← Quay lại trang sách

Chương 574

Vân Lăng Phong đến bên cạnh Mộ Dao, lên tiếng với một ánh mắt đầy quan tâm:

- Chúng ta liên thủ, phần thắng sẽ lớn hơn một chút.

- Liên thủ, nếu không mọi người đều không có cách nào ứng phó.

Mộ Dao thản nhiên nhìn hắn một cái, không để ý tới, lập tức lên tiếng đối với mọi người, kim quang bao phủ trên người, một cổ yêu khí ác liệt khuếch tán tràn ngập.

Với địa vị và thực lực của Mộ Dao, vừa dứt tiếng nói, mọi người cũng lập tức hướng tới gần nàng.

Vân Lăng Phong có chút lúng túng, nhưng lập tức không xem chuyện này là quan trọng, trên gương mặt mang theo nụ cười, nói với Mộ Dao:

- Mọi người cùng nhau liên thủ, như vậy không còn gì tốt hơn rồi.

- Oành!

Những khô lâu kia xuất hiện, không hề trì hoãn, trước hết đánh tới người gần nhất.

- Ầm ầm.

Có người vội vã giao đấu, kình phong đụng nhau, kiếm quang lướt tới.

- Bịch bịch...

- Phốc...

Nhưng rất nhanh có người hộc máu thụt lùi, khó có thể là đối thủ.

- Oành!

Rất nhanh, tất cả khô lâu đều tụ lại đây, trong hốc mắt trống nổ bắn ra hắc quang quỷ dị, trên thi thể hài cốt vốn trắng bạch lại xuất hiện nhiều đốm đen.

- Chúng ta gặp phiền phức lớn rồi.

Tư Đồ Mục Dương bố trí ngự phong chiến giáp, dốc ra toàn lực.

- Ầm.

Tô Dật một quyền đối địch cùng khô lâu, lại bị đẩy lui, khí tức sôi trào.

- Ầm ầm.

Lưu Vân Xuyên cũng đã dốc toàn lực, trong lôi quang rực rỡ, chiến giáp cổ xưa trên người lộ ra màu xanh trắng, thích phóng khí tức lôi điện và khí tức cổ xưa, hồ quang lập lòe lẹt rẹt vang dội, khí tức khủng bố tràn ngập.

Quanh thân ảnh xinh đẹp của Mộ Dao tràn ngập kim quang, bàn tay trắng nõn như ngọc như bị kim quang bao trùm, mang theo một cổ khí tức vô cùng lợi hại, kim quang kèm theo kình phong tạo thành một cơn bão năng lượng, lực chiến ba con khô lâu.

- Ngao.

Vân Lăng Phong dưới chân có hư ảnh Huyết Đồng Yêu Phong lang hiện thân, quang mang bừng bừng, trảo bén như móc câu, lang nha trắng nhởn, cả người nhìn vô cùng ác liệt và thô bạo.

Vân Lăng Phong áo bào phần phật, mái tóc bay phồng lên, chân đạp Huyết Đồng Yêu Phong lang hư ảnh, giao chiến cùng mấy cổ khô lâu với thế thô bạo ác liệt.

Tô Dật vừa mới bị đẩy lui, sau khi ổn định tư thế, bên cạnh người đã có khô lâu quỷ dị đánh tới.

Tô Dật trầm mắt lại, đồng thời sâu trong tròng mắt đã tuôn ra quang mang y hệt xoáy nước, một luồng khí tức đáng sợ tràn ngập khí vận cổ xưa như có thể trấn áp bốn phương, Thiên Yêu Cổ Kinh vận chuyển tới cực hạn.

- Rầm rầm rầm...

Tất cả mọi người thời khắc này đều dốc toàn lực, kiếm quang trút xuống, phô trời che đất, không hề nương tay.

- Phốc...

Nhưng thời khắc này dù mọi người đã toàn lực, vẫn không địch nổi nhiều khô lâu quỷ dị như vậy, chỉ vừa mới giao phong, đã có người hộc máu bị đánh bay.

- Ô ô.

Bỗng dưng, từ ngọn núi hùng vĩ bao la còn có khô lâu như viên hầu đang cấp tốc leo xuống.

Trên hư không, âm thanh 'Ô ô' xé gió, ít nhất mười mấy kiếm thể quỷ dị có hắc quang bao phủ phá vỡ hư không hiện ra, khí tức khiếp người bao phủ, trôi bay lơ lững giữa không trung.

- E rằng chúng ta đều phải chết!

Âu Dương Nhiên bị đẩy lui, ánh mắt nhìn thấy bốn phía càng lúc càng nhiều khô lâu và kiếm thể quỷ dị, thần tình ngưng trọng đến cực điểm.

Vốn không thể nào đối phó cùng những khô lâu ấy, thời khắc này lại càng nhiều hơn nữa, những kiếm thể quỷ dị kia càng kinh khủng hơn nữa.

- Vù vù...

Trên hư không, những hắc quang kiếm thể quỷ dị trong tiếng ô ô xé gió, một mảng lớn kiếm quang mang theo sát ý khiếp người, bay thẳng chém xuống mọi người.

Khí tức đáng sợ bao phủ khiến cho hư không rung chuyển, khiến cho mọi người tại đây rúng động trong lòng, tự biết không có cách nào ngăn cản được.

- Oành!

Bỗng dưng trong chớp mắt quan trọng ở nơi này, hư không chấn động.

Hào quang phun trào, óng ánh khắp nơi, mảng lớn kiếm quang màu vàng phá vỡ hư không, cản trở toàn bộ hắc quang quỷ dị.

- Keng keng...

Kim qua giao kích, hỏa tinh bắn ra tung toé, kình phong cuồn cuồn không ngừng.

Trong lúc hào quang óng ánh bắn tung ra, một bóng người gầy gò xuất hiện ở hư không, cầm trong tay một thanh bảo kiếm tràn ngập kim quang toàn thân.

Mọi người kinh ngạc giương mắt nhìn, không nghi ngờ chút nào, người này vừa xuất thủ cứu giúp.

Chẳng qua là khi mọi người nhìn thấy thân ảnh ấy xuất hiện, lập tức ánh mắt lại ngưng trọng một lần nữa.

Nói nghiêm túc một chút, người này không phải là một người, mà là một thây khô. Khi chưa biến thành khô lâu, bắp thịt làn da trên người đều đã khô cạn, nhiều nếp nhăn bao trùm trên xương cốt. Một khuôn mặt khô quắt như chỉ có một lớp da khô quắt đắp lên người, trong hai con ngươi có hào quang màu vàng.

Giờ phút này thân ảnh hệt như thây khô ấy xuất hiện, khí tức trên người vô cùng cường đại.

- Kim Hồng kiếm, chẳng lẽ là Kim Minh trưởng lão một trăm năm trước đã gặp đại nạn?

Cố Thần Hữu kinh ngạc, đó là Kim Hồng kiếm, hắn đã được nhìn qua giới thiệu từ Thần Kiếm môn, đó là vật của Kim Minh trưởng lão.

Mà sư công của sư phụ hắn chính là Kim Minh trưởng lão, vì thế hắn đã từng lưu ý qua.

Mấy trăm năm trước, Kim Minh trưởng lão cậy vào Kim Hồng kiếm đã từng đánh bại không ít cường giả.

Giờ khắc này Kim Hồng kiếm xuất hiện, cộng thêm biến hóa quỷ dị trong Thần Kiếm cốc, Cố Thần Hữu không thể không hoài nghi thân ảnh y hệt thây khô này chính là Kim Minh trưởng lão mấy trăm năm trước đã gặp đại nạn.

- Ô ô...

Theo thân ảnh thây khô xuất hiện, những khô lâu và kiếm thể quỷ dị kia dường như cảm giác được cái gì, đều chăm chú nhìn về phía thây khô.

- Lần này nhiều người đến vậy sao, rốt cuộc đã tới, nhanh đi lên trên kia, đi nhanh.

Âm thanh trầm thấp phát ra từ trong miệng thây khô dường như có chút khó khăn.

- Ô ô...

Tiếng ô ô xé gió, những kiếm thể bạo phát, đồng loạt bao phủ tới thân ảnh thây khô.

- Sưu sưu...

Những khô lâu còn lại thì hắc quang dao động trong hốc mắt, tiếp tục đánh tới đám người Tô Dật.

- Nhanh đi lên núi, nhanh đi.

Thân ảnh thây khô hét lớn, khàn cả giọng, thân thể khẳng kheo trong cơ thể bạo phát kim quang vô cùng, Kim Hồng kiếm trong tay vang dội tiếng phong lôi kiếm minh. Mảng lớn quang mang nổ bắn ra, như tạo thành một cổ phong bạo lợi hại càn quét không trung và mặt đất, cản trở toàn bộ kiếm thể quỷ dị và thế công của các khô lâu.

- Vèo...

Vân Lăng Phong chân đạp hư ảnh Huyết Đồng Yêu Phong Ma lang do nguyên khí hóa hình lập tức chạy lên núi. Lợi ích vô thượng được lão tổ Thần Kiếm môn lưu lại trên núi, hắn không thể bỏ lỡ.

- Đi, lên núi mau.

Cố Thần Hữu, Trương Linh Quân, Kiếm Thập Nhất cùng những người khác thấy thế, cũng nhanh chóng dưới chân có nguyên khí hóa hình thú ảnh bay lên trời, bay lên núi cao.

Mộ Dao, Lưu Vân Xuyên, Anh Thiển Thiển, Cung Thất và một số người thấy vậy cũng không trì hoãn, chỗ tốt vô thượng cũng là mục đích của các nàng đi vào Thần Kiếm cốc lần này.

- Tô Dật lão đại, chúng ta đi thôi.

Tư Đồ Mục Dương cắn chặt răng, mặc dù biết nguy hiểm nhưng đều đã tới chân núi rồi, đương nhiên là không thể bỏ lỡ, huống chi trước tình huống hiện tại hình như cũng không còn đường lui.

- Đi.

Tô Dật gật đầu, sau lưng ngưng tụ hai cánh nguyên khí, đang muốn bay nhanh lên núi.

- Phanh phanh phanh phanh...

Cũng vào lúc này, có thân ảnh từ tầng trời thấp rơi xuống, thân ảnh thây khô giao phong cùng mười mấy chuôi kiếm thể quỷ dị giữa không trung, kiếm quang phô thiên cái địa, càn quét hư không. Vân Lăng Phong và một số người bị ảnh hưởng, nguyên khí hư ảnh dưới chân bị xuyên qua nát vụn, hộc máu rơi xuống từ giữa không trung.