← Quay lại trang sách

Chương 570

Luyện Đan sư...

Nghe vậy, Tô Dật không khỏi chăm chú nhìn Ty Tu Viễn nhiều hơn nữa. Nghe chưởng môn Tư Đồ Lưu Vân nói, một vị đệ tử trưởng lão có thân phận Luyện Đan sư, bởi vì kiếm vân thạch không đủ trong Vạn Kiếm Chiến Trường mà sớm xuất cục trước, đoán chừng đó chính là Ty Tu Viễn kia.

- Sưu sưu...

Theo Tô Dật và Tư Đồ Mục Dương hạ Man Yêu thú tọa kỵ xuống, chung quanh từng ánh mắt đều chấn động phóng tới, có người gật đầu tỏ ý, có người ánh mắt còn mang theo gợn sóng.

Cung Thất mắt nhìn Tô Dật, con ngươi liếc một cái, môi đỏ mọng hơi nhếch lên. Ánh mắt của Mộ Dao cũng hờ hững quét ngang Tô Dật một cái.

Trái lại đám người Lưu Vân Xuyên, Âu Lạc, Cố Thần Hữu, Âu Dương Nhiên và Tô Dật đưa mắt nhìn nhau, đều gật đầu tỏ ý.

Chỉ có một ánh mắt âm trầm lãnh ý trông lại, Tô Dật nhìn theo ánh mắt ấy, ánh mắt âm trầm lãnh ý ấy chính là Vân Lăng Phong.

Mấy ngày nay, Vân Lăng Phong thời khắc này khuôn mặt tuy rằng còn chút tái nhợt, nhưng nhìn tình huống đã không có trở ngại bao lớn rồi.

Điều này làm cho Tô Dật chấn động ghê gớm. Xem ra Huyền Nguyên Đằng Long Đan không hổ là bảo vật. Thương thế của Vân Lăng Phong nặng như vậy, mới chỉ trong 7, 8 ngày, không ngờ đã khôi phục được đến mức này sao.

- Bái kiến chưởng môn, bái kiến chư vị trưởng lão.

Lười để ý tới Vân Lăng Phong, Tô Dật tiến lên làm lễ ra mắt đối với Tư Đồ Lưu Vân và Vu Trường Thanh cùng các trưởng lão khác. Về phần Bạch Minh Sơn trưởng lão, Tô Dật cũng không chú ý nhiều.

Nhìn Tô Dật, Vu Trường Thanh trưởng lão cùng những người khác gật đầu mỉm cười, cũng không tự phụ, chỉ có điều trong mắt hơi tiếc nuối, một vị đệ tử như vậy mà bọn họ chưa từng thu làm môn hạ.

- Đều đến rồi sao, vậy chuẩn bị bắt đầu đi.

Tư Đồ Lưu Vân mở miệng nói ra.

- Oành.

Tư Đồ Lưu Vân còn chưa dứt lời, bên trong sơn cốc đột nhiên chấn động.

Hư không nổ oành đùng, có quang mang cũng không biết từ đâu bắn mạnh tới, phóng lên cao, quỷ dị chính là trên hư không mảnh sơn cốc này đột nhiên bắt đầu mờ tối.

Hết thảy kéo dài chỉ trong một chớp mắt, lập tức bình tĩnh lại.

- Khí tức thật là đáng sợ...

Nhưng chính biến hóa một chớp mắt vừa rồi, một cổ khí tức vô hình đáng sợ tràn ngập trong hư không, làm cho đệ tử trẻ tuổi tự dưng phát run trong lòng, linh hồn đều đang run rẩy.

Ánh mắt của mấy vị trưởng lão và chưởng môn Tư Đồ Lưu Vân bỗng ngưng lại, ngay lập tức chăm chú nhìn vào bên trong sơn cốc, chân mày hơi nhíu lại.

Sau đó, thần sắc của Tư Đồ Lưu Vân hơi ngưng tụ, ánh mắt quét qua đám đệ tử phía trước sơn cốc, lên tiếng:

- Đợi mấy vị trưởng lão liên thủ khai mở Thần Kiếm cốc, ngày trước khai mở cửa ra vào chỉ cho phép một người tiến nhập, nhưng lần này bên trong Thần Kiếm cốc có chút biến hóa, đoán chừng các ngươi đều có thể tiến vào bên trong đó.

- Nhưng các ngươi ngàn vạn lần phải chú ý, thời gian chỉ có mười hai canh giờ. Sau mười hai canh giờ, nhất định phải dựa theo đường cũ trở về cửa xuất. Một khi cửa đóng, lúc bấy giờ hoàn toàn táng thân ở trong đó. Các ngươi có thể thu hoạch được gì bên trong Thần Kiếm cốc hay không, phải hoàn toàn xem tạo hóa của chính các ngươi nữa. Mười hai canh giờ mặc dù là an toàn đấy, nhưng cũng chỉ là tương đối, bên trong Thần Kiếm cốc hết thảy đều rất thần bí, có nhiều nguy hiểm không biết trước, nhất thiết phải cẩn thận. Tất cả đã nghe rõ chưa?

- Đã minh bạch.

Các đệ tử gật đầu đáp, ánh mắt đều tràn đầy kích động chờ mong.

Lần này, tất cả mọi người đều có cơ hội tìm được lợi ích vô thượng. Ai cũng biết rõ một khi có được Thần Kiếm môn lão tổ lưu lại, sẽ chân chính Nhất Phi Trùng Thiên.

Mấy vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, liếc mắt tỏ ý.

- Vù vù...

Tổng cộng năm vị trưởng lão lập tức bay lên trời. Năm thân ảnh với năm phương vị vọt lên giữa không trung đặt chân mà đứng, quang mang đại tác, phân biệt tràn ngập Kim chúc tính, Mộc chúc tính, Thủy chúc tính, Hỏa chúc tính, Thổ chúc tính.

Năm loại chúc tính quang mang, năm cổ khí tức hùng hồn tràn ngập ra.

Năm vị trưởng lão ngưng kết thủ ấn, khí tức bắt đầu khởi động, quang mang chói mắt tựa như tinh thần rơi xuống, khí tức kinh người bắt đầu khởi động khiến toàn bộ hư không sơn cốc đọng lại, tự dưng làm một đám đệ tử sợ hết hồn hết vía, hệt như có cự thạch chèn ép ở ngực, hít thở cũng khó khăn.

- Xì xì xì...

Trong tay năm vị trưởng lão, quang mang năm loại chúc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ dao động, từng đạo năng lượng thất luyện bay ra ngoài, đồng loạt rơi vào năm phương vị trong sơn cốc.

- Oành...

Khi năm đạo năng lượng thất luyện trong tay của năm vị trưởng lão rơi xuống, toàn bộ sơn cốc đột nhiên như sống dậy. Trên hư không mờ tối, nhưng bốn phía sơn cốc lại bắn ra quang mang chói mắt.

Khí tức thần bí thật lớn, đất rung núi chuyển.

Dạng khí tức này khiến lòng người chấn động, như có Thần Ma xuất thế bên trong Thần Kiếm cốc, chấn rung tâm hồn người.

Tô Dật nheo hai mắt lại, lần nữa cảm thấy một cổ khí tức thần bí đáng sợ ấy.

Loại cảm giác này không phải tới từ lực lượng linh hồn nhạy cảm của Tô Dật, mà dường như khí tức thần bí đáng sợ ấy dùng lực lượng linh hồn cũng không thể cảm thấy được, mà là do Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trên người Tô Dật có cảm giác. Nhưng khí tức lóe lên một cái liền biến mất, biến mất không thấy đâu nữa.

- Xùy.

Khi quang mang bốn phía sơn cốc phụt ra, Tư Đồ Lưu Vân quét ống tay áo qua, thân ảnh cũng bay lên trên sơn cốc.

Thủ ấn ngưng kết, quang mang trên người Tư Đồ Lưu Vân phóng mạnh, cuối cùng có năng lượng quang mang lướt thẳng ra ngoài, xuất hiện ở bên trong sơn cốc.

- Ầm ầm...

Khi tia sáng này lướt ra ngoài, hư không trong sơn cốc nổ oành đùng. Một đạo hư không môn hộ như xé rách không gian hiển lộ ra.

Quang mang rực rỡ, khí tức thật lớn, không gian trong môn hộ tràn ngập khí tức cổ xưa, phát ra tiếng động leng keng.

- Cửa đã mở, nhiều nhất duy trì trong mười hai canh giờ, bọn ngươi mau mau đi vào, nhớ quay về đúng hạn, nếu không hậu quả khó mà lường được.

Giọng nói của Tư Đồ Lưu Vân truyền vào trong tai mọi người.

- Sưu sưu...

Tư Đồ Lưu Vân vừa dứt tiếng nói, lần lượt từng thân ảnh đã sớm chuẩn bị ở phía trước sơn cốc lập tức lướt ra, tiến thẳng vào trong không gian môn hộ.

- Chúng ta đi, chớ bị người nhanh chân đến trước rồi.

Tư Đồ Mục Dương nói với Tô Dật, lòng bàn chân chấn động nguyên khí, bám theo.

Tô Dật cũng không chần chờ, theo sát phía sau, nhưng âm thầm bắt đầu vận chuyển nguyên khí trong người.

Liên tiếp cảm thấy khí tức thần bí đáng sợ kia, khiến cho Tô Dật đoán chừng trong Thần Kiếm cốc sợ không phải là đất lành, phải thận trọng.

Trong không gian môn hộ quang mang rạng rỡ, tràn ngập khí tức mênh mông cổ xưa.

Không gian môn hộ có sóng chấn động dập dờn, chỉ từng người lắc mình lách vào, lần lượt từng thân ảnh cất bước đi ra bên kia.

Một cánh cửa cách nhau, lại như hai thế giới.

Lần lượt từng thân ảnh cất bước đi ra, mắt nhìn hết thảy xuất hiện ở phía trước, ai nấy cũng âm thầm biến sắc.

Toàn bộ không gian một mảnh mờ tối, mặt đất cô quạnh, dãy núi gắn kết qua lại, không có một ngọn cỏ, nơi nơi lộ ra khí tức hoàn toàn tĩnh mịch.

Trên đỉnh đầu, thương mang mờ tối, như một màn trời ám trầm bao phủ.

Toàn bộ không gian quỷ dị không nói lên lời, thậm chí không có bất kỳ âm thanh nào truyền ra, yên tĩnh khiến cho người ta có thể nghe thấy được nhịp tim mình đập.

Giống như thời gian tại nơi này đều mất đi ý nghĩa.

Mười tám thân ảnh tuổi trẻ đáp xuống đất, ánh mắt đều ngay lập tức quan sát bốn phía.

- Đây là bên trong Thần Kiếm cốc, bên trong mai táng cường giả các đời của Thần Kiếm môn.

Tư Đồ Mục Dương lên tiếng, ánh mắt mang theo kính ý. Trong đây đều mai táng tiền bối cường giả các đời của Thần Kiếm môn.