ta nhất định cho ngươi phí để đổi cách xưng hô, cái cách gọi Tiểu sư thúc công này tiểu sư thúc công kia của ngươi, là tự làm cho bối phận của mình thấp đi, có cần vậy không chứ?
Ánh mắt Tô Dật âm thầm chuyển động, nói với Tư Đồ Mục Dương.
- Chuyện này...
Tư Đồ Mục Dương chuyển động hai mắt, cảm thấy Tô Dật nói không phải là không có lý.
- Như vậy đi, sau này không có ai hoặc là trước mặt người ngoài, ngươi cứ gọi tên ta là được rồi. Khi có những người khác ở Thần Kiếm môn thì ngươi gọi ta là tiểu sư thúc công đi.
Tô Dật đề nghị với Tư Đồ Mục Dương như vậy.
- Được, sau này có người của Thần Kiếm môn ở đây, ta sẽ gọi ngươi là tiểu sư thúc công, những lúc không có người khác, ta và đám người Trương Khánh sẽ gọi ngươi là Tô Dật lão đại vậy.
Tư Đồ Mục Dương nhoẻn miệng cười, đồng ý với Tô Dật.
- Tốt, một lời đã định.
Tô Dật cười, hai người giơ tay lên đánh một chưởng.
- Thiếu chút nữa là quên chuyện chính, cha ta bảo ta tới tìm ngươi để đi Thiên Kiếm phong một chuyến, dường như là tìm ngươi có chuyện.
Tư Đồ Mục Dương nói với Tô Dật.
- Cha ngươi tìm ta...
Tô Dật âm thầm suy tư, đoán chừng có liên quan đến việc mình đoạt giải quán quân Vạn Kiếm đại hội. Hắn nghe nói sau khi đoạt giải quán quân có thể nhận được không ít tưởng thưởng, còn có lợi ích vô thượng nữa.
- Ta sẽ đi gặp Tô trưởng lão nói một tiếng.
Tô Dật gật đầu, muốn gặp Tô trưởng lão xin phép.
- Không cần, ta vừa mới đi gặp sư tổ, sư tổ nói mọi việc cứ để cho ngươi quyết định là được, sư tổ muốn bế quan mấy ngày.
Tư Đồ Mục Dương nói, hắn đã gặp qua sư tổ.
- Như vậy sao?
Tô Dật hơi nhướn mày.
Tư Đồ Mục Dương đi tới Kiếm phong thứ ba mươi sáu, cưỡi Man Yêu thú tọa kỵ, Tô Dật đi theo tới Thiên Kiếm phong.
- Không bao lâu nữa, chúng ta phải đi tới Trung Châu thành tham gia Thánh Vũ đại hội, thật đúng là mong đợi a. Với thực lực của ngươi, xem ra đến lúc đó nhất định sẽ làm cho rất nhiều người ngẩn người ra, nhất định có thể giày xéo rất nhiều kẻ ngông cuồng.
Phi hành trên Man Yêu thú tọa kỵ, Tư Đồ Mục Dương rất hưng phấn, nhớ tới Thánh Vũ đại hội, trong mắt liền trào ra chiến ý.
- Thánh Vũ đại hội?
Vẻ mặt của Tô Dật mờ mịt không hiểu.
- Ngươi không biết Thánh Vũ đại hội sao?
Nhìn thần tình mờ mịt của Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương rất kỳ quái. Chẳng lẽ người này ngay cả Thánh Vũ đại hội cũng không biết sao?
Tô Dật lắc lắc đầu, thật đúng là chưa nghe nói qua Thánh Vũ đại hội.
- Thánh Vũ đại hội là việc trọng đại của thế hệ trẻ tuổi toàn Trung Châu, chỉ cần người có tuổi tác không lớn hơn hai mươi lăm đều có thể tham gia, là cơ hội biểu hiện rất tốt của các đệ tử thế lực sơn môn lớn trong Trung Châu. Thánh Vũ đại hội, một triều thành danh thiên hạ biết, là việc trọng đại cả Trung Châu.
Tư Đồ Mục Dương nói cho Tô Dật biết. Thánh Vũ đại hội cũng không bình thường, đó là việc trọng đại của toàn bộ Trung Châu. Đến lúc đó thế hệ trẻ tuổi toàn bộ Trung Châu đều tham gia, có thể một ngày thành danh cả thiên hạ đều biết. Nếu có thể đạt được thành tựu, đủ để danh chấn toàn bộ Trung Châu.
- Toàn bộ Trung Châu, Thánh Sơn thành đại, nhưng dưới Thánh Sơn còn có không ít nhất lưu thế lực nhị lưu thế lực. Nhất lưu thế lực như Thần Kiếm môn chúng ta, Thiên Huyền tông các loại..., đến lúc đó thế hệ trẻ tuổi kiệt xuất trong môn đều đi tới tham gia. Vạn Kiếm đại hội Thần Kiếm môn lần này, kì thực chính là để chuẩn bị cho Thánh Vũ đại hội.
Tư Đồ Mục Dương cho hay.
Tô Dật nhích động hai mắt. Thánh Vũ đại hội dường như rất là náo nhiệt, vậy là có liên quan đến Thánh Sơn rồi?!
- Thánh Sơn cũng phái người đến tham gia Thánh Vũ đại hội chứ?
Tô Dật hỏi ngay Tư Đồ Mục Dương.
Tư Đồ Mục Dương gật đầu, trả lời Tô Dật:
- Đó là dĩ nhiên. Thánh Vũ đại hội chính là do Thánh Sơn dẫn đầu, Trung Châu nhất lưu thế lực nhị lưu thế lực đều tham dự, thế hệ trẻ tuổi toàn bộ Trung Châu đều có thể tham gia. Những đệ tử trẻ tuổi của Thánh Sơn cũng tới đó, nghe nói những đệ tử có biểu hiện xuất chúng trong sơn môn đều có thể tới Thánh Sơn tiềm tu một thời gian, đây là cơ duyên lớn.
Nghe vậy, trong lòng Tô Dật không nhịn được âm thầm chấn động. Thánh Sơn cũng sẽ tham gia, liệu Liễu Nhược Hi ấy có tới hay không?!